Khối cầu cát đá ngưng tụ chân khí cường hãn đó mạnh mẽ lao về phía sau lưng Huyền Thổ Giáp, mạnh mẽ phát nổ giống như một trái bom rất lớn.
Tuy nhiên dưới sức phát nổ cường đại đó, cơ thể của Huyền Mộc Giáp vậy mà chỉ khẽ rung lên.
Gần như cùng một lúc, cơ thể vốn đang lao nhanh ra trước của Diệp Vĩnh Khang lại đột ngột chuyển hướng mà lao về một bên khác.
Ầm!
Gần như ngay trong khoảnh khắc đó, trên người Huyền Thổ Giáp đột nhiên phát ra một tia sáng màu đỏ máu vô cùng kịch liệt.
Cùng với một tiếng vang lớn, một luồng nhiệt độ cao sục sôi lập tức dâng lên.
Cát đá trên mặt đất xung quanh ngay tức thì bị luồng nhiệt độ cao cường hãn này nung đỏ, chưa tới một giây, cát đá đã bị luồng nhiệt đó nung thành bột mịn!
Cơ thể của Diệp Vĩnh Khang lúc này cũng rơi ở nơi xa, vừa khéo tránh được sự nung đốt của luồng nhiệt độ cao đó, nếu như ban nãy chậm trễ một tích tắc thôi thì cả người anh nhất định sẽ hoá tan thành tro bụi dưới luồng nhiệt độ cao cường hãn kia chỉ trong nháy mắt!
“Chuyện này…chuyện này là sao…”
Loan Loan kinh ngạc trợn trừng hai mắt, sau lưng mướt mát mồ hôi lạnh.
Thầm vui mừng vì may là ban nãy vẫn chưa lại gần, nếu không thì dưới luồng nhiệt độ cao cường hãn như vậy, e rằng ngay cả Huyền Mộc Giáp cũng bị hoá thành bụi mịn chỉ trong chớp mắt!
“Rất đơn giản, có người đã tính kế trước với chúng ta, đợi chúng ta rơi vào tròng”.
Diệp Vĩnh Khang cười lạnh lùng, sau đó lên tiếng nói: “Xin lỗi nhé, để cho ông phải thất vọng rồi, chút tài mọn này lừa trẻ con ba tuổi thì được, hiện thân đi!”
Khi mà Diệp Vĩnh Khang vừa nói dứt lời, một làn sóng khí nóng bỏng đột nhiên lan toả ra khắp xung quanh.
“Ha ha ha ha, không ngờ vẫn có một cao thủ, chỉ tiếc món quà tôi bận rộn cả nửa ngày trời để chuẩn bị cho mấy người này thôi”.
Khi mà giọng nói hùng hồn đó vang lên, một ông lão vạm vỡ mặc áo khoác đỏ với bộ râu và mái tóc cũng màu đỏ nốt xuất hiện trước mặt hai người.
“Lão quái Xích Viêm, quả nhiên là ông!”
Thánh Nữ Loan Loan nghiến răng nói: “Tôi đã nhìn ra ông che đậy âm mưu từ lâu, thế nhưng không ngờ ông lại muốn ra tay tàn độc với tôi như thế!”