Diệp Vĩnh Khang nghiêm giọng quát, ngay sau đó, anh thả lỏng cơ thể, bắt đầu dùng hết sức lực đánh về phía đối phương.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi về nước, Diệp Vĩnh Khang dùng toàn lực đánh nhau với người khác.
Cho dù lần trước đấu với Địa Tàng với thể chất cuồng thú, Diệp Vĩnh Khang cũng chỉ thêm lực phòng ngự phút cuối, khi tấn công cũng chưa dùng hết sức mình.
Sở dĩ lần này Diệp Vĩnh Khang coi trọng như vậy, không phải bởi vì thực lực của Lý Toàn mạnh đến mức buộc anh phải dùng toàn lực.
Mà Lý Toàn quá quan trọng với anh, vừa là người bị Tiểu Bạch Long thần bí kia điểm mặt muốn anh giết, lúc này lại vừa xuất hiện một thành viên tổ chức cấu kết với thế lực nước ngoài.
Vì vậy hôm nay Diệp Vĩnh Khang phải bắt được cậu ta càng nhanh càng tốt, tuyệt đối không cho cậu ta có cơ hội chạy thoát.
Trước sức tấn công như đào núi lấp biển của Diệp Vĩnh Khang, Lý Toàn cũng dốc toàn lực nghênh chiến.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nhất thời một loạt tiếng nổ động trời vang lên, toàn bộ sàn nhà rung lắc, bát đĩa trên bàn bị rung chấn đến vỡ vụn, đèn trên trần nhà bắt đầu lập lòe.
Một đám bảo vệ vừa nghe thấy động tĩnh lập tức chạy tới, vừa đẩy cửa ra thậm chí còn chưa kịp thấy bên trong có chuyện gì đã lập tức bị một làn sóng khí cực mạnh quật tới, ngất ngay tại chỗ!
Dưới sự tấn công toàn lực của Diệp Vĩnh Khang, Lý Toàn cũng xoay sở được mười lăm chiêu mới bị Diệp Vĩnh Khang giáng một đòn nặng nề bay ra ngoài!
"Nói, cậu rốt cuộc là ai?"
Thân hình Diệp Vĩnh Khang khẽ động, trong nháy mắt liền ép Lý Toàn lên trên tường.
"Ha ha.....”.
Trên mặt Lý Toàn không hề lộ ra vẻ sợ hãi, ngược lại nở một nụ cười tự đắc, máu tươi từ khóe miệng chảy ra, nhìn Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Cảm ơn anh, đã cho tôi vinh hạnh tối cao này”.
Diệp Vĩnh Khang nghe vậy cảm thấy có gì đó không ổn, còn chưa kịp phản ứng, trên người Lý Toàn đột nhiên vang lên một tiếng răng rắc, ngay lập tức đầu nghiêng sang một bên, tắt thở.
"Con mẹ nó!"
Diệp Vĩnh Khang chửi thề, không ngờ cậu ta lại làm đứt kinh mạch trong cơ thể mà tự sát!
Lúc này, toàn bộ du thuyền đã vô cùng hỗn loạn, vô số bảo vệ khắp nơi truy tìm hung thủ ám sát ông chủ của du thuyền.
Điều này lại đã làm chuyển hướng sự chú ý của mọi người, trong lúc hoảng loạn không để ý đến động tĩnh trong phòng riêng, tiếng nổ vừa rồi cũng bị tiếng la hét hoảng sợ át đi.
Diệp Vĩnh Khang biết nơi này không thích hợp để ở lại lâu, sau khi rút chày kim cương ra khỏi cổ Lý Toàn, nhân lúc hỗn loạn anh dẫn theo Lý Thanh Từ chạy lên boong tàu, lao xuống dòng nước sông băng giá, thành công trốn thoát.
Một giờ sau, tại căn hộ đơn của Lý Thanh Từ.
"Anh có muốn tắm một chút không?"
Lý Thanh Từ quấn một chiếc khăn tắm, lấy khăn lau tóc rồi bước ra khỏi phòng tắm.
Diệp Vĩnh Khang cởi trần, cười nói với cô ấy: "Sao nào, tắm rửa sạch sẽ để dễ dàng hành sự hả?"