“Thành viên tổ chức chúng tôi trải dài từ Nam đến Bắc, tôi chỉ là một trong số đó thôi”.
“Còn về việc tổ chức chúng tôi tên gì, cụ thể làm gì thì xin lỗi nhé, cái này tôi không nói cho cô được, dù cô có là người chết cũng không được”.
“Tóm lại, cô chỉ cần biết, tổ chức chúng tôi đang thực hiện một sứ mệnh vô cùng đáng tự hào!”
“Mà ngày sứ mệnh ấy được hoàn thành cũng là ngày toàn bộ loài người có thể thoát khỏi cuộc sống khổ đau!”
Nói đến đây, trong mắt Lý Toàn dâng lên vẻ cuồng tín vô tận: “Lý Thanh Từ, cô không chết oan đâu, hơn nữa cái chết của cô vô cùng vĩ đại, cô chết vì để hoàn thành sứ mệnh thần thánh này, cô yên tâm, chờ sau khi cô chết, vị thần đích thực nhất định sẽ dẫn lối cô về với thế giới cực lạc, giúp cho cô vĩnh viễn thoát khỏi bể khổ!”
Lý Thanh Từ nghe xong, sắc mặt đột nhiên trở nên bình tĩnh, cô ấy nhìn ánh mắt Lý Toàn, đan xen giữa sự giận dữ và thương hại thì càng nhiều hơn là cảm giác tiếc nuối khôn cùng.
Từ đầu đến cuối cô ấy không dám tin, người nhu nhược yếu đuối hàng ngày, trên miệng luôn nở nụ cười, làm việc vô cùng chuyên nghiệp, kỹ thuật tinh xảo, đã lập được không ít công lao hiển hách trong những vụ án lớn lại mang vẻ mặt thực sự của một con quỷ!
“Phiền anh rồi”.
Lúc này, Lý Thanh Từ đột nhiên thở dài, nói ra lời khiến Lý Toàn thấy kỳ lạ.
Ngay lúc cậu ta đang bức bối, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên chầm chậm đứng lên, híp mắt cười nói với Lý Toàn: “Không thể không nói, cậu là một người vô cùng thông minh, tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay cậu, nhưng cậu lại tính sai một điểm”.
Vừa nói, Diệp Vĩnh Khang vừa chỉ vào mình, cười sâu xa: “Cậu tính sót tôi rồi”.
Lý Toàn khẽ nhíu mày, nhưng lại tùy ý cười ha ha: “Được đấy, thật sự quá thú vị, không ngờ các người luôn diễn kịch với tôi”.
“Ha ha ha ha, đã lâu lắm rồi không gặp được chuyện nào thú vị như thế này, ừ, các người cũng rất thông minh, nhưng mà này, các người cũng tính sót một chỗ”.
Vừa nói, Lý Toàn học theo động tác vừa rồi của Diệp Vĩnh Khang, chỉ vào chính mình, mỉm cười: “Nhường anh ra tay trước, mong anh đừng khiến tôi thất vọng”.
Rất hiển nhiên, Lý Toàn có lòng tin tuyệt đối.
“Ừ, tôi cũng mong cậu đừng để tôi thất vọng!”
Diệp Vĩnh Khang nhếch mép, ngay sau đó, thân hình anh lóe lên, đánh thẳng một cú đấm ngay ngực Lý Toàn.
Sắc mặt Lý Toàn đột ngột biến đổi, cậu ta cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng áp lực!
Rõ ràng, thực lực đối thủ vượt xa dự liệu của cậu ta!
Lý Toàn thu lại điệu bộ ra vẻ ban nãy, tập trung sức mạnh toàn thân, tấn công đối thủ bằng một cú đấm thẳng vô cùng ác liệt!
Ầm!
Tiếng sét rền vang, cả căn phòng cũng rung lên trong nháy mắt, hai người bị luồng sức mạnh này đồng thời chấn động bay ra sau lảo đảo mấy bước!
“Rốt cuộc anh là ai?”
Bây giờ Lý Toàn chỉ cảm thấy tim gan phèo phổi của mình lộn nhào, ngực đau rát, đây là lần đầu tiên cậu ta gặp phải sức mạnh ngang ngược đến vậy!
Mà biểu cảm của Diệp Vĩnh Khang cũng đổi từ ung dung sang nghiêm túc.
Mặc dù dú đánh này của đối phương không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho anh, nhưng có thể đánh văng anh ra bảy tám bước thì đúng là rất hiếm thấy!
“Tôi mới là người nên hỏi những lời này!”