Diệp Vĩnh Khang ngắm nghĩa vóc dáng hoàn hảo của Lý Thanh Từ, không khỏi nuốt nước bọt, khẽ thở dài: “Haiz, thật tiếc quá!”
“Tiếc cái gì?”
“À à không, tôi nói là cô làm nhiệm vụ gì thế?”
Diệp Vĩnh Khang vội vàng chữa cháy.
Lý Thanh Từ nhìn chằm chằm Diệp Vĩnh Khang mấy giây, sau đó mới quyết định đáp: “Được rồi, trước mặt anh cũng không cần giấu giếm làm gì”.
“Nhiệm vụ của tôi lần này khá là đặc thù. Mấy hôm trước, tôi đang nghỉ phép ở thành phố Bột Châu thì vô tình phát hiện một đầu mối khả nghi”.
“Hơn mười mấy năm qua, một tổ chức thần bí luôn âm thầm hoạt động ở đất nước chúng ta, chuyên cấu kết với nhân sự bên ngoài biên giới ăn cắp tin tức cơ mật của chúng ta”.
“Tuy nhiên, hành tung của bọn chúng hết sức bí mật, cho nên đã trở thành huyền án lớn nhất của hệ thống chúng tôi”.
“Lúc tôi đang nghỉ phép thì vô tình phát hiện một ít manh mối, nên lập tức đi theo lên chiếc du thuyền này”.
“Qua mấy ngày điều tra, tôi đã lấy được một tin tức vô cùng quan trọng, trên chiếc du thuyền này đang cất giấu một con chip làm giả tin tức cơ mật”.
“Con chip này bị giấu trong một sợi chày kim cương, tôi cần phải tìm cho bằng được chủ nhân của sợi dây chuyền này”.
Diệp Vĩnh Khang nghe xong thì hơi sửng sốt, thì ra Lý Thanh Từ cũng đang tìm sợi chày kim cương kia.
Không ngờ một miếng chày kim cương đó lại dính dáng đến chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ tất cả những thứ này đều là tình cờ thôi sao?
Tiểu Bạch Long có mối liên hệ bí mật nào với vụ việc này không?
“Anh sao thế?”
Lý Thanh Từ thấy biểu cảm Diệp Vĩnh Khang kỳ lạ, lập tức hỏi lại.
Diệp Vĩnh Khang khẽ khàng thở dài, nói: “Tôi cũng đến tìm sợi chày kim cương đó”.
“A? Chẳng lẽ anh cũng biết chuyện này?”
Lý Thanh Từ há hốc miệng vì kinh ngạc.
Diệp Vĩnh Khang khẽ lắc đầu: “Ngược lại, tôi thật sự không biết bên trong đó có chứa bí mật lớn như vậy”.
“Thật ra điều tôi cần tìm không phải là thứ đồ chơi kia, mà là người đeo nó. Còn động cơ thì thật không dám lừa cô, chính tôi cũng không biết rõ”.
Dù Diệp Vĩnh Khang có điều giấu giếm nhưng cũng không hoàn toàn nói xạo, bởi vì ngay chính anh cũng không biết Tiểu Bạch Long muốn làm gì.
Tuy nhiên, lời của Lý Thanh Từ đã khiến Diệp Vĩnh Khang bớt băn khoăn, dám cấu kết với thế lực bên ngoài biên giới để ăn cắp cơ mật, người như vậy chỉ có nước chết.
“Được, chuyện của cô thì tôi cũng không hỏi nhiều, tóm lại là bây giờ chúng ta đang có chung một mục tiêu, tôi lại tình cờ được một cao thủ trợ giúp rồi”.
Lý Thanh Từ cảm thấy mừng rỡ vô cùng, mở miệng đáp: “Du thuyền này được trang bị khá nhiều thiết bị nhiễu sóng công suất lớn, tất cả thiết bị truyền tin đều không thể hoạt động trong khu vực này, tôi không có cách nào để liên lạc được với bên ngoài, đang rầu vì đơn phương độc mã, không ngờ là lại gặp được đại thần như anh!”
Ngay lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng bước chân dồn dập.
Diệp Vĩnh Khang nhanh chóng cảnh giác, Lý Thanh Từ cười nói: “Đừng lo lắng, là người của mình”.