Áo Hermes, váy Givenchy, vòng cổ Catier và một đôi giày cao gót vô cùng tinh tế.
Cộng thêm Lý Hiểu Đan vốn là một cô gái xinh đẹp tự nhiên, được tô điểm bởi bộ trang phục lộng lẫy này, hình tượng và khí chất của cô ấy thậm chí không hề thua kém các ngôi sao lớn chút nào!
“Sao cô lại…”
Tiểu Mã há hốc mồm vì kinh ngạc, thậm chí còn tự hiểu liệu mình có nhận nhầm người hay không, hắn vẫn không thể tin được rằng người phụ nữ xinh đẹp thanh tú trước mặt mình lại chính là cô gái bán diêm cẩn thận dè dặt trong đoàn làm phim.
“Sao thế, tôi ăn mặc thế này có vấn đề gì sao?”
Lý Hiểu Đan thấy Tiểu Mã trố mắt nhìn mình, ngược lại không hề tỏ ra khiêm tốn, thay vào đó cô ấy mạnh tay kéo ghế ngồi xuống, đặt chiếc túi Hermes trên tay sang một bên.
“Không, không, đẹp lắm”.
Tiểu Mã nuốt nước bọt, hỏi: “Cô trúng số rồi à?”
Lý Hiểu Đan cười nói: “Tôi làm sao được may mắn thế, những thứ đồ hiệu trên người tôi mặc đây thật ra là hàng fake cao cấp, từ trên xuống dưới cộng lại cũng không tốn quá nhiều tiền”.
“Tôi đã nói mà”.
Tiểu Mã thở phào nhẹ nhõm, lòng tự tin lại dâng lên, nhìn về phía Lý Hiểu Đan cười nói: “Bây giờ hàng fake cao cấp được ấy nhỉ, nhìn giống y như đồ thật vậy”.
“Ha ha, tôi làm sao có thể so sánh với anh Tiểu Mã được. Những người như chúng tôi có thể mặc hàng fake cao cấp là đã tốt lắm rồi”.
Lý Hiểu Đan không hề tỏ ra ngượng ngùng mà cười một cách hào phóng: “Hôm qua nhận được tin nhắn của anh Tiểu Mã mà tôi không dám tin vào mắt mình. Bây giờ anh Tiểu Mã hot như vậy, tôi còn nghĩ là anh đã quên những diễn viên nhỏ như chúng tôi từ lâu rồi cơ”.
“Nào, cô nói gì vậy, bây giờ mặc dù tôi khá nổi tiếng, nhưng tôi đâu phải loại người vong ân bội nghĩa chứ”.
Mỗi lần Tiểu Mã nghe thấy người khác nói mình nổi tiếng, hắn đều cảm thấy cực kỳ vui, nhướng mày nhìn Lý Hiểu Đan nói: “Hơn nữa cô còn là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, cho dù tôi có quên cả thế giới cũng không thể nào quên cô được”.
Khi nói những lời này, ánh mắt Tiểu Mã nhìn Lý Hiểu Đan rất kỳ lạ, giống như tràn đầy ẩn ý, một nụ cười đặc biệt vui tươi hiện lên trên khóe miệng hắn.
Lý Hiểu Đan cười nhẹ: “Anh Mã tự nhiên hẹn tôi ra đây, nhất định là không chỉ vì muốn nói chuyện phiếm với tôi phải không”.
Tiểu Mã gật đầu, đi thẳng vào vấn đề: “Đương nhiên không phải rồi, lần này tôi gọi cô ra ngoài là vì muốn cho cô một cơ hội thay đổi số phận”.
“Ồ? Vậy anh nói đi xem nào”.
Lý Hiểu Đan hỏi một cách hứng thú.
Tiểu Mã tự châm một điếu thuốc cho chính mình, nhìn chằm chằm vào mặt bàn mấy giây, sau đó ngẩng đầu nhìn Lý Hiểu Đan nói: “Tôi cần cô giúp tôi làm hai việc. Thứ nhất, cơ sở điện ảnh và truyền hình Huyền Trúc đóng kín như vậy, bên trong rốt cuộc đang bày trò gì?”
Lý Hiểu Đan nghe xong xua tay nói: “Trời, tôi còn tưởng chuyện gì cơ, thì ra là chuyện này à?”
“Nếu đã là cơ sở điện ảnh và truyền hình, thì còn có thể làm gì được, đương nhiên là tiếp tục quay phim rồi”.
“Lý do đóng kín là vì muốn đuổi kịp tiến độ, tránh bị bên ngoài quấy nhiễu, nâng cao hiệu quả công việc”.
“Thứ hai là một cách để thổi phồng, dùng cách này để thu hút sự chú ý của thế giới bên ngoài, từ đó đạt được hiệu quả PR”.