Tiểu Mã hơi nheo mắt lại, nghi ngờ hỏi: “Đơn giản như vậy à?”
“Chả vậy thì sao?”
Lý Hiểu Đan cười nói: “Hơn nữa cách này xem ra khá hiệu quả, chẳng phải là thu hút được sự chú ý của anh đó sao?”
Tiểu Mã nghi ngờ nhìn chằm chằm vào mắt Lý Hiểu Đan vài giây, nhưng không phát hiện ra điểm đáng ngờ nào.
Trong lòng thầm nghĩ vừa rồi Lý Hiểu Đan nói như vậy, cảm thấy cũng khá có lý, vì vậy nỗi lo lắng hoàn toàn bị xua tan.
“Tôi còn tưởng đang làm trò bí mật gì cơ, thì ra là muốn thổi phồng, đúng là ấu trĩ mà”.
Tiểu Mã cười khinh khỉnh, đồng thời nút thắt trong lòng hắn cũng biến mất.
“Chuyện thứ hai là gì thế?”
Lý Hiểu Đan tiếp tục cười hỏi.
Nói đến chuyện thứ hai, vẻ mặt của Tiểu Mã dần trở nên kỳ quái, sau khi thổi ra mấy luồng khói, hắn nhìn Lý Hiểu Đan nói: “Tôi cần cô đưa cho tôi một tập kịch bản”.
Khi Lý Hiểu Đan nghe thấy những lời này, nụ cười thường trực trên khuôn mặt cô ấy dần dần đông cứng lại.
“Anh Tiểu Mã, rất xin lỗi, chuyện này tôi không giúp anh được rồi”.
Lý Hiểu Đan nói với vẻ mặt ngượng ngùng: “Anh cũng biết đấy, kịch bản đã được ký kết một thỏa thuận giữ bí mật, trước khi phim được chiếu thì tuyệt đối không được để lộ ra ngoài”.
“Ui giời, đó có là gì đâu”.
Tiểu Mã xua tay nói: “Quy tắc là thứ chết, con người mới là thứ sống, cùng lắm thì bồi thường thôi ấy mà. Đến lúc đó hết bao nhiêu tiền tôi đưa cho cô là được rồi”.
“Nhưng… đây không phải vấn đề tiền bạc”.
Lý Hiểu Đan cau mày nói: “Sếp Hạ và anh Diệp đều đối xử với tôi rất tốt. Tôi không thể làm ra chuyện như vậy được, xin lỗi anh Tiểu Mã, chuyện này tôi thật sự không thể giúp anh được, cảm ơn anh vì bữa trà chiều này, tôi còn có việc phải đi trước đây”.
Nói xong Lý Hiểu Đan đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Đứng lại!”
Lúc này, sắc mặt của Tiểu Mã lập tức trở nên u ám, sau khi nhìn chằm chằm vào mắt Lý Hiểu Đan vài giây, hắn chậm rãi nói: “Chuyện này tôi tới đây để thông báo chứ không phải để bàn bạc với cô”.
“Nói thật cho cô biết, chuyện kịch bản không phải là ý của tôi mà là ý của sếp Kiều – Kiều Tử Huyên”.
“Cô ấy có thân phận thế nào chắc cô biết rõ nhỉ, là trưởng công chúa của nhà họ Kiều ở Ninh Bắc, là một thiên kim tiểu thư chính hiệu”.
“Việc mà cô ấy đã quyết phải làm trước nay chưa bao giờ không làm được cả. Lần này cô ấy cho cô cơ hội là coi trọng cô, nếu như cô làm không tốt, hậu quả không cần nói nhiều nữa đâu nhỉ”.
“Nhưng mà… chuyện này…”
Khuôn mặt của Lý Hiểu Đan lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng cô ấy vẫn không có bất kỳ động thái nào.