Một chiếc máy bay bay trên bầu trời.
Trong máy bay, Tần Phong kể cho mọi người nghe về những chuyện mình đã trải qua, một đám người nghe xong nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức giết chết lũ khốn nạn đó.
Sau ba giờ bay, máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Hoài Nam.
Tần Phong bước ra khỏi cabin, nhìn lên bầu trời quen thuộc, hít sâu một hơi, những chuyện đã qua hiện lên trong đầu cậu ta như một bản trình chiếu.
“Phong Tử, yên tâm, lần này chúng tôi nhất định sẽ giúp cậu báo thù!”
Triệu Đại Lực bước tới vỗ vai Tần Phong.
“Đúng vậy, đám khốn nạn ấy xứng đáng bị chém nghìn dao!”
Mê Long nắm chặt tay: “Chúng ta đừng nói nhiều nữa. Bây giờ đi tới nhà họ Tần, giết hết không chừa một ai!”
“Đúng, giết!”
Đám người vô cùng tức giận.
“Yên lặng hết đã”.
Diệp Vĩnh Khang vung tay lên, sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Phong, ôn tồn nói: “Phong Tử, cậu nghĩ thế nào, hôm nay các anh em đều sẽ nghe lời cậu, cậu muốn làm gì thì làm”.
Tần Phong nghiến răng nói: “Giết bọn chúng như vậy thì dễ dàng cho bọn chúng quá. Tối nay không phải là ngày cưới của thứ súc sinh và con đàn bà đê tiệnđó sao? Tôi sẽ khiến hôn lễ của bọn chúng biến thành tang lễ!”
“Được, cứ vậy mà làm đi, mẹ kiếp!”
Tất cả mọi người đều đồng ý.
“Anh Diệp, còn một chuyện nữa”.
Lúc này, một thanh niên thư sinh da dẻ trắng nõn lo lắng nói: “Tôi nghĩ rằng chuyện này e là không đơn giản như vậy”.
“Hoài Nam là nơi kinh tế phát triển, tài nguyên dồi dào nhưng bao nhiêu năm nay vẫn chưa có thế lực ngoại bang nào đến cướp miếng bánh”.
“Lý do là dựa theo vị trí địa lý, Hoài Nam là một nơi có vị trí chiến lược vô cùng quan trọng”.
“Cho nên Cục tác chiến ở đây cũng rất đặc biệt. Chính là Chiến đoàn Thiên Long – một trong ba chiến đoàn át chủ bài dưới sự chỉ huy của Chiến thần trấn quốc Lục Phong Thần, chiến thần ở Nam Cương”.
“Mà thủ lĩnh của chiến đoàn Thiên Long là đồ đệ được đích thân tướng quân Lục Phong Thần chỉ dạy, có biệt danh là Vương Huyền Sách”.
“Nghe nói người này trời sinh tính tình thô bạo, cho dù sau này đã gia nhập vào Cục tác chiến, nhưng sát khí giang hồ trên người vẫn còn”.
“Giới giang hồ ở Hoài Nam dù có đánh nhau thế nào cũng sẽ không kinh động đến Cục tác chiến. Nhưng chỉ cần có thể lực bên ngoài xâm phạm, khi giới giang hồ ở địa phương đánh không lại, tiểu chiến thần nhất định sẽ ra tay ứng cứu”.
“Tuy rằng hành vi như vậy là phạm pháp, nhưng Chiến thần trấn quốc cũng chỉ mắt nhắm mắt mở làm ngơ, chỉ cần không để mọi chuyện ầm ĩ quá là được”.
“Chính vì vậy mà mảnh đất Hoài Nam – cục thịt béo ngậy nhưng không có thế lực bên ngoài nào dám đến cắn một miếng”.
“Còn nhà họ Tần cũng là một gia tộc lớn danh tiếng lẫy lừng ở Hoài Nam, cũng có bề dày bối cảnh giang hồ”.
“Nếu như chúng ta hành động như vậy, tiểu chiến thần nhất định sẽ can thiệp, đến lúc đó mọi chuyện sẽ phiền phức đấy”.