Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trở Lại Quá Khứ Ta Tuyệt Không Làm Đao Phủ .

Chương 4 : Quốc Gia Này Gọi Là Việt Nam ? .




Chương 4 : Quốc Gia Này Gọi Là Việt Nam ? .

“Thầy không biết là em có hứng thú với Cổ Đồ như vậy đấy” .

Không rõ qua bao lâu ở sau lưng Minh xuất hiện một âm thanh hơn nữa âm thanh này tràn ngập vui vẻ.

Minh quay đầu lại hắn đã nhìn thấy thầy Sỹ tươi cười đừng sau lưng hắn .

Thầy Sĩ không vui mừng không được bởi vì những học sinh bị Cổ Đồ hấp dẫn thật sự rất ít phàm là những học sinh nhìn chằm chằm vào tấm Cổ Đồ này đều rất được thầy Sỹ yêu thích .

Đây chính là bản đồ trái đất chỉ là nó không thuộc về thời đại này .

“Cổ Đồ này chính là Báu Vật Nhân Loại chẳng qua giới trẻ các em chú ý đến nó yêu thích nó càng ngày càng ít “ .

Thầy Sỹ thở dài một tiếng mà Minh nghe được . . . chính hắn cũng thở dài .

Xem ra bất kể quá khứ hay tương lai cũng đều như thế rất nhiều người đã không quan tâm tới tấm Cổ Đồ này .

Nhân loại từng là bá chủ thế giới nhưng thời kỳ ấy xa xôi lắm rồi .

Ngay cả cái lời thề lấy lại đất cho nhân loại cũng chỉ là câu khẩu hiệu cho có chỉ là chút thủ đoạn kéo mọi người lại với nhau coi như đặt ra cho tất cả mọi người một mục tiêu viển vông mà thôi .

Rất nhiều người không sống trong thời đại kia nhân loại ở thời đại kia liên quan gì đến bọn họ ? .

Bọn họ đã quen với cuộc sống hiện tại trở thành một phần của cái thời đại này cũng sớm hài lòng với cuộc sống này .

Dù sao trời có sập không phải cũng có người khiêng sao ? việc lớn lao để những người có sức mạnh lớn lao đi làm đại đa số người dân bình thường cũng chỉ mong đợi trải qua ngày tháng tốt hơn một chút chứ ai quan tâm tới việc lấy lại huy hoàng cho nhân loại ? .

Nếu không phải vì được nuôi dưỡng trong môi trường nhân loại thì Minh cũng sẽ không quan tâm tới vấn đề này cho nên hắn biết cái này không thể trách ai .

Không phải ai sinh ra đều có thể gánh lấy trách nhiệm lớn lao cũng may vì hoàn cảnh tương lai phi thường ác liệt cho nên nhân loại thật ra là tương đối đoàn kết .

Lấy lại huy hoàng cho nhân loại đây là việc quá mức xa xôi xa xôi đến mức Thần Chủ như Minh cũng không biết ngày nào tháng nào mới làm tới hơn nữa nhiều khả năng là hắn cũng nhìn không thấy .

Ngay cả quân nhân như Minh còn nghĩ như vậy đủ để hiểu suy nghĩ của các Thần Chủ khác tuy nhiên nếu không thể nghĩ ‘dài’ vậy nghĩ ‘ngắn’ cũng không tệ lắm .



Trước đừng nghĩ làm sao lấy lại huy hoàng cho nhân loại cứ nghĩ làm sao để sinh tồn cái đã làm sao để cuộc sống hôm nay tốt hơn hôm qua một chút là được .

“Có phải quốc gia của chúng ta rất xinh đẹp không ? “.

Thầy Sỹ lại gần Minh nhẹ giọng nói .

Minh tự động bước sang một bước nhường đường cho thầy Sỹ trong ánh mắt có chút nghi hoặc .

Quốc gia ? .

Hắn nào biết quốc gia nào lại còn ‘quốc gia của chúng ta’ ? .

Những từ này là quá mức xa xôi với Minh .

Quốc gia là một từ chỉ tồn tại trong sách cổ về một thời đại đã qua khái niệm về quốc gia cũng chỉ tồn tại trong sách cổ .

Minh hiểu từ này nhưng nó với hắn phi thường xa lạ càng đừng nói ‘chúng ta’ .

Ở thời đại của hắn thế giới không có quốc gia chỉ có liên minh nhân loại.

Dù sao đến cái tình hình ấy làm gì còn chỗ cho quốc gia ? cần sự nhất quán tuyệt đối từ hội đồng nhân loại truyền đạt xuống các địa khu một khi điều động là toàn bộ nhân loại cùng đièu động .

Nếu nhân loại còn phân chia quốc gia lãnh thổ hay chủ quyền gì gì đó như trong sách cổ vậy nhân loại sớm tận diệt .

Thầy Sỹ không biết Minh nghĩ gì thầy thấy hắn im lặng lại nghĩ hắn đang ‘cảm khái’ giống mình vì vậy ánh mắt nhìn Minh lại tràn ngập trìu mến .

Thầy Sỹ là giáo viên giáo viên địa lý .

Tiết học địa lý mấy năm qua thầy Sỹ cũng đủ tận tâm chỉ là có những việc không thể nói trên lớp học nhưng hôm nay là ‘buổi học cuối cùng’ hơn nữa Minh cũng là ‘học sinh cuối cùng ở lại’ cho nên thầy Sỹ càng dễ cảm khái .

Người già mà vui buồn thất thường cũng là hiển nhiên .

“Em thấy gì không Việt Nam tuy là đất nước nhỏ nhưng con người chưa bao giờ nhỏ người Việt chưa bao giờ thiếu ý chí cùng sự vươn lên “

“Trải qua đại diệt tuyệt nhân loại đến bờ suy thoái rất nhiều quốc gia chịu đả kích mang tính huỷ diệt Việt Nam cũng vậy “



“Nhưng mà người Việt không lựa chọn rời bỏ quê hương chúng ta vẫn cố gắng sinh tồn ở mảnh đất này”

“Mấy trăm năm qua để giữ lại mảnh đất hình chữ S này cũng không biết phải đánh đổi bao nhiêu máu xương mồ hôi cùng nước mắt của thế hệ cha ông đi trước “ .

Thầy Sỹ vừa nói ngón tay liền chạm vào cổ đồ nhẹ vuốt ve mảnh đất chữ S đầu ngón tay già nua run lên .

“Chỉ tiếc sức người có hạn chữ S chung quy là không hoàn hảo “.

“Em có nhìn thấy mảnh đất ở giữa này không ? nơi đây là miền Trung yêu dấu tiếc là thầy cũng chỉ được nhìn thấy miền Trung trên sách cổ “ .

Ở trên bản đồ trái đất cái chữ ‘S’ kia thật sự không lớn .

Minh vốn cũng không nghĩ gì bởi hắn cũng không thể triệt để dung nhập vào cái thời đại này khái niệm ‘quốc gia’ trong lòng hắn căn bản không có .

Tuy nhiên khi nhìn theo đầu ngón tay đang run lên của thầy Sỹ chính Minh cũng run theo .

Minh ban đầu chỉ nhìn đảo quốc hắn không để ý quá nhiều đến những thứ khác bởi vì . . . đảo quốc ở thời đại của hắn là không thấy được nữa .

Đảo quốc không còn tồn tại nhân loại cũng không còn sở hữu bất cứ hòn đảo nào trên biển biển cả được coi là vùng đất c·hết .

Đừng nói đảo cùng đảo quốc đã không thuộc về nhân loại các vùng đất nằm quá thấp so với mặt nước biển cũng không tồn tại đã sớm bị ‘nuốt’ mất .

Chỉ khi đầu ngón tay già nua kia chỉ trên bản đồ Minh mới giật mình nhận ra hắn đang ở đâu .

Nơi này gọi là Việt Nam .

Hắn đương nhiên không có ấn tượng với cái tên này nhưng khi nhìn thấy mảnh đất hình chữ S kia Minh có ấn tượng thậm chí mảnh đất hình chữ S này cực kỳ nổi tiếng .

Nơi này gọi là Nam Lĩnh .

Trong tương lai liên minh nhân loại phân chia thành thị ra làm 4 cấp cấp 1 cao nhất .



Cả nhân loại sở hữu 7 toà đại thành thị cấp một đây cũng là nơi tập trung nhiều nhân khẩu nhất là trung tâm văn hoá kinh tế khoa học kỹ thuật của nhân loại đồng thời cũng được coi là nơi an toàn nhất trái đất .

Dù sao nếu 7 toàn đại thành thị này còn không đủ an toàn thử hỏi nhân loại ở đâu mới có thể an toàn ?.

Tuy nhiên cường giả thật ra rất ít tập trung tại 7 toà đại thành thị .

Những toà đại thành thị này an toàn là bởi ‘nguy hiểm’ xung quanh đã sớm bị quét sạch .

Còn cường giả nhân loại tập trung nhiều nhất ở đâu ? đáp án là ‘thánh địa’ .

7 toà đại thành thị cùng 12 thánh địa .

Thánh địa ở đây cơ hồ cùng cấp bậc với t·ử v·ong đảo về mặt tài nguyên khác biệt ở chỗ một cái thuộc về nhân loại cái còn lại . . . đã từng thuộc về nhân loại .

Thế giới không chỉ có 12 thánh địa theo bước tiến của nhân loại mà số lượng thánh địa sẽ gia tăng ban đầu chỉ có 3-4 thánh địa đến thời đại của Minh con số này liền lên 12 .

Ở 7 toàn đại thành thị truyền kỳ cường giả là chủ đạo thần thoại cấp rất khó xuất hiện về phần thần chủ căn bản không thấy được .

Mà ở thánh địa truyền kỳ nhiều như chó thần thoại chạy đầy đất thần chủ ngày nào cũng có thể thấy.

Thánh địa không phải là nơi an toàn không phải là nơi đẩy nhanh tốc độ tu luyện nhưng thánh địa cơ hồ là ‘căn’ của nhân loại .

Tài nguyên cần thiết cung cấp cho siêu phàm giả có rất nhiều đều khai thác ở thánh địa mà ra đương nhiên muốn khai thác tài nguyên ở thánh địa cũng không đơn giản .

Thánh địa nguy hiểm cực kỳ nguy hiểm bởi nơi đây trong sách cổ được gọi bằng cái tên ‘thềm lục địa’ .

Thánh địa là những nơi cực kỳ gần biển mà phàm là cái gì liên quan đến biển có thể an toàn mới là lạ .

Bởi thánh địa vừa quan trọng cũng vừa nguy hiểm cho nên lượng cường giả đóng ở thánh địa phi thường khủng bố ví như Thần Chủ cấp chẳng hạn mỗi năm đều phải có 4 vị Thần Chủ nhận nhiệm vụ ‘trực’ tại thánh địa .

12 thánh địa tương đương mỗi năm có 48 vị Thần Chủ ‘đóng đinh’ tại những nơi này .

Ngay như Minh cũng đang nhận nhiệm vụ bảo vệ thánh địa .

Như đã nói chỉ ít phút trước hắn còn đang ở trong quân doanh quân doanh trừ hắn ra còn có 3 vị Thần Chủ khác .

Nhiệm vụ của bọn hắn là trấn thủ thánh địa 1 năm sau đó hoặc tiếp tục ở lại thực thi nhiệm vụ hoặc luân chuyển công tác .

Càng trùng hợp nơi Minh trấn thủ cũng là điểm mà thầy Sỹ chỉ .

Một trong 12 thánh địa – Thừa Thiên Thành .