Trả Cho Em Sự Tự Do

Chương 28: Ba Năm Tù




Như lời nhắn của cô ta, Âu Dương rất nhanh chóng đã có mặt tại bệnh viện.

Anh ta đi vào thang máy bấm nút lên tầng 25, Âu Dương mở lại tin nhắn xem số phòng mà Vy Vy đã gửi. Xác nhận đã đúng anh đưa tay vặn nắm cửa.

'Cạch' cánh cửa vừa mở ra, hắn ta thấy bà đang nằm trên giường bệnh đọc sách. Hắn từ từ đi đến giường bệnh.

"Bà còn nhớ tôi chứ?" nghe giọng nói phát ra cuốn sách trên tay bà đặt sang một bên, bà cau mày lại nhìn cậu ta.

"Cậu là người tiếp ta...y với cô t...a để hại tôi s...ao?"

Hắn ta nghe bà nói vậy liền bật cười, ra là bà vẫn nhớ mọi thứ vậy mà hắn cứ tưởng là sau lần đó bà đã quên rồi chứ.

"Là con nhỏ đó bảo cậu tớ...i đây sao...hai người làm nhi...ều chuyện ác vậy...khôn...g sợ quả báo à." ngay từ lúc Âu Dương bước vào bà đã nghĩ là nếu không phải con ả đó báo cho cậu ta biết chuyện bà tỉnh lại thì còn ai có thể nữa chứ.

"Bà đã biết quá nhiều chuyện của tôi, nếu hôm đó trong hôn lễ tôi và cô ta không đẩy ngã bà thì bà nghĩ tôi có thể yên ổn sống đến ngày hôm nay sao?"

Sau khi hôn lễ kết thúc, hắn ta có tới để gặp Vy Vy nói chuyện với cô ta thì không may bị bà bắt gặp.

Lúc đó bà vừa tính đi báo tin cho Gia Tuấn để đề phòng bọn họ và đuổi việc Vy Vy khỏi công ty nhưng không may bà đã làm phát ra tiếng động nên bọn chúng định bắt bà đi.

Trong lúc bà vùng vẫy quá nhiều, Vy Vy đã nói với hắn đẩy bà xuống dưới lầu. Thế là bọn họ buông tay ra và đẩy ngã bà.

"Cậu muốn gì ở...tôi?"

"Chỉ đơn giản thôi, tôi biết con trai bà sẽ kiện Mộc Nhi ra toà vì vậy trong phiên toà đó bà hãy nói là mọi chuyện do cô ta làm."

Không thể được, bà không thể buộc tội cho Mộc Nhi khi cô không phải là người hại bà. Con dâu của bà là người vô tội.

"Nếu tôi không nói thì sao?" bà hỏi lại cậu ta.

"Nếu bà không nói, con trai bà sẽ phải chết dưới tay tôi...chỉ cần một cái búng tay của tôi thì nó cũng sẽ phải phá sản ngay lập tức." sau khi nói chuyện với bà xong, hắn đứng dậy bỏ về.

...

Khoảng mấy ngày sau, khi anh đang ngồi làm việc thì nhận được điện thoại từ Vy Vy gọi cho anh.

Gia Tuấn nhấc máy, qua cuộc gọi anh nghe giọng nói của cô ta có phần yếu ớt và khi kết thúc cuộc gọi đó anh vội chạy đến bệnh viện.

Vào phòng bệnh khi Vy Vy vừa thấy anh cô ta đã oà khóc nức nở, cô nói: "Gia Tuấn, cô ta đã hại em...anh phải đòi lại công bằng cho mẹ con em."

"Con...con của chúng ta bị gì...trả lời anh đi Vy Vy?"

"Cô ta đã cố tình bỏ thuốc vào ly nước của em, con...con của chúng ta...mấ...t rồi."

Tối hôm nay anh trở về nhà trong trạng thái đã say khướt vì uống quá nhiều rượu, Gia Tuấn cầm trên tay chiếc áo vest đầu tóc thì bù xù, những bước đi loạn choạng đến phòng ngủ của Mộc Nhi.

Hôm nay cô vẫn chưa ngủ, Mộc Nhi biết là anh vào phòng mình, cô nói: "anh vào đây làm gì, nếu anh muốn nói về tờ đơn ly hôn thì tôi nói là tôi đã kí tên rồi."

Đúng là vậy, tuần trước anh đã đề nghị cô kí đơn ly hôn nhưng anh ta vẫn chưa nộp ra toà. Gia Tuấn hừ lạnh một tiếng anh bước lại giường ngủ của cô.

"Chính cô, là cô đã hại chết đứa con của tôi và Vy Vy...cô sẽ phải trả giá. À Mộc Nhi dạo gần đây mẹ cũng đã khoẻ lại rồi và tôi cũng đã nộp đơn kiện...ngày mốt chúng ta ra toà."

"Chuyện đó không phải tôi làm, dù có ra toà tôi cũng không sợ vì mẹ luôn đứng về lẽ phải." Mộc Nhi nói.

...

Ngày ra toà cũng đã đến, bà được quản gia dìu từng bước vào bên trong.

Khi thẩm phán hỏi bà, cô cứ tưởng bà sẽ khai ra mọi chuyện là do Vy Vy làm nhưng nó lại hoàn toàn khác so với mọi thứ cô nghĩ.

Mọi chuyện đã rõ ràng, cuối cùng khi kết tội Mộc Nhi phải lãnh án ba năm tù giam. Phiên toà khép lại cô cũng bị cảnh sát đưa đi.

"Mẹ à, tất cả điều không phải sự thật mà...mẹ mau nói với họ đi...con không có làm...không phải con." cô hét lớn, nhìn thấy cô bị đưa đi như vậy nước mắt bà liên tục rơi xuống. Bà tuyệt vọng ngồi bệt xuống sàn nhà lạnh buốt.

"Bà chủ, tại sao bà lại làm như vậy? bà thừa biết Mộc Nhi nó vô tội mà." quản gia tức giận nói.

"Xin lỗi con, Mộc Nhi tất cả là lỗi của mẹ...mẹ xin lỗi." vì sợ ảnh hưởng tới Gia Tuấn nên bà đã phải làm theo lời nói của hắn ta lúc trước, bà cũng sẽ tìm cách để vạch trần bọn chúng nhanh nhất có thể và cứu cô ra khỏi nơi tối tăm đó.

Mọi người ơi, thật ra cái cốt truyện của tui nó như vậy chứ không phải tôi thích ngược nữ 9 quài nha.

Nói chứ tui cũng xót cho chị lắm rồi nhưng mà cố gắng theo dõi đi mọi người vì sắp đến lúc trả lại những đau khổ mà họ đã gây ra cho chị rồi.