Trả Cho Em Sự Tự Do

Chương 27: Bịt Miệng




Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, thế là đã bước tiếp sang một tuần mới. Đầu tuần hôm nay khi Gia Tuấn đi làm Vy Vy xin anh để cùng đến công ty.

Cô ta nói không muốn ở nhà vì sợ ai kia sẽ hại cô và đứa bé, do cô cứ liên tục xin anh khiến Gia Tuấn có chút mền lòng và cho cô ta đến công ty làm việc.

Mục đích cô làm như vậy để anh tăng thêm mối nghi ngờ rằng Mộc Nhi là một người vô cùng độc ác.

Trước khi đi làm anh đưa cô ta đến một nơi, Vy Vy nhìn đoạn đường này cô biết đây không phải đường để đi đến công ty.

"Anh muốn đến bệnh viện à?" cô ta hỏi.

"Ừ, mẹ đã tỉnh lại rồi...sẵn đây anh đưa em đến thăm mẹ và thông báo về việc chúng ta có con."

"Anh nói cái gì?" Vy Vy thốt lên, cô không nghe nhầm chứ. Bà ấy đã tỉnh lại rồi sao...vậy chuyện trước kia cô làm sớm hay muộn cũng bại lộ.

Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô ta anh thật sự khó hiểu, Vy Vy lại tiếp lời: "mẹ có nói gì với anh không?"

"Không, hôm trước anh tới thăm mẹ được một lúc thì có công việc phải đi gấp...sao vậy? em có việc gì giấu anh à?"

"Không...không có gì." cô ta ấp úng đáp, gương mặt cô ta lúc này cũng đã tái mét. Rất may là nó khác xa với những điều cô vừa nghĩ.

Cũng đúng thôi, nếu Gia Tuấn đã biết chuyện đó do một tay cô làm có lẽ bây giờ cô đã không còn ngồi đây bằng da bằng thịt nói chuyện với anh ta rồi.

...

Sau khi gửi xe xong, anh cùng cô ta đi vào trong thang máy bấm nút lên phòng bệnh của bà. Gần đi đến nơi Vy Vy giả vờ nói muốn đi vệ sinh.

"Hay là anh vào trong trước đi, em đi vệ sinh một chút." cô ta nói xong liền rẻ hướng đi vào nhà vệ sinh nữ gần đó.

Đã thoát khỏi anh cô ta thở vào nhẹ nhỏm, cô lục trong túi xách lấy ra chiếc điện thoại gửi tin nhắn cho Âu Dương.

'Bà ta tỉnh lại rồi.'

Rất nhanh Âu Dương gửi qua một dòng tin khác: [mẹ kiếp, em mau nghĩ cách bịt miệng bà ta lại đi.]

Nhận được tin nhắn cô vội xoá nó đi để không bị phát hiện, tắt điện thoại bỏ vào túi xách. Cô chải tóc gọn gàng và chỉnh lại trang phục cho ngay ngắn sau đó quay lại phòng bệnh của bà.

Bên trong phòng bệnh bà vừa thấy anh đã rất vui mừng, Gia Tuấn ngồi tâm sự với bà được một lúc, anh vội nhớ tới hôm trước bà muốn nói gì đó nhưng anh lại có việc không nghe được.

Gia Tuấn hỏi: "mẹ, hôm trước hình như mẹ có chuyện muốn nói với con thì phải...bây giờ mẹ nói đi, con sẵn sàng nghe đây."

Không dám chần chừ lâu, bà đáp: "chuyện ở hôn lễ của con...là d...o..." bà đang nói thì bất chợt cửa phòng phát ra âm thanh 'cạch.'

Nhìn thấy Vy Vy bước vào, đôi mắt bà mở to hết cỡ nhìn cô ta. Vy Vy đóng cửa phòng và bước đến chỗ anh đang ngồi, cô ta nói: "bác gái, bác đã tỉnh rồi sao...nghe anh Gia Tuấn nói con mừng lắm...lúc nào con cũng cầu nguyện cho bác mau tỉnh lại để vạch trần bộ mặt của Mộc Nhi."

Gia Tuấn nhìn cô ta rồi lại hỏi tiếp chuyện lúc nãy bà đang nói.

"Mẹ, lúc nãy mẹ nói gì...trong hôn lễ của con là do ai đã đẩy mẹ?"

Nghe anh nói vậy khuôn mặt cô ta trắng bệt, đứng sau lưng anh cô ta liên tục ra dấu hiệu bảo bà ngậm miệng lại không được nói ra.

"À, không...khô...ng có gì." bà đáp.

"Mẹ, sẵn đây con muốn báo cho mẹ một tin vui...Vy Vy đã mang trong mình giọt máu của con là cháu nội của mẹ." anh vui vẻ nói với bà.

Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác bà tiếp nhận được, lúc nãy sắp nói ra được thì con ả này lại vào đột ngột như vậy khiến bà phải lảng tránh sang chuyện khác. Còn bây giờ lại được anh thông báo bà sắp có cháu sao.

Cuộc đời bà đến tận tuổi này, bà chỉ có duy nhất một người con dâu bà chấp nhận chọn cho anh cưới đó là Mộc Nhi mà thôi.

"Chúc mừng hai đứa, đợi...m...ẹ...khoẻ lạ...i chúng ta dẫ...n con bé đi siêu âm. Mẹ muốn tận mắt nhì...n thấy cháu nội của mẹ ph...át triển thế nào rồ...i."

Nhìn sắc mặt của cô ả này, bà đã biết là cô ta không có thai. Đó chỉ là lời nói lừa con trai bà mà thôi.

Tháng sau có đi siêu âm, nếu cô ta nói là có thai thật thì nhất định bà phải trực tiếp nhìn thấy cháu của mình qua màn hình siêu âm.

...

Sau khi ra khỏi bệnh viện để về công ty, trong lúc đợi anh đi lấy xe cô ta lại nhắn tin cho Âu Dương.

'Anh mau tới bệnh viện lúc trước, tầng 25 phòng 251 tìm cách để bịt miệng bà ấy lại đi. Lúc nãy nếu em không vào kịp mọi chuyện đã bị lộ rồi.'

Cô cũng muốn ở lại đây nhưng nếu như vậy anh ta sẽ nghi ngờ cô có ý đồ, bây giờ mọi chuyện chỉ trông chờ vào cái tên Âu Dương này thôi.