Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 36




Lộ Tình Không ngả người xuống ghế, nhắm mắt, không thèm quan tâm đến cô ta nữa.

Rốt cuộc ai mới là âm hồn bất tán đây?

Lộ Phồn Tinh vô cùng ghét cái thái độ khinh thường này của cô, người trước người sau, cô đều không nể mặt cô ta.

Cô gác một chân lên ghế, “Không phải khinh thường nhà họ Lộ chúng tôi sao?Đến đây làm gì?”

Tâm trang của Lộ Tình Không vốn dĩ đang không tốt, cô ta lại chủ động đến kiếm chuyện,nếu cô không làm gì thì thật là có lỗi với cô ta.

Xem ra cô ta vẫn chưa biết chuyện hôn sự này.

Lộ Tình Không từ tốn đứng lên, chiều cao của hai người rõ ràng không có quá nhiều chênh lệch, nhưng khí thế của cô thì lại áp đảo hơn hẳn, “Tôi chính là mặt dày trở về đây để đợi được phân chia gia sản, không chỉ vậy, tôi sẽ cướp luôn cả phần của cô. Lộ Phồn Tinh, tốt nhất cô nên tìm mọi cách đuổi tôi đi, nếu không, những ngày tháng sau này của cô sẽ không dễ chịu đâu.”

Cô tự biết năng lực của mình không đủ, nhưng có thể tá lực đả lực, chỉ cần Lộ Phồn Tinh ở giữa phá đám, nói không chừng còn có thể giúp cô tránh được chuyện này.

“Cuối cùng cô cũng lộ ra cái đuôi cáo của mình rồi sao?” Lộ Phồn Tinh cười vô cùng đắc ý, giơ điện thoại của mình lên, “Tôi đã ghi âm toàn bộ những gì cô nói, lát nữa tôi sẽ đem cái này chô ông nội nghe, cô cứ chờ bị đuổi đi đi.”

Lộ Tình Không nhướn mày, chỉ vậy?

Xem ra cô ta thật sự không rõ tình hình lúc này, nhưng với trí thông minh của cô ta,e là không cứu nổi bản thân.

“Cầu mà không được!”

Thật ra cầu người không bằng cầu mình.

Lộ Phồn Tinh rời đi không đến nửa tiếng đã trở về,bộ dạng tiểu nhân vô cùng đắc ý.

“Tôi nói cô nghe, thì ra là có người phải gả cho một kẻ tàn phế, ông nói rồi, tất cả tài sản của gia đình này đều sẽ thuộc về tôi và chồng của tôi, cô cùng lắm cũng chỉ là một công cụ liên hôn mà thôi. Lộ Tình Không à Lộ Tình Không, xem bộ dạng đáng thương hiện tại của cô, sau này tôi cũng sẽ rộng lượng mà không tính toán so đo với cô nữa.”

Lộ Tình Không im lặng nghe cô ta nói hết, vòng đến một bên vườn hoa lấy một thứ gì đó cầm trong tay.

“Hazz, chắc là do tôi mệnh tốt, biết làm sao được, cùng là con gái nhà họ Lộ,tôi thì được gả cho anh Vân Triết - một người đàn ông cao lớn anh tuấn, tài năng hơn người,còn cô thì lại……” Lộ Phồn Tinh lắc lắc ngón trỏ, “Chỉ xứng gả cho một tên phế nhân, tôi còn nghe nói, đại thiếu gia nhà họ Lý kia không những tàn phế, mà còn chẳng có tài cán gì, cô gả qua đó thì phải sống thủ tiết.”

“ Thật hả giận, nếu cô ta thật sự thảm như vật, thì sau này tôi…… A, Lộ Tình Không, cô muốn làm cái gì?”

Lộ Tình Không cầm một chiếc xẻng nhỏ dùng để trồng hoa trong tay,một tay ghì vào cổ Lộ Phồn Tinh, bàn tay cầm xẻng không ngừng khoa tay múa chân trước mặt cô ta.

“Cô thử nói xem, nếu tôi khắc vài nét lên gương mặt xinh đẹp này của cô,thì không biết liệu anh Vân Triết có còn muốn đính hôn cùng cô nữa không? Hửmmm?”

Lộ Phồn Tinh sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, vùng vẫy muốn thoát ra, nhưng mười ngón tay của cô vẫn giữ chặt cô ta không buông,một thiên kim tiểu thư như cô ta sao có thể là đối thủ của Lộ Tình Không cô được chứ?

“Lộ Tình Không, tôi cảnh cáo cô đừng có làm bậy.” Cô ta thật sự là bị doạ đến mặt mũi trắng bệch, gương mặt kia chính là thứ mà cô ta tự hào nhất, tuyệt đối không thể có một chút tì vết nào được.

“Cảnh cáo tôi? Lộ Phồn Tinh, là tôi cảnh cáo cô mới phải, tôi đã nói với cô rồi, tôi chẳng có gì để mất cả,cô đây cũng không có nhiều thời gian để chơi đùa cùng cô như vậy,nhưng nếu sau này cô còn dám chọc vào tôi thì...——”

“A……”

Lộ Tình Không dùng cái xẻng cứa lên mặt cô ta một vết, nhưng không hề dùng lực, chỉ là là làm bẩn mặt cô ta một chút.

Nhưng lại doạ Lộ Phồn Tinh đến mức mặt cắt không còn hột máu.

Lộ Tình Không buông cô ta ra, cô ta chân đứng k vững liền ngã phịch xuống đất, dùng tay sờ lên mặt mình. “Mặt của tôi,mặt của tôi……”

“Lộ Tình Không tôi liều mạng với cô!”

Lộ Phồn Tinh nói xong, tay cầm một cây gậy lao về phía Lộ Tình Không.

Đột nhiên, “vụtttt……” một tiếng, một bóng dáng to lớn bay qua rào chắn của vườn hoa, nhanh như chớp đâm thẳng vào Lộ Phồn Tinh.