Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 37




Lộ Phồn Tinh ngã xuống nền đất lần thứ hai, ngay sau đó “A……”lên một tiếng, sợ tới mức hôn mê bất tỉnh.

Sự việc xảy ra 

quá nhanh, Lộ Tình Không bị con mèo đột nhiên xuất hiện vừa rồi doạ sợ đến mức chân mềm nhũn, nuốt nước miếng cái ực, còn đâu Lộ Phồn Tinh khí thế bừng bừng ban nãy?

“Tiểu Thất…… Tiểu Thất, sao ngươi lại xuất hiện ở đây”.

Tiểu Thất tất nhiên sẽ không thể trả lời câu hỏi của cô, vẫy vẫy cái đuôi,lượn vài vòng quanh người cô, có thể nhìn ra được nó đang rất cao hứng.

Thật ra, Tiểu Thất sớm đã ngửi thấy mùi vị giống cái ở nơi này, chỉ có điều chủ nhân đang ở nhà, nó không tiện ra ngoài, vừa mới trở lại chính Tây Uyển của mình, liền phát hiện ra người này bị ức hiếp.

Cái gọi là tới sớm không bằng tới đúng lúc, nó vừa đúng lúc được coi là anh hùng cứu mỹ nhân, có thể không cao hứng sao?

Đại não Lộ Tình Không tạm dừng vài giây, cuối cùng cũng có thể tự luận ra, “Ngươi ở ngay bên cạnh đúng không? Bên cạnh chính là vườn Tây Uyển?”

Lần đầu tiên cô chặn xe của Sở Ngự Bắc là trên đường xuống núi, lần thứ hai là trước cổng biệt thự Của anh ta, nhưng cô không chú ý đến địa hình.

Nhưng biệt thự xa hoa nhất của toàn bộ Bắc Thần chính là tòa sơn thượng ở đây, nơi này sở hữu biệt thự, mặt sau hoa viên đều hướng ra biển lớn, cũng là nơi duy nhất có cảnh trí như vậy.

Lộ Tình Không vỗ vỗ trán, thật đúng là……

Cô rốt cục là muốn cứu Lộ Phồn Tinh trước, hay là tống cổ Tiểu Thất đi trước?

Cuối xuống nhìn, chỉ thấy Tiểu Thất đã ngủ ngon lành bên chân cô lúc nào không hay, mắt nhắm mắt mở lười biếng nằm phơi nắng,thanh thản đến mức như đang ở trong chính nhà mình vậy.

Cái dáng vẻ manh nha kia, dường như cũng không quá đáng sợ.

“Tiểu Thất đại gia, ngươi thường xuyên tới bên này sao?”

Lộ Tình Không vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng huýt gió vang lên, Tiểu Thất vốn dĩ đang ngủ ngon lành đột nhiên mở bừng mắt, xoay người nhảy lên, liền lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Lộ Tình Không.

Lộ Tình Không, “……”

Được thôi, Tiểu Thất đại gia năng lực quả là rất cao.

Buổi chiều vừa mới náo loạn như thế,ngược lại tâm trạng của Lộ Tình Không lại có phần tốt hơn một chút, lại bắt đầu tự hỏi chính mình làm thế nào mới có thể thoát được sự khống chế của nhà họ Lục.

Nhà họ Lộ có lớn mạnh đi chăng nữa thì nhất định cũng sẽ tồn tại một thế lực nào đó còn lớn mạnh hơn.

Trong đầu cô đột nhiên chợt loé lên một suy nghĩ, Lộ Tình Không cả người từ trên giường nhảy phốc lên,so với nhà họ Lộ thì phó tổng thống đại nhân chẳng phải còn lớn mạnh hơn sao?

Nếu cô đi cầu xin anh ta……

Nghĩ đến đây, cô lại lại nhụt chí như quả bóng xì hơi, không thân cũng chẳng quen, có tư cách gì đi cầu xin anh ta giúp đỡ?

Hơn nữa cô đã hơn một lần làm anh ta mất mặt, anh ta lại không so đo tính toán với cô,như vậy đã là rất khoan dung độ lượng rồi

Hơn nữa thanh quan khó lo việc nhà, cầu xin hắn cũng có tác dụng gì? Chẳng lẽ muốn phó tổng thống đại nhân ra mặt can thiệp vào hôn nhân của người khác sao?

Nhưng nếu là anh ta tự nguyện thì sao?

Vì dân xin cứu giúp cũng thuộc phạm vi của anh ta chứ nhỉ?

Đến Tiểu Thất còn hăng hái làm việc nghĩa?anh ta chắc hẳn cũng sẽ như vậy.

Cứ như vậy, Lộ Tình Không lại tràn đầy hy vọng.

Có lẽ là bởi vì Lão Lộ ở trong tay bọn họ,nến chúng nghĩ cô sẽ không dám bỏ trốn, bởi vậy, cũng không hạn chế dự tự do của cô.

Nhưng vừa tơi canh ba nửa đêm, Lộ Tình Không mới lặng lẽ hành động.

Tường trúc vaay quanh sân viện có chút cao, nhưng không uổng công cô luyện võ từ nhỏ,luyện công phu leo tường,vì vậy độ cao này đối với cô mà nói, cũng không có vấn đề gì.

Sau một hồi gian nan, mới ra được khỏi biệt thự nhà họ Lộ, cô phát hiện tường biệt thự phó tổng thống hình như thấp hơn một chút.

Chắc là bởi vì có Tiểu Thất hộ viện, không có kẻ nào dám tự ý ngăn cản, mặt khác, cô nhớ rõ Lý tẩu đã nói, hoa viên sau biệt thự đâu đâu cũng canh giữ nghiêm ngặt, còn đây là tiền viện, chắc sẽ không có vấn đề gì.