Tôi Muốn Chinh Phục Em

Chương 12




Đồng hồ lớn trạm khắc bằng gỗ tinh xảo đặt trong phòng khách vừa điểm năm giờ,Lăng Niên Hữu bị lôi lên đài lúc gần mười giờ,khó khăn lắm mới thoát khỏi. Hiện tại anh vừa bổ sung thể lực bằng cách ăn uống tắm rửa,nhưng cảm giác dư chấn vẫn không thoải mái chút nào. Cố Dực ngồi ở bên cạnh cũng cảm thấy thông cảm cho anh,nhưng bản thân Cố Dực cũng từng nhiều lần trải qua,còn thê thảm hơn. Lăng Niên Hữu thầm mắng tên Cố chết tiệt kia,sở thích quái đẳng mỗi khi có chuyện khó chịu liền đấm bóc. Nếu nói về đánh đấm bình thường anh không tồi,so với Cố Danh Quân không phân cao thấp, chỉ là quyền anh thì không so kịp.

"này,gần đây ông ngoại Tôn có tìm hắn không?" Lăng Niên Hữu nhìn Cố Dực hỏi,tay quấn đầy băng cầm ly whisky nâng đến môi nhấp vào.

"mẹ nó,rát" bên môi anh hiện tại bị rách,rượu mạnh vào liền đau đến nhe răng,Lăng Niên Hữu trời sinh không sợ gì chỉ sợ đau. Nếu không phải gia đình anh truyền thống nhiều đời làm cảnh sát và quân nhân, anh còn lâu mới đi con đường đầy thương tích này.

"vẫn rất thường xuyên,chỉ là Thiếu chủ đều từ chối" Cố Dực ngước nhìn khuôn mặt đầy thương tích của anh, chậm rãi trả lời.

"vẫn là việc thừa kế hay là tìm cháu dâu đây" Lăng Niên Hữu ngã ngớn cười nói,anh đang lợi dụng lúc Cố Danh Quân không ở đây mà nói,nếu không anh liền bị lột da.

"còn về chuyện Cố lão đại trở về,Cố gia nên tìm người đứng đầu" Cố Dực ánh mắt trở nên sắc bén nhìn phía trước,chữ như nhả từ kẽ răng mà ra. Lăng Niên Hữu nghe xong cũng nghiêm túc hiếm có,bàn tay cầm ly rượu có chút cứng nhắc.Chuyện này cũng chỉ có thể để cha con họ giải quyết,anh có chút cảm thấy thật may mắn khi không thuộc thành viên Cố gia.

Đã hơn hai tuần nay Tô Sâm Ngọc biến mất không tung tích,chỉ để lại cho Mộ Tư Chân một câu "có việc". Cô cũng không nghĩ nhiều,dù sao cuộc sống của cô ấy cũng không phải điều cô có thể hiểu,một gia tộc coi trọng lợi ích vẫn rất đáng sợ. gần đây Quách Hàn dành thời gian cho cô rất nhiều,còn hơn cả lúc trước,gần như trừ thời gian cô lên lớp còn lại anh đều xuất hiện. Giống như bây giờ cô đang ngồi ở phòng VIP xem người mẫu trình diễn thời trang, chỉ cần cô gật đầu trang phục sẽ được giữ lại. Nhưng Mộ Tư Chân không hứng thú quá nhiều,cô chỉ tùy tiện chọn vài cái.

"gói tất cả lại,gữi đến địa chỉ này" Quách Hàn đưa thẻ cùng một tờ địa chỉ nhà của Tô Sâm Ngọc cho nhân viên. Cô gái tiếp nhận thẻ và địa chỉ từ tay anh,vẻ mặt đỏ như bị sốt khuôn mặt đáng yêu cúi đầu. Bộ dạng chính là bị anh câu dẫn rồi,nhưng cô không mấy để ý,Quách Hàn rất tốt hấp dẫn người khác là chuyện bình thường.

"đi thôi" nhận lại thẻ từ nhân viên,anh quay đầu nắm tay Mộ Tư Chân rời đi. Mấy nhân viên phía sau nhìn theo vẻ hâm mộ,họ vừa say mê nhan sắc cô vừa ước mơ bản thân có được bạn trai như vậy.

"chưa chắc đi bên cạnh,đã thật sự nắm được tim nam nhân" trong lúc mọi người sôi nổi bàn luận một giọng nói ngây thơ vang lên,chính là cô nhân viên lúc nãy. Giọng nói ngây thơ nhưng hình như con người rất tâm cơ,thủ đoạn lại không tốt đẹp là loại trà xanh điển hình. Những nhân viên khác nghe xong liền giải tán, không tiếp tục bàn luận nữa.

Quách Hàn nắm tay Mộ Tư Chân đi một vòng trung tâm mua sắm,vừa mua quần áo giày dép túi sách, lại mua trang sức và mỹ phẩm. Nhìn thấy thời gian không còn sớm anh lại đưa cô đến nhà hàng dùng bữa.



"em muốn ăn gì?" Quách Hàn đưa menu cho Mộ Tư Chân chọn món,hành động thân mật lại cực kì cưng chiều.

"một phần beefsteak,một ly cam ép,cảm ơn" cô nhìn nhân viên bên cạnh nói từng câu rõ ràng, không quên mỉm cười.

"một phần kem tươi ốc quế" Quách Hàn gọi thêm một phần kem cho cô, Mộ Tư Chân có chút không vui mà chút không vui này anh hòan toàn không nhìn thấy.

"em đi vệ sinh một chút" Cô đứng lên ra khỏi phòng bao sang trọng,hít lấy một hơi dài mới đi vào nhà vệ sinh.

Quách Hàn ở trong phòng yên lặng mở điện thoại gọi,đầu dây bên kia rất nhanh liền bắt máy.

"em không cần như vậy,anh rất thích dáng vẻ em trên giường"

"phải cực kì quyến rũ"

"Chân Chân sao? em và cô ấy không giống nhau"

"hảo,đợi khi anh sắp xếp xong liền đến gặp em"

"anh luôn sẵn sàng cùng em Lê nhi"

sau khi cúp điện thoại Quách Hàn nhanh chóng thu lại vẻ mặt vô sĩ,một dạng chân thành chờ đợi Mộ Tư Chân. Loại tra nam này vậy mà vẫn rất được người chào đón,tựa như nữ phục vụ đem lên thức uống, không chống cự được bị anh xoa nắn trong lòng bàn tay. Mộ Tư Chân ngồi trong nhà vệ sinh ôm lấy bụng,chân mày nhăn chặt lại qua một lúc lâu mới cảm thấy ổn hơn.

"vị Quách công tử đó thật sự đè cô trên bàn ăn sao?" tiếng giày cao gót cùng giọng nói truyền vào tai Mộ Tư Chân,âm thanh rất bất ngờ nhưng đầy châm chọc.



"đúng,hắn ta còn như bị bỏ đói lâu ngày" qua khe cửa cô nhìn thấy hai nhân viên đứng trước gương dặm lại son vui vẻ nói chuyện.

"không phải người ta có bạn gái sao?" cô gái khuôn mặt khả ái nói,dáng vẻ không hiểu lắm,chẳng phải anh ta đi cùng một mỹ nữ sao?

" có thể là cô ấy quá thanh cao hoặc anh ta quá thèm muốn" người nói khuôn mặt tròn có nét trong sáng,nhìn vào cho người khác cảm giác yêu thương vô cùng. Mộ Tư Chân hơi khó chịu,không lẻ đây là kiểu Quách Hàn thích,bộ dáng ngây ngô không hiểu sự đời. Những gì sau đó hai người nói cô cũng không nghe vào tai nữa,cô bị loại cảm xúc thất vọng này gặm cắn từng chút. Đến khi nhà vệ sinh lần nữa trở nên im lặng,cô mới từ từ đi ra ngoài dùng nước lạnh làm bản thân tỉnh táo,cố gắng cười thật tươi trở lại gặp Quách Hàn.

Mộ Tư Chân không ngốc,cũng không yêu mù quáng, cô chỉ vì trước đây từng làm chuyện có lỗi, mà nhắm mắt cho qua hành động của Quách Hàn. Nhưng cô không phải con rối để người ta xoay, trong giới hạn chịu đựng cô sẽ không tính toán với anh. Sau khi trở lại phòng,toàn bộ thức ăn đã được bày lên,Quách Hàn còn giúp cô cắt thịt xong,cô không khách khí mà ngồi xuống. Đến khi dùng xong bửa ăn,anh đưa tay muốn nắm lấy tay cô, Mộ Tư Chân không tự chủ được né tránh,cô có chút ghê tởm bàn tay chạm vào bao nữ nhân khác.

"em ra ngoài hít thở một chút" Cô tránh ánh mắt khó hiểu của anh,lấy cớ đi ra ngoài,bước chân cô vội cã như sợ anh sẽ ngăn cản. Mà Quách Hàn cũng không nghĩ nhiều ra ngoài lấy xe,anh chỉ cảm thấy hôm nay cô đặc biệt trầm tĩnh hơn rất nhiều.

Mộ Tư Chân ngồi trong thư viện yên lặng đọc sách, nhưng chữ trên trang luôn biến thành hình dáng khác. Chính là trong đầu cô tràn ngập hình ảnh hôm đó,sau khi cô lấy cớ ra ngoài lại gặp cảnh tượng kia. Cố Danh Quân đưa theo một cô gái dáng người rất đẹp,khuôn mặt cũng cực kì quyến rũ đi vào. Nhưng ánh mắt anh nhìn cô như người xa lạ không một biểu cảm nào,hoàn toàn lạnh nhạt, cô không hiểu vì sao trong lòng lại khó chịu,anh tìm được nữ nhân cô nên vui mới đúng.

"Mộ mỹ nhân,chị tự học sao?" Đang mãi suy nghĩ bên cạnh lại vang lên tiếng nói nho nhỏ,giọng nói mềm nhẹ dể nghe khiến cô hồi thần.

"ân.." Cô ngước nhìn bên cạnh,một cô bé đáng yêu khuôn mặt tái nhợt nhưng lại có sinh khí. Tay ôm lấy vài cuốn sách về thời trang,cúi đầu gần cô để giảm nhỏ âm lượng.

"em có thể nói chuyện riêng với chị một chút không?" cô bé lại nhỏ nhỏ nói bên tai cô, vì căng thẳng mà mím môi,đôi mắt long lanh ánh nước.

"ra ngoài trước đã" Cô suy nghĩ một lát thì đứng lên thu dọn sách vở bỏ vào balo,đi theo cô bé ra ngoài.

Hai người chọn một nơi mát mẻ vắng người,ngồi trên bàn đá xung quanh có cây làm không khí trở nên mát mẻ hơn.