Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tối Cường Rút Thưởng Vĩnh Sinh Lộ

Chương 9 : Kiểm kê thành quả, Phàm Khu Luyện Thể Quyết




Chương 9 : Kiểm kê thành quả, Phàm Khu Luyện Thể Quyết

Trong tòa nhà thị chính Tokyo, Lâm Vũ Trần chào từ biệt Seitenshi Kikushiro rồi đóng cửa phòng mình vừa được giao lại.

“ Đã xong. “

Nằm bệt lên giường êm, Lâm Vũ Trần cảm thấy thần kinh đầy mệt mỏi.

Cơ thể liên tục cường hóa là chuyện của cơ thể.

Thần kinh của Lâm Vũ Trần sau một ngày không mệt mỏi múa thương đồ quái cũng đã tới giới hạn.

Nếu không phải vì trong tâm còn một phần cảnh giác với thế giới xa lạ, hắn có lẽ đã để chính mình th·iếp đi

“ Hệ thống. “

[ Ngài có gì cần ta giúp đỡ sao, chủ nhân tôn kính của ta ? ]

“ Kiểm kê giúp ta xem trăm lần rút thường kia ra những gì đi. “

Khi đó vì tình hình nguy cấp, Lâm Vũ Trần chỉ để ý thứ có thể cứu người mà không có tâm tư đi xem mình đã có gì.

[ Tổng kết 100 lần rút thưởng ngẫu nhiên.

Vật phẩm tiêu hao: Hỏa Mù Viên Nén x 3, Hồi Sinh Dược Thủy ( Pha loãng nghiên cứu phẩm ) x 1, Bổ Huyết Đan ( Bình 10 viên ) x 10, Bạo Liệt Chấn Thiên Phù ( 1 lần dùng duy nhất ) x 10, Tinh Khí Thảo ( Gốc mầm ) x 10, Luyện Thể Đan ( Bình 10 viên ) x 10, Nguyên Độc Giải Độc Đan ( Bình 1 viên ) x 5.

Kỹ năng: Thông Ngữ Ngôn, Thông Tự Tâm, Thông Điển Cảm Ứng Thiên.

Tăng chỉ số : Sức bền + 20, Sức bật + 7, Phòng ngự + 10, Sức tái sinh + 10

Công pháp: Phàm Khu Luyện Thể Quyết ( Bình thường ) ]

[ Thông tin cơ bản

Danh tính: Lâm Vũ Trần

Tuổi thọ: 20/80

Thiên phú tu luyện: Đa Trọng Nguyên Hỗn Mang Thân ( Bình thường + )

Công pháp: không

Cấp độ sinh mệnh: Đệ Nhất Tầng Thứ Nguyên ( Trung Kỳ ).

Ký kết sinh mệnh: Giới Tuyến Hóa Thân ( ngủ say )

Trang bị: Hắc Hải Ngưu Lăng Thương ( Hiếm có ) Dị Huyết Hồng Ma Bào ( Bình thường )

Kỹ năng: Thông Ngữ Ngôn, Thông Tự Tâm, Thông Điển Cảm Ứng Thiên. ]

Nhìn thu hoạch từ 100 lần rút thưởng, Lâm Vũ Trần thầm cười.

Mình lúc này ra ngoài có lẽ cũng đủ sức bảo kê người anh em khỉ gió của mình đi.



Tự giễu xong, Lâm Vũ Trần cũng không thực sự tin mình đã đủ sức để khiến cho câu truyện đi theo hướng hắn muốn.

“ Hệ thống, võ thuật từ thế giới này mang ra ngoài sẽ ở cái tầm thế nào ? “

[ Bổn hệ thống không thể tiến hành so sánh. Số liệu võ học ngài biết quá rác rưởi. ]

Hệ thống không chút khách khí trả lời, Lâm Vũ Trần cũng không cảm thấy lạ.

Bản thân hắn ngoại trừ thi thoảng bị lôi đi tập võ ở nhà Tôn Hầu Minh ra cũng chả có gì hứng thú với thứ này.

Cái gì võ cổ truyền, khí công, thái cực quyền vân vân mấy cái võ sĩ MMA ra tẩn lại chả kêu cha mẹ.

Do đó hắn cũng chả có gì ngạc nhiên khi hệ thống nói thế.

Khi hỏi Seitenshi Kikushiro tìm cho hắn thầy dạy võ, Lâm Vũ Trần cũng không mong gì.

Dù sao, học võ có thể như hắn bay nhảy quét quái như bây giờ thì cái thế giới này cũng không vì Gastrea mà vô phương giải quyết co ro sống tạm cho tới khi phát hiện những đứa trẻ bị nguyền rủa có sức mạnh chiến đấu lại Gastrea.

“ Nếu tính không nhầm thì lứa những đứa trẻ bị nguyền rủa đầu tiên cũng sắp sủa ra đời đi. Xem ra phải nghĩ cách thuyết phục quý ngài Seitenshi thu nuôi đám nhóc đáng thương đó. “

Định hình một chút kế hoạch tương lai, Lâm Vũ Trần dần hai mắt lim dim lại.

Tinh thần thả lỏng, hắn cũng không thể tiếp tục căng như dây đàn cảnh giác.

Hai mắt dần lim dim, Lâm Vũ Trần dần chìm vào giấc ngủ.

Bỗng nhiên hắn như nhớ lại cái gí ấy.

“ Công pháp ?! “

Nhìn lại bảng kiểm kê của hệ thống, hai mắt Lâm Vũ Trần trợn tròn như hai cái qua trứng ngỗng.

“ Hệ thống, công pháp là công pháp đúng không ? “

Hệ thống không mấy để tâm hồi âm.

[ Công pháp chính là công pháp. ]

Hệ thống khẳng định, Lâm Vũ Trần kém chút vui mừng quá độ kêu to.

Nếu như đây thực là phòng riêng ở nhà hắn, Lâm Vũ Trần thật đã ăn mừng.

Hắn cũng không quên lúc này mình đang ở tạm nhà của ai.

--------------

“ Seitenshi đại nhân. “

Ở phòng giá·m s·át của tòa thị chính Tokyo, một người thanh niên đang giá·m s·át màn hình bỗng thấy Seitenshi Kihushiro mang theo hộ vệ đi vào không khỏi giật mình đứng dậy hành lễ.

“ Không cần phải câu nể vậy. Vị khách của chúng ta nãy giờ có động tĩnh gì không ? “

Seitenshi Kikushiro mim cười với hỏi han người thanh niên.



“ Bẩm, người này sau khi vào phòng đã trực tiếp lên giường đi ngủ. “

Người thanh niên chỉ vào màn hình rồi báo lại toàn bộ những gì hắn thấy.

“ Thực sự chỉ ngủ thôi sao ? “

Nhìn vào hình ảnh trong màn hình, Seitenshi Kikushiro không khỏi trầm ngâm nhìn đang ôm chăn ngủ Lâm Vũ Trần.

Sau khi dẫn Lâm Vũ Trần đến phòng mà hắn đã sắp xếp, Seitenshi Kikushiro cũng gần như ngay lập tức đi đến phòng giá·m s·át.

Dù hắn cùng Lâm Vũ Trần đã đặt thành hiệp ước bảo hộ Tokyo, Seitenshi Kikushiro cũng không thể không cử người giá·m s·át Lâm Vũ Trần.

Không phải hắn không tin tưởng Lâm Vũ Trần mà bản thân Lâm Vũ Trần thực như một trái bom cần người giá·m s·át.

Một người có sức mạnh một mình g·iết sạch hàng ngàn Gastrea đến nỗi toàn bộ Gastrea xung quanh Tokyo đều không thể không rút lui.

Đúng vậy, là xung quanh Tokyo.

Vừa có trinh sát báo cáo lại rằng, từng đàn Gastrea đang giống như đàn kiến di cư chạy trốn khỏi bán kính trăm dặm xung quanh Tokyo.

Không phải là những Gastrea t·ấn c·ông Tokyo hôm nay mà là tất cả các Gastrea xung quanh Tokyo.

Có thể nói lấy Tokyo làm tâm, một cái vùng hoàn toàn sạch sẽ Gastrea đã hình thành.

Một sức mạnh khủng bố đến ngường này, nằm trong tay của một cái người trẻ tuổi thực không thể không cẩn thận mà đối đãi.

Nhớ lại lời mà Lâm Vũ Trần nói với mình trước lúc đóng cửa phòng, Seitenshi Kikushiro cũng không thể nào mà không cười khổ.

" À, có giá·m s·át cũng đừng trực diện quá đó. Đang thay quần áo hay đi vệ sinh thì bảo người theo dõi tắt cam đi hộ tôi. "

Nói thật là trong đời hắn chưa từng gặp ai có thể thản nhiên nói mấy lời này như Lâm Vũ Trần.

" Cậu làm tốt lắm. Tiếp tục quan sát. Nếu người này ra khỏi phòng hãy báo ngay cho ta. "

" Tuân lệnh, Seitenshin đại nhân. "

Khuyến khích thanh niên vài câu, Seitenshi Kikushiro cùng hộ vệ của mình rời đi.

Tuy Gastrea đã bị dọn sạch nhưng Tokyo cũng không khác gì đống hoang tàn.

Thân là người lãnh đạo, Seitenshi Kikushiro còn rất nhiều việc phải làm.

“ Seitenshi đại nhân. Thuộc hạ có điều không hiểu. “

Trong lúc đang đi giữa hành lang trung niên tóc xám nâu Yasuwaki không nhịn được hỏi.

" Bạn hiền, ngươi khó hiểu vì sao ta lại tư tưởng hắn sao ? "

" Thuộc hạ thực không hiểu. "



Vừa đi vừa nói, Seitenshi Kikushiro không vội vàng đáp.

" Nếu như ta không tin tưởng hắn ngay bây giờ, ngươi nghĩ ai sẽ tìm hắn đây. "

Yasuwaki suy nghĩ môt lúc bỗng hiểu ra.

" Thuộc hạ vô tri. Vẫn là ngài suy tính sâu xa. "

Seitenshi Kikushiro mỉm cười.

Hắn vội vã tìm Lâm Vũ Trần một phần vì thật lòng muốn cảm ơn hắn.

Seitenshi Kikushiro hoàn toàn rõ ràng t·hương v·ong ngày hôm nay rất lớn, Tokyo cũng cần một thời gian rất lâu mới có thể khôi phục.

Nhưng đây đã là mức nhỏ nhất nó phải nhận.

Thương vong có thể to lớn hơn hôm nay gấp hàng trăm lần.

Một nguyên do này đã đủ để hắn đội ơn Lâm Vũ Trần.

Nhưng chỉ thế thôi cũng chưa đủ để hắn vội vã đi tìm Lâm Vũ Trần trước tiên.

Gastrea mang tới tận thế, trật tự thế giới bị phá hư nghiên trọng.

Thời đại này ai mang bên mình nhiều lá bài tẩy nhất sẽ là người ở thế chủ động trong mọi tình huống

Seitenshi Kikushiro tin tưởng rằng chuyện xảy ra hôm nay đã tới tai của rất nhiều người bên ngoài Tokyo, thậm chí cả thế giới.

Nếu như hắn chậm chân thì khi đó những cái tai tinh ý kia đã cử người tiếp cận Lâm Vũ Trần để mời gọi thanh đao sắc bén này về phía họ.

Lúc đấy, không chỉ mình Tokyo hắn mất đi một vị thủ hộ thần.

Có khả năng nước Nhất cũng sẽ vì thế mà tan vỡ.

" Đi thôi, Yasuwaki. Ngày mai liên hệ với lão già nhà Tendo. Bảo với lão già đó là có cái người muốn học võ nhà lão. "

" Ngộ ngỡ lão già đó từ chối thì sao ? "

" Lão ta sẽ không. Ta tin rằng đối tác của chúng ta sẽ có cách thuyết phục lão già ngoan cố đó. "

Ánh bình minh dần chiếu rọi Tokyo, báo hiệu cho một cái khởi đầu mới sắp tới.

---------

" Tokyo sao ? "

Ở trong lòng biển sâu một tiếng nói của một đứa trẻ vang lên.

" Ta khuyên ngươi không nên động mình bây giờ. Một thực thể mới thăng hoa như ngươi lúc này vẫn còn chưa ổn định, "

Một con cua khổng lồ lấy cây số làm đơn vị đo nhìn cái bóng đen nhỏ bé đang trôi nổi giữa lòng đại dương.

" Nếu vậy phải bao lâu ? "

" Chậm thì ba năm. Nhanh thì chưa tới một năm. Không cần phải vội vã. Lũ con người chẳng qua đang kéo dài hơi tàn mà thôi. Chẳng mấy chốc thôi cái thế giới này sẽ thuộc về Ác Ma chúng ta. "

" Được, ta nghe ngươi. Lúc ta ổn định, mong người đừng ngăn căn ta như bây giờ, Nhân. "

" Sẽ không. Cả ta và người đã không còn là con người rồi, Cự Giải. "