Chương 10 : Thân phận tạm thời. Ân nhân gì cơ ?
“ Ông chú Yasuwaki, ông không cần phải đưa đón cẩn thận như thế này đâu. Đưa tôi địa chỉ là tôi có thể tự đi qua được rồi. “
“ Edogawa Arakan tiên sinh, ngài còn chưa thông thuộc đường xá. Tốt nhất vẫn là tôi chở ngài tới nơi đi. Seitenshi đại nhân hôm nay còn rất nhiều côn vụ cần giải quyết, mong ngài thông cảm cho người. “
Lần đầu tiên trong đời ngồi xe sang, Lâm Vũ Trần không khỏi cảm thán.
Sinh viên nghèo mơ đi xe sang, đi xong thì sao nhỉ. Ừm, cũng như cái xe bảy chỗ ở nhà.
Edogawa Arakan là cái thân phận mà Seitenshi Kikushiro đưa cho hắn.
Khi nghe cái tên này xong, khóe miệng của Lâm Vũ Trần thực sự co giật.
Ẩn ý có cần phải rõ ràng đến thế không ?
Sợ hắn chạy đi chỗ khác tới vậy sao ?
Nếu Lâm Vũ Trần đã quyết định dùng Tokyo làm bàn đạp của mình, hắn sẽ không chút nào thay đổi ý định ban đầu.
Trường hợp bết bát nhất thì từ nay nơi nay họ Lâm.
Chẳng qua nếu không phải thực sự cần thiết hắn cũng sẽ không cấp tiến như thế.
Đang yên đang lành, ai hơi đâu rước một đống giấy tờ vào thân.
Tiêu dao tự tại đánh cờ không thích sao.
Đây cũng là lý do hắn hợp tác với Seitenshi Kikushiro.
Hắn cần người thay hắn làm ra những điều sẽ thay đổi cái thế giới này.
Chờ đợi Seitenshi mỹ thiếu nữ 10 năm sau trắc ẩn với những đứa trẻ bị nguyền rủa cùng Satomi Ren trưởng thành đi đánh đấm được quá lâu.
Nhiệm vụ thời hạn trăm năm, hắn cũng không có ý định chơi đùa cả trăm năm.
Nếu đã không rõ ai là Viên Đạn, vật hắn sẽ đi tạo ra những Viên Đạn chỉ mình hắn có thể sử dụng.
“ Tới nơi rồi. Mong ngài không tùy ý đi dạo lung tung, Edogawa tiên sinh. “
“ Rồi, ông quay về bảo vệ quý ngài đối tác của tôi đi. Tôi hứa sẽ không chạy loạn đâu. “
Nhìn cổng lớn trước mặt, Lâm Vũ Trần cảm thán.
Quả nhiên người có tiền, ngay mặt tiền chắc cũng bằng cả nhà hắn bán đi mới xây được.
Nhìn cả một con đường đều là tường của biệt phủ Tendo, Lâm Vũ Trần không khỏi cảm thán.
“ Hệ thống, chú nghĩ sau này xây một cái nhà như này cần bao nhiêu tiền. “
[ Một viên sỏi ? ]
Đối với trả lời của hệ thống, hắn chỉ có thể cười khan không cho ý kiến.
“ Chúc ngài buổi sáng tốt lành, Edogawa tiên sinh. Xin mời ngài theo tôi, gia chủ đang chờ ngài ở thư phòng.“
“ Xin hãy dẫn đường. “
Nhìn cổng lớn mở ra một người quản gia trung niên đang đứng đó chào hắn, Lâm Vũ Trần cũng không khách khí đi theo.
Đi đến một cái khuôn viên yên tĩnh khác biệt hoàn toàn với khung cảnh bên ngoài Tokyo lúc này, Lâm Vũ Trần không thể không cảm thán.
Cách biệt a.
“ Gia chủ, Edogawa tiên sinh đã tới. “
“ Ừm, mời ngài ấy vào đi. “
Ở sau cánh cửa xếp, giọng nói của Tendo Kikunojou vang lên.
Nghe thấy trong cái giọng nói này cùng trên phim có thêm vài phần trẻ trung hơn, Lâm Vũ Trần cũng không lấy làm lạ.
Trong anime thì Tendo Kikunojou khi đó đã già râu tóc bạc phơ.
Mất vợ trong cuộc xâm lăng của Gastrea, tự tay gây nên c·ái c·hết của con khiến cháu gái cưng thù hận mình, thằng con trai của hai người bạn thân quá cố mình nhận nuôi cũng bị cháu gái dục bỏ nhà nổi loạn, thù hận đeo bám làm lu mờ con mắt.
Bây giờ là mười năm trước khi xảy ra cốt truyện thì có chút khác biết cũng là bình thường.
Dù sao thì đó cũng là bố nuôi của Satomi Ren.
Không thể không phủ nhận việc ông ta đã sẵn sàng xả thân cứu giúp bao nhiêu người trong tại họa Tokyo năm đó trong cốt truyện là thật.
Tuy không biết mình tham gia có làm cho lão chịu v·ết t·hương nào như trong phim không nhưng chắc cũng không sai biệt mấy đi.
Cùng lắm là mới mất vợ cùng hai người bạn thân trong tay Gastrea nên vẫn còn chưa cấp tiến như trong phim đi.
Cửa thư phòng mở ra, Lâm Vũ Trần có chút kinh ngạc.
Một cái mỹ phụ tóc đen dài ngang eo mặc bộ trang phục truyền thống của Nhật bản đang ngồi pha trà ở bên Tendo Kikunojou.
Tendo Kikunojou trên mặt nở một nụ cười đầy yêu thương với mỹ phụ.
Con lơn gặm tỏi ? Vợ mới mất xong đã đi làm ác lão rồi ?
Nheo mày nhìn Tendo Kikunojou, Lâm Vũ Trần trong lòng có đôi chút thất vọng.
Trong cốt truyện vì mất vợ trong tay Gastrea mà sẵn sàng làm đủ thứ tội lỗi chỉ để trừ khử Gastrea.
Bố khinh.
Nếu như Tendo Kikunojou chỉ là một cái sớm ngày trăng hoa, Lâm Vũ Trần cũng không cảm thấy lão già này có gì đáng để hắn tốn tâm tư học lén.
Lâm Vũ Trần thầm thở dài.
Cũng may cái khí vận chi tử bé con kia là bé trai nếu không có trời mới biết là mỹ thiếu nữ lớn lên bên lão già này sẽ làm sao .
“ Chúc ngài buổi sáng tốt lành, Edogawa tiên sinh. “
Đối với lời chào của Tendo Kikunojou, Lâm Vũ Trần cũng chả có tâm trạng mà nghe.
“ Mới sáng sớm ngài cũng quá phóng đãng đi, Tendo gia chủ. “
Nhìn lướt qua Tendo Kikunojou, Lâm Vũ Trần trong tâm thở dài.
Trải qua Đa Trọng Nguyên Hỗn Mang Thân cường hóa không chỉ sức vận động của hắn tăng lên.
Thị lực, xúc giác, vị giác cũng nhận được cường hóa.
Trong không khí vẫn còn hơi vương vấn một cái thứ mùi khá là đặc biệt cùng một vệt sơn bị lau vôi đi ở trên tay áo của Tendo Kikunojou.
Quả là thân già, tâm không già.
Tendo Kikunojou xấu hổ cười.
“ Đế ngài che cười rồi, Edogawa tiên sinh. Ta cùng Kiku vừa có chút vui mừng quá độ. “
Mỹ phụ ở bên mặt có chút hồng tay đưa ngang eo Tendo Kikunojou véo nhẹ.
Lâm Vũ Trần khó hiểu nhìn Tendo Kikunojou.
Vợ mới mất cùng tình nhân thân mật như thế ổn sao ?
Đang có chút thất vọng chuẩn bị đứng lên Lâm Vũ Trần bống ngạc nhiên.
Hắn thấy hai người trước mặt đang cúi đầu rất với mình.
Gì đây ? Phong tục đuổi khách ?
“ Cám ơn ngài, Edogawa tiên sinh. Nếu không ngài đi qua, ta cùng Kiku có lẽ đã phải chịu cảnh âm dương cách biệt. “
Tendo Kikunojou nói thế xong, Lâm Vũ Trần đầu đầy dấu hỏi.
Ể, mình cứu tình nhân của lão này ? Chẳng lẽ nói lão này sau này suy nghĩ vặn vẹo là do thiếu thốn nha.
Càng nghĩ càng có thể, Lâm Vũ Trần không khỏi thầm xin lỗi phụ nhân Tendo quá cố.
Thiện tai, thiện tai.
“ Cám ơn người, ân nhân. Nếu không phải người lúc đó đi qua, tiểu nữ cùng Mafuyu với Takaharu có lẽ đã không thể gặp lại gia đình mình. “
Nghe hai cái tên này, Lâm Vũ Trần bỗng nhíu mày.
Nghe quen quen, sao lại có cảm giác đang tự bóp thế này.
Lúc này một cái buổi chiều ùa về.
Lâm Vũ Trần bé con bị chị coi làm gối tựa chân chỉ có thể chịu khổ ngồi đọc truyện tranh trên máy tính bảng.
À, cảnh không lên anime. Lão khụm Tendo Kikunojou nhận nuôi bé Satomi trong buổi tang bố mẹ mất trong vụ Gastrea t·ấn c·ông Tokyo.
Thế cũng có nghĩa là.
[ Satomi Ren vui mừng khôn xiết gặp lại bố mẹ, nghe thấy ngài là người cứu cha mẹ mình hảo cảo tăng mạnh.
Độ hảo cảo: 80/100 ]
Kém chút lão huyết phun trào, Lâm Vũ Trần cảm thấy hết sức đau đầu.
Kế hoạch thao túm batman cyborg thiếu niên của hắn giờ sao ?
Chẳng lẽ giờ lại đi ra con hẻm chờ người qua à rồi ném cái lựu đạn kèm đút mẫu hộp à ?
“ Ân nhân, người không sao chứ ? “
Nhìn hai người trước mặt đầy lo lắng nhìn mình, Lâm Vũ Trần trong tâm cuồng hô.
Không sao ? Kế hoạch bay màu thì không sao cái gì !
“ Xin lỗi, người có chút mệt mỏi. “
Tendo Kikunojou bỗng nhớ ra trước mặt mình là ai.
Một thân một mình chạy khắp xung quanh Tokyo tàn sát Gastrea nguyên một ngày sao có thể không nao lực được.
“ Kiku nàng mau xuống bếp nấu đồ bổ cho ân nhân. “
“ Vâng. Th·iếp đi ngay. “
Trong lúc hai người này đang lo lắng Lâm Vũ Trần đổ bệnh
“ Ông ơi, bà ơi. Ren không chịu chơi với con. “
Nhìn một cô bé tóc đen khóc nhè chạy vào ôm lấy mỹ phụ kể lể, Lâm Vũ Trần bỗng để ý.
Ông ? Bà ?
[ Vợ chồng Tendo Kikunojou cùng Tendo Kiku hết lòng cảm tạ ân cứu mạng của ngài ]
[ Vợ chồng Satomi Takaharu cùng Satomi Mafuyu hết lòng cảm tạ ân cứu mạng của ngài ]
[ Độ hảo cảo : 60/100 ]
Hệ thống lúc này bỗng thông báo làm hắn chú ý dung mạo của mỹ phụ.
Giờ để ý hắn mới nhớ mình đã nhìn thấy khuôn mặt này ở đâu rồi.
[ Nhiệm vụ rút thưởng ẩn “ Thay đổi lịch sử - xóa đi thù hận “ hoàn thành
Phần thường : 3 lần rút thưởng Kỹ Năng chiến đấu ]
Một hồi sau Lâm Vũ Trần phát hiện cái vấn đề.
Khoan, lão khụm Tendo hạnh phúc ấm no thì sau này ai dẫn lang hổ vào Tokyo cho cốt truyện xảy ra giờ ?