Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tối Cường Phụ Thân

Chương 20: Duy Khang Vs Kuribayashi




Chương 20: Duy Khang Vs Kuribayashi

Chương 20: Duy Khang Vs Kuribayashi

Bước vào trạng thái chiến đấu, Duy Khang làm quen với tiết tấu đập của tim, nhịp thở trở nên đều đặn, hai chân để rộng bằng vai, tay trái siết chặt để ngang hông, cả người hơi nghiên về phía trước.

Mắt nhìn thẳng đối thủ. Duy Khang biết được điểm yếu của mình là quá phụ thuộc vào sức mạnh to lớn mang lại, nên kĩ thuật là thứ hắn kém nhất.

Vì thế, kể từ khi trở thành Thượng Sĩ, với danh tiếng của mình, Duy Khang không ngừng đi "thỉnh giáo" với các bậc tiền bối ở đây dù họ luôn sẵn lòng giúp đỡ hắn.

Thời gian rèn luyện không ít, với "thiên phú" mà Duy Khang đã được tăng cường, việc học các kĩ thuật chiến đấu coi như đã tiến bộ so với trước.

Tuy không biết nhiều về Kuribayashi, nhưng mỗi việc ánh mắt các binh sĩ ở đây luôn dè chừng cô ấy, người ngu đều có thể nhận ra cái thân ảnh nhỏ nhắn này cực kì nguy hiểm.

Vì thế, Duy Khang dự định bước vào trạng thái bị động để quan sát trước chuyển động của Kuribayashi và đưa ra phán xét chuẩn nhất để kịp thời phản công.

" Dám suy nghĩ khi đang chiến đấu à, Thượng Sĩ ASHAKO! " Trong chốc lát, Kuribayashi như chân không chạm đất phóng về phía Duy Khang.

Vì được tạm thời dựng lên nên diện tích sàn đấu chỉ bằng một sân quần vợt, chỉ với vài hơi thở thì Kuribayashi đã tiếp cận được Duy Khang.

Lợi dụng đà chạy, Kuribayashi tay phải đấm thật mạnh về Duy Khang.

Nhớ ra chiều cao của cô gái, Duy Khang không phòng thủ ngay mặt mà đưa hai tay chắn ngang bụng.

Bịch ~

Không quá bất ngờ vì đối phương đỡ được cú đấm của mình. Ngay sau đó, Kuribayashi tiếp tục bồi thêm cú đấm mốc bằng tay trái, mục tiêu lần này là ngay mặt của hắn.

Lần này không nhường nữa, Duy Khang hai tay chụp lấy tay trái Kuribayashi, chân phải lấy làm điểm tựa, chân trái vòng ra phía sau, người cũng nghiên theo.

Hai tay gồng lên, bám chặt vào tay trái "rắn chắc" của cô gái, Duy Khang thuận theo đà vẫn còn dư lại của Kuribayashi, thuận theo thế vật cô xuống nền đất.

Tất nhiên, thân là kiêm danh hiệu Chuyên Gia Chiến Đấu Kuribayashi cũng nhận ra ý đồ của Duy Khang, nhưng cô không có ý định chống trả.

Ngược lại, khi gần sát người Duy Khang, Kuribayashi lợi dụng lực kéo nhảy lên cổ hắn, hai chân tạo thế cái kiềm, còn Duy Khang là thứ bị cắt.

Chân tay phát lực, hai tay ôm đầu Duy Khang, hiển nhiên là một đòn thế cực kì nguy hiểm, bị cấm sử dụng trong luyện tập, nhưng với Siêu Thượng Sĩ Ashako, Kuribayashi nghĩ bao nhiêu đó vẫn chưa đủ.

Phải, nhiêu đó vẫn chưa đủ cho Duy Khang, nhưng có một thứ đã đủ.

Thân là người đã trải qua hai đời Duy Khang, mặc dù rất phấn đấu với công việc nhưng hậu quả mang lại cũng không kém gì.

Tai hắn vô thức đỏ nhẹ, đầu hắn nóng dần nóng lên, dù đã có Bán Chiến Sĩ cảnh giới tại thân nhưng hắn vẫn không để khống chế được cái hậu quả này.

Hậu quả - đó chính là hắn còn là trai tân 100%!.



Duy Khang: các người hiểu cảm giác đầu bị kẹp bởi hai chiếc đùi săn chắc của một thiếu nữ tuổi xuân và hai quả đồi nằm trên đỉnh đầu không?

Vì với ý định "bẻ đầu" Duy Khang, Kuribayashi cả người như ôm gọn phần đầu hắn. Riêng cô không quá để ý, hình như chỉ mỗi Duy Khang là quan tâm chuyện này.

" Thượng Sĩ, anh có chuyện gì sao? " Vừa nói, Kuribayashi càng gồng hai tay càng mạnh rì chặt vào cổ hắn.

Không trả lời Kuribayashi, Duy Khang nắm lấy hai tay cô gái rồi ném đi thật xa.

Xoay người trên không trung, Kuribayashi tiếp đất nhẹ nhàng, rồi nhìn lên Duy Khang với đôi mắt như có hai dấu chấm hỏi:

" Này, mặc dù tôi không có rảnh quan tâm sự thất thần của anh, nhưng việc anh nhường tôi thì không thể giấu được! "

" Chiến đấu, là cần sự tập trung hết mình với đối thủ, tôi thà thua một cách vinh quang hơn chiến thắng một cách nhục nhã! "

". . .Vâng " Trầm mặc vài giây, Duy Khang trả lời.

Sau đó, hắn đưa tay lên gãi đầu, khuôn mặt có chút không thành thật nói:

" Uhm. . . Không phải tôi không muốn chiến đấu một cách công bằng, mà là nếu sử dụng hết sức thì, thì. . . " Vừa nói, ánh mắt Duy Khang liên tục tia vào vòng một của cô gái.

" Cái gì, chỉ vì lí do nhỏ nhặt ấy mà anh chiến đấu không nghiêm túc? "

" Hay chính xác hơn là anh nghĩ tôi quá yếu! " Thân mang đầy đầu chiến đấu suy nghĩ, Kuribayashi trầm giọng nói.

" Anh đừng có ý nghĩ như thế, nếu muốn toàn thây thì ngay bây giờ lập tức nghiêm túc chiến đấu đi! "

Trong tầm nhìn của Duy Khang, chỉ thấy hai tay, hai chân Kuribayashi bắt đầu uốn lượn như các con sóng, thân hình săn chắc, nhỏ nhắn của cô gái bắt đầu phát huy tối đa.

" Trong như một con lươn ấy nhỉ? " Miệng thì thầm, Duy Khang nhìn thẳng Kuribayashi với ánh mắt suy tư.

Kuribayashi nói hắn là kẻ hèn nhát, bởi vì thân là cấp trên lại ăn nói lắp bắp không có tí phong thái nào "Anh Hùng" cả.

Nên có thể nói, cô đã rất kì vọng trước khi gặp được Duy Khang, hiển nhiên kì vọng cao đi đôi với thất vọng lớn.

Có thể, hắn là một tên "khí vận chi tử" trong truyền thuyết, mỗi việc sở hữu hệ thống là đủ để chứng minh.

Nhưng Duy Khang chưa bao giờ tin vào cái thứ gọi là định mệnh hay vận may bao giờ.

Mỗi thứ đều có sự sắp xếp, hoặc có thể là sự trùng hợp đến phi lí. Mà hiển nhiên, chúng đều có thể giải thích bằng mọi cách, chỉ là chưa biết nó có hay không.

Như cách con người thời xưa nhìn nhận việc trái đất là đứng yên, các hành tinh ngoài kia chỉ đang xoay quanh trái đất.

Đơn giản, vì họ tin vào Thần Học. Với công nghệ phát triển như hiện nay thì chủ nghĩa Thần Học ấy như một sự thất bại của con người.



Như cách mà con người hiện nay tin vào hai thứ là vận may và định mệnh. Tin tưởng một cách mù quáng để rồi sa vào bẫy rập của người khác.

Hắn đã luôn phấn đấu vì sự nghiệp của bản thân, Duy Khang không tin tưởng hai thứ ấy. Hắn cho rằng quyết tâm có thể làm mọi việc không thể trở thành có thể.

Còn tại sao có ý nghĩ cao đẹp thế mà đến giờ hắn vẫn còn là một tên nhân viên quèn. Bởi vì, Duy Khang thật sự không cảm nhận được "đam mê" trong công việc trước kia của hắn.

Nên. . . Chả có sự quyết tâm nào cả.

Nhưng giờ đây, mọi chuyện đã khác đi. . .

Tái sinh trong một thân thể xa lạ, đến một đất nước mà mình chưa bao giờ đặt chân tới, chỉ từng nhìn thấy qua những phương tiện truyền thông.

Từ cuộc đời tầm thường bỗng trở nên phất lên một cách kì lạ.

Duy Khang cũng không thể chống trả lại, chỉ có thể tiếp nhận dù không biết thứ đằng sau đang chờ hắn là gì.

Dù vậy, lợi ích trước mắt mà nó mang lại cũng cực kì to lớn.

Duy Khang không cảm thấy hối hận trước hành động vào cái ngày gặp được hệ thống. Nếu không làm cái hành động ấy, chắc giờ Duy Khang chỉ là một hạt bụi nhỏ trong dòng đời bão tố này.

Sally cũng sẽ bị ai đó mua đi, vĩnh viễn không trở thành con nuôi của hắn.

Số n·gười c·hết đi trong cuộc b·ạo l·oạn cũng sẽ tăng lên nhiều lần.

Người dân cũng sẽ vĩnh viễn không biết hắn có "tồn tại". Sẽ chả có một "Anh Hùng của Ginza" nào ở đây.

Một trong số những người lính trên kia khán đài cũng sẽ c·hết đi vì sự t·ấn c·ông bởi v·ũ k·hí vượt trội mà quân địch sở hữu.

Nhiều khi, bản thân hắn đã tự hỏi sự tồn tại của mình ở thế giới có phải là một sự ngẫu nhiên không.

Nhưng, từ khi cảm nhận được những thứ đó. Những kí ức trong quá khứ chợt ùa về.

" Hệ thống, mày ở phương nào? "

" Ta là một cái trọng tình trọng nghĩa người, tuyệt sẽ không hi sinh bất kì ai để đạt được điều mong muốn "

" Ánh mắt úy khuất, cầu xin, của cô bé đáng thương làm sao! "

* Tên chó má đó! "

" Có nó, Sally sẽ nhanh chóng khỏi bệnh "

" Ặc, đây là Sally! ? "



" Có vẻ như sau khi sự việc ở Ginza trải qua thì hắn đã thu hút không ít fan".

Những dòng kí ức từ khi trở thành cư dân của thế giới bất ngờ tràn ngập làm cho tâm trí hắn như một con đập nước sắp bị phá hủy.

Chậm rãi nhớ lại toàn bộ những hành động của mình thời gian qua. Khi chất của Duy Khang thay đổi từ từ trở nên trầm ổn hơn.

Duy Khang. . . Hắn đã định ra con đường của mình.

. . . Chỉ là chưa biết, nó sẽ thực hiện như thế nào.

Nhưng với những gì có trước mắt. . . Hắn cảm thấy, hắn biết mình nên làm gì.

Thấy đối phương nhìn mình, Kuribayashi cũng thấy được trong ánh mắt của Duy Khang một thứ mà cô mong từ nãy giờ.

Đó chính là sự nghiêm túc.

" Cuối cu- " Miệng vừa mở lời, chỉ thấy Duy Khang mỉm cười nhẹ, rồi nói:

" Trung Sĩ Kuribayashi, tôi sẽ cố gắng hết sức mình! "

Khuôn mặt của Kuribayashi bỗng đơ lên vì câu nói của Duy Khang.

Không. . . Chính xác không phải là câu nói, mà cách hắn nói ra.

* Vâng thưa ngài Thượng Sĩ, nhưng trước hết chúng ta phải quyết chuyện này mới được "

Giơ ngón tay cái trước mặt Kuribayashi, Duy Khanh biểu thị đồng ý.

" Việc chiến đấu rất tốn thời gian nên sau khởi động, đây sẽ là chính thức bước vào trận chiến " Lườm Duy Khang, Kuribayashi nghiêm túc nói.

" Vậy thì? Sắn sàng vào hiệp hai chứ! "

" Sẵn sàng! "

Vứt hết những suy nghĩ không cần thiết ra khỏi đầu, để cuộc đời thay đổi, điều đầu tiên Duy Khang phải làm sự có trách nhiệm với thứ mình đang làm.

Dù cho đó là chiến đấu với một người phụ nữ.

Với các bước di chuyển nhẹ nhàng và gọn lẹ, Kuribayashi một lần nữa tiếp cận thành công Duy Khang.

Nhưng lần này, cô gái quyết định "đá" chứ không phải "đấm".

Bỗng chốc, điểm yếu to lớn của Kuribayashi lộ ra ngay mắt Duy Khang.

" Sẽ có chút đau nha Trung Sĩ Kuribayashi ~ *

Không nói nhiều thêm, Duy Khang quyết định tung cú đấm đầu tiên trong trận đấu này.