Chương 19: Sắp có va chạm nhỏ.
Chương 19: Sắp có v·a c·hạm nhỏ.
" Được rồi, chuyện của Kurata tạm thời để qua một bên, Trung Sĩ Kuribayashi sẽ xử lí theo luật, cắt giảm tiền lương tháng này của cậu ta "
Itami vừa nói xong, Kurata đang bị Kuribayashi nắm đầu lôi đi thì đột nhiên tỉnh táo lại giẫy dụa, la hét:
" Tha cho em, tiền bối Itami! "
Nói xong, Kuribayashi lập tức nấm chặt tay phải lại đấm vào mặt hắn.
" A, tiền lương tháng này. . . "
Nắm tóc Kurata, Kuribayashi đi lại trước mặt Duy Khang, nói:
" Không nghĩ tới, lần tiếp theo chúng ta gặp nhau lại là trong tình huống này "
Duy Khang giật mình, nhớ lại đoạn thời gian chưa làm chủ bản thân, vội vàng nói:
" A, may mắn thôi, thưa Kuribayashi-san! "
Ánh mắt của cô không hề như trong tưởng tượng của hắn là sẽ hài lòng, mà lại có chút thất vọng, như thể phản ứng của Duy Khang không đúng trong kì vọng của Kuribayashi.
" C- có chuyện gì sao, Kuribayashi-san? "
* Chát ~*
Xoa xoa năm dấu tay trên mặt, dù đã không còn đau như trước, nhưng Duy Khang vô cùng thắc mắc vì thế quái nào mà Kuribayashi-san lại đánh mình.
" Anh, có biết mình bây giờ có thân phận gì không? "
" T-thượng sĩ? "
" Phải! Là Thượng Sĩ đó thưa ông anh! "
" Cư xử gì đâu mà như một tên binh nhì á! "
" Lắp bắp trả lời, lúc nào cũng bị người khác cho vào thế bị động, anh bị não vào nước à? "
" K-không phải! "
" Đó! Lại một lần nữa lắp bắp trả lời! "
" Anh như thế còn ra thể thống gì của một Thượng Sĩ nữa! "
" Tôi chưa bao giờ đi lính cả! Với lại việc trở thành Thượng Sĩ là ngoài ý muốn, tôi vẫn cần phải có nhiều kinh nghiệm hơn mới xứng với chức vụ của mình! "
" Đồ ngốc, với sức mạnh phi nhân loại ấy thì chức vụ cũng chả có liên quan gì đâu! "
" Nếu năng lực của anh đủ xuất chúng, trung thành với đất nước thì không nhất thiết phải làm theo luật! "
" Cứ thể hiện sức mạnh của anh một cách thoải mái, anh được phong hàm tùy tiện như thế là không phải có lí do, mà do sức mạnh của anh! "
" Vì thế, cũng nên bước vào vấn đề chính! "
Để Kurata sang một bên, Kuribayashi nắm lấy bao tay ném ra xa, giơ tay phải lên trước mặt Duy Khang, nói:
" Kuribayashi - một Trung Sĩ xin phép được khiêu chiến với Thượng Sĩ Ashako! "
" Cái gì! ? " Mọi người ồ ạt kinh ngạc thốt lên.
" Này, có chuyện lớn rồi! "
" Trung Sĩ Kuribayashi đòi thách đấu với Anh hùng của Ginza! "
" Ý cậu là Siêu Thượng Sĩ Ashako? "
" Là vậy đó! "
" Vậy, có ổn không, mặc dù đã biết ngài ấy có siêu sức mạnh, siêu sức bền, siêu tốc độ mọi thứ đều đã được chứng minh rõ ràng trong ngày ấy mà! "
" Cậu quên mất Kuribayashi cũng có biệt danh là Chuyên Gia Cận Chiến hả? "
" Nhưng đối với ngài ấy thì hình như vẫn còn quá mức. . . "
" Mà, chỉ quan tâm đến cảnh bọn họ chiến đấu thôi, nên ông đây phắn tới chỗ thi đấu đây! "
" Chờ đã, cho tôi theo với! "
" Tôi không nghĩ tới mọi chuyện sẽ xảy ra như thế này...! " Duy Khang than thở với Itami.
Nhìn Duy Khang, Itami vẻ mặt có vẻ suy nghĩ, rồi sực nhớ ra điều gì đó trả lời;
" Không sao, Kuribayashi là một cô gái rất thích chiến đấu, nên mong muốn khiêu chiến với Ashako là chuyện bình thường"
Quay mặt lại nhìn Itami, Duy Khang thắc mắc: " Kuribayashi-san là cuồng chiến sĩ...? "
" Gần giống vậy "
Nhận được câu trả lời của Itami, nhưng Duy Khang có vẻ vẫn không hài lòng nói tiếp:
" Nhưng, vẫn là câu nói khi trước của Kuribayashi, cách hành xử của tôi thật sự không phù hợp hả sao anh Itami? "
" Không, chỉ là cậu vẫn chưa hoà mình vào ở nơi này "
" Cậu không hề yếu đuối, chỉ là do không thích thể hiện trước mặt mọi người thôi "
" Vậy. . . " Như nghĩ ra được điều gì, nhưng lập tức bị bóp nát. Đầu Duy Khang cảm thấy cực kì khó chịu với cảm giác hiện giờ.
" Được rồi, đừng suy nghĩ xâu xa, hãy đi chiến đấu với cô ấy đi, à mà nhớ rằng Kuribayashi rất thích một người đàn ông có thể ngày nào cũng có thể ở võ đường "
" Hả! ? " Dưới ánh mắt kinh ngạc của Duy Khang, Itami đi ra khỏi phòng ăn.
Duỗi người, Itami than thở: " Kết thúc sớm mọi chuyện đi, nói chuyện nhiều đã làm tôi mệt rồi, đã vậy còn phải lo cho đợt t·ấn c·ông thứ hai của quân địch để các cô cậu có thể đi xem chiến đấu nữa "
" Itami tiền bối...! "
Anh thật là vĩ đại. . .!
-+-+-+-
" Tiền bối Mari. . . "
" Sao hả Kuribayashi-chan? "
" E-em phải làm như thế nào để có một mối quan hệ lâu dài với một người con trai ? "
Con bé này. . . Lí do không mở lời khi nãy giờ là vì cái này?
" Đơn giản, để có được sự thích thú, em chỉ cần đem sở trường của em ra và thể hiện thật tốt với người đó "
" Dạ "
Phải tạo ấn tượng tốt với một người mới gặp bằng cách thật thân thiện, thì mới có thể nghĩ đến những quan hệ thân thiết hơn, bền lâu hơn.
Chứ không phải là một trận chiến đấu. . .
" Chào mừng tất cả mọi đến với trận đấu ngàn năm có một! Trận đấu giữa hai người cực kì nổi tiếng giữa Ashako Kagawa có danh hiệu là Anh hùng của Ginza còn hay gọi là Siêu Thượng Sĩ Ashako và Chuyên Gia Cận Chiến Kuribayashi! "
" Khu vực chiến đấu là một bãi tập luyện nhỏ được cấp tốc dựng lên để chỉ chiêm ngưỡng cảnh chiến đấu của hai người! "
" Khán giả sẽ là tất cả mọi người xung quanh đây, giám khảo sẽ là Trung Tướng Hazama! "
" Xin mọi người yên tâm, nếu có c·hấn t·hương, t·ai n·ạn nghiêm trọng xảy ra thì Mari Kurokawa, y tá xinh đẹp của chúng ta sẽ kịp thời c·ấp c·ứu! "
Mari: Nó là một trận đấu. . .
" Đến giờ hai tuyển thủ ra sân, Mọi người hãy cho một tràn pháo tay! "
" Hoan hô! "
" Chúng ta đã ngồi chờ tận nữa tiếng đồng hồ lận, chỉ để xem hai người họ chiến đấu! ! "
" Nhưng cá chắc đây sẽ là trận đấu đáng mong đợi nhất cuộc đời! "
" Mời thí sinh đầu tiên ra sân - Siêu Thượng Sĩ Ashako! "
Bước ra sân thi đấu, Duy Khang vẫn như cũ mặc bộ đồng phục dã chiến của mình.
Duy Khang đánh giá: có đánh nhau thôi, làm như sự kiện đấu vật.
" Mời thí sinh thứ hai ra sân - Chuyên Gia Cận Chiến Kuribayashi! "
" Ồ...! Cái gì thế kia! ? " Lập tức, hiện trường trở nên sôi trào bởi một cảnh tượng mà bọn hắn có lẽ cả đời sẽ không chiêm ngưỡng được.
Kuribayashi, từ khi xuất hiện đã vô cùng nổi bật với vóc dáng nhỏ con, vòng eo thon gọn, cùng với hai quả đồi khủng đã làm không biết bao chàng trai gục ngã.
Nhưng, từ khi tích cách táo bạo, nóng nảy của Kuribayashi lộ ra thì hầu như không ai dám hó hé.
Tương tự, táo bạo trong hành động, lời nói và cả cách ăn mặc.
Nếu nói Duy Khang ăn mặc "kín đáo".
Thì ngược lại, Kuribayashi cởi đi lớp áo dã chiến, chỉ mang một chiếc áo lót, cùng một chiếc quần dã chiến.
Mari đã yêu cầu cô nàng mặc thêm lót ngực. Nhưng, Kuribayashi đã từ chối với lí do rất vướng víu.
Và, cô ấy nói rằng: "Đây là trận chiến quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi, vì thế cố hết sức mình là điều cần thiết "
Anh hùng của cả một thành phố nghe rất tuyệt, nhưng chung quy trong đây vẫn toàn là đàn ông nên sự chú ý vào Duy Khang đã bị thay đổi hoàn toàn là Kuribayashi.
Kuribayashi khi thấy cả đám đàn ông tia thẳng vào vòng một của mình, lập tức bật chế độ tàn bào, la lớn: " Các người. . . !Có thôi ngay không hả! "
" Nữ sĩ Kuribayashi đã yêu cầu dừng lại, mọi người có thể né ánh mắt đi được không? " Tên MC chương trình nhanh chóng dùng khăn lao đi nước dãi trên miệng mình.
" Ta thấy đó nghe! " Nhìn thấy toàn bộ hành động của MC, Kuribayashi tức giận nói.
" Đủ rồi! " Một âm thanh nghiêm nghị truyền vào micro đi qua toàn thính giác của mọi người.
" Là Trung Tướng Hazama! "
" Các cậu có thể tập trung vào trận đấu được không? Nếu trên chiến trường, việc y phục của đồng đội nữ tính bị xé toạc ra do chiến đấu thì các cậu cũng đứng nhìn à? "
" Không! " Khán giả xung quanh đưa tay lên trán biểu thị nghe rõ.
" Đấy, các người xem, Thượng Sĩ Ashako vẫn giữ được bình tĩnh từ nãy giờ, thế mới xứng với danh hiệu của anh ta chứ! "
" Tôi nói phải không, Thượng Sĩ Ashako? "
" Thượng Sĩ? "
Giờ đây, Duy Khang như đứng trời trồng ở đó, không trả lời bất kì câu hỏi nào của Trung Tướng.
Bởi vì:
" Cái quái gì thế này? "
" Nên làm gì bây giờ? Mình chưa bao giờ phải nghĩ đến chuyện đối đầu với phụ nữ "
" Lỡ đâu dùng sức quá mạnh thì sao? "
" Hơn nữa, lỡ như, chỉ lỡ như đánh nát chiếc áo lót mỏng manh đó thì sao? " Liếc nhìn qua chiếc áo, các chi tiết nuột nà được thể hiện rõ ràng, để Duy Khang chưa đánh mà đã đầu hàng.
Lắc đầu vứt đi những suy nghĩ linh tinh, hắn hoàn hồn trả lời Trung Tướng Hazama:
" Báo cáo, không có vấn đề, thuộc hạ sẵn sàng vào trạng thái chiến đấu! "
" Vậy còn Trung Sĩ Kuribayashi? "
" Trung Sĩ Kuribayashi - Sẵn sàng! "
Liếc nhìn sang Duy Khang, cô gái cũng cảm nhận được ánh mắt lướt qua đó của hắn, nhưng cảm giác đó không phải là có ý nghĩ xấu.
Mà cảm giác hình như là. . . "Không nỡ"?
" Vậy thì giờ hãy để trận đấu tiếp tục đi "
Tên MC trả lời: " Vâng! "
" Trận đấu bắt đầu! "
Dứt lời, cả hai người không lập tức lao vào chiến đấu mà bắt đầu bằng những bài tập khởi động đơn giản.
Cảm giác rất dị, cả hai cứ đứng tại chỗ rồi thực hiện xoạt chân, di chuyển tại chỗ.
Thế nhưng không ai trên khán đài dám phàn nàn, tạo nên không khí vô cùng trầm lặng. Đến mức, cả hai đối thủ đều có thể nghe thấy tiếng thở của mình.
Cùng lúc, cả hai đều có chung một suy nghĩ:
" Đối phương. . . Rất mạnh! "
P/S: Mạnh như thế nào thì chờ chương mới nha!