Chương 39: Vượt Cấp Khiêu Chiến Cấp 40 Quái Vật.
Grào !!
Thâm Uyên ngạc ngư gầm thét phẫn nộ, trong đôi mắt toát ra càng thêm bạo ngược khí thế, đôi mắt đen đục ngầu gắt gao nhìn chằm chằm đám Chu Dương.
Bên trong miệng rộng như chậu máu khổng lồ, mỗi khi nó há mồm xung quanh còn tản phát ra thoang thoảng mùi máu tanh tưởi.
Chu Dương một bên nói trước mắt Thâm Uyên ngạc ngư không quá khó đánh, nhưng thật ra dễ cũng chẳng dễ chút nào, lấy thân hình khổng lồ của tôn này quái vật, ở đây ngoài Chiến Tranh ra bất kì một ai ăn một đòn chỉ sợ đều là phải trọng thương.
Mà giờ này khắc này, Thâm Uyên ngạc ngư chân trái cũng là đang dần dần lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được đang hồi phục trở lại.
“Đại ca, ngươi chắc là chúng ta vẫn đánh được chứ ?” Lý Phàm một bộ mặt phát hoảng quay lại hỏi Chu Dương.
“Hơi khó chút, nhưng vẫn đánh được” Chu Dương gật đầu, vẫn như cũ đinh đóng cột nói.
Trước đó Chu Dương đã có sử dụng thăm dò thuật dò xét qua Thâm Uyên ngạc ngư chỉ số.
-Thâm Uyên Hải Dương Đại Ngạc Ngư-
-Cấp bậc: 40-
-Lực lượng: 45000-
-Tinh thần: 40000-
-Tốc độ: 15000-
-Thể chất: 60000-
-Kỹ năng chủ động: Thủy Pháo, Cuồng Hống-
-Kỹ năng bị động: Siêu Hồi Phục, Sắt Thép Lớp Da-
2 cái thuộc tính đầu tiên, so với bình thường cấp 40 quái vật cao hơn một chút, trong khi tốc độ lại phi thường chậm.
Ưu điểm duy nhất có lẽ chỉ có mỗi điểm thể chất có chút cao bất thường.
Hơn thế nữa, Thâm Uyên ngạc ngư lợi hại là ở chỗ có hai cái kỹ năng bị động khiến cho nó trở nên khá trâu bò.
Thế nhưng là kỹ năng của Chu Dương vô tình vừa vặn khắc chế hoàn toàn Thâm Uyên ngạc ngư.
Thủy Pháo là một cái kỹ năng duy trì, chỉ cần có biện pháp tổn thương vừa đủ Thâm Uyên ngạc ngư, nó liền sẽ đình trỉ sử dụng kỹ năng.
Nếu là trước đây Chu Dương còn thật sự chưa có biện pháp, nhưng giờ đây nếu có luôn bay phía trên Cát Bụi thì câu chuyện lại khác.
Đừng quên Cát Bụi nắm giữ toàn bộ kỹ năng t·ấn c·ông của Chu Dương, đồng thời còn có một nửa điểm chỉ số của hắn.
Cuồng Hống thì lại giống như Khuyển Nhân Tướng khi đó, cũng là một loại kỹ năng dạng quần khống, Chu Dương hoàn toàn có thể né tránh dễ dàng bằng Linh Hồn Tập Kích mà không cần cố kị, vẫn lý do cũ, có Cát Bụi ở sau, hắn tùy thời đều có thể lui về vị trí an toàn.
Hai cái kỹ năng bị động thì quá rõ ràng, Chu Dương vừa có xuyên phòng ngự từ kỹ năng, vừa có giảm hồi phục từ Tử Linh Huyền Kiếm.
Có thể nói ngay từ khi nhìn thấy được thông tin của Thâm Uyên ngạc ngư, Chu Dương đã định chắc nịch rằng bản thân hắn có thể đánh được Thâm Uyên ngạc ngư, thậm chí đơn đả độc đấu đều không có hiểm nguy.
Nghe thì có phần thấy hơi có mùi lợi dụng đồng bạn, nhưng thật sự mà nói Chu Dương chỉ cần 3 người Trần Minh ra sức giúp đỡ hắn mài cho hết cái thanh máu của Thâm Uyên ngạc ngư mà thôi.
Grào !!!
Chân trái hồi được một nửa, Thâm Uyên ngạc ngư bắt đầu di chuyển dễ dàng, ngay lập tức gào lên một tiếng, sau đó hướng về phía đám Chu Dương lao đến, há ra cái mồm to ngoạm tới.
“Tản ra !” Chu Dương đứng ở hàng trước, đầu tiên phản ứng, ngay lập tức ra hiệu cho đám người tách ra.
Ngạc ngư loại hình quái vật điểm mạnh nhất ở thế công liền chính là cái mồm to lớn của nó, nhưng đồng thời điểm yếu của nó cũng chính là chỉ có cái hàm răng đấy là có tác dụng mạnh mẽ nhất.
Chu Dương một mình né sang bên phải, hướng về cái chân đang hồi phục kia, nháy mắt một kiếm chém vào.
Xoẹt !
Tử Linh Huyền Kiếm sắc bén chém vào da thịt Thâm Uyên ngạc ngư, vang lên một tiếng cắt.
Ngay lập tức sau đó, vốn dĩ còn đang dần dần khôi phục chân trước, lúc này ở tại vết chém kia bắt đầu xuất hiện từng đạo khí màu đen.
Tử Vong chi khí xuất ra, thâm nhập vào Thâm Uyên ngạc ngư lớp thịt bên trong, kế tiếp sau đó, tốc độ khôi phục của Thâm Uyên ngạc ngư đột ngột giảm mạnh.
Thâm Uyên ngạc ngư gầm lên, tiếng gầm tràn ngập nổi đau cùng sự phẫn nộ.
Lấy Chu Dương hiện tại cấp độ cùng kỹ năng cộng đồng phụ trợ tăng cường, nếu không phải Thâm Uyên ngạc ngư sinh mệnh lực dồi dào, cũng như là Chu Dương không có t·ấn c·ông chỗ hiểm, bằng không một kiếm này sợ là muốn đòi luôn mạng của nó.
Thâm Uyên ngạc ngư phản ứng rất nhanh, ngay lập tức cả người đều lấy tốc độ cực kì nhanh quay lại.
Hàm răng há to, chỉ trực quay qua đến thời điểm liền muốn đem Chu Dương nuốt vào.
Thế nhưng Chu Dương tốc độ phản ứng cùng não bộ tư duy làm sao có thể thua được một cái bò sát động vật.
Trong một cái chớp mắt, Chu Dương ngay tại chỗ biến mất, sau đó đột nhiên xuất hiện từ trên bầu trời rơi xuống, mà trước đó vị trí của Chu Dương, Cát Bụi liền xuất hiện.
Hoán đổi vị trí với Cát Bụi, đúng như Chu Dương đã dự đoán, đây là một cái kỹ năng vô cùng đa dụng, mang tính chiến thuật cực kì cao.
Chưa dừng lại ở đó, giờ khắc này, Cát Bụi vừa mới xuất hiện, sau đó vậy mà ngay lập tức biến mất lần nữa.
Chu Dương ngay sau khi hoán đổi, ngay lập tức hủy triệu hoán Cát Bụi.
Dù chỉ là triệu hoán vật, nhưng đối với Chu Dương, bất kì một cái nào triệu hoán vật của hắn cũng là đồng đội, làm sao Chu Dương có thể để Cát Bụi c·hết thay cho hắn.
Ầm !
Thâm Uyên ngạc ngư hai hàm trên dưới đóng chặt, âm thanh tạo ra hết sức kinh người, thế nhưng đáng tiếc cho nó, vừa rồi tất cả những gì nó ăn được chỉ có không khí.
“Chiến Tranh !” trong trạng thái rơi Chu Dương, gầm lên gọi Chiến Tranh.
Mà Chiến Tranh lúc này không biết từ lúc nào đã nhảy lên cả 15m, tay cầm đại kiếm giơ cao, hướng về Thâm Uyên ngạc ngư đầu lâu chém tới.
-Trảm Thiên Nhất Kiếm-
Uỳnh !
Grào !!!
Thâm Uyên ngạc ngư lần nữa lại gầm lên đau đớn, đầu lâu bị ăn một trảm mạnh mẽ từ Chiến Tranh, máu tươi trong nháy mắt phun trào như mưa.
Da dày thịt béo đến cỡ nào đi chăng nữa, thì đầu não như cũ vẫn là vị trí yếu hiểm, ăn vào một cái -Trảm Thiên Nhất Kiếm- của Chiến Tranh mang theo toàn bộ tứ duy thuộc tính của hắn, Thâm Uyên ngạc ngư không mang theo một cái v·ết t·hương nặng nào là điều không thể.
Đừng quên -Trùng Thiên Nhất Tiễn- của Xâm Lược, đồng dạng mang theo tổng tứ duy thuộc tính chuyển hóa thành sát thương, một tiễn liền thổi bay Thâm Uyên ngạc ngư một chân.
Có lẽ Thâm Uyên ngạc ngư may mắn hộp sọ so với lớp da thịt trên thân bền hơn rất nhiều, vì thế nên ăn xong một kiếm này cũng không có rơi vào trạng thái bán sống bán c·hết, thế nhưng mất nửa cái mạng cũng không có khác biệt nhiều.
Mang theo dã tính cùng cuồng bạo, ý thức lại còn bị chiếm đoạt bởi Thâm Uyên Ác Ma, Thâm Uyên ngạc ngư cơn đau như là bản năng, nhưng ý thức giống như không có cảm giác đến cái gì, đầu b·ị c·hém ra cái v·ết t·hương nặng như vậy nhưng nó như cũ vẫn rất hung hăng.
Thâm Uyên ngạc ngư thân hình lắc lư dữ dội, lấy cơ thể đồ sộ của nó, một trận lắc lư như vậy khiến cho mặt đất xung quanh cũng phải ầm ầm run theo.
Sau đó, nó há to mồm, phát ra một trận gầm thét dữ dội.
Gào !
Lấy thân thể Thâm Uyên ngạc ngư làm trung tâm, sóng chấn động liên tục lan tỏa ra.
Đây chính là kỹ năng -Cuồng Hống- mà Chu Dương phía trước đã nhìn qua.
Mà Chu Dương đương nhiên có biện pháp đối phó.
Chỉ thấy tại cuồng phong chấn động không được bao nhiêu, Chiến Tranh bên trên đầu Thâm Uyên ngạc ngư lúc này, tay trái khổng lồ lóe lên ánh sáng đỏ.
-Thu Thập Chiến Ý-
Ngay tại thời khắc này, Thâm Uyên ngạc ngư còn đang rít gào, ngay lập tức im bặt, đôi mắt đang toát ra vô cùng bạo ngược, điên cuồng, trong thoáng chốc bổng nhiên mở to dại ra.
“Ngay lúc này !” Chu Dương từ rơi xuống đất, đồng thời quát lớn.
Đã bố cục xung quanh đám người Trần Minh, lúc này ngay lập tức lao ra.
Trần Minh hai tay cầm Hắc Diệt Kiếm giơ cao, Lý Phàm song thủ trường thương trường kiếm, Vân Chí Hoàng trường cung kéo căng.
Cả 3 người cùng đồng loạt lao ra, hướng về Thâm Uyên ngạc ngư vị trí v·ết t·hương trên đầu mà Chiến Tranh bổ ra từ trước, toàn lực t·ấn c·ông vào.
Uỳnh !
3 cái đòn t·ấn c·ông hội tụ một chỗ, đánh thẳng lên miệng v·ết t·hương trên đầu Thâm Uyên ngạc ngư.
Vụ v·a c·hạm gây ra nổ lớn, máu thịt từ bên trong bắn ra tung tóe xung quanh.
Khỏi phái nói, đang bị trọng thương Thâm Uyên ngạc ngư, lại còn ăn thêm một kích này, máu tụt như tụt huyết áp, sinh mệnh lực nháy mắt trở về con số 0.
Cấp 40 dù cho có cường đại thế nào đi chăng nữa, bị một cái đòn t·ấn c·ông như vậy vào thẳng yếu điểm, muốn không c·hết cũng không thể nào.
Không phải duy nhất Chu Dương ở đây là người có lực sát thương to lớn nhất, đừng quên đám Trần Minh, Vân Chí Hoàng, Lý Phàm cũng đều là mấy cái khó thấy thiên tài, mà đặc biệt Trần Minh chức nghiệp còn được xem là một trong những chức nghiệp loại Chiến Binh có lực p·há h·oại khủng bố nhất.
Thâm Uyên ngạc ngư trong lúc bị dính hiệu ứng mất đi chiến ý từ -Thu Thập Chiến Ý- của Chiến Tranh, trong một khoảng thời gian ngắn ngây người, giờ này khắc này chỉ sợ nó cũng còn chưa có nhận ra mình đ·ã c·hết.
Thâm Uyên Ác Ma kí sinh, tưởng rằng cho nó càng thêm mạnh mẽ, đáng tiếc đổi lại tinh thần của nó càng thêm hỏng bét.
Chu Dương trong lần trước quan sát Chu Thái chiến đấu cùng Thâm Uyên Hải Long Mã, đã bắt đầu chú ý đến một điểm này.
Lấy cấp độ của Thâm Uyên Hải Long Mã lúc đó, chỉ số tinh thần cùng tốc độ của nó không có lý gì lại không thể theo kịp được Chu Thái.
Vậy mà thực tế lại như thế nào ? Chẳng phải Thâm Uyên Hải Long Mã như cũ bị Chu Thái dắt mũi, quay như chong chóng đó sao ?
Chính vì thế Chu Dương đã âm thầm suy đoán rằng, bị Thâm Uyên kí sinh quái vật, tuy rằng các chỉ số đều mạnh lên cực kì nhiều, nhưng đồng thời tinh thần thật chất lại bị Thâm Uyên Ác Ma phá hủy đi không 10 phần thì cũng 7,8 phần.
Và hiện tại kết quả đã nói rằng, Chu Dương suy đoán đã chính xác.
Trọng thương vị trí đầu của Thâm Uyên ngạc ngư, sau đó lại sử dụng kỹ năng khống chế tiềm thức.
Bằng không lấy Thâm Uyên ngạc ngư chỉ số tinh thần 40000 điểm, làm thế nào mà Chiến Tranh có thể sử dụng -Thu Thập Chiến Ý- thành công được.
Nếu mà cái kỹ năng này mạnh mẽ như vậy, Chu Dương có lẽ đã để Chiến Tranh ở bên ngoài spam liên tục cho nhẹ việc từ lâu.
-Kích sát Thâm Uyên Hải Dương Đại Ngạc Ngư cấp 40, exp + 50,000(x3)-
Thâm Uyên ngạc ngư bị đ·ánh c·hết thời điểm, trong đầu Chu Dương cũng hiện lên một cái thông báo.
Bởi vì đầu này quái vật bị cả 4 người gây sát thương đánh g·iết, chính vì vậy rất dễ hiểu kinh nghiệm đều chia cho 4.
“Chúng ta làm được rồi !” Lý Phàm là người đầu tiên phản ứng, mừng rỡ la toáng lên.
Hắn là thật không nghĩ đến mình vậy mà có ngày đánh g·iết một đầu cấp 40 quái vật, mà lại còn bị Thâm Uyên Ác Ma kí sinh quái vật.
Đám người bọn hắn ai cũng là thiên tài, vượt cấp khiêu chiến là chuyện như ăn cơm bữa, thế nhưng vượt liền hơn chục cái cấp độ đánh g·iết quái vật thế này thì chắc chắn là chưa bao giờ.
Đừng nói là đám người bọn họ, ngay cả bản thân Chu Dương cũng là lần đầu tiên.
“Vui thôi, đừng vui quá, đầu này chủ yếu là Chu Dương ra sức, chúng ta căn bản là ra hôi của mà thôi” Vân Chí Hoàng đương nhiên cũng rất vui vẻ, thế nhưng lý trí như cũ vẫn rất tỉnh táo.
“Đúng vậy a, đúng là đại ca của ta, lúc nào cũng ưu tú như vậy” Lý Phàm gật đầu, mà lúc này nhìn về phía đang đi tới Chu Dương, trong mắt càng thêm phần hâm mộ.
“Này, ghê quá đấy, đừng có nhìn ta như vậy” Chu Dương sởn cả da gà nói.
Còn may Chu Dương là một cái nam nhân, nếu là nữ nhân nhìn lấy nét mặt Lý Phàm bây giờ, sợ là ngay lập tức liền mắng biến thái.
“Huynh đệ, ngươi từ khi nào mạnh mẽ như vậy, cấp mấy rồi ? Sao lại có sức đánh với con quái vật này ghê vậy” Trần Minh một bộ tò mò, khoác vai Chu Dương hỏi dò.
“Cũng chỉ mới cấp 27, chủ yếu là tự nhiên có cái kỹ năng triệu hoán, triệu hoán ra được hai cái tôn quái vật hình người này, nếu không có bọn hắn ta chạy có lẽ so với các ngươi còn nhanh” Chu Dương trả lời.
“Cấp 27 ?!” đám người nghe Chu Dương trả lời, không khỏi kinh ngạc.
“Vẫn luôn nhanh như vậy a” Trần Minh thì đã quá quen với cái tốc độ thăng cấp biến thái của Chu Dương, vậy nên cũng không có quá ngạc nhiên.
“Sao vậy ? Có gì sai à ?” Chu Dương khó hiểu hỏi lại.
“Đại ca ? Ngươi có thể đừng có nói chuyện với khuôn mặt tỉnh bơ như vậy được không ?” Lý Phàm một bộ dở khóc dở cười.
“Đúng vậy Chu Dương, tốc độ này của ngươi là vô cùng nhanh a” Vân Chí Phàm cũng là gật đồng cùng ý kiến, “Ta một cái được gia tộc bồi dưỡng người, đồng thời còn là chức nghiệp thuộc loại Xạ Thủ, khả năng thăng cấp là nhanh vô cùng, mà lúc này cũng chỉ vừa mới thăng cấp 26 mà thôi”.
“Ta cũng 26” Trần Minh một bên nói.
“Ta chỉ mới 23” Lý Phàm thì lí nhí thêm vào.
Vân Chí Phàm lại tiếp tục, “Từ xưa đến nay, Thích Khách vẫn luôn nổi danh là chức nghiệp có khả năng thăng cấp cực kì khó khăn, chính vì như vậy dù rất mạnh nhưng có rất ít người đi lựa chọn chức nghiệp này”.
“Thế nhưng mà ngươi thì lại vô cùng khác biệt, chuyển chức còn chưa tới 3 tháng, cấp độ đã là 27, theo như trong sách vở ta xem từ gia tộc, Thích Khách có tốc độ nhanh nhất trong lịch sử Thiên Nam quốc trong 3 tháng cũng chỉ lên được đến cấp 25 mà thôi”.
“Thật ?” bản thân Chu Dương nghe được đến đây cũng không khỏi kinh ngạc.
“À mà phải rồi huynh đệ, nhớ không nhầm hình như ngươi có 2 cái triệu hoán vật mà nhỉ, tên còn lại đâu mất rồi ?” Trần Minh lúc này quay qua quay lại, chỉ thấy có đang đứng ở một bên canh trừng xung quanh Chiến Tranh, lại không thấy bóng dáng Xâm Lược nơi nào, không nhịn được hỏi.
“À… hắn gọi Xâm Lược, sắp về rồi”
Chu Dương vừa dứt lời, Xâm Lược đúng lúc này không biết từ nơi nào nhảy ra, mà cùng lúc đó từ trên tay ném xuống một cái thân ảnh áo choàng đen nhân loại, có đến một nửa bên người b·ị b·ắn thủng thành lỗ hổng, v·ết t·hương còn bị cháy đen thành than.
“Chủ Nhân, đã tiêu diệt Thâm Uyên gián điệp” Xâm Lược cúi người hướng về Chu Dương nói.
Trước khi bắt đầu chiến đấu, Xâm Lược ở phía sau dựa vào -Thiên Lý Nhãn- đã thông báo cho Chu Dương về sự xuất hiện của một tên Thâm Uyên gián điệp đang lẩn trốn phía sau Thâm Uyên ngạc ngư.
Khỏi cần nói cũng đoán được gần hết, chính tên này đã đầu têu cho việc thả ra Thâm Uyên ngạc ngư đuổi lấy đám Trần Minh.
Mang theo nỗi căm ghét Thâm Uyên gián điệp, Chu Dương đương nhiên sẽ không có chuyện bỏ qua cho hắn, đã âm thầm để Xâm Lược rời đi t·ruy s·át tên kia.
“Làm tốt lắm, các ngươi nghỉ ngơi được rồi” Chu Dương gật đầu hài lòng, sau đó hủy đi triệu hoán của cả hai Kỵ Sĩ, chỉ để lại Cát Bụi ở bên trên bầu trời do thám xung quanh.
Không quá lâu sau đó, rốt cuộc q·uân đ·ội của Kyouka thành phố cũng tới.
Thật ra cũng không phải bọn họ quá chậm, chủ yếu là bởi vì khoảng cách của đám Chu Dương bây giờ cách Kyouka thành phố phải hơn 100 km, hơn nữa chiến đấu diễn ra tưởng như dài dòng nhưng thật ra cũng chỉ có trên dưới có 5 phút đồng hồ mà thôi.
Hơn thế nữa, thiết bị liên lạc của cả đám không biết vì cái gì mà trước đó không có hoạt động được, vậy nên nhóm q·uân đ·ội Kyouka thành phố chỉ có xác định được tọa độ đại khái của cả nhóm mà không biết vị trí cụ thể.
Xét trên nhiều khía cạnh, bọn họ lấy tốc độ chỉ có hơn 15 phút kể từ khi Trần Minh báo cáo thông tin trở về lần cuối, như vậy đã là rất nhanh.
Một vị trung niên nam tử cao lớn, mái tóc cắt gọn màu nâu, lâu quai nón rậm, dẫn theo phía sau 6 cái mặc Hừng Đông quốc quân phục quân lính chậm rãi bước đến đang ngồi một bên nghỉ ngơi 4 người thiếu niên.
Mà Chu Dương cùng với những người còn lại thấy vậy đương nhiên biết người đến là người mình, cũng ngay lập tức đứng dậy hành lễ.
Dù sao trước mắt cũng là người trong q·uân đ·ội, hơn nữa ở thời điểm hiện tại cũng là người nhà mình, vậy nên đương nhiên một điểm lễ tiết vẫn là phải có.
Trần Minh là người lúc trước hướng về bên phía q·uân đ·ội báo cáo, vậy nên cũng là người trước mở miệng.
“Kính chào Imamura Trung Tá”.
“Các ngươi chính là nhóm đã thông báo về việc phát hiện dấu vết Thâm Uyên gián điệp đúng chứ ?” Imamura Trung Tá hỏi.
“Đúng vậy, chính là bọn ta” Trần Minh gật đầu nói.
Imamura Trung Tá im lặng, nhìn qua một lượt cả 4 người, ánh mắt rơi vào Chu Dương, lộ ra nhỏ bé hiếu kì, dường như cảm thấy có điều gì đó.
Sau đó lại nhìn qua xung quanh một lượt, giật mình phát hiện đang nằm một bên Thâm Uyên ngạc ngư xác khổng lồ.
Imamura không nhịn được quay lại hỏi, “Đây là các ngươi g·iết ?”.
Trần Minh như cũ sắc mặt không chuyển biến gì, gật đầu, “Đúng vậy thưa Trung Tá, đây là chúng ta hợp lực đánh g·iết”.
Lấy cấp độ của Imamura, cho dù không có tại Nguyên Chiến Trường chiến đấu với Thâm Uyên Ác Ma quá nhiều, nhưng là cũng đủ để nhận biết ít nhiều Thâm Uyên khí tức, chính vì vậy lúc này càng là trở nên ngạc nhiên hơn nữa.
Theo hắn biết cho đến hiện tại, quái vật bị Thâm Uyên Ác Ma kí sinh, không có cái nào có cấp độ thấp hơn 38, 39. Trước mắt tôn này khí tức dù có bị g·iết c·hết, thế nhưng thăm dò thuật như cũ có thể đưa ra cái đánh giá, quái vật này trước đó cấp độ lại còn là cấp 40.
Vậy mà không ngờ được trước mắt hắn đám nhóc này, trên thông tin đăng ký ở doanh trại mới chỉ có 18 tuổi, cấp độ 30 sợ là còn chưa tới, không ngờ lại có thể đánh g·iết Thâm Uyên quái vật ở cấp độ 40.
Không những thế, nhìn sơ xung quanh, có thể thấy được trong bán kính 100m không có bị quá mức tàn phá, nói rõ đầu này quái vật là gần như bị đám nhóc này miểu sát.
Đến cái mức này thì thử hỏi làm sao có người có thể không giật mình đây.
Đừng nói là hắn, coi như có là một cái Trung Tá khác trường chiến ở Nguyên Chiến Trường, cái giống sự tình gi cũng đều nhìn qua, về đây nhìn lấy cảnh này sợ là cũng không hơn hắn bao nhiêu.
Nguyên nhân chủ yếu chính là vì sự xuất hiện của Chu Dương, làm sao mà có thể có người ngờ được một cái cấp 27 Thích Khách bên người vậy mà có thêm 2 cái triệu hoán vật có thể tác chiến y hệt nhân loại bình thường, mà còn đồng thời có sức mạnh đè ép được mấy cái phổ thông cấp 34, 35 chức nghiệp giả.
Chưa kể là 4 người Chu Dương cũng không phải là người bình thường, bất cứ một ai cũng đều có thực lực vượt cấp chiến đấu.
Tổ đội 4 người cỡ tầm cấp độ 25, nhưng thực lực thì giống như một cái tổ đội 6 người mang thực lực trung bình phải cỡ tầm cấp 34, 35.
Mà Imamura đã là như vậy, thì hiển nhiên một điều 6 cái quân lính phía sau cũng là đồng dạng cứng đờ người.
Cũng không thể trách bọn họ là quân nhân nhưng tác phong thiếu chuyên nghiệp, chỉ là chuyện này thực sự quá ngoài mức tưởng tượng.
Chu Dương lúc này cũng nói thêm vào, “Thưa Trung Tá, chúng ta đồng thời cũng còn bắt được một tên Thâm Uyên gián điệp, có điều đáng tiếc là lỡ tay đ·ánh c·hết rồi”.
Nói xong xuất ra từ trong nhẫn trữ vật cái xác của một tên Thâm Uyên gián điệp, một bên thân kia như đã nói bị Xâm Lược bắn bay mất một nửa.
“...”
Khoảng không im lặng kéo dài cả nửa phút, Imamura mới lấy lại được bình tĩnh.
“Được rồi, các ngươi làm tốt lắm, hiện tại có thể theo chúng ta trở về được rồi, việc còn lại về doanh trại lại để cho chúng ta kiểm tra thiết bị ghi chép là được” Imamura thở dài, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần, sau đó an bài nhiệm vụ cho đám quân lính, đồng thời để cho 2 cái quân lính còn lại đưa đám Chu Dương trở về.
Nhóm Chu Dương đi một lúc sau, Imamura mới quay trở lại hiện trường trước mắt, trong đầu không khỏi nghĩ thầm, “Chu Thiếu Tá, xem ra em trai cậu có vẻ không giống như là cần ta chăm sóc a”…