Chương 34: Tuần Tra Dã Ngoại.
Trải qua một đêm nói chuyện phiếm, đồng thời mọi người cũng trao đổi cho nhau mấy cái tin tức.
Như là theo lời của Lâm Nguyệt Ngữ, quái vật b·ạo đ·ộng trên khắp quy mô cả Hừng Đông quốc chính là do bàn tay của Thâm Uyên gián điệp, bởi vì ở chỗ của nàng đã xuất hiện mấy tên như vậy, đã bị các lão sư và q·uân đ·ội của cả 2 quốc gia chung tay giải quyết.
Bên phía Trần Minh thì là số lượng quái vật đông đảo và mạnh mẽ nhất, vì vậy nơi này còn có một lượng lớn các học viên năm 3.
Thế nhưng ở chỗ bọn họ thì lại không có xuất hiện qua cái quái vật nào bị Ác Ma kí sinh cơ thể như Thâm Uyên Hải Long Mã bên phía Chu Dương.
Còn về Lâm Nguyệt Linh, theo như nàng nói thì tầm sau vài ngày nữa nàng sẽ cùng một nhóm quân lính viện trợ từ Thiên Nam quốc đồng dạng tiến tới Hừng Đông quốc.
Cuối cùng là về điểm cống hiến.
Sau khi được Lâm Nguyệt Ngữ hướng dẫn sơ qua, Chu Dương mới biết cách kiểm tra và sử dụng điểm cống hiến.
Tấm thẻ kia không ngờ công dụng lại vô cùng đa dạng, chẳng những ghi lại điểm cống hiến, dùng để xác minh danh tính, còn có thể làm công cụ định vị học viên cũng như là trở thành giao diện dùng để quy đổi điểm cống hiến thành vật phẩm.
Chỉ có điều là cái chức năng này chỉ có thể được sử dụng trong khu vực bên trong doanh trại, nếu là ở bên ngoài thì chức năng này coi như không có.
Chu Dương sau đó kiểm tra bên trong điểm cống hiến của mình, rất bất ngờ rằng số điểm cống hiến của hắn đã lên tới 3360 điểm.
Dựa theo quy đổi đi ra, mỗi một con quái vật cỡ nhỏ tầm cấp 30, 31, mỗi con tính chung là 5 điểm cống hiến, còn cự hình quái vật thì mỗi con là 10 điểm.
Thế nhưng là nhìn thì nhiều như vậy, nhưng Chu Dương lại chẳng thể nào đổi được cái gì tốt vật phẩm, mà hơn nữa hắn cũng không biết phải lựa chọn cái nào mới tốt, vậy nên Chu Dương như cũ chưa sử dụng bất cứ một điểm nào.
Có cái vật phẩm đánh giá ổn nhất chắc cũng chỉ có mỗi kỹ năng cầu, thế nhưng bởi vì thời gian còn đang gấp rút, thế nên Chu Dương chưa có ý định ngay trong đêm đi giao dịch vật phẩm.
…
Sáng sớm hôm sau, hơn ngàn cái học viên năm 2, mỗi người đều mặc sẵn trên người trang bị, đứng tại phía trước khách sạn sân lớn tập hợp.
Phía trước bọn họ lúc này thì là có mấy vị lão sư ngày hôm qua lúc mới tới đã gặp mặt, cùng với đó là một số vị quân lính khác.
Một vị lão sư đứng lên phía trước nói, “Hôm qua theo như chúng ta điều tra được, quái vật sự tình nguyên nhân chính là do có Thâm Uyên gián điệp đứng phía sau gây rối”.
“Chính vì vậy kể từ ngày hôm nay, các ngươi liền chia thành mấy cái tổ đội, sau đó sẽ cùng phối hợp với q·uân đ·ội đội tuần tra, tìm kiếm giấu vết của Thâm Uyên gián điệp, đồng thời một bên khác còn muốn chú ý đến biến dị quái vật, tránh để sự việc như ngày hôm qua xảy ra”.
“Nhiệm vụ cụ thể thế nào, nên làm gì, về sau các ngươi sẽ được q·uân đ·ội người dẫn dắt, vậy nên ta sẽ không nói quá nhiều vấn đề này ?”.
Vị lão sư kia nói, mà cùng thời điểm những quân lính kia đi tới phân phát cho nhóm học viên mỗi người một bộ thiết bị liên lạc, máy quay phim, các thiết bị hỗ trợ,…
Kế tiếp sau đó chính là phân chia tổ đội.
Chu Dương vận khí lần này không tệ, phân đến cái tổ đội đa số đều là người quen.
Đội của Chu Dương có 3 cái học viên cùng một quân lính dẫn dắt, trong đó Chu Dương và của hắn fan cứng Lý Phàm.
Một thành viên còn lại cũng vô cùng bất ngờ là một cái nữ học viên, mà lại còn người có gặp qua, nàng tên là Diệp An.
Đúng vậy, chính là trong kì thi vào Hà Đô khu đại học xếp hạng 5, bên trên Lý Phàm một bậc.
Nàng là tiểu thư của Diệp gia, cũng là một cái gia tộc có số có má ở Hà Đô, chỉ là không có hùng mạnh như Lâm gia mà thôi.
Mà người dẫn đội của bọn hắn, lại càng bất ngờ hơn, chính là Ngô Ý Thanh.
“Ý Thanh tỷ, à không, Ngô Thượng Úy, không phải ngươi là phó đoàn trưởng của tiểu đoàn sao, ta tưởng ngươi phải ở cùng một chỗ với anh ta chứ ?” Chu Dương nhìn thấy Ngô Ý Thanh xuất hiện, không nhịn được hỏi.
“Ừm, vốn dĩ là như thế, nhưng mà đoàn trưởng bởi vì có chiến lực không kém so với các chức nghiệp giả cao giai quá nhiều, vậy nên hắn cũng đảm nhiệm các nhiệm vụ cùng bọn họ” Ngô Ý Thanh đơn giản đáp, bởi vì lần này đang tại bên trong nhiệm vụ mà không phải lúc trò chuyện, nàng cũng thay đổi xưng hô Chu Thái thành đoàn trưởng.
Lý Phàm một bên không khỏi tò mò, thầm hỏi Chu Dương, “Đại ca, ngươi quen vị tỷ tỷ xinh đẹp này à”.
Nhìn sang một bên ánh mắt lấp lánh Lý Phàm, Chu Dương nhắc nhở, “C·hết cái suy nghĩ đó đi, nàng là hoa có chủ đấy, toàn bộ học viên năm 1,2,3 đều bu vào một chỗ cũng không đủ để nam nhân nàng đánh đâu”.
“Thật không đại ca ?”
“1 cái tay vỗ phát c·hết tươi chứ đùa với ngươi à ?”
Lý Phàm nghe được Chu Dương lời nói, sắc mặt bổng nhiên có phần hơi hoảng hốt.
Lý Phàm tên này lần đầu tiếp xúc còn tưởng là một cái tính cách chính chắn, trầm ổn người, không nghĩ bây giờ mới lộ ra là một tên dở hơi thế này.
Nhìn sắc mặt của hắn, Chu Dương liền đoán đúng 8,9 phần, tên này vậy mà thật là dám nghĩ đến chuyện làm quen với bạn gái của anh trai hắn a.
Thú thật nếu như sau tại thời điểm Chu Dương nhắc nhở xong mà Lý Phàm vẫn còn suy nghĩ đánh chủ ý lên Ngô Ý Thanh, Chu Dương là thật muốn đem hắn đè ra mặt đất nện cảnh cáo.
Ngô Ý Thanh dù sao cũng chính là bạn gái của Chu Thái anh trai hắn, trêu đến nàng cũng đồng nghĩ với việc trêu đến Chu Thái.
Có thiện cảm thì là điều bình thường, nhưng lỡ mà gây sự với người thân của hắn, này thì không được !
Chu Dương gia đình, máu mủ giờ đây chỉ còn mỗi Chu Thái, mà cũng đồng thời là máu mủ duy nhất của hắn cả 2 đời người, vậy nên Chu Dương tư tưởng bảo vệ gia đình là cực kì mạnh mẽ.
Cũng may Lý Phàm sau đó thức thời, không lại nghĩ đến Ngô Ý Thanh nữa, mà là quay sang Diệp An cười cười nói.
“Phải rồi, Diệp đồng học, rất vui được làm quen, ta tên Lý Phàm, là trong kì thi vừa rồi xếp sau ngươi một cái thứ hạng, về sau cùng một tổ đội mong được ngươi giúp đỡ”
“A… ưm…ừm… ta gọi Diệp An, mong...mọi người...giúp đỡ” Diệp An từ đầu đến cuối không có lên tiếng, còn tưởng rằng là một cái lạnh lùng ít nói người, không ngờ lúc này cũng lại lộ ra là một người nhút nhát.
Diệp An gương mặt hồng hào đáng yêu, nước da căn tròn sáng lạng, dáng người thon gọn, thân hình mỏng manh, một mái tóc chỉ dài đến ngang vai buộc lên kiểu đuôi ngựa gọn gàng, chiều cao chỉ có 1m59 so với thân cao 1m82 Chu Dương và 1m80 Lý Phàm lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Đừng nói là so với 2 người bọn hắn, Ngô Ý Thanh một bên cũng là thân cao hình 1m70, so với nàng cũng đã là muốn cao hơn nhiều.
Ngô Ý Thanh đứng một bên nhìn lấy 3 người Chu Dương, Lý Phàm, Diệp An cùng nhau nói chuyện, gật đầu hài lòng nói, “Thì ra nhóm các ngươi là người quen, như vậy thì cũng tốt, chúng ta càng đỡ mất thời gian quá nhiều”.
Sau đó một buổi đơn giản giới thiệu lẫn nhau sơ qua, Ngô Ý Thanh ngay lập tức bắt đầu giảng giải về tình huống trước mắt.
“Hiện tại như các ngươi đã biết, trận quái vật b·ạo đ·ộng này chính là do Thâm Uyên gián điệp gây ra”.
“Trước mắt đại bộ phận các Thâm Uyên gián điệp cấp cao đã bị bên phía q·uân đ·ội cùng các cao tầng lão sư tạm thời trấn áp”.
“Dù vậy Thâm Uyên gián điệp một số tên khác vẫn còn chưa dừng lại kế hoạch của bọn chúng, vẫn còn đang tồn tại phía ngoài kia, đặc biệt là một số cái Thâm Uyên gián điệp hiện còn đang lọt lưới, âm thầm xâm nhập vào khắp nơi, dẫn động quái vật tiếp tục t·ấn c·ông lãnh địa Hừng Đông quốc”.
“Bởi vì Hừng Đông quốc trước mắt nhân thủ không đủ, vậy nên nhiệm vụ củ a chúng ta chính là âm thầm quan sát, điều tra dấu hiệu của Thâm Uyên gián điệp, đồng thời tiến hành đánh g·iết bọn chúng nếu có thể, và quan trọng nhất là đề phòng quái vật lần nữa t·ấn c·ông”.
Giới thiệu phía sau, Ngô Ý Thanh liền mang theo 3 người Chu Dương đi đến doanh trại quân trang.
Nơi này là chứa đựng lấy quân lính trang thiết bị các loại, vừa dành cho cả Chiến Đấu loại quân lính mà cũng có một số ít Sinh Hoạt loại quân lính.
Nàng đi vào bên trong, cùng lính canh nói cái gì, sau đó từ trong lái ra một chiếc q·uân đ·ội xe việt dã.
Sau đó 4 người cùng trên xe tiến ra bên ngoài, đi xuyên qua thành phố Kujou lúc này đã trở thành một đống hoang tàn do bị quái vật p·há h·oại và vì Chu Thái… quá tay.
Đi qua thành phố thời điểm, Chu Dương rât dễ dàng có thể nhìn thấy cứ cách vài cái km lại thấy một cái tổ đội đồng dạng như hắn cũng là phân chia đi ra tuần tra thăm dò.
Mà vị trí Ngô Ý Thanh lựa chọn nhiệm vụ, thì là ở bên trong cánh rừng phía ngoài rìa thành phố Kujou.
Lựa chọn này thật ra cũng rất hợp lý, bởi vì bên trong thành phố lúc này đã có rất nhiều tổ đội bên trong, hơn nữa phía bên ngoài cánh rừng lại đang rất thiếu nhân lực, Thâm Uyên gián điệp rất có thể vẫn có thể còn đang chú ngụ phía ngoài đó.
Lý Phàm làm một cái nói nhiều người, thậm chí so với Trần Minh nói còn muốn nhiều, trên đường không nhịn được hỏi thăm Ngô Ý Thanh vấn đề.
“Ngô tỷ, ta có cái vấn đề…”
“Gọi Ngô Thượng Úy, quen biết gì với ngươi mà gọi tỷ ?” Chu Dương một bên lườm lấy Lý Phàm, cắt ngang lời nói.
“À à ta nhầm, Ngô Thượng Úy, ta muốn hỏi chút, ở Hừng Đông quốc không có mấy cái học viên như chúng ta sao, với cả những cấp cao cường giả nữa, ta vì sao không thấy họ trong đợt lịch luyện lần này ?”.
Ngô Ý Thanh không có để ý Lý Phàm lúc trước lời nói, cũng ôn tồn giải đáp, “Bọn họ cũng có, chỉ là Hừng Đông quốc bọn họ trên phương diện khoa học kĩ thuật mạnh mẽ, trong khi Chiến Đấu loại chức nghiệp giả không có mạnh mẽ và đông đảo như chúng ta, vì thế nhân thủ của họ so với chúng ta ít hơn rất nhiều, điều này lúc trước ta đã nói”.
“Kujou thành phố chỉ là một cái thành phố nằm ở phía rìa lãnh địa của quốc gia bọn họ mà thôi, hơn nữa tình trạng cũng không có khẩn cấp như các thành phố khác, vậy nên nhân lực của bọn họ chủ yêu tập trung ở các thành phố trọng điểm, còn nơi này thì cần chúng ta viện trợ”.
Lý Phàm lại hỏi, “Thứ lỗi cho ta nói ra điều này, nhưng mà như vậy chẳng phải là chúng ta hơi thiệt thòi sao ?”
Chu Dương một bên ngồi nghe lấy, lúc này cũng là có chút hứng thú đề tài này, nói “Cũng không hẳn, chúng ta cùng Hừng Đông quốc là quan hệ đồng minh lâu năm, giúp đỡ qua lại là chuyện không có gì kì lạ”.
“Hơn nữa là Hừng Đông quốc bọn họ ưu thế chính là khoa học, công nghệ, mà chúng ta thì là chức nghiệp giả thực lực mạnh mẽ hơn, vậy nên hiện tại chúng ta giúp họ nhân lực, về sau họ có thể sẽ giúp ta về mặt kĩ thuật công nghệ”.
"Tóm gọn mà nói thì là lợi ích trao đổi, chỉ là chuyện trước sau mà thôi".
Ngô Ý Thanh cũng gật đồng tán thành ý kiến Chu Dương, “Đúng vậy, chúng ta quan hệ đồng minh suy cho cùng cũng là vì lợi ích của quốc gia, chính quyền cao tầng nếu đã chấp thuận yêu cầu trợ giúp của Hừng Đông quốc, hẳn cũng có cái lý của bọn họ, ít nhất điều chúng ta có thể biết Thiên Nam quốc phía trên chắc chắn sẽ không tự nhiên đi đẩy chúng ta vào chỗ c·hết”.
Vừa đi vừa nói, rất nhanh xe việt dã đã đi qua Kujou thành phố khu thành thị, tiến tới ở phía bên ngoài khắp nơi vắng vẻ, chỉ có lác đác vài cái phổ thông nhà thấp ngoại thành.
Đi tới nơi này, một cỗ khí tức hoang tàn, lạnh lẽo, vắng vẻ ngay lập tức ập vào mặt đám người Chu Dương.
Chỉ bằng một ngày hôm qua, Kujou thành phố đều muốn bị đám quái vật lật tung, thì đừng nói đến ở ngoài này ngoại thành cánh rừng là thế nào tan hoang.
May mắn nơi này cũng không phải chỉ có mỗi nhóm của Chu Dương mà là còn một số tổ đội khác cũng là phân bố các nơi xung quanh, vậy nên cũng không phải là quá mức nguy hiểm.
Trên hết là, Ngô Ý Thanh còn tại nơi này, vậy nên Chu Dương cũng là an tâm đi chút ít.
Tuy rằng nghĩ đi nghĩ lại hơi thiếu khí phái nam nhân, ỷ lại vào Ngô Ý Thanh một cái nữ nhân, nhưng mà ai bảo nàng lại mạnh như vậy đâu.
Nếu như không tính đến Chu Thái thì nàng chính là người có thực lực mạnh nhất Chu Dương từng tận mắt chứng kiến.
Không rõ nàng một cái Thuật Sư có cái gì kĩ năng gây được sát thương to lớn hay không, nhưng theo lấy Chu Dương cảm nhận, chỉ bằng một chiêu khống chế Hải Long Mã của Ngô Ý Thanh ngày hôm qua, coi như thật sự không có tính chất đả thương mạnh mẽ, cỡ tầm cấp bậc 40 trở xuống sợ là cũng không chịu nổi mà đột tử c·hết.
“Được rồi, ta đã có định vị vị trí của 3 người các ngươi, bây giờ các ngươi có thể tự do di chuyển tuần tra xung quanh”.
“Nhớ kỹ, nếu như bắt được cái gì tin tức, liền muốn đầu tiên hướng về thiết bị liên lạc báo cáo lại cho ta, không muốn vọng động”.
“Tình huống không đúng liền ngay lập tức bỏ chạy, không cần thiết phải cố cương phản kháng, giữ mạng trên hết”.
“Đặc biệt là ngươi đấy Chu Dương” Ngô Ý Thanh nhắc nhở.
“Hả ? Tại sao lại là ta ?” Chu Dương giật mình hỏi.
“Lúc trước ta đã có quan sát ngươi một thời gian”.
”Ngươi là một cái lãnh tĩnh, trầm ổn người, nhưng đồng thời ngươi cũng hơn ai hết, là một tên hiếu chiến liều mạng”
“Chiến lực của ngươi rất mạnh, là tân sinh chiến lực mạnh nhất mà ta từng biết, thậm chí ngươi so với gần đa số học viên năm 2 đều mạnh hơn, mấy cái quân lính bình thường trong q·uân đ·ội cũng chưa chắc đã mạnh như ngươi”
“Ta biết ngươi cũng nhận ra điều đó, vậy nên ngươi so với đồng trang lứa tự tin hơn rất nhiều, mà bởi vì như vậy nên mới dẫn đến cái sự tình như ngày hôm qua”.
Ngô Ý Thanh nói ra một chuỗi lời nói, mà Chu Dương chỉ biết gãi đầu cười trừ, bởi vì những gì nàng nói về hắn đều đúng.
Phải công nhận một điều rằng, Chu Dương dạo gần đây đang có xu hướng hơi bành trướng, coi như hôm qua bị Hải Long Mã đập cho tí nữa thì c·hết, nhưng về sau hắn vẫn như cũ giữ ý định tiếp tục đi lên đánh.
“Không có việc gì, về sau chú ý một chút liền sửa được, ta biết như vậy chủ yếu cũng là vì ngươi với hắn khi đó cũng là giống y hệt, không hổ là hai anh em”.
“À” Chu Dương lúc này mới hiểu ra, Ngô Ý Thanh chỉ mới quan sát hắn một chút liền đã nhận ra hắn nhiều điểm như vậy, nguyên lai là do Chu Thái năm đó cũng là giống hắn bây giờ a.
“Được rồi, nhắc nhở cơ bản như vậy, về sau còn có vấn đề gì liền thông qua thiết bị liên lạc nói lại cùng ta, giờ thì đi đi” Ngô Ý Thanh hạ lệnh giải tán.
“Rõ” Chu Dương và Lý Phàm cùng đồng thanh đáp, còn Diệp An thì chỉ lí nhí khẽ hô…
P/s: Tiểu Ngư đang bắt đầu không biết nên dùng xưng hô thế nào là phù hợp nhất, mọi người cùng góp ý về sau xem Tiểu Ngư nên xưng hô cho nhân vật kiểu “anh, chị, cậu, dì,…” cho dễ đọc hay là “ca, tỷ, thúc thúc, cô cô,…” cho quen với các chuyện khác.