Chương 27: Cự Thạch Quy. Đánh Bại Dễ Dàng.
Ám Ma phó bản, khu vực Boss cấp 25.
Chu Dương lúc này đang bước đi lên từng cái bậc đá.
Vô cùng khó hiểu khi địa hình khu vực là cao nguyên, nhưng Boss ở nơi này lại là một con rùa.
Vừa đi vừa nói chuyện với Chiến Tranh và Xâm Lược, Chu Dương mới biết được một số thứ.
Sau khi có được Xâm Lược, kí ức của Chiến Tranh cũng trở về một ít.
Tuy không nhiều, thế nhưng cũng có thể nói là vừa đủ.
Những Kỵ Sĩ giống như Chiến Tranh và Xâm Lược, số lượng không phải là 4 mà chỉ có 3 mà thôi, tức là sau Xâm Lược chỉ còn một kỵ sĩ nữa là người cuối cùng.
Bên cạnh đó, dựa theo suy đoán của Chiến Tranh và Xâm Lược, có lẽ thời điểm Chu Dương đủ cấp để có thể gặp và đánh bại kỵ sĩ cuối cùng sẽ là cấp bậc 35.
Và cuối cùng là, Chu Dương biết được tính cách của Xâm Lược.
Khác với Chiến Tranh trầm tính, đáng tin cậy, Xâm Lược nói theo cách tích cực là tràn đầy năng lượng, còn nói thẳng ra là lắm mồm vô cùng.
“Chủ Nhân đáng kính của ta, ngài còn điều gì muốn hỏi nữa không ?” Xâm Lược từ sau vai trái Chu Dương nói ra, giọng điệu mang đầy tính nịnh nọt.
Chu Dương bất đắc dĩ lắc đầu, “Thế được rồi, im lặng giùm ta”.
“Đến rồi” Chu Dương nhìn về phía trước nói.
Lúc này Chu Dương bước vào một cái khu vực rộng lớn.
Cách Chu Dương hơn 500 m ở phía đối diện là một bức tường đá, hay nói đúng hơn là một ngọn núi đá khổng lồ, cao đến hơn 60m.
Khác với vùng cao nguyên phía dưới tỏa ra môi trường một cảm giác đầy sức sống, theo Chu Dương càng đi lên đây, không gian càng trở nên lạnh lẽo, cô quạnh dần đi, mà ngay tại phía dưới tòa núi đá kia, cảm giác này càng là khếch trương nhiều hơn trước.
Nhìn xung quanh một lượt không thấy động tĩnh gì xảy ra, Chu Dương lặng lẽ đi đến phía trước.
Chiếu theo lần đánh với Tuyết Lam Lang, chỉ khi Chu Dương tiến vào bên trong chính giữa khu vực Boss thì Boss mới sẽ lộ diện.
Đúng như dự đoán, khi đi đến giữa sân thời điểm, Chu Dương liền ngay lập tức cảm nhận được nền đất bên dưới có sự rung chuyển.
Ầm !
Bổng nhiên, bức tường đá phía trước Chu Dương nổ lớn.
Các tảng đá to lớn lần lượt sụp đổ, khói bụi tung bay mù mịt.
Rất nhanh sau đó, một cái hang động to lớn xuất hiện ở trước mắt Chu Dương.
Tại sâu bên trong hang, bổng nhiên xuất hiện một cặp mắt lóe lên ánh sáng lam nhìn lấy Chu Dương.
Ầm ! Ầm ! Ầm !
Từng tiếng bước chân nặng nề phát ra từ cái thứ bên trong kia, chậm rãi hướng về phía Chu Dương.
Nhìn lấy sinh vật phía trước mặt, Chu Dương không nhịn được kêu lên, “To vậy !”
Phía trước Chu Dương, một cái đầu Cự Quy bằng đá xuất hiện, sau đó là toàn một cái mai rùa bằng đá to như cả một cái hòn đảo nhỏ.
Bên trên cái mai rùa mọc lên lổm chổm mấy trăm cái mũi gai nhọn bằng đá.
Cự Thạch Quy, đúng như cái tên, toàn thân như làm từ đá, mà kích thước cũng là vô cùng khổng lồ.
Cao hơn 30m, chiều dài hơn 20m, từ xa nhìn lại Cự Thạch Quy không khác gì một cái cỡ nhỏ pháo đài di động.
Hống !
Cự Thạch Quy hống to, tiếng hống khiến cho toàn bộ không gian xung quanh đều phải rung rắc.
Chu Dương thần sắc kinh ngạc…
Đúng vậy, chỉ hơi chút kinh ngạc, bởi vì ấn tượng tiếp theo mà Chu Dương cảm nhận từ Cự Thạch Quy đó là… chậm.
Quá mức chậm !
Sử dụng thăm dò thuật lên Cự Thạch Quy, nhanh chóng có được thông tin thuộc tính.
-Cự Thạch Quy (Boss)-
-Cấp bậc: 25-
-Lực lượng: 9000-
-Tinh thần: 7500-
-Tốc độ: 3000-
-Thể chất: 20000-
-Kỹ năng chủ động : Pháo Xung Kích-
-Kỹ năng bị động : Thạch Thể-
Nhìn lấy bảng thông tin thuộc tính của Cự Thạch Quy, Chu Dương cau mày.
Kỹ năng ít một cách bất ngờ, thế nhưng là… thể chất lại cao đến đáng sợ.
Dù vậy, Chu Dương sắc mặt không có chút nào hoảng hốt.
”Khải Huyền !”
Hô lệnh triệu hoán, đằng sau Chu Dương lúc này bổng nhiên xuất hiện hai tôn thân ảnh cao lớn.
Một bên chu sắc áo choàng tung bay, tay cầm cự kiếm Chiến Tranh, mà bên còn lại, chính là thành viên mới, Xâm Lược.
Một bộ giáp màu đen, nhỏ gọn, toát lên sự nhanh nhẹn của một cung thủ chứ không to lớn thô kệch như Chiến Tranh.
Xâm Lược không quá to lớn hàm hố, chỉ cao 2m8.
Không giống như Chiến Tranh có một cái mũ trùm đầu, kéo dài ra sau trở thành áo choàng, Xâm Lược có cho mình một tấm áo choàng ánh màu vàng kim phía sau, trong khi trên đầu đội lấy một chiếc mũ giáp giống với hiệp sĩ trung cổ của tiền kiếp Chu Dương, bên trên còn đội lấy một cái vương miệng rực rỡ ánh kim
Khoác chéo lưng Xâm Lược là một cây cung to lớn, có lẽ là khổng lồ đối với Chu Dương, cũng là ánh lên một màu giống như chiếc áo choàng và vương miệng.
-Xâm Lược (Kỵ Sĩ Khải Huyền)-
-Cấp bậc: 25-
-Lực lượng : 11000-
-Tinh thần : 11500-
-Tốc độ : 10000-
-Thể chất: 9000-
-Kỹ năng chủ động : Trùng Thiên Nhất Tiễn, Thiên Thánh Vũ Tiễn-
-Kỹ năng bị động : Thiên Lý Nhãn-
-Trùng Thiên Nhất Tiễn : bắn một mũi tên khổng lồ, xuyên phá toàn bộ kẻ địch, không thể bị ngăn chặn, gây lượng sát thương tương đương tổng tứ duy thuộc tính-
-Thiên Thánh Vũ Tiễn: Bắn ra một cơn mưa mũi tên, mỗi mũi tên có sát thương tương đương 30% tinh thần-
-Thiên Lý Nhãn: Nhìn rõ ở khoảng cách xa-
Khác với Chiến Tranh thuộc vào loại Chiến Binh, Xâm Lược lại là một Xạ Thủ, hay nói đúng hơn là Cung Thủ, sở hữu khả năng gây sát thương mạnh mẽ, nhưng so với Chiến Tranh lại mỏng manh hơn rất nhiều.
Ầm ! Ầm ! Ầm !
Cự Thạch Quy mặc kệ sự xuất hiện của Xâm Lược và Chiến Tranh, vẫn cứ chậm rãi tiến về về phía Chu Dương.
“Rõ rồi chứ ?” Chu Dương liếc nhìn ra sau, hỏi.
“Thần tuân lệnh” Chiến Tranh gật đầu trả lời.
“Chủ Nhân yên tâm, thần cam đoan ngài sẽ không thất vọng”
Ngay lúc này, trước miệng Cự Thạch Quy bổng nhiên hội tụ một nguồn năng lượng.
Kế đến sau đó, nó hướng về phía Chu Dương phóng tới đạo năng lượng vừa rồi.
-Pháo Xung Kích-
Kỹ năng chủ động duy nhất của Cự Thạch Quy.
Uỳnh !
Đạo tia sáng từ miệng Cự Thạch Quy bay đến vị trí của đám Chu Dương vừa rồi, ngay lập tức nổ lớn.
Mặt đất tại vị trí đó ngay lập tức bị oanh tạc, để lại một cái hố sâu khổng lồ.
Vậy nhưng bên trong cái hố đó lại không có một ai ở đó.
Ngay lúc này, đột nhiên phía bên phải cách vị trí Cự Thạc Quy 25m, có thứ gì đó tỏa sáng rực rỡ thu hút sự chú ý của nó.
Ở bên đó, chỉ thấy Xâm Lược đang nâng lên cây cung của mình, gồng kéo lấy một mũi tên ánh sáng khổng lồ.
“Con rùa nhỏ, ngươi có vinh quang được trở thành chiến tích trong trận đầu tiên ta chiến đấu cùng Chủ Nhân đấy, vui không nào”.
Nói rồi, Xâm Lược thả ra dây cung.
Vút !
Một đạo tia sáng hoàng kim khổng lồ bay ra, hướng thẳng về phía chân của Cự Thạch Quy.
Uỳnh !
Đạo tia sáng xuyên thấu tất cả mọi thứ mà nó đi qua, một cú bắn vừa rồi đã ngay lập tức thổi bay một cái chân của Cự Thạch Quy.
-Trùng Thiên Nhất Tiễn-
Không thể bị ngăn chặn !
Gào !!!
Cự Thạch Quy gào rống thống khổ, chệnh choạng ngã ầm xuống đất.
Thế nhưng bên dưới cái chân vừa bị thổi bay của Cự Thạch Quy, không biết từ lúc nào Chiến Tranh đã đứng tại nơi đó.
Cánh tay trái to lớn dị thường của Chiến Tranh, dường như chứa đựng một thứ sức mạnh phi thường.
Chiến Tranh chỉ bằng một tay, đỡ lấy thế ngã của Cự Thạch Quy, sau đó dùng sức lật ngược trở lại.
Quay trở lại vài phút trước đó.
Sau khi nhìn qua bảng thuộc tính của Cự Thạch Quy, Chu Dương ngay lập tức quay xuống phía sau, nhìn Chiến Tranh hỏi lấy.
“Chiến Tranh, ngươi nghĩ mình có thể hất tung con rùa kia được chứ ?”
Chiến Tranh ngay lập tức đáp, “Nếu như nó không phản kháng, thần nghĩ không có vấn đề to lớn”.
Xâm Lược lúc này thêm vào, “Chủ Nhân yên tâm, tên to xác này điểm mạnh nhất chính là sức mạnh thể chất dị hợm mà”
“Tốt” Chu Dương nghe thấy vậy, rất nhanh liền định ra được kế hoạch tác chiến.
Sau đó Chu Dương liền nói lạikế hoạch cho hai người Xâm Lược và Chiến Tranh.
“Rõ chưa ?”
...
Trở lại với hiện tại.
“AAA !” Chiến Tranh gầm lên mạnh mẽ, bám chặt vào cái mai rùa, ở tại vị chí cái chân vừa bị Xâm Lược thổi bay của Cự Thạch Quy, sau đó nhấc bổng toàn bộ thân thể của Cự Thạch Quy khỏi mặt đất.
Đúng vậy, là nhấc bổng.
Một cái thân hình 4m nhấc bổng cả một cái pháo đài cao đến 30m, dài 20m.
Ngay sau đó, Chiến Tranh nhanh chóng vật toàn bộ thân thể Cự Thạch Quy ra đằng sau.
Ầm !
Một tiếng động khủng bố bạo phát.
Cự Thạch Quy lúc này toàn thân đã bị lật ngửa lại.
Bởi vì có ngoại hình là rùa, vậy nên ngay tại lần đầu tiên nhìn thấy Cự Thạch Quy, Chu Dương rất nhanh đã nghĩ được cách để đối phó.
Điểm mạnh nhất của động vật họ rùa chính là cái mai cứng cáp của chúng, nhưng đồng thời đó cũng chính là điểm yếu chí mạng nhất, bởi vì khi bị lật ngửa lại, chúng gần như sẽ bị vô hiệu hóa hoàn toàn mọi khả năng di chuyển, đồng thời để lộ ra lớp vỏ bên dưới bụng, phần mai giáp mỏng manh nhất.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Chu Dươnng không biết từ đâu xuất hiện, nhanh chóng nhảy lên phía trên thân Cự Thạch Quy.
Xâm Lược và Chiến Tranh cũng nhanh chóng xuất hiện bên cạnh.
Chu Dương lúc này quay qua nhìn 2 người, gương mặt mìm cười nói, “Giờ thì không cần ta nói, các ngươi cũng hiểu cần phải làm gì rồi chứ”
…
Bên ngoài Ám Ma phó bản.
“Kính chào Đường Đại Tướng !”.
Đường Thiên Không gật đầu, “Ta muốn quan sát bên trong phó bản”.
“Rõ !” hai người quân nhân kia ngay thấy vậy, ngay lập tức tránh đường cho Đường Thiên Không tiến đến.
Tại một người đạt đến cấp độ 90 thời điểm, liền đại biểu người đó đã nắm giữ sức mạnh thuộc vào hàng đỉnh tiêm của nhân loại, chính vì thế miễn là phục vụ cho đất nước, đều sẽ được cấp quyền hạn cho phép người đó được quan sát tình huống bên trong các phó bản.
Lúc này, Đường Thiên Không thần sắc không giấu nổi chấn kinh.
Bởi vì lúc này chỉ có một mình Chu Dương đang ở trong phó bản này, vậy nên rất nhanh Đường Thiên Không có thể tìm được vị trí của Chu Dương.
Chu Dương hiện tại, đang nằm một mình trên cái xác của Cự Thạch Quy.
Chính vì như thế nên Đường Thiên Không mới ngạc nhiên như vậy, bởi vì chỉ Chu Dương lúc mới vào chỉ là cấp độ 16, mà Cự Thạch Quy lại là cấp độ 25, Chu Dương có thể ở nơi này, nói rõ cấp độ tối thiểu của Chu Dương cũng đã nằm trên dưới cấp 25 rồi.
Trong vòng một tháng, tăng xấp xỉ trên dưới 9 cấp, mà lại chỉ bằng con đường chém g·iết quái vật xoát kinh nghiệm, đây là một cái tốc độ rất kinh khủng.
Cái tốc độ này có thể nói là còn cao hơn cả một số các chức nghiệp giả khác khi hấp thu được thiên tài địa bảo phù hợp với chức nghiệp của mình.
Quay trở lại với Chu Dương, lúc này đang kiểm tra lại thu hoạch sau khi đánh g·iết Cự Thạch Quy.
Giết được Cự Thạch Quy, khiến cho thanh kinh nghiệm của Chu Dương tăng lên được tận… 10%
Bổng nhiên, không gian vang lên một đạo âm thanh.
“Chu Dương”.
Chu Dương nghe thấy tiếng gọi, ngay lập tức bật người dậy, “Là giọng của Đường tiền bối ?”
Đường Thiên Không lại nói tiếp, “Kế hoạch thay đổi, ta cần con ra khỏi phó bản lúc này”.
Chu Dương nghe xong không khỏi tò mò, thế nhưng cũng không có nhiều lời.
Thế nhưng ngay tại Chu Dương đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, bổng nhiên thân hình hắn chợt khựng lại.
Chu Dương sắc mặt khó coi, ngước lên bầu trời nói to.
“Đường tiền bối, con không biết cách ra a”
Đường Thiên Không ở bên ngoài nghe thấy như vậy, khuôn mặt dở khóc dở cười.
Đều đến cấp 25, vẫn còn không biết phải làm sao để thoát phó bản, thế này là thế nào ?
Thế nhưng sự thật đúng là Chu Dương không biết làm cách nào để ra ngoài, bởi vì từ lúc khởi điểm đến nay, Chu Dương đều là đánh bại Boss sau đó đi ra từ cổng không gian xuất hiện sau đó, chứ chưa từng thoát ra phó bản ở giữa chừng như thế này.
Âm thanh của Đường Thiên Không lần nữa vang lên, “Chỉ cần tập trung ý niệm, muốn thoát ra là được”
Chu Dương nghe thấy như vậy, sau đó làm theo lời Đường Thiên Không nói.
Ngay sau đó, ở bên cạnh cánh cổng không gian xuất hiện trước đó mở ra khi Chu Dương đánh bại Cự Thạch Quy, một cánh cổng khác ở bên cạnh xuất hiện…