Chương 19 : Ẩn Sâu Mối Quan Hệ.
Đám người lần nữa xuất hiện ở bên ngoài Khảo Hạch Tháp.
Lúc này, Đường Thiên Không một lần nữa lên tiếng.
”Bọn nhỏ”
Tất cả mọi người đều nghe thấy thanh âm, cùng một lúc tập trung về phía trên đài của Khảo Hạch Tháp số 10, nơi Đường Thiên Không đang đứng.
”Là Đường Đại Tướng, là hàng thật giá thật Đường Đại Tướng !”
”Thần tượng của ta, không nghĩ đến có một ngày ta được gặp ngài ấy trực tiếp”
”Đường Đại Tướng đang cùng chúng ta nói chuyện, hi vọng đây không phải là mơ”
Toàn trường lúc này trở nên phấn khích.
Trong số tất cả các Đại Tướng đã và đang tại vị, Đường Thiên Không chính là người vừa có những chiến công hiển hách, mà lại còn được truyền tụng nhiều nhất, chính vì thế các học sinh khi còn đi học ai ai cũng là thần tượng lấy Đường Thiên Không.
Chưa kể là việc, Đường Thiên Không lại còn là người vừa rồi cứu sống qua bọn họ một mạng nguy cấp.
”Tất cả tạm thời im lặng, nghe ta” sau đó một lúc, Đường Thiên Không lại nói tiếp, “Trong kì khảo hạch lần này, đã xảy ra một cái t·ai n·ạn”
”Ác Ma xâm lấn vào Khảo Hạch Tháp, đe dọa lấy tính mạng của các thí sinh bên trong, thân là những người đứng đầu tổ chức khảo hạch, lại để thất trách như thế này xảy ra, đó hoàn toàn là lỗi của chúng ta”
”Chính vì vậy, ta thay mặt tất cả mọi người, hướng các ngươi nói lời xin lỗi”.
Sau đó Đương Thiên Không trong mắt tất cả người ở đây, cúi người xin lỗi.
Hành động này của hắn khiến toàn trường nhất thời im lặng, đây là cái mà người ta vẫn hay gọi là thụ sủng nhược kinh sao ?
Sau đó, Đường Thiên Không lại nói tiếp,” Thế nhưng là, rất may mắn đã không có ai xảy ra chuyện gì”
”Tất cả những gì các ngươi đã làm được bên trong Khảo Hạch Tháp lúc Ác Ma xâm lấn, bọn ta đều đã nhìn ra được, tất cả đều rất đáng khen”.
”Chính vì vậy, hôm nay ta muốn thông báo, thể thức của cuộc thi vào Hà Đô khu đại học năm nay sẽ thay đổi”
”Số lượng học sinh thu vào sẽ được tăng lên 10,000, trong đó những ai tham gia trong cuộc chiến bên chống lại Ác Ma đều sẽ được trực tiếp tính vào Hà Đô khu đại học”
”Bởi vì là chiến đấu trong Khảo Hạch Tháp, vậy nên cơ chế tính điểm vẫn như cũ hoạt động, chỉ có điều nhân dịp sự kiện này, chúng ta đã thống nhất quy đổi điểm của các ngươi sang một loại điểm khác, gọi là chiến công”.
”Bất kể những hành động nào cống hiến cho trận chiến bên trong, đều sẽ được quy đổi thành chiến công, thành tích xếp hạng của các ngươi, đều sẽ được tính theo chiến công này”.
Đường Thiên Không nói, một bên xuất hiện một cái bảng danh sách to lớn, sau đó tan biến thành một dòng năng lượng màu lam tiến vào mỗi người ở đây.
Lúc này trước mặt mỗi người, đều là xuất hiện bảng thu nhỏ của danh sách vừa rồi.
Hạng 1: Chu Dương- 6289 chiến công
Chiến tích: Thành tích Khảo Hạch Tháp cao nhất, người đề xuất ý kiến tập hợp mọi người, mũi nhọn đầu tiên của tuyền tuyến, số lượng Ác Ma tiêu diệt đứng đầu.
Hạng 2: Lâm Nguyệt Ngữ- 5430 chiến công
Chiến tích: Thành tích Khảo Hạch Tháp cao thứ hai, hấp dẫn đại lượng Ác Ma, mũi nhọn của tuyền tuyến, số lượng Ác Ma tiêu diệt thứ hai, Ác Ma khắc chế.
Hạng 3: Lâm Nguyệt Linh- 5390 chiến công
Chiến tích: Thành tích Khảo Hạch Tháp cao thứ tư, Pháp sư gây nhiều sát thương nhất, Thuật Sư hồi phục nhiều nhất.
Hạng 4: Trần Minh- 5279 chiến công
Chiến tích: Thành tích Khảo Hạch Tháp cao thứ ba, người tập hợp mọi người, mũi nhọn tiền tuyến, số lượng Ác Ma tiêu diệt thứ ba.
Hạng 5: Diệp An-….
Hạng 6: Lý Phàm-….
…
Ở đây tất cả mọi người, đều có thể nhìn thấy cả chiến tích, lý do vì sao người đó đạt được chiến công.
Chu Dương, hiển nhiên chiễm trệ ở ngôi vị đệ nhất !
Không thể phủ nhận, chiến tích của hắn là rất vang dội, sáng lóa.
Trên chiến trường, là p·hát n·ổ súng đầu điên khai màng cuộc chiến mặt đối mặt với Ác Ma.
Một bên kè cặp Chiến Tranh như cái máy ủi, xông thẳng vào đội hình Ác Ma, số lượng g·iết được là cực kì nhiều.
Hai lần bổ xuống -Trảm Thiên Nhất Kiếm- không phải là chuyện đùa.
Mà Chiến Tranh lại là vật triệu hoán của Chu Dương, vì thế toàn bộ chiến công đều là quy hết cho Chu Dương.
Đặt biệt, thứ mà mọi người không biết, chiến tích kéo điểm lớn nhất của Chu Dương chính là cái ý nghĩ đề xuất việc cho mọi người tụ tập lại với nhau để cùng đối chiến Ác Ma.
Kế tiếp không xa lạ gì chính là Lâm Nguyệt Ngữ và Lâm Nguyệt Linh.
Chính bởi vì tính chất chức nghiệp, Lâm Nguyệt Ngữ thu hút đại lượng Ác Ma, từ đó gánh đi rất nhiều áp lực cho những người khác, cũng chính vì thế mới bị Chiến Tranh đi theo hỗ trợ, đồng thời hôi của.
Mà Lâm Nguyệt Linh ít nói đến nhưng lại là người có biểu hiện cũng vô cùng sáng chói, cuộc chiến bắt đầu, bùa chú bay toán loạn thiên không.
Chạm vào người quân địch, p·hát n·ổ, chạm vào người quân ta, hồi phục.
Toàn bộ thí sinh lúc này không có ai phải bỏ mạng, một công rất lớn là do Lâm Nguyệt Linh góp vào.
Cuối cùng là Trần Minh, lưng vác Hắc Diệt Kiếm, tập hợp đám người, không khác gì một cái thực thụ tướng quân, lao vào cuộc chiến.
Sức hủy diệt của Hắc Diệt Kiếm Sĩ là không phải bàn cãi, Trần Minh lúc đó không khác gì một tôn Chiến Tranh bản mini.
”Những người còn sót lại, ngày mai các ngươi sẽ nhận được tin tức tiến hành cái khác khảo hạch, về sau xem xét có thể vào được Hà Đô khu đại học hay không thì liền nhìn các ngươi”.
Ngưng lại một lúc, Đường Thiên Không lại nói tiếp, “Cuối cùng, sau khi họp lại với nhau, chúng ta đã cùng đưa ra đánh giá cuối cùng”
”Năm nay bởi vì phần thi thứ 3 bị hủy bỏ, vì thế ta liền công bố, năm nay Toàn Quốc Trạng Nguyên, gọi tên Chu Dương”
”Toàn Quốc Trạng Nguyên, Vong Linh Thích Khách Chu Dương” một âm thanh trang nghiêm vang khắp toàn trường.
Không chỉ như vậy, toàn bộ Thiên Nam quốc các tỉnh thành, thanh âm đều là cùng một lúc phát động lên.
”Chu Dương vậy mà trở thành toàn quốc trạng nguyên ?”
Đới hiệu trưởng lúc này đang ở bên ngoài khu vực thi, nghe thấy âm thanh này, không khỏi trở nên kích động.
3 năm trước Chu Thái toàn quốc trạng nguyên, đã làm hắn không biết cỡ nào phấn khích, năm nay lại thêm một cái Chu Dương.
Đáng tiếc không giống như năm đó Chu Thái là thi ở tại Quan Bình thành phố, Đới hiệu trưởng là tha hồ thổi, bây giờ chỉ có một mình hắn ngồi đây.
Thế nhưng là điều đó cũng không khỏi làm Đới hiệu trưởng ngưng được sự phấn khích này.
”Hắn là học trò của ta”
”Học trò của ta là toàn quốc trạng nguyên”
”Ha ha”
Đới hiệu trưởng lúc này cười như được mùa, không ngừng chạy lòng vòng khoe mẽ.
Nhiều người lúc này còn tưởng rằng hắn bị điên.
…
Quân đội doanh trại, quân khu số 5.
Bên trong một căn phòng, lúc này có một nam tử trẻ tuổi đang ngồi nhâm nhi tách trà, trên mặt lộ ra tiếu ý, dường như đang có chuyện gì vui vẻ.
Oanh !
Cửa phòng bổng nhiên bị mở tung ra.
”Đội trưởng, ngài biết tin tức chưa, em trai của ngài năm nay đạt được toàn quốc trạng nguyên, toàn bộ doanh trại bên ngoài vừa mới nhận được thông báo” thanh âm một nữ tử lúc này truyền vào.
Chu Thái nhìn lấy nữ tử kia, khuôn mặt lúc này dở khóc dở cười, “Tiểu Thanh, cả doanh trại đều nghe thì đương nhiên ta cũng phải nghe chứ, không cần phải đá cửa phòng ta thế này đâu”
Nữ tử trước mặt Chu Thái lúc này, có tên là Ngô Ý Thanh, là thư kí của Chu Thái trong q·uân đ·ội.
Bình thường mà nói, hành động của Ngô Ý Thanh là không tôn trọng cấp trên, nhẹ thì bị trách mắng, nặng thì bị kiểm điểm phạt, thế nhưng là ai bảo nàng không chỉ là thư kí của Chu Thái, mà còn là người yêu của hắn đâu.
Lúc bình thường khi chỉ có hai người, Chu Thái thường gọi nàng là Tiểu Thanh.
”Xin lỗi, ta là do quá kích động nha” Ngô Ý Thanh nói xin lỗi, nhưng trên mặt không có chút nào có dáng vẻ nhận lỗi, cười nói.
”Đúng rồi, em trai ngươi như vậy, ngươi có tính quay về một đoạn thời gian sao ?” Ngô ý Thanh lại nói tiếp.
Chu Thái chỉ mỉm cười lắc đầu nhẹ nhàng,”Tiểu Dương lúc này đã không phải trẻ con nữa, có lẽ nên để hắn tự vùng vẫy, hơn nữa ở Hà Đô còn có dượng, dì và các tiền bối cũng ở đó, ta không cần phải lo lắng nhiều”
Nói rồi, Chu Thái cúi đầu, nhìn lấy trên tay đang đeo chiếc vòng màu vàng, ánh mắt vừa vui mừng, nhưng cũng lộ ra chút đau thương.
….
”Huynh đệ, ngươi là toàn quốc trạng nguyên nha, phải mở tiệc” Trần Minh lại lần nữa quay trở về bộ dáng không tim không phổi, lúc này cùng Lâm Nguyệt Linh tiến đến chỗ Chu Dương cùng Lâm Nguyệt Ngữ.
”Chu Dương cùng tỷ tỷ, chẳng lẽ nào cũng là…” Lâm Nguyệt Linh lúc này để ý đến hai người Chu Dương và Lâm Nguyệt Ngữ.
Kể từ khi đứng trước Trịnh Long cho đến khi bị truyền tống ra ngoài, Chu Dương và Lâm Nguyệt Ngữ đều là đứng sát cạnh nhau.
Thế nhưng nhìn lại, thần sắc hai người rất bình thường, không lộ ra gì thay đổi, “Có lẽ ta nghĩ nhiều” Lâm Nguyệt Linh nhanh chóng ném đi suy nghĩ vừa rồi của mình.
Chu Dương nghe Trần Minh, lạnh nhạt nói, “Hết tiền”
”Ha ha, ta biết ngay ngươi sẽ nói vậy mà” Trần Minh càng là cười hưng phấn hơn, “Tốt, hôm nay ca liền nể mặt ngươi là trạng nguyên, mời mọi người một bữa”
Có điều chưa nói qua, Trần Minh gia thế, tuy toàn bộ chỉ là Sinh Hoạt loại chức nghiệp, nhưng tất cả đều rất thành đạt, chính vì thế Trần Minh hoàn cảnh cũng thuộc vào dạng con nhà giàu, không giống với Chu Dương ở nhà thì bữa đực bữa cái.
”Đi không ?” Chu Dương quay sang nhìn Lâm Nguyệt Ngữ.
”Ngươi nhìn Nguyệt Linh có giống như sẽ không đi sao, nàng đi thì tất nhiên ta sẽ đi”
”Tỷ !” Lâm Nguyệt Linh như bị nói trúng, sắc mặt nhất thời ửng hồng.
”Tốt, các ngươi người bản địa, cảm thấy chỗ nào thích hợp, hôm nay ta trả tiền” Trần Minh rất sảng khoái nói.
…
Đêm hôm đó, ở khách sạn.
Chu Dương đang nằm trên giường nghỉ ngơi, ”Hôm nay mệt thật”
Ngày hôm nay một cuộc chiến, tuy rằng chỉ là mô phỏng, thế nhưng tinh thần như cũ vẫn là có ảnh hưởng.
Hơn thế nữa, thời điểm Ác Ma xâm nhập, bên trong Khảo Hạch Tháp đã không còn là mô phỏng nữa, mà là chân chính đem mạng ra chiến.
Chu Dương lúc sáng hăng hái đi đầu chiến tuyến là vậy, thế nhưng thật sự là hắn phải gồng căng cả người lên để giữ bản thân bình tĩnh.
Nếu không phải bởi vì tin tưởng bên cạnh có một cái cự lực khổng lồ Chiến Binh như Chiến Tranh, sợ rằng Chu Dương tinh thần lúc đó không có an tĩnh như vậy.
”Chiến Tranh, ngươi nghĩ Đường Đại Tướng gọi ta để làm gì ?” Chu Dương đột nhiên hỏi.
”Thần không dám chắc, thế nhưng chắc hẳn không phải chuyện gì xấu, lấy thực lực của người đó, một cái hất tay đủ để giải quyết ngài, không cần phải cầu kì làm gì, ngài có thể yên tâm” Chiến Tranh nói ra suy nghĩ của mình.
Chu Dương nghe thấy Chiến Tranh trả lời, cũng không lại nói gì.
Ở lúc sáng, khi nhóm Chu Dương chuẩn bị rời đi thời điểm, trong đầu hắn vang lên thanh âm của Đường Đại Tướng, “Sáng sớm mai, tại chỗ này, tới tìm ta”.
Truyền âm thuật, giống như thăm dò thuật, không nhìn bất luận chức nghiệp, đều có thể học, chỉ là để tiếp thu được truyền âm thuật cần phải vượt qua đệ nhị chuyển cấp 70 trước.
Chu Dương nghe vậy, nội tâm không nhịn được tò mò, thế nhưng như cũ không có biểu hiện ra trên mặt, nên việc này ngoài Chiến Tranh ra, không còn ai xung quanh Chu Dương biết cả.
”Không nghĩ nữa, mệt, mai tính” Chu Dương không tiếp tục suy nghĩ, liền nhắm mắt trậm rãi tiến vào giấc ngủ.
...
Ở nơi nào đó cũng tại Hà Đô, trong một căn phòng, có hai người đang cùng nhau nói chuyện gì đó.
”Ngươi thật sự muốn hắn đi đến nơi đó ?” âm thanh một nữ tử vang lên đầu tiên.
”Đúng vậy, sau đợt huấn luyện trong kì nghỉ hè này, ta sẽ để hắn đi đến nơi đó” âm thanh còn lại là của một nam nhân, hơn nữa còn rất quen thuộc
”Không được, ta phản đối ! Coi như hắn thật sự thành đồ đệ của ngươi, ta cũng không đồng ý” giọng của nữ nhân kia lúc này bộc lộ ra không ít sự tức giận.
”Hắn phải đi, coi như có chút nguy hiểm cũng là như vậy, có cường giả nào sinh ra mà không trải qua một hai lần tính mạng lâm nguy”
Nữ nhân kia lại quay qua nói, giọng điệu vẫn là có phần nộ khí, nhưng đồng thời cũng xen lẫn chút mềm mại, “Thiên Không, ngươi đừng quên, hắn không chỉ là người ngươi muốn nhận làm đệ tử, hắn còn là cháu trai của ngươi, là cháu ngoại của chúng ta”
Đường Thiên Không nghe đến đây, ánh mắt nhìn lấy nàng, tràn đầy ôn nhu cưng chiều, “Thiên Thu à, ta không quên, ta chắc chắn sẽ không để hắn xảy ra nhân mạng sự tình, tin tưởng ta”.