Chương 18: Vượt Qua Đại Nạn.
Bên ngoài Khảo Hạch Tháp, bên trên đỉnh tháp số 9, thời điểm trước khi cuộc chiến bên trong bắt đầu.
Một số giáo sư được giữ lại để quan sát tình hình bên trong tháp, trong khi đó một số người khác thì đi tìm dấu vết của Ác Ma để lại.
”Đường Đại Tướng, đã điều tra ra được, trong số những người được mời đến đây có Đại Sơn hội hội trưởng Trịnh Long là hiện tại không có mặt, dù trước đó đã đến qua, hơn nữa qua máy quay an ninh có thể thấy được trên người Trịnh Long có luồng khí tức hắc ám giống với Thâm Uyên Ác Ma !” một lão sư lúc này báo lại cho Đường Đại Tướng.
”Đại Sơn hội ? Đã sớm nhìn bọn chúng kiêu căng không vừa mắt, bây giờ lại còn làm Ác Ma nội gián.”
”Đại Sơn hội, nên diệt !”
”Nhắm đến thi vào Hà Đô khu đại học thí sinh, đây là muốn đoạn tuyệt tương lai Thiên Nam quốc ta”
Không ít người ở đây nghe xong, không khỏi lộ ra sự tức giận.
Mà Đường Đại Tướng lúc này một bên sắc mặt cũng là âm trầm, “Đại Sơn hội bỏ qua trước đã, có thể điều tra được Trịnh Long hiện tại ở đâu sao ?”.
”Vẫn chưa có thông tin thưa Đại Tướng”
Đường Đại Tướng không nói gì, thế nhưng có thể thấy rõ thần sắc có chút lo lắng.
Lần này nếu không giải quyết tốt, liền là một đại t·ai n·ạn, một đại t·ai n·ạn của Ác Ma gây ra trước mắt của hắn, hơn thế nữa n·ạn n·hân là các thế hệ trẻ tuổi, mà trong số đó còn có Chu Dương.
Đúng lúc này, hai thân ảnh bước vào bên trong.
”Lão Hạo, Lão Lâm ? Các ngươi đến rồi ?”.
”Hạo Đại Tướng, Lâm Đại Tướng”
Đường Đại Tướng lúc này nhìn lấy hai người này, thần sắc rốt cuộc sáng lên.
Người bước vào chính là Hạo Đại Tướng Hạo Minh Lân và Lâm Đại Tướng Lâm Chấn Thiên.
Mà càng đặc biệt người khiến cho Đường Đại Tướng lúc này nhẹ nhõm đi nhiều chính là Hạo Đại Tướng, bởi vì Khảo Hạch Tháp chính là một trong những sáng chế của hắn.
Hạo Đại Tướng cũng chính là người đã thông báo cho Đường Đại Tướng biết về sự hiện diện của Ác Ma.
Hai người bọn họ tới đây, đương nhiên là có lý do.
Hạo Thiên Lân tới là vì ngoài hắn ra, không ai có thể giành lại được quyền khống chế của Khảo Hạch Tháp, mà Lâm Chấn Thiên là vì hai đứa cháu gái của mình.
Hạo Thiên Lân không nói một lời dư thừa nào, đã bắt đầu công việc của mình, Lâm Chấn Thiên cùng Đường Thiên Không lúc này đã tiến đến một bên quan sát tình hình bên trong tháp.
Sự xuất hiện của bọn họ khiến cho đám lão sư ở đây không giám hó hé một lời nào.
Đều làm nhân vật lịch sử làm việc, làm sao bọn họ dám chen lời, ban đầu có mỗi Đường Đại Tướng không khí còn dễ thở, bây giờ lại thêm hai cái Đại Tướng, câu chuyện liền khác.
”Cái này…..”
Lúc hai người nhìn vào màn hình quan sát, nhất thời không biết nói gì.
”Ngươi không nói gì với bọn nhỏ à ?” Lâm Đại Tướng không hiểu gì quay sang hỏi Đường Đại Tướng ở bên cạnh.
”Ta có nói qua, nhưng ta nói bọn họ cố gắng hỗ trợ nhau mà sinh tồn, chứ không phải như thế này.” Đường Đại Tướng bộ mặt ngờ nghệch trả lời.
Trước mặt hai người bọn họ, nào có việc Ác Ma săn lùng thí sinh, mà là một trận đại chiến, thiếu điều long trời lở đất mà thôi.
Trong đó, dẫn đầu chính là Chiến Tranh đang không ngừng càn quét Ác Ma, đâm vào phía trước, mà ngay phía sau chính là ba người Chu Dương, Trần Minh, Lâm Nguyệt Ngữ không ngừng g·iết lấy những Ác Ma bị Chiến Tranh bỏ qua.
Phía trước màn hình thình thoảng còn có vài tấm bùa chú bay loạn xạ qua, không ngừng đáp xuống phía đội hình Ác Ma p·hát n·ổ.
Ác Ma số lượng đang ngày càng bị đẩy lùi, mà số lượng thí sinh bên trong còn đang ngày càng xuất hiện nhiều hơn.
”Cái thân ảnh to lớn kia là thứ gì ?”
”Đó là vật triệu hoán của Chu Dương, lần trước ta đã thấy qua, chỉ là không biết cụ thể là gì ?”
”Vật triệu hoán ? Ta tưởng ngươi bảo hắn là Thích Khách chức nghiệp ?”
”Ta không biết, đây là chức nghiệp mới, lòi ra cái gì làm sao ta biết được”
Mà một bên nãy giờ chỉ chú tâm làm Hạo Đại Tướng, lúc này lên tiếng,” Ta chuẩn bị tạm thời mở ra Khảo Hạch Tháp một cái khác cửa nhỏ, một trong hai người các ngươi chuẩn bị đi, sắp có chuyện cần rồi đấy”.
…
Bên trong Khảo Hạch Tháp, giữa chiến trường.
Ầm !
Lại một v·ụ n·ổ lớn nữa xuất hiện.
-Trảm Thiên Nhất Kiếm- thời gian làm lạnh đã hết, lại một lần nữa bổ ra.
Số lượng Ác Ma lúc này đã gần như bị diệt sạch
Chu Dương lại một lần nữa từ đâu xuất hiện, dọn dẹp chiến trường.
Toàn bộ Khảo Hạch Tháp bên trong duy nhất một cái Thích Khách, tốc độ là vượt trội hơn người khác rất nhiều.
Chu Dương lướt đi trên chiến trường, mà bên cạnh còn có Trần Minh luôn luôn sẵn sàng mở đường, cực kì thuận lợi chém g·iết Ác Ma.
Rất nhanh sau đó, khắp nơi đều là ngổn ngang xác Ác Ma.
Tuy rằng ở bên trong Khảo Hạch Tháp quái vật đều là mô phỏng, thế nhưng sau khi bị Ác Ma tiến nhập, các loại quái từ đó đã trở thành chân thật quái vật.
Mà Chu Dương, Trần Minh, Lâm gia hai chị em lúc này đang hội họp với nhau.
”Trận này đánh thật là quá đã tay a, ta nghĩ lại rồi, ta không muốn đi và Hà Đô khu đại học nữa, đi q·uân đ·ội thú vị hơn nhiều” Trần Minh lúc này thần sắc không có chút nào mệt mỏi, thậm chí có phần hưng phấn.
”Đừng như vậy, ta nghe gia gia nói qua, chân chính Ác Ma đều cấp thấp nhất cũng phải 30, ngươi bây giờ đi là liều mạng” Lâm Nguyệt Linh một bên nói.
Trần Minh cùng Lâm Nguyệt Linh quan hệ, Chu Dương cũng không phải không biết, mà Lâm Nguyệt Ngữ cũng không có ý kiến gì, nói rõ hai người Trần Minh chuyện có lẽ là không có vấn đề.
Chu Dương lúc này vẫn như cũ giữ im lặng, quan sát xung quanh nhìn lấy tình hình của những người khác.
Rất may mắn lần này không có ai t·hương v·ong, bởi vì phía trên mặt trận đã luôn có Chiến Tranh một cái siêu cấp tanker mở đường, theo sau chính là ba cái cỗ máy gặt cỏ Chu Dương, Trần Minh và Lâm Nguyệt Ngữ.
Hơn nữa, đúng như Chu Dương ý nghĩ, khi tất cả mọi người cùng tập hợp lại, sẽ càng dễ dàng hơn để hỗ trợ lẫn nhau, hàng tuyến trên Chiến Binh mọi người chiến đấu cùng nhau, xung quanh không một góc c·hết nào, mà phía sau còn luôn có Thuật Sư tùy thời hỗ trợ hồi phục.
Pháp Sư cùng Xạ Thủ thì làm tốt vai trò đó là đảm bảo nguồn lực sát thương gây ra.
Vốn tưởng là một cuộc t·hảm s·át của Ác Ma thì giờ đây mọi người không chỉ không có một ai phải để mạng lại, ngược lại còn phản kích Ác Ma.
Có thể nói đây là một trọng những kì tích mà Thiên Nam quốc chưa từng phát sinh qua.
Chu Dương đứng dậy, bắt đầu đi dạo xung quanh, mà Lâm Nguyệt Ngữ nhìn thấy vậy cũng là đồng dạng đi cùng.
Cũng không phải giữa Chu Dương và nàng có chuyện gì bên trong, chỉ đơn giản là để lại không gian cho hai người Trần Minh và Lâm Nguyệt Linh mà thôi, hơn nữa Lâm Nguyệt Ngữ dường như nhận ra Chu Dương đang cảm thấy gì đó nhưng hắn lại không nói ra.
Nhìn lấy Chu Dương đang không ngừng nhìn lấy xung quanh, Lâm Nguyệt Ngữ không nhịn được hỏi, “Có vấn đề gì sao ?”
Từ lúc bắt đầu xảy ra dị biến cho đến hiện tại, Lâm Nguyệt Ngữ đã nhìn ra được sự khác người của Chu Dương.
Tình huống bất thường xảy ra, như cũ vẫn bình tĩnh, Ác Ma xuất hiện cũng đều không hề hoảng sợ, nghe được lời cổ vũ từ Đường Đại Tướng cũng chẳng có một chút dấu hiệu tinh thần thay đổi nào, đôi khi còn có những lối suy nghĩ dị biệt.
Hành động của Chu Dương không khỏi khiến Lâm Nguyệt Ngữ tò mò, càng hơn thế nữa lúc này tưởng như cuộc chiến đã xong, vậy nhưng nhìn Chu Dương lại không có chút nào nhẹ nhõm, vẫn như cũ tinh thần căng cứng, chính vì thế nàng mới không nhịn được đi theo Chu Dương.
Chu Dương nghe thấy thanh âm của Lâm Nguyệt Ngữ, vốn dĩ không định trả lời, thế nhưng không hiểu vì cái gì vẫn mở miệng ra nói, “Còn nhớ lúc trước ta kể về Đại Sơn hội người cùng với con Ác Ma ta gặp chứ ?”
”Nhớ, thì thế nào ?” Lâm Nguyệt Ngữ trả lời, nhưng vẫn chưa hiểu ý của Chu Dương.
Chu Dương không tiếp tục nói, mà Lâm Nguyệt Ngữ cũng không lại tiếp tục hỏi.
”Khoan đã” bổng nhiên Lâm Nguyệt Ngữ dường như nhận ra cái gì, “ Ngươi có nói rằng lần đó Ác Ma là chiếm đoạt xác của một nhân loại đúng chú ?”
”Đúng vậy” Chu Dương gật đầu.
”Vậy có nghĩa là… ngươi cho rằng kẻ đứng sau vẫn còn chưa có xuất hiện, mà kẻ đó rất có thể là một con Ác Ma đội lốt nhân loại ?”
”Ừm, hi vọng suy đoán của ta là sai”
Lời của Lâm Nguyệt Ngữ lúc này, đúng chính xác hoàn toàn ý nghĩ trong đầu Chu Dương.
Một chi tiết mà Chu Dương vẫn còn chưa có quên qua, đó là việc Chiến Tranh bảo rằng luồng khí tức mà hắn cảm nhận được lần này cùng đêm đó là như nhau.
Ban đầu Chu Dương không có nghĩ nhiều như vậy, nhưng bổng nhiên hắn còn nhớ đến Chiến Tranh cách đây không lâu đã đề cập qua
Con Ác Ma lần trước có thể chỉ là phân thân hoặc thuộc hạ của con Ác Ma lần này !
Chu Dương đều đã chứng kiến qua con Ác Ma lần trước là thế nào khủng bố, vậy thì chủ nhân của nó sẽ còn là cái dạng gì ?
Thế nhưng là đoàn quân Ác Ma mà mọi người g·iết qua, lại yếu nhớt không gì sánh được, hơn nữa khí tức của bọn chúng lại đồng đều như nhau.
Nghĩ bằng đầu gối cũng có thể nhận ra rằng, kẻ đứng sau còn chưa có xuất hiện qua !
Chu Dương còn đang đánh bậy đánh bạ, lỡ như kẻ đứng sau chính là hội trưởng của Đại Sơn hội thì sao ?
”Chủ Nhân, có chuyện không tốt, là khí tức của Ác Ma, nhưng lần này mạnh hơn rất nhiều” Chiến Tranh lúc này đã được Chu Dương thu hồi trở về, một lần nữa từ bên vai Chu Dương âm thầm nói.
Đúng lúc này, những làn khói đen vốn nghĩ đả tản đi hết từ lâu, bây giờ lại một lần nữa hội tụ trên bầu trời màu máu, mà lần này còn nồng nặc hơn rất nhiều.
”Trên trời làm sao lại xảy ra biến nữa ?”
”Không phải là đã diệt hết toàn bộ Ác Ma rồi sao ?”
”Lại có chuyện gì xảy ra ?”
Mọi người ở đây ai cũng đều nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi chấn kinh
”Tránh xa ta ra, ta có cảm giác lần này sẽ nhằm vào ta trước” Chu Dương nhìn sang một bên Lâm Nguyệt Ngữ, nói.
”Có chuyện cùng giải quyết, hắn nhắm vào ngươi thì sớm muộn gì cũng nhắm tiếp vào chúng ta” Lâm Nguyệt Ngữ lúc này cũng là đang nhìn lên bầu trời đáp.
Chu Dương thấy nàng trả lời như vậy, cũng không ý kiến gì nữa.
”Khải Huyền”
Chiến Tranh một lần nữa đứng bên cạnh Chu Dương, như một cận vệ thực thụ, trung thành bảo vệ Chu Dương.
”Chủ Nhân, đến rồi” Chiến Tranh thông báo cho Chu Dương.
Ở trên bầu trời, giữa đám mây đen khổng lồ, từ từ xuất hiện ra một thân ảnh hình người.
Có điều, đó là tất cả những gì mà thân ảnh này còn giống với con người.
Chu Dương rất nhanh liền nhận ra, khuôn mặt này có đến hơn nửa nhìn rất giống Trịnh Lân.
”Đền mạng cho con ta !” thanh âm Trịnh Long không lớn, nhưng dường như có một thứ ma lực gì khiến cho thanh âm của hắn vang vọng khắp không gian.
Thanh âm khàn đặc, người quỷ khó phân, phía sau lưng Trịnh Long lúc này, là hàng loạt các xúc tu dài đến 5m.
Cơ thể méo mó, quái dị, chỉ còn giữ lại phần đầu còn nguyên vẹn mới khiến cho Chu Dương đoán ra đây là ai.
Đôi mắt Trịnh Long lúc này là một màu bạch trắng, không hề có tròng mắt, nhưng vẫn có thể nhận ra rằng hắn đang nhìn chằm chằm bên dưới Chu Dương.
”Chủ Nhân, kẻ này nguy hiểm hơn lần trước rất nhiều.”
”Ta biết” Chu Dương ngắn gọn trả lời, trong đầu lúc này đang là cháy máy nhảy số, cố gắng tìm cách thoát thân.
Trước mắt con này Ác Ma, đã không phải là thứ mà Chu Dương có thể đối phó được nữa.
Khí tức khủng bố không chỉ áp đặt lên không chỉ Chu Dương mà còn là đối với tất cả mọi người ở đây.
Nếu không phải có một số người như Chu Dương, Lâm Nguyệt Ngữ cấp 16 cường đại hơn một chút còn có thể đứng vững, số còn lại đều đã nằm đất.
Kể cả thần thoại chức nghiệp loại Chiến Binh như Trần Minh cũng không ngoại lệ.
Cảm giác bị đè nén kinh khủng này không phải là thứ mà chỉ dùng đơn thuần mánh khóe là có thể sống sót được.
Chu Dương lần đầu tiên bị rơi vào thế bí.
Hắn không có cái gì để có thể trốn thoát tôn Ác Ma trước mặt này cả.
Hết cách chỉ còn để Chiến Tranh đưa người ra ăn một đòn rồi tan biến.
Sau đó thì sao ?
Sử dụng -Tập Kích Linh Hồn- trong vài giây trốn đi.
Thế nhưng những người khác thì sao ?
Rồi sau khi hết được vài giây đó thì như thế nào ?
Chu Dương lúc này thật sự không còn nghĩ được cái gì nữa.
”Đền mạng cho con ta” ở phía trên, Trịnh Long lúc này đã mất đi hoàn toàn ý thức, chỉ vô thức lặp đi lặp lại một câu nói, lại đang đưa tay lên không trung.
Một dòng hắc sắc năng lượng lúc này hội tụ trên tay hắn, càng ngày càng dồn lại thành một quả cầu năng lượng màu đen.
Chu Dương nhìn thấy cảnh này, trong đầu không khỏi toát ra một cái ý nghĩ, "Đến đây là hết rồi sao ?"
”Nếu như đây thật sự là kết thúc, rất vui vì đã làm bạn cùng ngươi” Lâm Nguyệt Ngữ không biết có còn tỉnh táo hay không, nhìn lấy Chu Dương nói.
Chu Dương cũng là nhìn lại nàng, không biết nói gì.
Sự việc ngày hôm nay không biết liệu có sắp đặt trước hay không, thế nhưng là cùng hắn có quan hệ là chắc chắn.
Hơi tiêu cực, nhưng Chu Dương thật sự nghĩ rằng do hắn mà những người hôm nay ở đây mới phải c·hết.
Hắn gián tiếp g·iết đi hàng trăm ngàn thí sinh trong Khảo Hạch THáp.
Trong đó có hảo bằng hữu nhiều năm Trần Minh, hai cái bằng hữu mà bình thường rất khó được đó là Lâm Nguyệt Ngữ cùng Lâm Nguyệt Linh.
Một cỗ cảm giác tội lỗi dâng lên bên trong Chu Dương, nhìn lấy lúc này đang nhìn lại mình Lâm Nguyệt Ngữ, “Xin lỗi, là do ta”
”Chủ Nhân đừng lo, chúng ta thoát rồi” bổng nhiên Chiến Tranh từ phía sau lưng nói khiến Chu Dương và Lâm Nguyệt Ngữ giật mình.
”Cút !”
Uỳnh !
Âm thanh không biết từ đâu, vang vọng khắp không gian.
Trong một khoảng khắc, toàn không gian lóe sáng.
Tia sáng cắt ngang bầu trời !
Trịnh Long đang vận sức, không biết bị từ đâu chui ra một cái Lôi Thương đánh qua, một đòn duy nhất, Trịnh Long tan biến, đến cả cặn bã đều không còn.
”Ta nhận ra thanh âm này, là Đường Đại Tướng !”
”Là Đường Đại Tướng đến cứu chúng ta”
”Thật sự may mắn, ta cứ tưởng mình đã sắp c·hết rồi”
Rất nhiều người lúc này đang nằm bẹp dưới mặt đất, không khỏi đứng dậy mừng rỡ.
”Bọn nhỏ, các ngươi làm tốt lắm, cùng trở về thôi”.
Thanh âm của Đường Đại Tướng một lần nữa vang vọng, sau đó mỗi người ở đây trên thân đều xuất hiện quang mang, một lượt truyền tống ra bên ngoài.
Đại nạn, cuối cùng cũng kết thúc !