Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Dân Chuyển Chức : Ta Thành Vong Linh Thích Khách

Chương 17: Đại Chiến Trong Khảo Hạch Tháp, Viết Lên Lịch Sử !




Chương 17: Đại Chiến Trong Khảo Hạch Tháp, Viết Lên Lịch Sử !

Từ trong làn khói bước ra, nhiều cái thân ảnh hình nhìn như nhân loại, nhưng là giống ở chỗ có tứ chi, đi đứng, còn lại trông so với mấy cái quái vật trong ác mộng không khác bao nhiêu, thân hình cao gầy bất thường, đều là 3m trở lên, toàn thân mọc đầy các loại xúc tu không khỏi khiến đám học sinh phía sau Chu Dương lúc này rùng mình.

Khuông mặt đám Ác Ma lúc này là đủ thứ loại dị hợm mà bọn họ dù cho có tưởng tượng cũng không ra được.

”Bọn chúng là mượn xác đám quái trong Khảo Hạch Tháp ?” Chu Dương nhìn thấy liền đưa ra suy đoán, lần trước hắn cũng là gặp qua một con Ác Ma mượn xác của Đông Kha.

Không giống đám người kia, Chu Dương lúc này là bình tĩnh hơn rất nhiều, bởi vì hắn đã gặp qua chân chính Ác Ma ở ngoài, lúc đấy hình thù Đông Kha chỉ còn mỗi cái đầu bay lơ lửng, so với đám quái này kinh dị hơn rất nhiều.

Hơn thế nữa, từ Chiến Tranh cảm nhận báo lại cho Chu Dương biết được một tin tức tốt, chính vì mượn xác vào đám quái vật trong Khảo Hạch Tháp, nên thực lực của những con Ác Ma này không quá mạnh, chỉ có so với đám quái Chu Dương miểu sát qua lúc trước khỏe hơn, nhanh hơn, điên cuồng hơn chút.

”Đây là chân chính Ác Ma sao ?”

”Hình thù thật quá kinh dị, quá buồn nôn “.

Lúc này hơn trăm cái khác có thành tích gần nhau cuối cùng cũng tìm đến chỗ này, bọn họ nhìn lấy Ác Ma lần đầu tiên, sắc mặt không khỏi trắng bệch.

Đường Đại Tướng cổ vũ thì tinh thần phấn chấn đấy, nhưng tới lúc gặp Ác Ma thật sự thì lại khác, phấn chấn ban đầu lúc này bay mất ít nhất chắc phải một nửa.

Số lượng lớn Ác Ma đang từ xa đi lại gần, không nói là một ngàn, nhưng cũng là mấy trăm con không kém nhiều, mà còn đang không ngừng từ trong làn khói bước ra.

Lâm Nguyệt Ngữ lúc này không nhịn được, quay đầu qua một bên nhìn lấy Chu Dương lúc này bình tĩnh một cách bất thường, “Có cách gì không ?”

Thật sự mà nói. Lâm Nguyệt Ngữ lúc này là cũng có chút sợ, dù cho trong gia tộc nàng vẫn luôn được đào tạo tốt hơn so với người thường, nhưng như cũ nàng cũng chỉ mới tức tỉnh thành chuyển chức giả, vẫn chưa bao giờ đối mặt Ác Ma.

Nhìn thấy Chu Dương thần sắc bây giờ, vô tình khiến Lâm Nguyệt Ngữ tin rằng Chu Dương có cách để đối đầu Ác Ma.

Chu Dương không nói gì, tay chống lấy cầm, cúi đầu suy nghĩ, sau đó bổng nhiên ngước đàu lên nhìn Trần Minh, “Trần Minh, ngươi biết tổ đội đánh thế nào chứ ?”

Trần Minh nhìn lấy Chu Dương, nhất thời không hiểu, ”Biết, nhưng ngươi hỏi để làm gì ?”

”Tốt, cầm đại kiếm đi hù đám thí sinh kia, sau đó bảo bọn họ dựa theo tổ dội bình thường mà thiết lập đội hình” Chu Dương nói.

”Hiểu rồi” Trần Minh không ngốc, rất nhanh liền hiểu ra.

Hàm ý của Chu Dương đó chính là, không để thí sinh ở đây đơn độc phòng ngự, mà là tụ họp lại thành một khối, giống như một quân đoàn thật thụ.

Chỉ có ở chung một chỗ, lúc đó mới có cơ hội để chống lại kẻ địch mạnh hơn.

Sau đó, Chu Dương lại nhìn về phía Lâm Nguyệt Ngữ và Lâm Nguyệt Linh, “Hai người các ngươi một cái là Bùa Chú Phá Sư, còn lại là…”

”Quang Minh Kiếm Sư” Lâm Nguyệt Ngữ rất dứt khoát trả lời.

”Quang Minh Kiếm Sư ? Tốt !” Chu Dương không nhịn được kêu lên một tiếng tốt.

Quang Minh Kiếm Sư, cũng là một loại chức nghiệp lai giữa Chiến Binh và Pháp Sư, hơn thế nữa Quang Minh Kiếm Sư là một trong số hiếm các chức nghiệp khắc tinh cực kì tốt Ác Ma.

...

Đám Ác Ma lúc này đã khoảng cách chỉ còn 300m ngoài xa, không biết vì lý do gì chỉ đi từng bước tiếp cận từ từ, nhưng may mắn nhờ vậy mà Trần Minh đã tập hợp được các thí sinh khác thành một tổ đội.

Hơn 100 người, trong đó có đến một nửa là Chiến Binh loại chức nghiệp, còn lại phân bố đủ vào các Pháp Sư, Xạ Thủ, Thuật Sư, chỉ có một mình Chu Dương là mang chức nghiệp Thích Khách.

Giống như Chu Dương nói, Trần Minh vác đại kiếm đi trước mặt đám người, sau đó bắt đầu kêu gọi mọi người tập hợp thành một đội.

Bởi vì tình huống bất ngờ xảy ra, chẳng còn ai buồn quan tâm quy tắc trước đó là cái gì, tất cả lúc này ai có chức nghiệp v·ũ k·hí đều là triệu hoán ra ngoài, ai có cá nhân trang bị đều là lấy hết ra trùm lên người.

Nhìn lấy Trần Minh trên lưng kiếm, bất cứ ai cũng có thể nhận ra đó là Hắc Diệt Kiếm trong lịch sử, đồng thời họ nghĩ rằng Trần Minh hiện đang là người có tinh thần tốt nhất, vì thế bất chi bất giấc Trần Minh trở thành người hiệu triệu chính của toàn bộ mọi người ở đây.

Tất cả rất nhanh đều đã xếp thành một đội hình.



Chiến Binh loại chống chịu đứng ở hàng đầu, Chiến Binh loại gây sát thương tốt thì ngay phía sau, mà ở phía sau đó nữa chính là các Pháp Sư, Xạ Thủ, Thuật Sư.

Ở đây bất cứ một ai chọn chức nghiệp loại Chiến Binh đều đã làm rõ tư tưởng mình từ trước, trên chiến trường họ chắc chắn sẽ xảy ra t·hương v·ong, mà Chiến Binh bọn họ sẽ là những người đầu tiên.

Tuy biết trước kết cục là như vậy, nhưng Thiên Nam quốc như cũ chọn chức nghiệp Chiến Binh vẫn là rất nhiều.

Không có cách khác, dân tộc đã kêu gọi, liền sẽ nguyện ý hi sinh !

Trần Minh lúc này cũng là đứng ở hàng đầu tiền tuyến, không phải bởi vì hắn đã làm xong tư tưởng chịu c·hết, mà là bởi vì Chu Dương một cái Thích Khách, điểm thể chất mỏng lét còn đang đứng đây, hắn không thể để bằng hữu của mình đi một mình.

Bên cạnh Chu Dương còn có Lâm Nguyệt Ngữ, mà Lâm Nguyệt Linh lúc này đã hội hợp với dàn Pháp Sư phía sau.

”Mọi người bình tĩnh, chỉ cần chúng ta đoàn kết, chắc chắn có thể sống qua kiếp nạn này” Trần Minh hô to chấn an đám người, không biết từ lúc nào đã bắt đầu hình thành tư thế của một vị tướng quân thực thụ.

Thế như đó chỉ là chấn an một lúc, Trần Minh lại một lần nữa nhìn về phía Chu Dương đang đứng ở phía trước cùng với Chiến Tranh, đồng dạng với đó là Lâm Nguyệt Ngữ.

Đi được đến 150m khoảng cách thời điểm, lúc này đám Ác Ma bổng nhiên như nổi điên, đang từ hai chân chậm rãi đi đến, liền biến thành mấy con quái vật tởm lợm bò bằng tứ chi chạy như điên như khùng tới.

Một số con lúc này mắt còn lồi ra ngoài, lưỡi dài bay lung tung, nhìn qua là buồn nôn đến cực điểm.

Phía sau bọn trúng, xúc tu bay loạn càng khiến đám Ác Ma này thêm phần kinh dị.

Chu Dương nhìn thấy vậy, liền nói, “Hàng sau bung hết kỹ năng ra thôi”

Trần Minh nghe thấy vậy, quay ra phía sau quát lớn, “Pháp Sư, Xạ Thủ, toàn bộ hỏa lực t·ấn c·ông !”

Nghe thấy âm thanh, ngay lập tức từ phía sau hàng Chiến Binh, một loạt các vật thể bay ra như mưa.

Mũi tên, đạn pháp, đạn dược, pháp thuật các loại hình năng lượng, đồng loạt phát động.

Tuy là ở những cấp độ đầu, số lượng kĩ năng còn rất hạn chế, vì thế sau khi Pháp Sư phóng ra kĩ năng đều cần một thời gian để làm lạnh, đồng thời số lượng tinh thần lực không cho phép họ xả liên tục, thế nhưng như vậy cũng vừa đủ để làm giảm đi một số lượng không nhỏ các Ác Ma phía trước.

Nhìn lấy phía trước số mật độ quái đã tản bớt không ít, Chu Dương thần sắc sáng lên.

Vốn dĩ hắn đang phân vân không biết mình có thể tham gia vào lần này phòng ngự hay không, bởi vì Thích Khách là rất sợ phải đối đầu với cả một đội quân như thế này.

Toàn bộ kĩ năng không đơn mục tiêu thì cùng là ẩn thân, chỉ có mỗi triệu hoán Chiến Tranh thì may ra, bởi vì Chiến Tranh theo ý nghĩ nào đó có thể coi là Chiến Binh, rất phù hợp để đứng ở hàng tuyến đầu.

Thế nhưng bây giờ lại khác, ở cái thế mà Ác Ma bị tách lẻ ra bởi các đợt t·ấn c·ông của Pháp Sư và Xạ Thủ như thế này, trong mắt một Thích Khách như Chu Dương không khách gì một bàn tiệc cả.

Có một điều mà Chu Dương không biết đó là trên chiến trường thật sự, những con Ác Ma sẽ không có chuyện đứng yên một chỗ cho quân địch ném kỹ năng vào như thế này mà nó sẽ hỗn loạn hơn rất nhiều.

Nhưng đó chỉ là câu chuyện trên chiến trường mà thôi, còn bây giờ điều duy nhất mà Chu Dương quan tâm đó chính là hắn đã nhìn thấy được cách để giải được cục diện này.

Triệu hồi ra của bản thân Tử Linh Huyền Kiếm, Tử Vong khí tức phát ra, nhất thời làm cho không ít người chú ý đến Chu Dương ở trước mắt.

”Người này là ai, làm sao ta có cảm giác sợ hãi khi đứng gần hắn ?”

”Kẻ này có phải là thí sinh giống như chúng ta không ?”

”Ngươi vớ vẩn ít thôi, Ác Ma đã đến gần rồi kìa !”

Trong lúc có mấy người bất cẩn lơ là nhìn lấy Chu Dương, thì một số người khác đã cầm lên v·ũ k·hí, chuẩn bị đối diện với đám Ác Ma đang lao đến.

Chu Dương lúc này, không nói một lời dư thừa, tiến lên đầu tiên, “Chiến Tranh !”

”Đã rõ” Chiến Tranh nghe thấy lời kêu gọi, ngay lập tức hiểu ý, lao ra phía trước Chu Dương, trở thành mũi nhọn đồng thời cũng là tấm khiên để che chắn cho Chu Dương.

Giờ này khắc này, cuộc chiến mặt đối mặt giữa đám Thâm Uyên Ác Ma xâm nhập và các đỉnh tiêm thiên tài học sinh của năm nay, chính thức bắt đầu, mà Chu Dương chính là mũi kiếm đầu tiên.



Nhìn thấy Chu Dương cùng Chiến Tranh đã chạy lên, Lâm Nguyệt Ngữ là người phản ứng nhanh nhất, ngay lập tức tiến theo phía sau, kế tiếp chính là Trần Minh, tay cầm đại kiếm, chiến ý hừng hực gào thét xông lên.

”Bọn họ lao lên rồi ?”

Đám người còn lại nhìn thấy một màn này, nhất thời ngây người.

Không phải là bảo cùng ở đây chống cự sao ? Làm sao bây giờ lại chủ động đánh rồi ?

”Chúng ta… có theo họ không ?”

”Ngươi còn câu nào hỏi khôn hơn không, bọn họ bốn người đều dám lên, chúng ta vì cái gì không”

”Muốn không chúng ta cũng lên ?”

”Cùng lên !”

Rất nhanh, chiến ý đồng dạng lan tỏa ra toàn bộ mọi người.

Tất cả đều cùng lấy v·ũ k·hí, một bộ dạng như liều mạng xông thẳng về đám Ác Ma đang lao tới.

Đã chọn làm Chiến Binh, trên người chắc chắn mang theo tín ngưỡng của một Chiến Binh.

Người làm Chiến Binh, không ngại chiến, muốn chiến liền chiến !

50 cái trong độ tuổi học sinh Chiến Binh chức nghiệp, lúc này lại gầm vang chiến từ, lao ra chiến trường như những binh lính thực thụ.

Không chỉ vậy, hành động của bọn họ vô tình ảnh hưởng đến những chức nghiệp Pháp Sư, Xạ Thủ, Thuật Sư ở phía sau.

Thanh niên độ tuổi, trong máu ai lại không có nhiệt huyết, ai lại không có một ngọn lửa tuổi trẻ cháy hừng hực bên trong.

Nếu như có người từ bên ngoài có thể thấy được khung cảnh lúc này, liền sẽ không nhịn được một câu điên rồ.

Có thể nói là lần đầu tiên trong lịch sử Thiên Nam quốc, các chức nghiệp mang thiên hướng gây sát thương từ tuyến sau như Pháp Sư, Xạ Thủ, chức nghiệp hỗ trợ như Thuật Sư, lúc này lại đang chủ động lao thẳng ra chiến trường, đồng dạng liều mạng như Chiến Binh.

Chiến Tranh lúc này, chính là tiên phong cho cả đoàn quân ở phía sau, ngay khi sắp v·a c·hạm Ác Ma thời điểm, hắn liền đánh một đòn phủ đầu.

-Trảm Thiên Nhất Kiếm-

Oanh !

Một v·ụ n·ổ to xuất hiện ngay giữa chiến trường, từ chỗ Chiến Tranh nhìn về phía trước, đại địa để lại một cái rãnh to lớn.

Số lượng lớn Ác Ma sau cú chém của Chiến Tranh ngay lập tức bốc hơi, như thể chưa từng xuất hiện qua.

Mà Chu Dương thì theo ngay phía sau.

Một đòn -Trảm Thiên Nhất Kiếm- của Chiến Tranh đã thành công phá nát thế công của Ác Ma, đám Ác Ma vị trí giờ đây là vô cùng hỗn loạn.

Mà đám Ác Ma trở nên r·ối l·oạn thì cũng chính là lúc sân khấu của Chu Dương được mở ra.

-Tác Động Bất Chợt-

-Tứ Hợp Kích-

Các kĩ năng liên tục được phát động, Chu Dương như một tôn Tử Thần, lướt đi càn quét trên chiến trường.

Hắn đi đến đâu, Ác Ma ngay lập tức bị miểu sát ở nơi đấy.

Đã nói qua quái vật bị Ác Ma đoạt xác sẽ mạnh hơn, nhưng là đứng trước -Tử Vong Xuyên Phá- bỏ qua 50% phòng ngự, trước mắt Chu Dương Ác Ma chẳng khác quái thường là bao.



Từ trước đến nay khả năng miểu sát của Chu Dương thật ra mà nói đều là do -Tử Vong Xuyên Phá- kĩ năng bị động này đến gánh lấy.

Thế nhưng chỉ được một lúc, Chu Dương bắt đầu gặp khó khăn, càng tiến vào sâu, mật độ Ác Ma càng dày đặc.

”Không tốt” Chu Dương cau mày, số lượng Ác Ma nhiều hơn, đồng nghĩa với việc khu vực hoạt động của Chu Dương kém đi rất nhiều.

Nếu như bây giờ có một kĩ năng nào đó của Pháp Sư lúc này bay thẳng vào phá vỡ tình thế này, có lẽ tình huống của Chu Dương sẽ khả quan hơn.

-Đại Diệt Kiếm-

Ầm !

Không biết từ đâu xuất hiện, một kiếm chém ra đẩy lùi một lúc rất nhiều Ác Ma, khiến chúng lại một lần nữa tách rời lẫn nhau.

Tuy không uy lực như của Chiến Tranh, thế nhưng Chu Dương lại chỉ cần vừa đủ nhiêu đây.

”Đúng ý ngươi chứ ?” Chu Dương bên cạnh không biết từ lúc nào xuất hiện Trần Minh tay cầm lấy đại kiếm vác lên vai, cười nói.

Chu Dương nhìn qua Trần Minh không nói một lời, chỉ cười nhẹ.

Quả thật rất đúng ý hắn.

Trần Minh không hổ là hảo bằng hữu của Chu Dương, từ phía sau quan sát Chu Dương cùng Chiến Tranh phối hợp, hắn liền biết được cách vận hành lối đánh của Chu Dương trong trận chiến này.

Mà cùng lúc này ở phía sau, càng ngày xuất hiện càng nhiều các thí sinh khác đang hướng tới chiến trường.

Bọn họ vốn dĩ cách nơi này rất xa, thế nhưng từ sau cú bổ kiếm của Chiến Tranh, âm thanh tạo ra là quá lớn, từ đó mọi người lần theo âm thanh đều tiến tới đây.

Tất cả đều đã nghe qua lời của Đường Đại Tướng, đi tới nơi này đương nhiên biết chuyện gì đang diễn ra, không nhiều lời liền tiến nhập chiến đấu.

Ở phía bên kia, Lâm Nguyệt Ngữ lúc này như là một máy chém Ác Ma hình người.

Quang Minh Kiếm Sư, tay cầm Quang Minh Song Đao, lao vào biển Ác Ma, thế không thể cản !

Thâm Uyên Ác Ma khắc tinh chức nghiệp, không phải để gọi cho vui.

Lâm Nguyệt Ngữ lúc này cũng đồng dạng với Chu Dương, một đường g·iết sâu vào lòng địch, Quang Minh hệ khắc chế Ác Ma quá mạnh mẽ, chỉ một đao chém qua liền đòi nửa cái mạng của một cái Ác Ma, huống gì là tay cầm song đao.

Không chỉ vậy, bên cạnh nàng lúc này, Chiến Tranh vừa là che chắn vừa là bộc hậu.

Trong sách vở có nói qua, các chức nghiệp mang Quang Minh hệ đều là khắc tinh của Ác Ma, mà đồng dạng cũng luôn bị Ác Ma nhằm vào.

Đám Ác Ma lúc này tuy rằng tiến vào Khảo Hạch Tháp, bị Khảo Hạch Tháp hạn chế qua mà phải đoạt xoát quái vật trong đây, hiện tại vì cấp độ quá thấp mà không có một chút linh trí nào, như cũ theo bản năng vẫn nhằm vào Lâm Nguyệt Ngữ mà t·ấn c·ông.

Biết được điều này, Chu Dương sớm đã âm thầm lệnh cho Chiến Tranh phải theo sát Lâm Nguyệt Ngữ bảo hộ lấy nàng.

Chu Dương có thể tự tin rằng chiến lực của bản thân mình ở đây là tối đỉnh trong số nhân loại đang ở đây, thế nhưng trận chiến này nếu có biến số xảy ra, Lâm Nguyệt Ngữ mới là niềm hi vọng cứu nguy.

Trải qua không biết bao lâu, từ trong làn khói đã không còn bước ra thêm một con Ác Ma nào nữa, mà số lượng các thí sinh trong Khảo Hạch Tháp càng ngày càng đông.

Dù sao Ác Ma là không có chức nghiệp đa dạng như nhân loại, mà bên phía Chu Dương lúc này, bất kì một ai b·ị t·hương hay kiệt sức, đều sẽ được hỗ trợ vận chuyển ra ngoài để Thuật Sư hồi phục.

Hơn thế nữa, cứ cách một đoạn thời gian, từ trên bầu trời sẽ xuất hiện một loạt các tấm bùa chú, mỗi đáp lên người bất kì một người nào đều sẽ hồi phục một phần.

Đó chính là các bùa chú của Lâm Nguyệt Linh !

Kể từ đêm hôm đó, Lâm Nguyệt Linh liền đã rút ra bài học bản thân, luôn luôn phải mang trong mình một đống thứ bùa chú có ảnh hưởng diện rộng, từ t·ấn c·ông, quần khống, cho đến hồi phục.

Bùa Chú Pháp Sư, chức nghiệp lai giữa Pháp Sư và Thuật Sư, chỉ cần tạo được bùa chú, bất luận dạng gì kĩ năng của cả Pháp Sư lẫn Thuật Sư Lâm Nguyệt Linh đều có thể làm được.

Trước hàng loạt các chức nghiệp, hội tụ đủ thứ công năng đa dạng, bên phía nhân loại dần dần chiếm lấy thế thượng phong.

Trận chiến này, đã sắp đến thời điểm kết thúc !