Chương 12: Đối Diện Ác Ma, Chạy !
1 ngày trước, Hà Đô phụ cận một cái tỉnh nhỏ.
Đại Sơn hội trụ sở chính, văn phòng hội trưởng bên trong.
Rầm !
Tiếng đập bàn từ phía tầng trên cùng văn phòng hội trưởng làm chấn động cả tòa nhà Đại Sơn trụ sở.
Nằm giừa phòng là một cái bàn gỗ lúc này đã bị nát tan tành.
”Tra, tra cho ta !”
”Mệnh bài của Lân nhi nát rồi, hắn c·hết rồi !”
”Đi xuống địa phận Quan Bình, tìm kiếm hắn cho ta !”
”Ta muốn tìm ra hắn, ta phải phanh thây kẻ đã g·iết con ta !”
Nếu Chu Dương lúc này ở đây, có thể sẽ nhận ra người trung niên đang điên cuồng la hét này có điểm quen mặt.
Hắn chính là Trịnh Long, cha ruột của Trịnh Lân, cũng là hội trưởng của Đại Sơn hội.
Lệnh bài thân phận mà lúc trước Chu Dương mang ra ngoài, vô tình đã tiếp nhận lấy khí tức của Trịnh Lân lúc này đã mất, ngay lập tức truyền tín hiệu về mệnh bài cho Trịnh Long.
Mệnh bài tan vỡ, đồng nghĩa với việc thông tin truyền về có ý nghĩa Trịnh Lân mệnh đã đứt.
Trịnh Long biết được, liền triệt để nổi khùng.
Cả đời hắn chỉ có duy nhất một đứa con trai này, ngoại hình so hắn ngày còn bé y hệt, thêm nữa là chức nghiệp cũng đồng dạng một mạch từ Trịnh Long truyền thừa xuống Cuồng Chiến Sĩ.
Trịnh Long hết mực cưng chiều đứa con trai này.
Gia cảnh to lớn, nuông chiều từ bé, tính cách kiêu căng, không từ thủ đoạn, nhẫn tâm với cả đồng loại của mình.
Hình tượng Trịnh Lân hiện lên không khác gì những nhân vật phụ não tàn, còn thiếu mỗi thích trang bức.
Trịnh Long càng nghĩ đến, hỏa nộ càng lúc càng dâng cao.
Chính hắn là người đã kêu Trịnh Lân đi ra lịch luyện, phải điệu thấp hành xử, đừng gây thù gây oán với người khác.
Trong đầu Trịnh Long cứ cho rằng, bởi vì con trai mình điệu thấp mới bị người khác bắt nạt, hại c·hết, nào có nghĩ đến việc chính hành động ngu xuẩn của Trịnh Lân mới là thứ lấy đi cái mạng của hắn.
Dạy hư con cái, nhưng cứ “Ở nhà cháu nó ngoan lắm” chính là Trịnh Long lúc bấy giờ.
”Mất đi hài tử, đau đớn lắm đúng không ?”
”Ai !”
Trịnh Long đang lúc thịnh nộ, ngay lập tức triệu hoán chiến rìu, ném thẳng vào góc phòng nơi âm thanh phát ra.
”Kẻ nào, bước ra cho ta !”
Trịnh Long gào to, thế nhưng không có gì xuất hiện.
Lúc này, một đạo âm thanh nữ tử tràn đầy ma mị truyền vào bên tai hắn,”Ta có thể để cho ngươi tìm ra ai là kẻ đã s·át h·ại con ngươi, đổi lại, ta cần ngươi thay ta làm chút chuyện”
Trịnh Long sát ý đằng đằng, thế nhưng hắn không có trả lời, cũng không tiếp tục động thủ, nói rõ đã âm thầm tiếp nhận đàm phán.
Âm thanh từ hư không phát ra đạo cười khẽ.
”Tốt lắm, đầu tiên ta cần ngươi….”
………
Khu phó bản Khuyển Nhân Sơn, 9 giờ tối ngày thứ năm trong số bảy ngày đếm ngược cho đến kì thi cuối kì.
Chu Dương lúc này, đã ở trong phó bản cấp Địa Ngục.
Sau khi có Chiến Tranh, công việc của Chu Dương liền nhẹ đi không ít, thay vì như trước chạy hết vòng quanh núi kiếm quái, giờ đây hắn chỉ cần chạy một nửa, nửa bên còn lại để Chiến Tranh tự đi.
Ngay cả lúc này, Chu Dương đang quan sát Chiến Tranh đánh nhau túi bụi với Khuyển Nhân Tướng.
Đúng vậy, không phải là một kiếm miểu sát như mọi khi nữa, mà là cho Chiến Tranh lao vào choảng nhau với Khuyển Nhân Tướng như hai tên côn đồ.
Chu Dương muốn kiểm chứng sức mạnh thật sự của Chiến Tranh mà không phải chỉ nhìn chỉ số như vậy, đồng thời không khỏi mấy lần mở ra bản thuộc tính cá nhân.
-Tên: Chu Dương-
-Cấp bậc: 15(60.35%)-
-Lực lượng: 1030-
-Tinh thần: 430/595-
-Tốc độ: 1020-
-Thế chất: 550-
-Trang bị: Tử Linh Huyền Kiếm, Khuyển Nhân Vương giầy da, Khuyển Nhân Vương áo choàng da-
-Khải Huyền Kỵ Sĩ: 1/?-
-Thiên phú: Tối cường thăng cấp-
-Kỹ năng chủ động: Linh Hồn Tập Kích,Tứ Hợp Kích (2)Thời Khắc Khải Huyền -
-Kỹ năng bị động: Tử Vong Xuyên Phá, Tác Động Bất Chợt(2)-
-Thời Khắc Khải Huyền : Triệu hoán trở về Khải Huyền Kỵ Sĩ, tiêu hao: 50% tinh thần lực-
Từ sau khi bước ra khỏi phó bản hệ thống, Chu Dương không biết từ khi nào đã có thêm một cái kĩ năng.
Thông qua mấy lần thử nghiệm trong phó bản, Chu Dương mới biết được vài thứ.
-Thời Khắc Khải Huyền- chính là kĩ năng đầu tiên mà Chu Dương phải sử dụng tinh thần lực, hơn nữa còn là không ít.
Lần đầu tiên sử dụng, mất đi ngay lập tức 50% tinh thần lực khiến cho Chu Dương suýt nữa thì b·ất t·ỉnh tại chỗ vì cơ thể không thích ứng được.
May mắn Chiến Tranh một mực tại chỗ thủ hộ, nếu không sợ là Chu Dương lúc này đã thành thịt băm.
-Thời Khắc Khải Huyền- may mắn là chỉ tốn tinh thần lực ở lần đầu tiên triệu hoán, về sau Chiến Tranh liền đã tồn tại trong không gian của kĩ năng.
Nhắc đến tinh thần lực, Chu Dương mới bắt đầu nhận ra là dạo gần đây, chỉ số tinh thần lực của hắn tăng càng ngày càng cao, như thể đã chuẩn bị trước cho việc Chiến Tranh sẽ xuất hiện.
”Hệ thống chức nghiệp và hệ thống của ta dường như có liên hệ gì, không chỉ đơn giản là rớt lên đầu ta như vậy”
Chu Dương như có như không cảm thấy có mối liên hệ nào đó bó chặt giữa hai cái hệ thống này, thế nhưng nghĩ mãi cũng không ra, vậy nên liền không tiếp tục suy nghĩ.
Và điều cuối cùng chính là, trong không gian triệu hoán của Thời Khắc Khải Huyền, xuất hiện một cái số 1 là Chiến Tranh thì không nói, nhưng -1/?- là có ý nghĩa gì thì Chu Dương không hiểu.
Quay qua hỏi Chiến Tranh,"Khải Huyền Kỵ Sĩ ngoài ngươi ra còn ai không ?" thì chỉ nhận được một cái lắc đầu, không nhớ được.
Chu Dương vẫn nhớ mang máng vài cái ký ức từ tiền kiếp, nhường như suy đoán được cái gì, thế nhưng là không đủ thông tin nên vẫn chưa dám khẳng định.
”Thôi kệ, ta đoán không nhầm có lẽ khi đạt được cấp 30 hệ thống lại cho một cái phó bản, lúc đó có thêm thông tin lại tính tiếp”
-Kích sát Khuyển Nhân Tướng cấp 19, exp + 40,000 (x3)-
-Thu được….-
……
Nghe được thông báo, Chu Dương mới nhìn qua Chiến Tranh, lúc này toàn thân đã tràng ngập v·ết m·áu, nhưng lại không nhìn được v·ết t·hương gì, thậm chí càng hừng hực chiến ý như một tôn Chiến Thần thực thụ.
Mà có lẽ là Chiến Thần thật, dù sao tên đều là chỉ thẳng mặt chữ gọi Chiến Tranh mà.
Nhìn thấy Chu Dương dần đi tới, Chiến Tranh cúi thấp người xuống, “Thưa Chủ Nhân, đã hoàn thành nhiệm vụ”.
Chiến Tranh thân cao 4m, hơn gấp đôi Chu Dương chỉ có 1m78, lúc này cúi người gần nửa, tay phải hành lễ, trong khi tay trái to lớn vẫn còn đang nắm một bên chân của Khuyển Nhân Tướng.
Nhìn qua Khuyển Nhân Tướng lúc này không biết bao nhiêu chữ thảm cho đủ, mặt bị đấm đến biến dạng, đều mỏ dài cũng bị lõm vào thì đừng nghĩ đến việc còn răng, hai tay toàn bộ đều gãy treo lủng lẳng, đến chân còn bị tàn bạo tay không kéo ra mất hết một bên.
Chu Dương thấy vậy, không những không sợ hãi, nhìn lấy Chiến Tranh khó thấy nở được một nụ cười mỉm, đôi mắt nhìn lấy đi qua hết mấy dòng chữ “Tương lai ta sinh hoạt sướng hay khổ đều nhìn ngươi”.
Bước ra khỏi cánh cổng phó bản, Chu Dương thần sắc lúc này phức tạp.
Lần này cấp 15 coi như không có Chiến Tranh, Chu Dương như cũ vẫn có thể thoải mái miểu sát Khuyển Nhân Vương cho dù có là Địa Ngục cấp đi chăng nữa, càng đừng nói bây giờ có thêm Chiến Tranh vào đánh cùng.
Thế nhưng không biết thế nào, lần này g·iết Boss chỉ rơi ra được có hai cái Khuyển Nhân Vương linh thạch, ngoài ra hoàn toàn là không còn gì nữa
Trước đó Chu Dương dự đinh trong mấy ngày cuối cùng, xoát một đợt linh thạch.
Sơ cấp Kĩ năng cầu cần ít nhất 1 vạn tích phân, nếu không kiếm dần không biết bao lâu mới có thể đủ.
”Nhìn kìa, đơn xoát Nguy Hiểm cấp đại lão lại bước ra”
”Thật là lợi hại, ta nhớ không nhầm lần này đã là lần thứ ba hắn vào phó bản đi”
”Một người ôm hết toàn bộ vật phẩm, tài liệu, kinh nghiệm, một bút không nhỏ tích phân đâu”.
”Ngươi nhìn, là hồng sắc ánh sáng, hắn là đơn soát Địa Ngục cấp !”
”Thật sự là hồng sắc, có nhầm lẫn gì lần này không”
”Lần trước đều nói qua, không thể nào có chuyện cổng không gian nhầm lẫn được”
Chu Dương bước ra dị dạng làm cho đám người xung quanh lần này triệt để náo loạn.
Lần này là Địa Ngục cấp, không phải như trước Nguy Hiểm, coi như Nguy Hiểm cấp còn có vài người đơn xoát qua, nhưng Địa Ngục trong lịch sử là hoàn toàn chưa có người nào.
Chứng kiến thời khắc lịch sử người, có ai là k·hông k·ích động.
Hồng quang lóe lên, khẳng định chắc nịch phó bản đã được đánh xong, không phải đi vào đi ra là được.
Đám người náo động, dẫn đến một đám người áo choàng đen phía ngoài cửa chú ý tới Chu Dương.
Đám người này không đông, chỉ có năm người, giống như một cái tổ đội bình thường mà thôi, chậm rãi hướng về phía Chu Dương.
Chu Dương nhờ có Chiến Tranh lúc nào cũng âm thầm ở một bên ngó ra, cảnh báo, mới để ý đến.
Người đi đầu là một nam thanh niên tóc vàng, đi đến trước Chu Dương, đưa ra bắt tay hữu nghị.
”Chào huynh đệ, Ta tên là Đông Kha, không biết ta có thể hay không hỏi thăm ngươi một chút”
Thăm dò thuật !
Thăm dò thuật !
Đông Kha vừa dứt câu, ngay cùng một lúc với Chu Dương tiến hành sử dụng thăm dò thuật.
”Có khí tức chặn lại ?” Đông Kha trong lòng âm thầm đánh giá Chu Dương,”Người này không đơn giản như vậy”
”Không có phản hồi, có pháp bảo chặn lại, người có tiền ?” Chu Dương cũng đồng dạng đưa ra đánh giá.
Không chỉ một mình Đông Kha, mà toàn bộ bốn người còn lại đều không thể thăm dò.
Giàu tập thể ?
Có tổ chức đứng sau ?
Chu Dương trong đầu chạy lấy một đống trường hợp có thể nghĩ đến, mà trong đó, quá nữa hình ảnh Trịnh Lân hiện ra.
Chu Dương biết mình khó gần, người hắn tiếp xúc qua lại không nhiều, đếm không được coi như cái bàn tay còn lại nữa là đủ.
Hắn biết rõ, chỉ có đúng một cái trong đó có thế lực đứng sau.
Không đưa tay đáp lại, chỉ gật đầu ừ nhẹ một tiếng, bên trong áo choàng đã âm thầm triệu hoán Tử Linh Huyền Kiếm
”Chiến Tranh”
”Đã hiểu, thưa Chủ Nhân”
Âm thầm câu thông với Chiến Tranh. Lúc này Đông Kha đang lục lọi cái gì trong túi áo.
Lúc hắn lấy ra, Chu Dương nhanh mắt đã có thể nhận ra hình ảnh, đó là Trịnh Lân chân dung.
”Huynh đệ, không biết ngươi đã nhìn qua người này chưa”
Đông Kha nét mặt tươi cười hỏi về phía Chu Dương.
”Ta không….”
Trả lời được nữa câu, lúc này Chu Dương bổng nhiên nhớ ra, khi Chiến Tranh thông báo thời điểm, đám người này vừa tới đây đã bắt đầu tiếp cận mình thay vì người khác, mà không phải bởi vì vô tình chú ý.
Có chủ ý trước rồi sao...
Động thủ !
Tíc tắc một cái, Chu Dương đột nhiên đã rút kiếm ra.
-Tác Động Bất Chợt-
-Tứ Hợp Kích-
”Khải Huyền !”
Một kiếm xuất ra bất ngờ, chớp mắt chém bay đầu Đông Kha.
Ầm !
Chiến Tranh không biết từ đâu xuất hiện, một kiếm bổ về phía trước.
4500 lực lượng, đại kiếm bổ xuống làm nứt toát cả đại địa.
Trên mặt đất 50m về trước, xuất hiện một cái to lớn rãnh hở.
Trảm Thiên Nhất Kiếm ! Lần đầu hiển uy.
Toàn bộ nhóm người như bốc hơi, khói bụi bay mịt mù.
Chu Dương thay đổi kế hoạch, ngay lập tức thu hồi Chiến Tranh, chạy !
”Chuyện gì xảy ra ?”
”Từ đâu ra t·iếng n·ổ lớn”
Đám chức nghiệp giả xung quanh một mực không chú ý bên này, lúc này đã loạn thành một bầy.
”Nhìn kìa, trên trời có đồ vật” một người nào đó chỉ tay lên trời hô.
Chức nghiệp giả về sau, giác quan sẽ theo thực lực ngày càng mạnh, dù là trong đêm tối, cũng có thể lờ mờ thấy được sự việc.
Mà lúc này, giữa không trung, cái đầu b·ị c·hém bay của Đông Kha bây giờ vậy mà đang lơ lửng.
”Là đầu người !”
”Vì cái gì đầu người sẽ biết bay”
”Gặp quỷ”
Không ít người nhìn thấy cảnh tượng này trở nên sợ hãi.
Chu Dương lúc này là cũng đồng dạng, bởi vì bây giờ cái đầu của Đông Kha là đang mở mắt nhìn chằm chằm hắn giữa không trung.
”Ngươi. Phải. C·hết !” Đông Kha cất giọng, nhưng âm thanh lúc này đã trở nên khàn đặc, cùng với tình trạng hiện tại khiến hắn trông càng thêm khủng bố.
Sau đó, trước mắt toàn trường ở đây, xảy ra dị biến.
Từng cái xúc tu từ bên trong cái cổ bị cắt đứt của Đông Kha chui ra, biến lớn dần lên.
”Ta biết rồi, hắn là bị Thâm Uyên Ác Ma đoạt xác !”
”Thâm Uyên Ác Ma, tất cả mau chạy”
”Nhanh chóng báo động, ai đó gọi q·uân đ·ội đến đi”
Chu Dương chứng kiến trước mắt, không khỏi trở nên hoảng sợ.
Ác Ma, so với quái vật bình thường đều là khủng bố hơn rất nhiều tồn tại.
Thậm chí tiến nhập q·uân đ·ội về sau, đều phải đạt ít nhất cấp độ 30 mới được ra chiến trường, đủ để hiểu Thâm Uyên Ác Ma là thế nào mạnh.
Quân đội đi ra cấp 30 so với bình thường cấp 30, đều là cháu so ông bà nội, vậy mà còn không có khả năng đối đầu một một với Ác Ma, Chu Dương bây giờ buff có cỡ nào cũng không đánh nổi.
”Chủ Nhân, chạy nhanh, kẻ này ngài không đánh được”
”Ta biết !”
Chu Dương đương nhiên là biết lượng sức mình, hắn nhưng là ngay từ đầu còn muốn s·ợ c·hết hơn cả Pháp Sư, Xạ Thủ, không điên đâu mà đi cà lơ phất phơ trước một con Ác Ma.
”Chạy đi đâu”
Đổng Kha lúc này chỉ còn mỗi cái đầu, xung quanh tỏa ra mấy trăm cái xúc tu, nhìn qua cực kì đáng sợ, nhìn thấy Chu Dương quay người chạy, lập tức đuổi theo.
”Mả mẹ nó, tên Trịnh Lân chơi đùa gì với mấy cái món đồ này vậy, Đại Sơn hội là cái nơi quái quỷ thế nào ?”
Chu Dương vừa chạy, trong đầu không nhịn được nói tục.
Ban đầu g·iết Trịnh Lân không lo bị cường giả nhân loại bắt, nhưng mà đấy là không tính đến trường hợp Ác Ma a.
”Phia trước có mục tiêu !”
Đang chạy trên đường, Chu Dương vô tình phát hiện một con Lục Yêu Tinh ở phía trước.
”Cơ hội”
-Tác Động Bất Chợt- đánh xong tăng tốc chạy.
-Tứ Hợp Kích- x4 hiệu ứng.
Một kiếm trảm sát Lục Yêu Tinh mới chỉ cấp 13, tốc độ của Chu Dương nhanh chóng tăng lên
-Tập Kích Linh Hồn-
Nhân lúc đang có tốc độ đề thăng, Chu Dương liền sử dụng kĩ năng áp đáy hòm của mình.
Tiến vào trạng thái ẩn thân giây lát, đồng thời tăng mạnh tốc độ,
Lúc này không còn suy nghĩ được nhiều, Chu Dương chỉ có thể liều mạng bung hết kĩ năng mà chạy, thậm chí ngoảnh đầu lại nhìn một cái đều không dám.
Đột nhiên biến mất, Đổng Kha lúc này đã là Ác Ma chậm dần lại,” Con chuột nhắt đi đâu rồi”
”A, lại thấy ngươi rồi, kĩ năng ẩn thân sao”
”Cũng nhanh, có cố gắng, nhưng chưa đ….”
Ầm. !
Chưa nói dứt câu, Ác Ma đã bị một tia sét đánh nát, đến tro bụi cũng không còn.
Trên bầu trời, không biết từ lúc nào, có một người đang bay giữa không trung, tay cầm trường thương, trên thân mặc quân phục của Thiên Nam quốc.
Trên không hành tẩu, có ý nghĩa là người này đã trải qua đệ nhị chuyển, ít nhất phải là cấp độ 70.
Bởi vì lý do trời đang đêm tối, không thấy rõ mặt người này, thế nhưng có thể thấy được, ánh mắt hắn đang nhìn về phía Chu Dương đang cắm đầu cắm cổ chạy về phía Quan Bình thành phố.
”Đứa nhỏ này, so với anh trai hắn còn muốn cuồng a.”
Nói rồi, người này hóa thành một tia sáng, bay xuyên tầng mây, không biết đi về đâu.