Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Cầu Tận Thế: Bắt Đầu Từ Thu Hoạch Người Saiyan Năng Lực

Chương 80: Liều chết mà đánh (2)




Chương 80: Liều chết mà đánh (2)

Chương 80: Liều c·hết mà đánh (2)

Trận chiến nhanh chóng nổ ra,

Nhóm của Vũ theo kế hoạch ban đầu mà làm, 3 tên sinh viên cấp 3 làm thành hàng phòng ngự thứ nhất chịu trách nhiệm xử lý những con quái vật. Trong khi Tuất trở thành hàng phòng ngự cuối cùng bảo vệ cho nữ đội trưởng, còn Khỉ và Vũ thì chia ra 2 cánh đánh thẳng vào con đầu đàn.

Tại sao phải để 2 đứa trẻ tập kích con đầu đàn? Đây cũng là điều dễ hiểu, 3 cậu cấp 3 không thể đánh được a. 3 người đều là vô năng giả, nếu họ đã học võ và tu luyện tới mức độ cấp 9 thì Vũ và Khỉ đương nhiên sẽ không đảm nhiệm mấy trò như này.

Nhưng đáng tiếc, cả 3 đều không luyện tới cấp độ ấy. Trong đó anh chàng cầm kiếm khổng lồ, cùng anh chàng cầm gậy đều đã tiếp cận gần tới cấp 9. Nhưng đó là không đủ, vì vậy họ phải sử dụng cách khác.

Sử dụng năng lực để đền bù chênh lệch cấp độ, điều đó dẫn đến Khỉ và Vũ là lựa chọn duy nhất. Còn tại sao không có Tuất? Nếu tất cả năng lực giả đi hết thì ai sẽ là người ở lại bảo vệ?

Thế nên là mới diễn ra tình huống như này.

Cô nàng đội trưởng không rời mắt khỏi con quái vật đầu đàn, với mũi tên đã được lên dây sẵn. Trong lúc đó 3 chàng trai hóa thân thành những cỗ máy c·hiến t·ranh với sự hỗ trợ từ phía sau của Tuấ t, bọn họ không ngừng đánh lùi bọn quái vật.

Nhưng tất cả đều biết điều này sẽ không kéo dài được lâu nếu con đầu đàn không bị hạ.

Áp lực trên đôi vai của Vũ và Khỉ là cực kỳ lớn.

''Giết....!!!!''

Khỉ hét lớn cùng lúc bộc phát năng lượng của mình, hóa thân thành 1 con quái vật khổng lồ với bộ lông trắng, ngoại hình của cậu lúc này không khác gì 1 con yeti với cơ thể cao gần 2m.



Lợi dụng cơ thể khổng lồ của mình, Khỉ hung hăng dọn dẹp 1 đàn quái vật ùa vào mở đường cho Vũ. Con đầu đàn cũng đã chủ ý tới Khỉ, nó gào lớn 1 tiếng như đang thị uy.

Hành động của Khỉ đột nhiên liền đình trệ lại, cơn đau đầu không biết từ đâu ập tới. Làm khỉ kém chút ngã người ra sau, cũng may Vũ nhìn thấy liền sử dụng [Năng lực tâm linh] kéo cậu tỉnh táo trở lại.

Con quái vật kia không phải chuyên về những đòn t·ấn c·ông tâm linh, đòn vừa nãy cũng chỉ là dư chấn từ cú hét của nó tạo ra mà thôi. Nên Vũ không hề gặp phản phệ khi dùng [Năng lực tâm linh] để đối đầu.

Cơ mà năng lực của cậu cũng không làm được gì nó, tên quái vật kia là 1 con thây ma sở hữu năng lực triệu hồi n·gười c·hết. Nói tóm gọn lại là 1 zombie không não necromancer, đã vậy tên này còn thích dùng kiếm để đánh nhau.

''L@z, kèo khó vl..'' Vũ không khỏi than vãn trong đầu, nhưng đòn đánh của cậu thì càng trở nên cuồng bạo.

Sử dụng [Ngự Thổ Thuật] phá hủy 1 bên sàn nhà, 1 lượng lớn quái vật đều bị cậu chôn sống dưới đất. Vũ sau đó liền nhanh chóng tiếp cận tới gần từng con, [Cơn đói vô tận] được kích hoạt cùng với [Sắc bén].

Trạng thái chiến đấu của Vũ được kéo căng, cây rìu trên tay được [Sắc bén] cường hóa được Vũ tung ra 1 đòn chém. Chiêu này vừa ra liền lấy khí thế như vũ bảo đánh vào tên đầu đàn.

Mà đối mặt với thế công của Vũ, tên kia chỉ đơn giản rống 1 tiếng sau đó dùng kiếm đối cứng lại.

''Keng..''

Tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên, cùng với đó là những vết rạn trên cây rìu của Vũ.

''Mẹ!!! Đùa nhau à..''



Vũ không kìm được chửi đổng 1 tiếng, dù biết rằng v·ũ k·hí của cậu không thể làm gì được tên kia. Nhưng thế quái nào, cây rìu này cũng không phải hàng dởm hơn nữa còn được cậu dùng [Sắc bén] cường hóa lên. Năng lực kia cực kỳ bá đạo nha, làm sao bây giờ đã thất thủ rồi.

Còn chưa đợi cậu tỉnh hồn, cây rìu đã bị con quái vật phá tan nát. Cùng với đó là vùng bụng truyền đớn cơn đau nhức, Vũ bị tên quái vật đạp 1 cước thô bạo văng ra xa.

Ở phía bên ngoài, mọi người trong nhóm đều thấy tỉnh cảnh kia liền xuất hiện cảm giác tuyệt vọng, chỉ là Khỉ và Tuất còn chưa chịu thua. Tên đầu tiên thì thét lớn 1 tiếng, sau đó lao đầu về phía con quái vật. Người sau cũng không chịu thua kém, liền từ trong người lấy ra 1 bình thuốc nốc vào mồm.

Cả người Tuất bắt đầu đổ mồ hôi như mưa, hơn nữa những giọt mồ hôi này bắt đầu cô đặc lại dần thành 1 loại keo dính, nhầy nhụa có màu trắng. Không quan tâm ánh mắt khát thường từ nàng đội trưởng. Cậu lao mình vào cuộc chiến, cùng lúc đó là 3 anh chàng cấp 3 đã bộc phát sức mạnh kinh người đánh bại bọn quái vật bao vây xung quanh.

1 người trong nhóm lùi về sau chạy tới nơi Vũ vừa ngã xuống, 2 người còn lại thì lao về phía tên đầu đàn. Nàng đội trưởng cũng biết lúc này chính là giờ phút quan trọng, cô nàng cũng bắt sử dụng tuyệt chiêu của mình.

1 luồng ánh sáng xanh từ cô phát ra bắt đầu bao bọc lấy mũi tên bằng bạc. Đôi mắt cô giống như cơn sóng trước giông bão, cực kỳ dịu êm nhưng che giấu cho 1 sự dữ dội sắp ập đến.

Vũ sau đòn đánh vừa rồi cũng liền bất động, nó tới quá nhanh làm cậu không kịp đưa ra phản ứng. Anh chàng cấp 3 kia nhanh chóng đi tới, từ trong người lấy ra 1 bình thuốc mà được Vũ đưa cho từ trước nhanh chóng đổ vào mồm cậu.

Lúc này Vũ mới lấy lại cảm giác từ tứ chi của mình, cậu cố gắng gượng dậy nhưng lại không thể. Các khối cơ bắp của cậu đều đã bị căng cứng sau đòn t·ấn c·ông vừa nãy, cho dù là có thuốc hỗ trợ chửa thương những vẫn phải mất rất nhiều thời gian cho đến khi có thể hoạt động bình thường.

Mà Vũ hiện tại thiếu nhất là thời gian, 1 giây trôi qua trên chiến trường đã đại biểu cho rất nhiều thứ đã xảy ra. Cậu lúc này cũng bắt đầu có cảm giác tuyệt vọng, không phải nằm ở việc mình sẽ bị g·iết, mà là nằm ở việc bản thân quá yếu cùng với đó những quyết định sai lầm do cậu ta ra.

Cho dù có được chú Út cứu không vụ này, thì nó vẫn sẽ để lại bóng mờ trong lòng cậu nếu Vũ không thể đánh bại tên quái vật kia. Với sự điên cuồng lúc này đã tăng cao hơn bao giờ hết, Vũ liền bật hệ thống tích điểm của hệ thống:

[Điểm tích lũy: +500]

Đây là thành quả sau 1 đợt g·iết quái mới nãy, Vũ nhịn đau liền quy đổi số điểm này thành 3 lượt qua.

[Tiêu hao: -450 điểm để rút thưởng]



Trở lại trận chiến, mọi thứ lúc này đã theo chiều hướng xấu đi đối với nhóm Vũ.

Với việc mất đi 1 nhân tố chính trong đội, nhóm của cậu chẳng mấy chốc không thể chịu nỗi nhiệt từ bọn quái mang tới. Đặc biệt là khỉ, khác với Vũ bản thân năng lực nhiều nhưng sức chống chịu không có là nhiêu. Khỉ là 1 tên tanker đúng nghĩa nhất là khi cậu vào trạng thái quái vật của mình, cơ mà sức sát thương mà cậu gây ra lại đơn thuần là vật lý.

Đối mặt với 1 con quái vật miễn nhiễm sát thương vật lý dưới cấp 8, thì đây không khác gì là ác mộng đối với cậu. Khỉ chỉ có thể cắn răng chịu đòn mà không thể đánh trả, trong khi đó Tuất mặc dù có thể gây sát thương cho tên quái vật. Nhưng năng lực của cậu đòi hỏi phải tới gần con quái vật mới có tác dụng a, thế nhưng trường lực mà con quái vật tỏ ra đã dập tắc ý tưởng này.

Cậu không hề có năng lực tâm linh như Vũ hay cơ thể trâu bò như Khỉ, cho nên hoạt động trong trường lực của con quái vật 1 thời gian. Tuất liền bắt đầu có dấu hiệu xuống sức, mà điều đáng sợ ở chỗ trạng thái của cậu đã bị con quái vật chú ý.

Chỉ cần cậu dự định lùi ra ngoài, thì sẽ bị nó kêu đệ của mình tập kích từ phía sau đá cậu vào lại. 2 anh chàng cấp 3 thì đám quái vật cấp thấp bao vây, lấy số lượg nhiều để mài c·hết sức lực của các chàng trai. Trong khi cô nàng đội trưởng thì gần như không có cơ hội ra tay, hơn nữa còn phải chống trả lại những con quái vật tiếp cận gần đồng đội của mình.

''Mẹ nó sẽ c·hết ở đây sao...''

Anh chàng cầm đại kiếm tuyệt vọng kêu khẻ, người bạn của anh nghe vậy liền nhăn mày lại nhưng cũng không nói ra lời an ủi gì, mà chỉ im lặng ra đòn mạnh hơn lúc trước.

Còn đối với Tuất và Khỉ, cho dù trên người thương thế ngày càng nhiều. Nhưng 2 tên đều không có quá nhiều bi quan, mà chỉ áp sát vai nhau hỏi:

''Mày nghỉ mấy người kia lúc nào sẽ tới giúp...''

''Chắc bây giờ rồi..tên kia dù sao cũng bị đá bay đi mà. Không biết có b·ị t·hương nặng không..''

Mà đúng như 2 tên nhóc nói, ngay khi nhìn thấy Vũ bị con quái vât đá bay. Chú Út liền đã bắt đầu hành động, anh ra lệnh cho thuộc hạ nhanh chóng tiếp cận tới Vũ, cùng với đó là bắt đầu sử dụng cổ ngữ tạo ra 1 toàn mê cung bao vây nơi này.

Cơ mà ngay khi mọi thứ bắt đầu khởi công, thì 1 thứ liền thu hút sự chú ý của Chú Út.

''Vc!! Bị thương thế kia mà vân có thể di chuyển được, đừng nói với chú là con có [Siêu hồi phục] nhé Vũ..''