Chương 79: Liều chết mà đánh (1)
Chương 79: Liều c·hết mà đánh (1)
Biết được thực lực của đồng bạn về sau, 2 nhóm liền bắt đầu xây dựng phương án chống trả với con quái vật cấp độ 8 kia. Dù sao chiến lực của bọn họ chỉ quanh quẩn giữa cấp độ 10 và 9, mặc dù năng lực của Vũ cho cậu nhiều khả năng của 1 dị nhân cấp 8 nhưng chung quy lại Vũ vẫn chỉ là 1 tên dị nhân cấp độ 10 ở giữa mà thôi.
Huống chi cấp độ 8 cũng không phải đơn giản như vậy, đây là bước mà sinh vật bắt đầu lột bỏ tạp chất trong cơ thể, sau đó sử dụng Ki bồi bổ những bộ phận này. 1 khi thành công liền nghênh đoán biến hóa lệch trời, bộ phận cường hóa lúc này đã có thể thao túng được môi trường xung quanh. Phụ thuộc vào nơi cường hóa cùng với lượng Ki ném vào mà phạm vi cũng như sức mạnh của môi trường bị thao túng có thể mạnh, yếu. Nhưng nhìn chung 1 khi chân chính bước vào cấp độ 8, đồng nghĩa với việc bước vào con đường cường giả.
Mà cấp độ 8 của dị nhân không chỉ thay đổi có mỗi thế, mỗi dị nhân khi đi đến con đường này còn có khả năng thức tỉnh thêm 1 năng lực mới, tùy thuộc vào môi trường dị nhân ấy đã ở mà năng lực họ có được cũng sẽ tương quan. Có vài trường hợp cá biệt là năng lực sinh ra dựa theo tính cách của dị nhân, cũng có dị nhân không sinh ra năng lực mới mà chính năng lực cũ của họ sinh ra biến dị.
Còn rất sự thay đổi khác mà cấp độ 8 mang lại chỉ có thể hiểu được khi đạt tới cấp độ này, nhưng nói thì dễ chứ làm lại khác. Không ít dị nhân đều kẹt lại tại ngưỡng cửa cấp độ này mà không tiến lên được, chỉ có số ít dựa vào ý chí, may mắn, cùng tài lực mới vượt qua. Cũng có không ít người bị cánh cửa này ép tới điên cuồng, sử dụng những cách tàn độc để vượt qua.
Giống như kiếp trước Vũ từng gặp, 1 tên vì muốn trở thành dị nhân cấp 8 đã sử dụng xác thịt của dị nhân và quái vật tiêm vào trong người mình. Từ đó thành công lột xác trở thành 1 thứ người không ra người quỷ không ra quỷ. Nhưng cho dù vậy, ngoài đạt được sức mạnh của 1 tên cấp độ 8 thì những thứ khác hắn đều không có. Cũng vì vậy mà kiếp trước Vũ mới có thể thành công tiêu diệt được gã.
Nhưng lần này thì khác, bọn hắn đang đối đầu với con quái vật cấp độ 8 đúng nghĩa. Năng lực của nó cực kỳ đáng sợ, giống như 1 quả bom nguyên tử nổ chậm, không cẩn thận liền đi đời nhà ma.
Mọi người lúc này cũng đã bỏ xuống sự đề phòng mà hợp tác, 2 bên đều biết nếu lúc này còn không chịu bắt tay nhau vậy thì c·ái c·hết chính là thứ đang chờ đón họ.
''Vũ khí thông thường không thể nào đã thương được nó được, ít nhất phải là v·ũ k·hí hiếm hoặc là làm bằng bạc nguyên chất thì may ra có cơ hội.''
Nghe được những yêu cầu này, nhóm của Vũ không khỏi nhăn mày lại. Vũ càng là chửi thề trong lòng, cmn đào đâu ra mấy thứ đó ngay bây giờ. Mấy món đó giá cũng không hề rẻ, thấp nhất cũng phải 100 triệu.
''Chúng ta làm gì có mấy thứ đó.'' Khỉ buồn bực thốt ra 1 câu, mặc dù còn rất nhỏ nhưng Khỉ vẫn biết v·ũ k·hí cấp độ hiếm là gì. Thứ đấy giá rất cao, cao đến nỗi bán cậu đi chưa chắc đã mua được. Huống chi nói đến v·ũ k·hí làm bằng bạc nguyên chất, bạc nguyên chất giá cũng không rẻ a. Ở chợ đen cũng thấy 1 ký bạc thôi đã có giá 20 triệu đừng nói đến v·ũ k·hí được là hoàn toàn bằng thứ đấy, giá chắc chắn không thua kém 1 món v·ũ k·hí cấp hiếm.
''Tôi có, nhưng cơ hội của chúng ta chỉ có 1 lần.''
Nàng thủ lĩnh của nhóm cấp 3 từ trong người lấy ra mũi tên được đúc bằng bạc nguyên c·hết. Sau đó mới nói rõ kế hoạch của cô cho mọi người, Vũ nghe xong liền trong đầu toát ra 3 chữ.
Mạng đổi mạng.
Nhóm bọn hắn cùng 3 tên con trai của nhóm bên kia sẽ quần nhau với đám quái vật kia, tạo cơ hội cho cô nàng này tung ra đòn đánh ban nãy.
''Cmn, đây mà là kế hoạch à..'' Khỉ không nhịn được liền buộc miệng chửi thề. Mấy tên đồng bạn cũng là có ý này, mặc dù không muốn nhưng kế hoạch của cô bạn mình thật sự quá là vl.
''Nếu mọi người có cách nào khác thì hãy nói, bởi vì tớ thật sự không nghĩ ra cách đối phó nào khác với 1 tên cấp 8 cả.''
Nghe tới đây mọi người liền trầm mặc, đối thủ quá mạnh khiến cho bọn hắn cảm thấy ngộp thở. Vũ càng là tức giận bản thân đã suy nghĩ quá trẻ con mà khiến cho nhóm cậu gặp phải tình huống này.
''Đã vậy thì liều mạng đi!!!''
Anh chàng cầm đại kiếm liền lập tức đứng dậy nhìn về phía cánh cửa chắn ngang kia. Những người khác nghe vậy liền nhìn nhau 1 cái sau đó quyết định đứng dậy, nhóm của Vũ cũng là như thế.
Hiện tại đã không còn lối khác để thoát, vậy thì chỉ có thể tự thân mở 1 cái đường máu. Nếu Vũ có thời gian luyện [Ngự thổ] thì tình huống lúc này có thể đã không xấu đến thế, nhưng mà không có ''nếu''.
Đã quyết định chơi giáp lá cà, 6 chàng trai cũng liền bắt đầu lên kế hoạch kỹ lưỡng. Mặc dù là liều mạng nhưng cũng phải c·hết có ích chứ không thể làm con cá vùng vẫy trên thớt được.
''Bọn anh lớn vậy thì để bọn anh đi đầu, mấy đứa có nỏ thì ở phía xa yểm trợ cho bọn anh là được.''
Mấy cậu học sinh cấp 3 đều hiểu đạo lý trời sập có người lớn gánh, đã hiện tại bọn hắn là người lớn. Vậy thì nên đảm đương trách nhiệm đi đầu, mặc dù cả 3 đều đang rất sợ hãi nhưng mà tuyệt đối không có người nào có ý nghĩ đem mấy đứa nhóc ra làm khiên đỡ đạn cho bản thân.
Là người có sức mạnh tâm linh duy nhất trong đội, Vũ có thể cảm nhận được cảm xúc của mọi người. Đặc biệt là 3 người đi đầu, cậu không khỏi cảm phục sự dũng cảm của 3 người.
''Đều nói vô năng giả là người yếu, vậy thì những người phải được vô năng giả bảo vệ gọi là gì..''
Vũ không khỏi thì thầm vài câu, cùng với đó đôi mắt của cậu toát lên vẽ điên cuồng. Đây không phải ánh mắt của 1 kẻ bị dồn vào thế bí, mà là ánh mắt của 1 con quái vật khát máu nhìn ngắm con mồi của mình.
Đúng là bản thân Vũ cùng nhóm của cậu biết rằng ở bên ngoài còn có người đang nhìn vào, còn lý do tại sao họ không nhúng tay vào. Đơn giản là vì thứ này chưa gây nguy hiểm tính mạng tới họ, hay nói đúng hơn là nguy hiểm tới Vũ. Điều này cũng khiến cho Tuất và Khỉ trong lòng không khỏi hoảng sợ kêu to, lùn mía thằng kia mới chỉ 6 tuổi a.
Đến cùng là dạng quái vật gì mà sức mạnh cấp độ 8 cũng không thể nào uy h·iếp đến tính mạng cơ chứ, hoảng sợ phía sau liền là không khỏi kích động. 2 đứa này dù sao cũng là dân sống ở giang hồ, việc Vũ sẵn sàng ra tay cứu giúp cùng với mang theo 2 đứa này về căn cứ làm sao không có dụng ý cơ chứ.
Trên đời này không có gì là miễn phí trừ khi là người nhà đưa cho, Vũ không phải người nhà của bọn hắn. Vậy thì việc cậu giúp đỡ cả 2 tới bây giờ ắt hẳn là có ý khác, những khỉ và tuất cũng không thấy phản cảm gì trái lại cảm thấy đây là điều đương nhiên.
Nào có ai ăn không ngồi rồi mà ném tiền ra ngoài không vì mục đích gì cơ chứ, mà thông qua 1 chút biểu hiện của Vũ. 2 đứa nhỏ cũng lờ mờ đoán ra được ý định của cậu, thằng này muốn thu mua bọn hắn.
Đối với ''to con'' 2 đứa mặc dù rất kính trọng nhưng còn chưa đến mức có thể bán mạng làm việc, mà 2 đứa bọn nó cũng đã hoàn thành xong nghĩa vụ của mình với băng đảng không còn nợ nần gì nhau. Chẳng qua là vì tình huống hiện tại phức tạp, bọn hắn cũng không có nơi nào khác để đi cho nên mới quyết định ở lại.
Hiện tại đã có 1 người muốn mời bọn hắn vào, mà người này không những giàu mà còn cực kỳ mạnh, vậy ngu gì mà không theo. Cơ mà người ta vẫn chưa đưa ra lời mời, da mặt bọn hắn cũng không đủ dày để mở miệng ra nói. Cho nên 2 bên vẫn xem nhau như đồng bạn cho đến giờ, nhưng 2 tên kia đã có xu thế nghe theo lời Vũ hơn là tự mình đưa ra ý kiến.
Vũ vẫn chưa để ý tới bởi có thứ trước mắt thu hút sự chú ý của cậu, chỉ nghĩ rằng 2 tên này còn bởi vì gặp phải kẻ địch mạnh đang trở nên luống cuống.
''Sẵn sàng chưa!!''
Vũ không biết phải an ủi sao, mà chỉ quay ra nói 1 câu không đầu không đuôi.
''Tới đi..''
''Được rồi mấy đứa chuẩn bị đi, tụi nó sắp tới rồi..''
Tiếng la hét từ nàng thủ lĩnh thu làm bọn hắn kéo căng tinh thần.
Rầm....rầm..
Grafoooooooo
Tiếng thét dài của con quái vật vang lên, báo hiệu cho 1 trận chiến dài hơi sắp bắt đầu.