Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Cầu Tận Thế: Bắt Đầu Từ Thu Hoạch Người Saiyan Năng Lực

Chương 81: Liều chết mà đánh (3)




Chương 81: Liều chết mà đánh (3)

Chương 81: Liều c·hết mà đánh (3)

Tình huống lúc này cực kỳ gay go,

Nhóm của Vũ lúc này đều đã gục ngã gần hết, chỉ còn lại Khỉ và nữ đội trưởng dựa vào ý chí mạnh mẽ còn có thể đứng vững đối đầu với tên quái vật. Tuất lúc này đã thở phì phò nằm bẹp dưới vũng máu của mình, trước ngực còn 1 vết nứt khổng lồ đang không ngừng chảy máu.

2 tên học sinh cấp 3 càng thảm hơn, mỗi người đều có trên người rất nhiều v·ết t·hương, xương đều đã đứt gãy không ít. Nếu không đưa đi chữa trị kịp thời vậy thì chuẩn bị đi gửi nhà xác thôi.

''Chó thật!..''

Khỉ vẫn còn đủ sức để tung ra 1 câu văn tục, sau đó cầm lấy cây rìu xông vào phía trước. Hết cách hiện tại chỉ còn mình cậu vẫn còn khả năng đánh nhau thôi, nếu không phải trong người có [Siêu hồi phục] cấp độ A thì Khỉ cũng chưa chắc có thể trụ lại tới bây giờ. Cho dù có kỹ năng khủng đến như vậy, nhưng cậu vẫn chỉ là 1 tên dị nhân cấp 10 mà thôi.

Hiện tại còn có thể hoạt động được đơn thuần là vì dựa vào kỹ năng này chèo chống, nhưng cũng không phải không có đánh đổi. Cơ thể của cậu lúc này đã tiêu hao lượng Ki cực kỳ khủng bố, nếu không phải liên tục uống vào thuốc bổ do Vũ đưa lúc đầu thì những v·ết t·hương này cậu sẽ phải nằm ở giường ít nhất 2, 3 tháng mới khỏi được.

Tình huống nàng đội trưởng bên kia thì lại khác, cô nàng không có kỹ năng hồi phục khủng như Khỉ mà chỉ có duy nhất kỹ năng quan sát cấp B mà thôi. Cô bé mới là chân chính dựa vào ý chí kiên định để đứng vững như này.

Nhưng mà đó cũng chỉ là thứ cô nàng có thể làm được lúc này, tay của cô nàng bây giờ còn chả thể nâng được mũi tên. Cho dù vậy, đôi mắt của cô chưa bao giờ buôn tha tên quái vật kia.

Chỉ cần nó có 1 phút sơ hở, cô liền sẽ cho nó biết thế nào là lễ độ.

Cho dù là thế, mọi thứ đều không như cô bé mong đợi. Chẳng mấy chốc, số thuốc Vũ đưa cho Khỉ cũng bị cậu dùng hết.

''Phốc..''

Khỉ phun ra 1 ngụm máu, cơ thể cậu bị đá bay ra đằng sau.

Lần này v·ết t·hương cũng không có lành lại mà liên tục vỡ ra những bọc máu. Đôi mắt của nàng đội trưởng cũng toát lên vẽ tuyệt vọng.



''Thua rồi sao...cũng cố hết sức rồi...Nhưng mình...không..cam tâm...''

''Grào...''

Con quỷ hét lớn 1 tiếng rồi bật người chém thẳng 1 đao về hướng nàng đội trưởng.

Trong giây phút đó, mọi thứ gần như bị ngưng đọng lại. Nàng đội trưởng cảm thấy mỗi 1 giây trôi qua liền dài bằng 1 năm, cô bé cũng bỗng chốc nhớ lại mọi thứ từ lúc nhỏ đến lúc trưởng thành.

''A! Vậy ra c·hết là như này sao...''

Ngay lúc cô bé đã buôn xuôi mọi thứ, thì đột nhiên 1 tiếng sấm vang lên cùng với đó là tiếng rống chói tai của Vũ kéo cô nàng trở lại hiện thực.

''M@ mày đánh cl...''

Vũ cầm lấy cây rìu bữa 1 phát vào đầu tên quái vật, con quái hét 1 tiếng ngừng lại đòn t·ấn c·ông về phía nàng đội trưởng. Giương lấy cây kiếm đỡ lấy lưỡi rìu kia,

''Keng...''

Tiếng kim loại lại 1 lần nữa vang lên, nhưng mà khác với lần trước. Lưỡi rìu lần này không hề bị phá, trái lại lưỡi kiếm bắt đầu hiện lên những vết nứt.

''Gràoo...''

Nhìn thấy v·ũ k·hí của bản thân bị hư hại, con quái vật không khỏi hét toáng lên. Mặc dù chỉ là tiếng rống nhưng cậu có thể nghe được đâu sự hoảng sợ phát ra từ nó, hơn nữa [Năng lực tâm linh] của cậu cũng bắt được nhịp đập r·ối l·oạn của nó.

Không nghĩ tới 1 con có ngoại hình xác sống như này lại là 1 sinh vật hoàn chỉnh, mặc dù chỉ có thể phát ra tiếng rống nhưng vẫn có trí tuệ.

Nghĩ đến điều này, Vũ càng có lực lượng hơn trước.



3 lần rút thưởng vừa rồi cậu đều đã đạt được những món đồ cần thiết, xem ra hệ thống cũng không phải bỏ mặc cậu.

''Cút!!!!''

Vũ không ngại phát ra lượng Ki khổng lồ đẩy lùi đám quái vật, sau đó sử dụng [Ngự Thổ Thuật] tạo ra 1 cơn địa chấn nhắm về phía con quái vật đầu đàn.

''Gràooooo''

Con quái vật cũng trở nên tàn bạo, nó lập tức sử dụng năng lực mở ra môi trường thao túng của mình. Chỉ thấy những vật xung quanh nằm trong phạm vi của nó đều bị phân giải 1 cách không hiểu thấu.

Vũ cũng nằm trong phạm vi chiêu thức của nó, nhưng cậu lại không hề tỏa ra hoảng sợ mà đưa 2 tay áp lên cao.

[Cơn đói vô tận] lúc này được kích hoạt, đây cũng là 1 khả năng mà Vũ mới phát hiện ra. Không nghĩ tới năng lực này còn có thể hấp thụ những nguồn năng lượng trên không khí mà không cần cơ thể vật lý, chỉ cần nguồn năng lượng ấy đủ đậm đặc vậy liền có thể bị cậu hút.

Mà điều kiện này lại cực kỳ dễ đạt được khi đối phương là 1 tên dị nhân cấp 8, trường lực do hắn tạo ra đã tác động đến môi trường xung quanh khiến nguồn năng lượng ở nơi này cao đến quá mức cần thiết.

Vũ cũng phải vội vàng bao bọc cơ thể mình bằng áo giáp đá rồi cường hóa nó bằng sắc bén, may mắn năng lực này bằng 1 cách nào đó có thể đối đầu với up áp do tên quái vật phát ra.

Thế là Vũ càng trở nên điên cuồng, cậu không ngần ngại lao vào đánh giáp lá cà với tên quái vật.

Ở phía bên ngoài,

Nhóm của Vũ đều đã đứng bên ngoài rìa up áp để quan sát, điều thần kỳ là v·ết t·hương trên người bọn hắn đều đã khép lại. Kể cả cô bạn bị mất bàn tay cũng đã tỉnh lại, chỉ là phần trống không kia vẫn vậy.

''Giờ làm sao...''

Khỉ lúc này cũng cực kỳ gấp gáp, chính bản thân cậu đã đối đầu với tên quái vật kia nên biết được độ kinh khủng của nó a. Đánh nhau với nó không khác gì tay không đánh vào ngọn núi, cho dù cơ thể cậu đã được cường hóa nhờ vào biến hình.



Nhưng mỗi lần v·a c·hạm với cơ thể kia, cậu đều phải kêu cha gọi mẹ không ít lần bởi vì quá đau. Đó là năng lực cậu đều nằm ở phương diện cường hóa cùng hồi phục đều đã như vậy, thì đừng nói đến Vũ theo như Khỉ thấy tên này mặc dù rất mạnh nhưng năng lực của nó đều nằm ở tác động môi trường bên ngoài a.

Làm sao lại dám đánh giáp lá cà như thế, nhưng uy áp của con quái vật này toát ra quá mạnh làm cậu cũng không dám tiến vào.

''Có nắm chắc không??''

Lúc này Tuất mới quay qua hỏi nữ đội trưởng, chỉ thấy lúc này cô gái vẫn như cũ vẫn không ngừng quan sát trận đánh bên đấy chỉ khác là lần này cô đã có thể cầm nắm cung 1 cách dễ dàng.

''Chị đã nói rồi! Chỉ cần tên kia sơ hở thì nó liền sẽ c·hết..''

Cô nàng dõng dạc khẳng định, đôi mắt cực kỳ tỏa ra vẽ khẳng định.

Trận đánh lúc này đã đến hồi gây cấn,

Cơ thể Vũ lúc này cũng tràn đầy v·ết t·hương, miệng đều đã tràn đầy máu nhưng đôi mắt cậu vẫn không hề bớt đi vẽ điên cuồng mà càng đầy ắp hơn nữa. Con quái vật càng là thảm hơn nữa, không nghĩ tới 1 tên đạt cấp độ 8 đã mở ra uy áp như nó lại bị 1 tên mới cấp 10 đánh tan nát đến vậy.

Cho dù là đối phương dựa vào ngoại lực nhưng điều này cũng quá khủng kh·iếp rồi, nó làm sao không có dựa vào ngoại lực cơ chứ năng lượng từ hầm ngục cùng với up áp mà nó phát ra. Đáng lẽ đây phải là 1 trận đồ sát mới đúng chứ, làm sao lại biến thành cuộc tử chiến rồi.

Trong giây phút tên thay ma không ngừng suy nghĩ, thì Vũ đột nhiên thay đổi tốc độ ra chiêu. Chỉ thấy cậu cắn răng chịu 1 đòn chém ngang của con quái, sau đó hét lớn 1 tiếng dùng cánh tay phải tung ra 1 cú đấm, năng lượng từ [Sắc bén] lúc này như con đập x·ả l·ũ làm cho con quái vật không khỏi hoảng sợ.

Nó lúc này hét toáng muốn thoát ra, nhưng 1 bên tay đã bị Vũ dùng cả cơ thể bắt lại. Lúc này cậu cũng hét lớn:

''Mau!!!!!!!!!"'

Ở phía bên kia ngay khi con quái vật bị Vũ khóa chặt, nàng đội trưởng đều đã lên cung từ lâu. Không đợi lời nói của Vũ truyền đến, cô bé đã bắn đi mũi tên. Ngay trong khoảng khắc đó, mũi tên hóa thành 1 vệt sáng màu xanh lá cây mở ra 1 khoảng không giữa up áp nhắm thẳng vào đầu con quái vật. Sau khi bắn đi mũi tên cơ thể của cô bé cũng thoát lực, khuôn mặt trắng bệch như tờ giây, 2 chân run rẩy không thể đứng nỗi liền ngã khuỵu xuống.

Cũng may có đồng đội đứng ở bên đỡ nàng dậy, cùng với đó là ăn vào hạt đầu từ cậu bạn được Vũ giao cho. Cơ thể cô bé lúc này mới khá hơn 1 chút, nhưng vẫn phải cần hỗ trợ từ bạn bè mới có thể di chuyển được.

Trong lúc đó cô bé không khỏi thì thầm:

''Hoàn thiện rồi, cuối cùng chiêu này cũng hoàn thiện.. đại thù có thể báo rồi..''