Chương 7: 4 anh em trên 1 chiếc xe.
Chương 7: 4 anh em trên 1 chiếc xe.
Tất các khối của trường Phương Sơn lúc này đề đã tập hợp đông đủ tại sân trường,
Có lẽ do mọi người đều biết ngày hôm nay cực kỳ quan trọng, nên không có 1 học sinh nào vắng mặt. Thầy giám thị nhanh chóng đi lên bục giảng, cầm Mic lên sau đó bắt đầu nói.
''Các anh chị ngày hôm nay đứng ở đây có lẽ đều biết chuyện gì đang xảy ra rồi phải không, nhưng có lẽ anh chị vẫn chưa hề rõ. Để tôi bổ sung cho các anh chị 1 chút nhé, đó chính là chúng ta đã xác định sẽ có 1 hầm ngục xuất hiện tại Diêm Thành trong 1 tuần tới.''
Lời nói vừa ra liền khiến cho toàn trường chở nên xôn xao, Vũ cũng chính là như vậy khuôn mặt hắn không khỏi hoảng loạn. Lúc này mới xuất hiện hội trưởng từ hội học sinh của trường đứng ra:
''Thầy có thể cho em hỏi tại sao nhà trường đến tận ngày hôm nay mới báo cho tụi em, hơn nữa phía bên chính quyền ngày hôm nay mới phát đi thông cáo được không?''
Câu hỏi này cũng chính là đại biểu cho toàn thể học sinh, bọn hắn thật sự không hiểu tại sao ngày hôm nay nhà trường mới thông báo. Thầy giám thị như đã lường trước câu hỏi này, ông ấy chỉ nói đơn giản vài câu.
''Cộng hưởng Ki, các em đã học về thứ này rồi phải không nhỉ?''
Vũ cùng đám bạn của mình khi nghe thấy từ này liền vô cùng mờ mịt không hiểu thứ này thì liên quan gì, nhưng mà Trung thì lại khác. Đầu cậu bắt đầu đổ mồ hôi hột, cơ thể không ngừng run rẩy. Hơn nữa không chỉ có cậu mà các anh chị lớp trên như hiểu từ này, bọn họ không ngừng xôn xao đa số đều có biểu hiện như trung.
Khuôn mặt của hội trưởng hội học sinh lúc này đã trắng bóc, không còn giữ được vẽ điềm tỉnh như trước.
''Ý....thầy....là...là.....''
khi nhìn thấy biểu hiện của hội trưởng, ông cũng không toát lên biểu cảm nào, giọng nói của ông như chỉ đang trần thuật lại 1 sự thật:
''Đúng như tụi em suy nghĩ, Diêm Khánh hiện tại đã bị bao vây. Sở dĩ hôm nay mới thông báo ra dân thường thì ta xin phép không đề cập tới.''
Hội trưởng lúc này đâu còn tâm trạng chất vấn, khuôn mặt cậu như người mất hồn nhưng nhanh chóng lấy lại tin thần. Cậu cuối đầu chào thầy 1 cái rồi chạy về chỗ của mình.
Thầy giám thị gật đầu trong lòng không khỏi đánh giá lại hội trưởng năm nay, mặc dù vẫn còn thiếu sót nhưng ít nhất lâm trận không chạy. Tiếp sau đó thầy bắt đầu nói về buổi hướng dẫn.
Đám học sinh ở dưới thì lúc này còn đang bàn tán về những lời nói trước đó, đa số là lớp 10 nghe mấy anh chị lớp trên kể rồi sau đó bắt đầu lo sợ. Đám Vũ cũng là như vậy, lúc này bọn hắn đang được Trung phổ cập cho [Cộng Hưởng Ki] là gì.
''Khi 1 hầm ngục được sinh ra, nó sẽ phát ra 1 trường năng lượng khổng lồ ảnh hưởng tới môi trường xung quanh. Ngoại trừ thay đổi bề mặt địa hình, nó còn ảnh hưởng tới các sinh vật sống. Đối với cơ thể cơn người thì thứ này giống như c·hất đ·ộc, không thể hấp thụ được nhưng với năng lực giả thì khác. Cơ thể năng lực giả có thể hấp thụ nguồn năng lượng này để cho bản thân sử dụng. Chúng ta gọi đó là Ki.''
''Cộng hưởng ki xảy ra khi 1 hầm ngục phát ra trường năng lượng quá lớn ảnh hưởng tới cả các hầm ngục trong chiều không gian khác. Kéo những hầm ngục ấy xuất hiện cùng lúc tại 1 địa điểm.''
Nghe được tới đây đám Vũ mới hiểu tại sao mọi người lại lo lắng tới vậy, mợ nó 1 hầm ngục đ·ã c·hết lên c·hết xuống rồi nay còn là nhiều hầm ngục xuất hiện cùng lúc thì làm sao có thể sống được.
Trung tâm tình lúc này cũng có chút hốt hoảng mặc dù nói cộng hưởng ki đáng sợ tới vậy nhưng mà trường hợp cực kỳ hiếm, lần xuất hiện gần nhất là 200 năm trước. Nên mọi người đa số đều cho rằng thứ này chỉ xem trên lý thuyết, nào nghĩ rằng hôm nay sẽ gặp được.
''Vậy là Diêm Khánh đã ít nhất 2 hầm ngục vây quanh, cộng thêm 1 hầm ngục đang trong quá trình đóng. Vậy chúng ta đang gặp phải ít nhất 3 hầm ngục, mớ ơi chúng ta phải là sao.''
Vinh vừa nói xong hắn cũng không khỏi cảm thấy hoang đường, má mới vào trường dị bự thôi căn bản hắn còn chưa tiếp xúc với siêu năng lực chỉ mới học lý thuyết mà thôi, làm sao có khả năng tự vệ trước tình huống này.
Cuối cùng bọn hắn mới hiểu tại sao không khí nhà mình mấy ngày nay kỳ lạ đến thế, hiển nhiên bọn họ đã biết thông tin này từ trước nên mới vội vàng cho họ làm quen với v·ũ k·hí.
Vũ suy nghĩ tới lời nói của mẹ hắn lúc trước, trong lòng không khỏi áy náy thì ra mẹ hắn thay đổi cũng là do lo cho bọn hắn. Cảm giác hỗ thẹn càng lúc càng lớn, khiến cho Vũ cuối đầu nhìn xuống đất không dám ngưỡng đầu lên.
Đám bạn của cậu lúc này cũng còn đang chìm trong suy nghĩ riêng của mình, khiến cho không khí trở nên trầm lắng. Cuối cùng lời nói của thầy giám thị mới đánh thức bọn hắn lại:
''Thầy biết các em hiện tại đang rất lo lắng cùng hoảng sợ, nhưng mà đây không phải thời điểm cho việc đấy. Nhiệm vụ của các em chính là bảo toàn tự thân, còn mọi thứ trước mắt cứ để người lớn tới giải quyết. Hi vọng buổi tập huấn này có thể giúp cho các em phần nào đó, hiện tại các em học sinh hãy đi theo hàng ra sân tập. Sẽ có các thầy cô ở đấy hướng dẫn các em.''
.............
Buổi chiều hôm ấy,
Buổi tập huấn đã hoàn thành xong, học sinh bắt đầu tản ra đi về. Trên mặt của bọn họ đều mang đầy vẽ tâm sự xen lẫn với mệt mỏi, hiển nhiên buổi tập huấn ngày hôm nay cũng không hề đơn giản.
Vũ đi vào trong nhà xe với tâm trạng rối bời, cơ thể cậu đầy mồ hôi 2 chân còn run nhẹ bởi vận động quá sức. Nghĩ tới còn phải đạp xe về nhà, Vũ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
Chỉ câu nhanh chóng lấy lại tin thần ngay khi cảm nhận được sau lưng có ai vỗ.
''Ê....Đù má sao người mày ướt dữ vậy, ghê quá.'' Vinh lắc lắc cái tay của mình, sau đó cười hí hửng với Vũ:
''Qua quán bà 7 làm tí nước dừa không.''
''Ta với mày à?''
''Không thằng trung với hoàng qua bệnh viện lấy xe rồi, ta với mày đi ra trường đợi tụi nó.''
Vũ suy nghĩ 1 chút rồi gật đầu, dù sao nay ba mẹ hắn ở nhà nên không cần phải về sớm.
2 tên dắt xe ra cổng trường, Vinh lúc này bổng nhiên nói:
''Ê! Mày nghĩ đám mình sống sót qua được đợt này không?''
''Mày nói gì thế?''
''Ý tao là mày thấy phản ứng của mấy thầy với gia đình mình rồi phải không. Suy nghĩ chút cũng biết đợt này không phải trò đùa, đến cả v·ũ k·hí cũng đưa cho mình dùng. Thì mày biết mọi thứ nát bét tới đâu rồi đấy, mà đợt tập huấn này lại dạy chúng ta cách hoạt động nhóm cùng đánh giá tình hình. Vậy có nghĩa là....''
Nói tới đây Vinh cũng bắt đầu im lặng, mặc dù bình thường nó là thằng hay nói nhiều với vui vẻ nhất nhưng tình huống hiện tại cũng làm cho nó cảm thấy có chút ngột ngạt.
2 thằng đi ra phía bên cạnh trường để núp bóng bảo vệ đợi bạn mình tới, Trung với Hoàng lúc này cũng đi xe tới khuôn mặt 2 thằng lúc này cũng đầy nặng nề.
4 thằng đi ra ngõ quán bà 7 để uống nước, nhìn thấy hàng quán hôm nay vắng tanh 4 đứa chỉ im lặng tới mua nước sau đó ngồi xuống.
Bà 7 thấy có khách tới cũng vui vẻ ra mặt, mọi khi học sinh lúc nào cũng ra đây để uống nước không hiểu sao mấy ngày nay không thấy đứa nào tới.
''Mấy đứa hôm nay có việc gì à, sao không thấy đứa học sinh nào đi tới quán nữa vậy.''
Trung nghe vậy liền cười đáp:
''Mấy ngày nay trường tổ chức ngoại khoá, nên học sinh nó không ra đấy cô.''
''À ra vậy thôi mấy bay cứ uống nước đi ghe.''
''Cô 7 cho con ống thuốc lào với ly trà đá luôn nhé.'' Hoàng nghe vậy liền vội vàng nói.
''Ừ con.''
4 thằng sau đấy lâm vào bầu không khí im lặng, không đứa nào chịu mở lời trước cuối cùng Vũ vẫn là đứa mở đầu:
''Vậy mai gặp nhau ở đâu?''
''Bên quảng trường long vương ha? Nơi đó gần bên trụ sở cảnh sát, an toàn nhất.'' (Vinh trả lời.)
''Mai chỗ đấy kiểu gì chả đông, đám mình chui vào được mới lạ.'' (Hoàng rít 1 điếu thuốc lào sau đó trả lời.)
''Lý tưởng nhất là tập trung ở nơi xa dân cư, không bằng mình tập trung ở khu chuồng chó đi.'' (Trung suy nghĩ 1 lát sau đó trả lời.)
''Khu chuồng chó hả! Ừ tao thấy nơi đó cũng hợp lý, dù sao cả đám mang theo người thân nữa, sao mà tập trung tại nơi đông người được.'' Vũ đồng ý với ý tưởng của Trung.
Vinh sau đó bồi thêm vài câu:
''À! Trung anh mày nói sao rồi?''
Nguyên bản Trung còn đang chìm trong suy nghĩ, nghe được câu này liền nhăn lại hắn lắc đầu:
''Ông Thành hôm qua bảo tao, nhóm ổng có dự định khác nên sẽ không đồng hành với chúng ta trong việc di tản.''
''V˜˜I! Vậy mai chỉ có mấy đứa mình với đám nhóc thôi hả?'' Vinh lúc này có chút hốt hoảng.
Trung nghe vậy liền lắc đầu lần nữa: ''Chỉ có đám mình thôi.''
''Hả ?'' (3 tên nghi vấn)
''Ba tao hôm qua bảo trẻ con cùng người già sẽ được di chuyển vào hôm nay, do chính tông sư đích thân đưa đi. Chỉ có đám đang học trường dự bị với trên 14 tuổi sẽ đi vào ngày mai.''
''VCL! Sao ông già tao không nói.'' Hoàng còn đang trong cơn phê nghe vậy cũng nhanh chóng rã thuốc, không khỏi buộc miệng chửi.
''Chịu bây giờ tao cũng không hiểu ý định của chính quyền là gì, mấy cái này càng lúc càng lằng nhằng.''
Vũ suy nghĩ 1 chút cuối cùng thở dài, hắn cảm giác mình đã hiểu được dụ ý của chính quyền nhưng cảm thấy điều này có chút đáng sợ. Vẫn làm ngậm miệng không nói đi, Vũ nhanh chóng lái qua thứ khác:
''Vậy mai 4 thằng gặp nhau ở chuồng chó ha?''
''Ừa mai gặp, tối nay chuẩn bị hết đi. Nhớ về thắp nhang.''
''Ok'' (Cả 3 đồng thanh)
''À mai đi xe ô tô ha, mai tao lấy xe của ông già tao.'' Hoàng lúc này cũng đã rã thuốc mặc dù còn hơi choáng nhưng vẫn có thể nói 1 cách bình thường.
''Mai 4 ae mình trên cùng 1 chiếc xe xông ra tuyệt địa.'' Trung đột nhiên phát ngôn ra 1 câu cực kỳ chuunibyou làm cả nhóm khinh bỉ ra mặt.
''Dm wibu có khác.''
''Mày câ·m h·ộ tao cái wibu.''
''Moá hồi nãy còn thông minh mà, sao tự nhiên hoá wibu rồi.''