Chương 68: Những sự chuẩn bị.
Chương 68: Những sự chuẩn bị.
5 tháng sau,
Tại 1 khu huấn luyện của Ngũ Long trại thành, đang không ngừng có những t·iếng n·ổ cùng la hét ở đây.
''Rầm!!!!''
''M@ nó! Tên kia chỉ biết núp ở sau tường thôi à,....''
''Tập trung đi! Đối phương không phải dạng vừa đâu, coi trừng lật thuyền. ''Chuột'' mang theo ''To con'' vòng ra phía sau địch, ''Đầu moi'' mày cùng tao dạt ra 2 bên mà đánh, ''Khỉ'' muốn làm gì thì làm. Chia ra hành động đi..''
......
Ở phía bên kia.
Vũ lúc này đang không ngừng dùng [Ngự Thuật] dựng tường, sau 5 tháng luyện tập cùng với ông nội và luân hồi giả. Vũ đã tiến bộ rất nhiều, mặc dù cơ thể của cậu vẫn không hề phát triển do dòng máu người Saiyan, nhưng về sức mạnh đã là 1 sự khác biệt.
Giờ đây Vũ có thể dễ dàng tung ra những cú đấm có sức nặng lên tới 100-150 kg, đó là còn chưa nói đến những cú đá được Vũ trau chuốt luyện tập thuờng xuyên. Hơn nữa thứ mà Vũ thay đổi nhiều nhất sau 5 tháng chính là kỷ năng ngự thuật của cậu, dưới sự giúp sức của ông nội Vũ đã sơ bộ hình thành kỷ thuật [Ngự] của riêng mình và cũng đã lĩnh hội được kỷ năng [Cảm nhận địa chấn].
Phong cách [Ngự thuật] của Vũ hiện tại là 1 sự pha trộn giữa 2 nhân vật mà cậu yêu thích đó là Toph và Aang, vẫn dựa trên các quy tắc lắng nghe và chờ đợi của Ki trung hoà (neutral Ki) nhưng lại có thêm 1 chút thiên hướng phòng thủ từ Ki tiêu cực (Negative Ki) của [Ngự khí thuật].
Nên giờ đây cách đánh của Vũ có phần khó chịu và hơi dơ, bởi cậu liên tục dựng tường để đỡ đòn cũng như làm mất tìm nhìn đối thủ. Trong lúc đó thì đồng đội của cậu sẽ men theo cách đường hầm nhỏ được Vũ đào sẵn nối liền các bước tường để tập kích bất ngờ.
''Dậu phối hợp với Vũ kiểm tra xem quân địch đang ở đâu. Lợi tiếp tục đặt bom, Tuất mày cùng ta ra nghênh chiến với thằng khỉ.''
Đội trưởng bên Vũ cũng nhanh ra những điều lệnh. 2 đội lúc này đang có 1 cuộc đánh trận giả để luyện tập khả năng tác chiến.
Phía bên đài quan sát,
Thầy Hải đang không ngừng chăm chú diễn biến trận đánh, phía sau anh là 1 số luân hồi giả khác cũng đang làm điều tương tự nhưng mà thoải mái hơn chút. 1 người mang theo đồ ăn đi tới cạnh anh Hải:
''Làm 1 chút đi anh bạn, Vũ trong 5 tháng này tiến bộ thế nào cậu cũng nhìn rõ rồi mà. Thằng bé sẽ không có chuyện gì đâu.''
''Chỉ còn 1 tháng nữa đấy Tài, ông nghĩ chúng ta sẽ sống sót được qua trận này sao?''
Khuôn mặt đang tươi cười của Tài sau khi nghe cũng liền trầm mặc, anh gõ ngón tay lên mép hũ nhựa sau đó mới nói:
''Sống c·hết có số! Điều đó cũng không thoát khỏi những luân hồi giả như chúng ta, tại sao phải cứ đặt nặng vấn đề ấy lên đầu. Anh và tôi c·hết cũng không ít rồi, mà anh vẫn sợ điều đấy sao?''
''Nhưng lời hứa với những người đi trước, những người anh em của chúng ta thì sao?''
''Không phải đang có những thế hệ mới tiếp đón ngọn lửa hoài bảo của chúng ta sao, như lúc đàn anh đặt niềm tin vào chúng ta. Thì bây giờ chúng ta cũng làm điều tương tự thôi, nghĩ thoáng tí đi...''
Trong lúc 2 người đang trò chuyện nhân sinh, thì phía bên dưới đang đến giai đoạn cực kỳ căng thẳng:
Người đồng đội có năng lực phát ra sóng âm dò tìm ''Dậu'' sau khi dựa vào các mõm đá cùng bức tường do Vũ dựng nên, đã phát hiện kẻ địch đánh lén ở phía sau. Điều này làm cho đội trưởng của đội nhanh chóng thay đổi chiến thuật, yêu cầu mọi người đánh hội đồng ''Khỉ'' kẻ địch đang xông vào phía trước bọn họ.
Tên được gọi là ''Khỉ'' là 1 gã d·u c·ôn sinh sống tại Ngũ Long Trại Thành, hắn là 1 tên dị nhân có 2 khả năng 1 cái cho gã 1 cái đuôi cực kỳ khổng lồ không biết là của con vật nào nhưng nó lại cực kỳ linh hoạt và có thể sử dụng như 1 món v·ũ k·hí không như cái đuôi của Vũ, 1 khả năng khác đó là cường các khối cơ bắp trên người gã khiến cho hắn trở nên cực kỳ khổng lồ nhưng điểm trừ của kỷ năng này là 1 khi sử dụng các tuyến lông trên người hắn cũng trở nên rậm rạp. Khiến ngoại hình của gã không khác gì 1 con đười ươi, cộng với tính cách dỡ dỡ ương ương thích nói nhiều nên hắn mới được mọi người nơi đây gọi bằng biệt danh này.
''Mấy con chó đánh không lại tính chơi hội đồng à, bơi vào đây bố chấp.''
Khỉ khi nhìn thấy cảnh tượng này vậy mà lại không sợ trái lại càng kích thích tính tình bạo ngược của gã. Nhưng mà đội trưởng của hắn thì lại khác, cô ta sau khi nhìn thấy liền biết được kế hoạch của nhóm cậu, thế là ra lệnh cho mọi người:
''Nhanh tách đám người kia ra hỗ trợ khỉ.''
Nói rồi cô nhanh chóng sử dụng năng lực của mình, chỉ thấy cô gái thổi ra 1 luồng hơi lạnh lẽo làm mặt đất và không khí cũng phải đóng băng. Trong khi đó người được gọi là ''Đầu moi'' thì ló mặt ra từ 1 bức tường, sau đó tung ra 1 đòn sấm sét từ cánh tay của anh ta.
2 người đảm nhiệm đánh lén thì lúc này cũng bất ngờ xuất hiện từ 1 cái hố trên không, Dậu khi nhìn thấy tình cảnh này liền hét lớn:
''Vũ!!!''
''Biết rồi, lo tập trung tên trước mắt đi.''
Vũ vừa nói xong liền thấy cậu dừng lại không chạy tới đánh tên khỉ đột kia nữa, 2 tay đấm mạnh xuống đất tạo nên 1 mái vòm bằng đất bao phủ nhóm cậu và Khỉ.
Bản thân Vũ thì là người đứng ở ngoài phòng ngự các đợt t·ấn c·ông của nhóm kia, lúc này ý đồ 2 bên đã thể hiện rõ ra ngoài. Điều này khiến cho cô đội trưởng bên kia cảm giác bản thân bị người xem nhẹ, thế là cô bé tạo ra luồng hơi còn kinh khủng hơn trước hướng về phía Vũ.
Đối mặt với sự vây công của 4 người, Vũ không khỏi cảm thấy kích thích 1 chút. Lần trước khi thực hiện hành động này, cậu ngay lập tức isekai về thế giới khác. May là đây chỉ là 1 buổi huấn luyện nên tình cảnh như vậy sẽ không xảy ra.
Vũ lại chơi ngay bài cũ, sử dụng [Ngự thổ] dựng hẵng nhiều lớp tường chồng chất lên nhau. Cơn gió tuyết ngay khi ập tới liền biến đóng băng hơn phân nữa khối tường Vũ dựng. Tiếp sau đó là tên được gọi là ''to con'' ngay lập tức sử dụng năng lực của cậu ta, 1 đòn sóng âm khổng lồ ập tới cày nát tất cả dãy tường phòng thủ của Vũ.
Không cần tới năng lực đóng băng của cô bé kia, anh chàng này vẫn dư sức hủy duyệt hết mọi ý đồ câu giờ của Vũ.
''Đám kia còn chưa xong sao, mình câu nãy giờ cũng nhiều rồi đấy...''
Chưa kịp chửi hết câu, Vũ đã phải vội vàng co người lăn xuống đất để né đòn.
''Rầm...''
Tia sét vượt qua lưng Vũ đánh thẳng vào lòng đất, đào thành cái hố nông với đầy vết cháy đen trên đấy. Vũ không khỏi toát mồ hôi khi nghĩ đến việc không kịp né, cậu quay đầu lại không ngừng hô to:
''Đây chỉ là luyện tập thôi! Có cần mạnh tay đến vậy không..''
''Nói nhiều tiếp chiêu..''
Đáp lại cậu là những câu trả lời vô cảm, Vũ ngay sau đó lại tiếp tục lâm vào tình thế lưỡng nạn. Không ngừng b·ị đ·ánh từ tứ phía, bởi vì bên đấy có dị nhân sở hữu năng lực dịch chuyển số lượng lớn.
Nên Vũ không thể làm gì hơn ngoài việc lăn lộn dưới đất để tránh né, nhưng cũng đến lúc cậu bị dồn vào chân tường. 4 người kia đã bao vây cậu lại, mắt thấy đồng đội mình vẫn chưa ra Vũ bực mình hét lớn:
''DM!!! Sắp c·hết đến nơi rồi có ra không???''
Mấy tên kia cũng biết không thể kéo thêm thời gian thế là đồng loạt ra tay, bổng nhiên 1 v·ụ n·ổ ngay dưới chân bọn hắn xuất hiện cắt đứt trận đánh.
''Thôi c·hết! Trúng bẫy rồi..''
Khuôn mặt cô gái trưởng nhóm lúc này biến sắc, ngay lập tức ra lệnh cho tên dị nhân sỡ hữu năng lực dịch chuyển kéo cả đội ra khỏi nơi này. Còn Vũ thì sử dụng [Ngự Thuật] sử dụng đá tạo thành lớp áo giáp vùi mình sâu vào trong lòng đất.
Vụ nỗ trôi qua chỉ để lại 1 vùng bụi mịt, ngay khi 4 tên dị nhân kia vừa dịch chuyển khỏi nơi xảy ra vụ nỗ. Những đồng đội của Vũ ngay lập tức hành động, người được gọi là đội trưởng của nhóm với cơ thể đang b·ốc c·háy từ trên không đổ xuống ngay giữa lòng địch. 1 đợt sóng lửa từ cơ thể gã phát ra khiến cho 4 tên dị nhân kia phải lùi lại.
Chưa kịp đánh trả thì bọn họ lại nhận tiếp những cuộc tập kích, không biết từ lúc nào mà vị trí bọn họ dịch chuyển đã cài sẵn bom. Ngay khi bọn họ vừa đặt chân xuống mặt đất ngay lập tức p·hát n·ổ.
''Rầm...!!!''
''C·hết tiệt! Chuột bị hạ rồi, to con mau dập tắt đám khói này đi.''
Nhóm trưởng bên kia ngay lập tức hét lớn ngay khi thấy dị nhân có năng lực dịch chuyển bị 2 thành viên Dậu và Tuất khống chế, trên người tên dị nhân ấy bị phủ đầy bởi 1 lớp dịch màu trắng đang đông cứng lại. Trong khi Tuất lúc này giống như đang ở phòng xông hơi, nhưng thay vì tiết ra mồ hôi thì gã lại tiết ra 1 loại dung dịch cùng màu với thứ đang bám trên dị nhân tên ''chuột'' kia.
''Đừng lo lắng! 10 phút sau nó tự đông cứng lại, đập ra là xong ấy mà.hề hề.''
Gã còn dùng nụ cười cực kỳ bỉ ổi khi nhìn người con gái sử dụng năng lực dịch chuyển kia bị bao phủ bởi lớp dịch trắng của mình. Điều này khiến cho Dậu không khỏi cách xa gã vài bước, bởi cô cũng sợ mình dính phải năng lực của tên này.
Quay về bãi chiến trường bên kia, mọi thứ lúc này đang đến hồi căng thẳng. Mặc dù chênh lệch số lượng thành viên là 2, nhưng nhóm của cô gái băng tuyết vẫn chống cự 1 cách quyết liệt.
Với các thành viên còn hoạt động sở hữu năng lực t·ấn c·ông mạnh, không khó hiểu khi họ gây khó khăn cho nhóm của Vũ. Đặc biệt là gã to con, năng lực sóng âm của gã chính là thứ tạo nên thế cân bằng này.
Không có thành viên nào bên Vũ có thể vượt qua được đòn sóng âm của gã, đến cả đội trưởng cũng bị thổi bay vài lần. Bước ngoặt chỉ đến ngay khi Vũ lợi dụng những bức tường cậu dựng thành công độn thổ xuống mặt đất, trong lúc những người khác thu hút sự chú ý.
Thì Vũ đã từ phía dưới đánh lén tên dị nhân có năng lực về điện, ngay khi thành công đưa trận đấu về thế 2 vs 5 kết quả đã không còn cần phải bàn cãi. Dù sức mạnh cực kỳ vô lý của tên bự con khi gã vẫn có thể lấy 1 chấp 3 được, cũng có vài lần gã xém hạ gục các thành viên của Vũ.
Nhưng bởi vì thiếu người và kém may mắn, anh chàng khổng lồ ấy vẫn không thể cứu vãn trận đấu. Ngay khi đội trưởng team Vũ cùng đồng đội hạ gục cô gái băng tuyết, mọi thứ gần như đã là kết thúc. Bị đánh hội đồng hơn nữa là còn bị team Vũ kéo về so thể lực, tên ''to con'' chẳng mấy chốc bị nhóm cậu kéo đỗ trong tình trạng kiệt sức hoàn toàn.
Nhóm Vũ cũng không dễ dàng gì khi mà 2 thành viên Dậu và Tuất cũng đổ gục do kiệt sức.
''Kết thúc rồi! Thật tiếc cho đám nhóc bự con ha, nếu không phải mất ngươi sớm. Thì có khi bọn nó đã là người chiến thắng rồi.''
''Không có ''nếu không'' đó đâu, nếu ra chiến trường thật thì 2 bên không phải kết thúc như này đâu. Đám bọn nó vẫn còn giữ lại nhiều lắm, rất nhiều năng lực chưa được thể hiện. Bọn nó đâu có coi đây là chiến trường thật đâu, chỉ coi đây là 1 buổi luyện tập thôi.''
Nói rồi Anh Hải mang theo thái độ bực mình đi xuống dưới, trong khi đồng đội của ảnh thì không khỏi lắc đầu thầm than bọn nhỏ không may. Nhưng anh không hề phản đối suy nghĩ của Hải, bởi vì đúng như anh ta nói nếu như là chiến trường mọi thứ không hề kết thúc đơn giản như vậy được. Bọn nhỏ không hề tung ra 1 đòn hiểm nào lên người đối thủ, mà chỉ tập trung vào tiêu hao thể lực đối phương đây không phải là thứ tư duy nên có trong chiến trường. Nếu không chấn chỉnh lại thì chẳng mấy chốc bọn nhỏ sẽ ăn phải quả đắng sớm thôi.
''Nhưng mà bắt 1 bọn nhóc từ 5 - 8 tuổi đi tập chém g·iết có phải quá độc ác rồi không.''
Lời nói của anh vang lên trong phòng nhưng không hề có ai phản hồi, mọi người đều lựa chọn trầm mặc không nói. Không ai biết đâu là câu trả lời cho việc này cũng không ai chắc đây có thể được xem là 1 câu hỏi không. Nhưng bọn họ biết nếu không làm như vậy, thì sắp tới đám nhỏ này có thể sẽ không còn cơ hội đi tìm câu trả lời cho điều này mất.