Chương 53: A đây rồi (3)
Chương 53: A đây rồi (3)
Tưởng chừng rằng Tân sẽ đòn vây công của mọi người đánh hạ.
Thì bất ngờ, 1 nguồn năng lượng Ki khổng bổng nhiên bộc phát ra chiếu thẳng vào Tân. Huân đứng 1 bên bị nguồn năng lượng này đánh bay ra, Vũ đang trên đà xông tới cũng bị thứ sức mạnh này kiềm hãm lại.
''Cái quỷ gì...''
Chợt hắn ngẩng đầu nhìn lên, con ngươi của hắn bổng nhiên phóng đại. Long không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trên không, nguồn năng lượng khổng lồ ngăn cản bọn hắn chính là từ 1 bàn tay của anh ta phóng xuất ra.
Khuôn mặt của Trang lúc này cũng đã tái nhợt, vùng không gian do cô bé tạo ra lúc trước đã không còn sót lại chút gì. Hai tay nắm c·hặt đ·ầu gối thở hỗn hển về sau, cô bé mới tức giận rống to:
''Tại sao chứ? Hắn ta gây sự trước mà!''
Long nghe được câu trả lời này cũng ngượng ngùng, hắn không giống như tên đầu đất ở dưới ỷ mình là người có tiền liền muốn làm gì thì làm. Mặc dù nói xuất phát điểm là Trang bộc lộ sát ý trước, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là Tân có thể ra tay độc ác như vậy được.
Hơn nữa gã cũng không chỉ đánh người trong nhà, mà còn là người ngoài cũng đánh. Mà lại còn là đánh trong khuôn viên trường con quạ nữa, nếu không có hắn ở đây đứng ra hứa hẹn đủ điều với thầy hiệu trưởng. Thì cái thằng nhà giàu này hiện tại đã nằm xếp xó ở trong nhà giam nào rồi.
Long từ từ hạ xuống đất, mắt không hề nhìn lấy bộ dáng chật vật của Tân. Mà từ trong túi lấy ra viên thuốc ném qua cho mọi người, chính Tân cũng nhận được 1 viên.
Nhìn thấy thuốc trị liệu đưa tới, Tân cũng không nghĩ nhiều liền bỏ vào mồm. Ngay lập tức, tình cảnh của Vũ mới nãy lại diễn ra lần nữa. Thương thế trên người gã ngay lập tức khép lại, mặc dù không có tốc độ khủng kh·iếp như Vũ nhưng vẫn tính là nhanh.
Cơ mà điều tiếp theo mới khiến cho mọi người không hiểu, chỉ thấy ngay khi Tân vừa hồi phục xong. Còn chưa để gã mở lời nói chuyện, thì Long đã giáng xuống 1 đòn vào mặt gã. Khiến cho gã văng xa đụng nát 1 bức tường, bởi vì đòn t·ấn c·ông quá bất ngờ cùng quá mạnh mà Tân liền lâm vào hôn mê.
Trong ánh mắt 3 chấm của mọi người, chỉ thấy Long rút điện thoại ra bấm cái gì đó rồi lại cất vào.
''Anh có gửi thêm cho mấy chú 40 triệu xem như tiền trà bánh nhé, b·ị t·hương thì cứ ăn viên thuốc kia vào kiểu gì cũng khỏi. Còn em Trang, có thời gian rảnh nói chuyện với anh chứ.''
Trang lúc đầu còn định từ chối, nhưng mắt thấy ánh mắt của anh họ lúc này cũng không như lúc trước. Thế là Trang đành thoả hiệp tìm nơi không người nói, Long lúc này mới hài lòng cầm lấy Tân trên bả vai đi nơi khác.
Bỏ lại 4 tên nhóc trố mắt nhìn nhau từ đầu tới cuối, vẫn là phải đợi Hoàng kiềm nén không được cổ ức chế mới phá vỡ bầu không khí quỷ dị này:
''M@ nó, làm sao lúc nào cũng đụng phải mấy tên khó chơi thế này.''
Cơ mà tức giận trả được bao lâu, Hoàng lại trở nên vui mừng. Không vì gì khác bởi vì có thêm tiền, Huân và Cường cũng nhận ra điểm này cả 2 đều đồng thời hưng phấn. Chỉ có riêng Vũ lúc này vẫn còn chầm tư:
''Nguồn Ki lớn như vậy, không biết anh họ của Trang đã đạt tới cấp độ nào rồi.''
Sau đó cậu lại nhìn qua Hoàng 1 chút, cuối cùng vẫn là quyết định kéo tên này đi học võ cùng. Dù sao năng lực của tên này vẫn chưa thức tỉnh, mà 1 thân võ học của thằng này đều dồn kiếm pháp. Thành ra không được mang v·ũ k·hí lạnh vào trường đã gần như phế hết công lực của nó, nếu không nhanh chóng khắc phục, thì từ đây đến gần cuối cấp, thằng này xác định chỉ có đi ăn hành.
......
-------------
''Mày có chắc nơi đấy dạy ổn chứ?''
''Chịu! Nhưng ông thầy ở đấy rất mạnh, tao có thể đảm bảo được.''
Vũ và Hoàng lúc này đang trên đường tới Võ đường Hoả Phong, Hoàng sau khi 1 phen mồi chài cuối cùng cũng quyết định ghi danh vào học. Mặc dù đã nghe được cảnh báo của Vũ về nguy hiểm sắp tới, nhưng Hoàng cũng không mấy để tâm.
Theo góc nhìn của Hoàng, kiếm sĩ nếu không trải qua môi trường sinh tử thì khó có thể phát triển được. Mặc dù ở trường học cậu không thiếu thời điểm ăn hành, nhưng đó toàn là lúc cậu không được cầm v·ũ k·hí nên bại là điều dễ hiểu.
Nhưng đấu với xã hội đen thì khác, cho dù Hoàng có được cầm v·ũ k·hí đi chăng nữa thì nguy cơ cậu ngủm vẫn rất cao. Thế là tư duy của Hoàng bằng 1 cách ảo ma Canada nào đó đã kết luận rằng đây mới là nơi mình có thể phát huy tối đa tiềm năng của mình.
Thầy của Vũ khi nghe tin có thêm học sinh mới, liền không khỏi bất ngờ hắn đưa mắt nhìn Vũ như muốn xem xét lại cậu. Phải đợi đến khi Vũ giải thích đã giảng thuật tình huống của võ đường về sau cho Hoàng nghe.
Thì thầy của cậu mới đồng ý nhận Hoàng làm học trò của mình, thế là võ đường vắng vẽ lúc trước nay đã được tiếp thêm nhân khí. Cô con gái đối với 2 người học sinh mới đến này cũng cực kỳ để bụng, dù sao thì người ta đều đóng đầy đủ học phí 1 năm trước khi bắt đầu học.
Làm cho tài chính gia đình đang cực kỳ căng thẳng bổng chốc trở nên nhẹ nhàng hơn trước, cô bé còn suy nghĩ không biết nên dùng cách gì để thuyết phục Vũ mời thêm những người học sinh như này.
Cơ mà trong lúc suy nghĩ cô con gái đang tung bay.
Thì Vũ và Hoàng lại đang thở như 1 con chó, sư phụ của 2 người thì im lựng đứng 1 bên quan sát. Bài tập hôm nay của ông dành cho 2 tên học sinh này cũng rất đơn giản, đó chính là đấm 10000 lần trước cọc gỗ.
Dĩ nhiên ông cũng không định là gãy tay 2 tên nhóc này, nên quy định nếu cảm thấy đấm cọc gỗ không được nữa thì chuyển sang đấm không khí. Làm sao đảm bảo thực hiện 10000 cái là được.
Ngày đầu tiên của 2 tên kết thúc bằng việc thực hiện được 1 nữa yêu cầu trước khi ngất liệm, tay của 2 tên còn là chảy máu đầm đìa nếu không phải được sơ cứu kịp thời thì chắc đã để lại di chứng.
Mặc dù không đạt được mục tiêu, nhưng sư phụ của bọn hắn lại không khỏi hài lòng.
''Xem ra là nhặt được 2 cái mầm mống tốt. Võ đường vẫn còn có tương lai rồi.''
Vũ và Hoàng được đem vào phòng nghỉ riêng dành cho học sinh đã được dọn dẹp từ trước, đánh 1 giấc về sau liền tỉnh táo trở lại. Nhìn 1 chút thời khoá biểu, không thấy có môn nào quá quan trọng để lên lớp. Thế là cả 2 quyết định ở lại tiếp tục luyện tập tại võ đường.
Mà bài tập của bọn hắn vẫn giống như hôm qua hoàn thành 10000 lần đấm quyền.
''900...901....999...''
Mồ hôi không ngừng tuôn ra trên khuôn mặt của Vũ, 2 tay của cậu đã bắt truyền tới cảm giác tê rần khi liên tục đấm vào tấm gỗ. Nói là tấm gỗ nhưng hình dáng của nó giống như 1 bao cát vậy.
Cả thân được gọt đẽo thành hình trụ, ở giữa được khoét thêm 1 lỗ tròn dùng để làm bia cho các võ sinh đấm vào. Giờ phút này tiếng v·a c·hạm của gỗ không ngừng vang lên, hơn nữa trên tấm bia cũng bắt đầu thấy được vài v·ết m·áu.
Hoàng không ngừng đấm vào tấm gỗ, bất chấp cơn đau càng lúc càng lớn truyền tới từ đôi tay của cậu. Nhưng bất chấp 2 tay đã đẫm máu, Hoàng vẫn là không ngừng buôn tha tấm bia gỗ.
''Phải mạnh hơn, mạnh hơn,...''
Trong đầu Hoàng không ngừng lặp đi lặp lại dòng suy nghĩ này, cho đến cuối cùng cậu gần như chìm vào 1 chiều không gian nào đó. Tâm trí cậu bỗng chốc như được giải phóng khỏi xiền xích, thanh tĩnh đến lạ thường.
Hơn nữa, Ki bên trong cơ thể Hoàng bắt đầu không chịu tiết chế truyền đi ra ngoài. Khiến cho đang chăm chú luyện tập như Vũ cũng phải chú ý đến. Khi nhìn thấy cơ thể bạn mình bắt đầu tiết ra 1 luồng ki khổng lồ, Vũ không nhịn được mà chửi bậy:
''Cái d@t! Đây không phải là kịch bản của nhân vật chính sao!!!!''
-------------------
=))))) Ta lỡ đẻ thêm tình tiết dư không có trong bản thảo, thế là đành phải thêm chương. Mong đọc giả thông cảm.