Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Toàn Cầu Tận Thế: Bắt Đầu Từ Thu Hoạch Người Saiyan Năng Lực

Chương 52: A đây rồi (2)




Chương 52: A đây rồi (2)

Chương 52: A đây rồi (2)

Hoàng cố gắng kiềm chế cơn hoảng sợ của mình lại, cậu nắm lấy tay áo của Cường kéo nhau chạy. Trong lúc đó, nỏ của cậu không ngừng bắn tên. Khuôn mặt Tân không hiện lên biểu cảm gì, mà chỉ đưa tay ra 1 cái. Ngay lập tức, tất cả mũi tên đều quay ngược lại bắn về phía Hoàng.

''Đ@T, thôi c·hết...''

Mắc thấy đống mũi tên sắp bắn tới lưng Cường, Hoàng không hề suy nghĩ mà đẩy cậu ra xa. Lấy thân mình đón đỡ tất cả mũi tên, mà hành động này của cậu làm khuôn mặt Long ngay lập tức biến đổi.

''Không được!''

Còn đang định xuất thủ, thì 1 tia chấn động làm anh ta dừng tay lại. Chỉ thấy ngay dưới mặt đất Hoàng đang đứng, bổng vụt lên 1 bức tường đá khổng lồ che chắn cậu khỏi tất cả mũi tên.

''Teng..teng...''

Tiếng mũi tên bị gãy không ngừng vang lên, trán Hoàng lúc này đã ướt đẫm mồ hôi. Mặc dù cậu không hề sợ đau, cơ mà đám cung ấy nếu gắm vào người thì ít nhất cũng đi nữa cái mạng.

Tân nhìn thấy đòn t·ấn c·ông của mình bị ngăn lại không khỏi bất ngờ. Vừa quay đầu nhìn lại, thì 1 luồng ánh sáng vàng đã bao trùm lấy cả anh ta.

''Rầm....''

Long không khỏi bất ngờ từ sức mạnh của đòn đánh, ý nghĩa ra tay giải quyết mọi chuyện cũng ngay lập tức dừng lại. Suy nghĩ tới ngôi trường mà mình đang ở, anh ta ngay lập tức lấy ra điện thoại đánh số cho nơi nào đó.

Còn về chiến trường.



1 nữa khi đất bọn hắn đang ở đều đã bị cày nát sau khi đòn [Khí Công Pháo] được Nguyên Vũ phóng ra. Tân lúc này với bộ dáng chật vật cùng mái tóc đang cháy khét đã phá huỷ hình tượng ban đầu của anh ta.

Khuôn mặt của gã không ngừng vặn vẹo, năng lượng mà gã toát ra lúc này bắt đầu ảnh hưởng tới môi trường xung quanh. Còn đang nấp trong đống cát bụi, Vũ liền cảm giác được 1 nguồn Ki đang không ngừng tăng lên.

''C·hết tiệt, xem ra phải chơi liều rồi.''

Nói rồi, Vũ ngay lập tức hành động. Lợi dụng bụi mù còn chưa tảng đi, cậu ngay lập tức thủ thế chiêu [Thái Dương Hạ San]. Sau đó 1 luồng sáng chói như ánh mặt trời hiện lên.

Bởi vì ẩn trong bụi mù, nên không ai kịp thời phòng ngừa chiêu này. Hoàng và Cường ngay lập tức ôm mắt kêu lên, trong khi đó Long là người bị ảnh hưởng ít nhất. Anh ta chỉ híp mắt lại quan sát chiêu thức của Vũ, bàn tay còn là gãi cằm suy nghĩ điều gì.

Chỉ nghe thấy tiếng đầu dây bên kia vang lên:

''Thế cậu định dùng gì để đánh đổi lần làm loạn này đây, dù cho tên Tuấn có làm lớn đến đâu đi chăng nữa. Thì hắn vào đây thì cũng phải theo quy định của trường, chứ đừng nói đến con hắn. Nếu cậu không nói rõ chuyện này, thì cả 2 thằng bây đừng nghĩ đi ra khỏi nơi này 1 cách dễ dàng.''

''Chú à, nghe cháu đây chỉ là cơ hội dạy cho thằng Tân 1 bài học thôi. Có cháu đứng ở đây cơ mà, làm sao có chuyện gì có thể xảy ra được chứ. Với lại chú còn là hiệu trưởng của cái trường này, chẳng lẽ không bảo hộ được 2 thằng cháu mình sao.''

''Mày nói hay lắm, vậy Trang không phải cháu tao sao. Mày thấy nó đến đây học có được đặc quyền gì không, mà mày đòi ở mày.''

''.............''

Trong lúc Hoàng đang cùng người chú của mình tranh luận, thì phía bên Tân lại xuất hiện diễn biến mới. Huân và Trang cả 2 sau khi b·ị đ·ánh văng đều đã quay trở lại, hơn nữa 2 người ra tay còn là ác độc hơn lúc trước.

Trang không để ý an toàn của bản thân, mà tạo ra 1 vùng trọng lực bao quát 1/4 sân banh. Khiến trọng lực nơi này liên tục bị đảo lộn, bởi vì điều này mà năng lực của Tân cũng bị ảnh hưởng.

Mặc dù trên bản chất cả 2 đều là thao túng trọng lực, nhưng phương thức hoạt động của cả 2 thì lại cực kỳ khác nhau.



Nếu nói Trang có thể thao túng được trọng lực theo ý cô muốn chỉ cần trong phạm vi, thì Tân lại thu hút các sợi trường lực từ môi trường xung quanh lại với nhau tạo rồi từ đó mới tạo thành 1 lực đẩy hoặc hút tuỳ theo ý muốn để trống lại trọng lực gốc.

Bởi vậy khi ở trong môi trường trọng lực bị Trang thao túng, năng lực của Tân liền ngay lập tức bị giảm sức mạnh đến gắt gao. Chính bản thân anh ta cũng biết mình đang ở trong thế khó, thế là định chạy thoát ra vùng phạm vi này.

Chỉ cần như vậy, hắn liền 1 lần nữa có thể phát huy toàn diện năng lực của mình. Cơ mà Huân lại làm sao có thể cho gã ra ngoài được chứ.

Anh chàng với cái cằm bầm tím do bị đấm, sử dụng thân thể khổng lồ của mình xong tới đè về phía trước hắn.

''Gia tăng 4 lần.''

Trang khó khăn mở miệng nói ra, ngay lập tức Tân cảm giác 2 chân mình như bị 1 lực gì đó hút chặt. Cho dù hắn điên cuồng vùng vẫy cở nào cũng không thoát ra được.

Mà trước mắt hắn lúc này đã tràn ngập hình ảnh bộ ngực của Huân. Với trọng lượng khổng lồ của mình cùng trợ giúp từ Trang, Huân nhanh chóng chấn áp Tân ngay dưới mặt đất.

Hoàng và Cường lúc này bởi không chịu được trọng lực nữa liền nằm bệt thở phì phò dưới đất. 2 người không còn đủ sức để chống lại thay đổi của môi trường, mà Long ở ngoài thấy vậy liền dứt khoát kéo 2 người ra ngoài.

Trên tay đã cầm sẵn thuốc hồi phục quăng cho 2 người.

''C·hết tiệt, chỉ cần 1 chút nữa thôi...''

Hoàng cắn răng chửi mợ, làm sao xui xẻo lại yếu đến vậy. Không đến vài chiêu liền bị đào thải ra rồi, chẳng lẽ đây là sức mạnh của dị nhân cơ chứ. Cậu không ngừng nắm tay, Long cũng nhìn ra được suy nghĩ của Hoàng cơ mà không có ý định an ủi.



Đây chính là hiện thực mà bọn nhỏ phải tiếp nhận từ bây giờ, ngay cả lúc này bọn nhóc còn chưa đạt cái gọi là ngưỡng cửa sức mạnh của dị nhân. Mà đã có sự phân hoá rõ rệt giữa các học sinh với nhau rồi, tưởng tượng xem ngay khi bước chân vào giới dị nhân thì chênh lệch còn lớn thế nào nữa, hơn nữ giới dị nhân cũng không có ôn hoà như này.

Mặc dù bọn hắn ra tay đánh nhau cũng không thiếu cầm nữa cái mạng ném ra, nhưng ở trong mắt những dị nhân lâu năm. Đây chẳng qua là điều bình thường mà thôi, bọn hắn còn trải qua những thứ đáng sợ hơn thế này nữa.

Trở lại trận đánh, bởi vì năng lực của Trang đè ép 1 đầu. Nên gần như Tân không thể phát huy hết khả năng của mình, thế là trong lần đọ sức lần nữa với Huân. Gã liền lộ ra vài phần yếu thế, cơ mà mặc dù vậy Huân vẫn không có cánh nào đè ép gã trước mắt mình được.

Con hổ dù nó b·ị t·hương thì vẫn là con hổ, huống chi là 1 tên dị nhân cấp 8. Cho dù bị đè ép năng lực, thì ở chênh lệch cấp độ vẫn là quá lớn. Thế là chỉ vài phút đè ép Tân, Trang lúc này đã bắt đầu thở dốc. Việc duy trì năng lượng để điều khiển trong lực của 1 vùng không gian hiện tại vẫn là quá sức với cô, cho đến khi máu bắt ra từ mắt và mũi của cô bé.

Vùng không gian ngay lập tức biến mất, khiến cho gánh nặng trên vai Tân biến mất. Gã đưa tay đón đỡ 1 đấm của Huân, khuôn mặt chàng béo lúc này cũng đã trắng ngắt như tờ giấy.

''Đ@t mợ, nãy h mày múa hơi nhiều rồi đấy.''

Vừa dứt lời gã đã tung ra 1 đấm vào thẳng mặt anh chàng, lớp năng lượng bảo vệ ở ngoài liền giống như cây tăm bị Tân bẻ gãy dễ dàng. Ngay trước khi quả đấm của hắn có thể chạm vào mặt Huân.

Thì Vũ từ trong bụi mù ngay lập tức hành động, cậu thi triển geppo đẩy mình lên phía trước như 1 viên đạn. Hơn nữa còn không quên dùng [Ngự thổ thuật] điều khiển lớp đất đá xung quanh bay lên người mình tạo thành 1 cái áo giáp.

Viên đạn hình người nhanh chóng lấy tốc độ sấm chớp đánh thẳng vào Tân, mặc dù đã phát hiện hành động của Vũ. Nhưng khi định dùng năng lực của mình ngăn chặn lại, thì ngay lập tức Tân lại có cảm giác thứ gì đã kiềm mình xuống.

1 tay của Trang vẫn đưa ra hướng về Tân, mà bộ dáng chật vật lúc nãy của cô bé cũng đã biến mất. Khuôn mặt cực kỳ hồng hào đầy sức sống, nếu không phải có v·ết m·áu vẫn còn lưu trên áo cô bé. Thì Tân tưởng mình đã bị trúng ảo thuật từ ai đó, đang định né tránh thì bẻ vai cùng đầu của gã ngay lập tức bị choáng váng.

Huân lúc này cũng là liều mạng, cậu bé bị kích thích ra huyết tính thế là bổng nhiên bộc phát năng lượng dữ dội. Lớp lá chắn vừa mới tiêu tan ngay lập tức hồi phục trở lại mà còn lợi hại hơn xưa. Huân tung ra quyền vào thẳng đầu Tân bất chấp mọi thứ, hơn nữa cậu còn dùng cánh tay còn lại tì vai Tân xuống.

Thế là tình huống nguy hiểm nhanh chóng xuất hiện, hơn nữa để cho mọi thứ càng tồi tệ hơn. Hoàng lúc này cũng là liều mạng, sử dụng mũi tên có chứa thuốc nổ bắn liên tục vào phía bên Tân.

Gần như mọi người bởi vì áp lực của tên nhà giàu mang lại, đều bộc lộ ra phần độc ác nhất của mình. Chiêu thức càng là muốn mạng đối phương, mà hành động của tất cả lại không thoát ra được con mắt của Long.

Anh nghiền ngẫm nhìn lấy tất cả, sau đó không khỏi gật đầu tán thành:

''Mới vào học cấp 3 chỉ được mấy hôm mà đã tay độc ác như này. Không hổ là chú mình, xem ra kể từ khi đi ra bên ngoài tính ông chú cũng thay đổi hẳn. Hay là thay đổi sau khi biết được đám người kia làm gì với trường mình nhỉ, hmmm..eh, kệ đi chả quan trọng. Xem ra trò chơi nhỏ cũng nên kết thúc rồi.''

-------------