Chương 13: Lời mời đi vào cánh cổng không gian
Phòng học trong học viện Pokemon Never Give Up, lớp Ruby 1.
Hiện tại đang là 13 giờ 55 phút, đã gần hai tiếng kể từ khi Long đi tới trung tâm nhà huấn luyện và quay trở lại học viện.
Ngay cả Long cũng chẳng ngờ được thời gian trôi qua nhanh đến như vậy, trong khi các trận đấu diễn ra khá nhanh chóng.
Có lẽ các trận đấu vừa rồi đòi hỏi sự tập trung cao độ, nên hầu như không ai chú ý đến vấn đề thời gian, mới cảm thấy nó nhanh đến vậy.
Mà cũng chẳng sao cả, học viện luôn chào đón học viên đến bất cứ lúc nào, từ 6 giờ sáng cho đến 10 giờ đêm, học viên có thể thỏa thích huấn luyện Pokemon trong phòng thi đấu cơ bản.
Dĩ nhiên sau 10 giờ đêm thì ai về nhà nấy, hoặc ngủ lại ở ký túc xá đều được, nơi này luôn cung cấp đầy đủ tiện nghi cho học viên.
Lúc này, Long nhanh chóng đi vào lớp, tiến thẳng tới chỗ Nguyện, người đang ngồi yên, cơ thể hướng về phía hai con Pokemon trên sàn đấu.
Bình thường cô ấy chỉ huấn luyện đám Pokemon của mình theo cách này thôi sao?
Hmm, đây cũng là một phương pháp tốt, phải hiểu rõ Pokemon của mình trước, nắm được điểm yếu điểm mạnh, rồi tìm hiểu Pokemon của đối thủ sau.
Nhưng mà mình muốn đấu với cô ấy quá, chẳng qua Squirtle không đủ sức đối đầu với chúng, đặc biệt khi hai Pokemon của cô ấy là Gengar và Hydreigon.
Hydreigon...?
Cái quái? Làm sao cô ấy thu phục được Hydreigon?
Nếu là dạng tiến hóa ban đầu Deino thì không có gì đáng nói, nhưng có thể giúp nó tiến hóa tới dạng cuối cùng là Hydreigon thì thật sự không tầm thường chút nào.
Hơn nữa, chưa chắc gì cô ấy đã giúp Deino tiến hóa thành Hydreigon, thậm chí còn có khả năng cô ấy thu phục được Hydreigon khi đi vào cánh cổng không gian, giả dụ là như vậy, quả thật Pokemon còn lại và năng lực của cô ấy rất kinh khủng!
Long kinh ngạc khi thấy Pokemon thứ hai của Nguyện, một Pokemon thuộc hệ Rồng và Bóng Tối, hai hệ tương đối hiếm, sức mạnh thì chẳng có gì bàn cãi, Hydreigon cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng mình chắc chắn trăm phần trăm rằng, cô ấy vẫn còn Pokemon hệ Ma mạnh không kém gì Hydreigon, khi nó hòa vào trong bóng của mình, cũng như chưa để lộ hình dáng thật sự ra bên ngoài.
Mình mới biết được hai Pokemon mà đã kinh ngạc thế này rồi, không biết sau khi cô ấy cho mình thấy những Pokemon kia, thì còn kinh ngạc đến mức nào nữa?
Nuốt một ngụm nước bọt, Long chậm rãi tiến về phía Nguyện, muốn mở lời giao chiến nhưng lại không dám, vả lại còn trông thấy Hydreigon sử dụng Hyper Beam, chiêu thức gần như có thể hạ gục bất kỳ Pokemon nào trong một đòn nếu chúng hứng trọn toàn bộ.
Muốn học được Hyper Beam đòi hỏi Pokemon phải tập luyện rất nhiều lần, liên tục lặp đi lặp lại động tác tích tụ năng lượng, cho đến khi chùm tia năng lượng đủ mạnh và giải phóng nó để tiêu diệt đối phương.
Bất ngờ thay, Nguyện lại chủ động đi tới chỗ Long khi thấy anh đang đứng cách đó không xa, cô ấy không mù lòa, vẫn nhìn được đường đi, còn có khả năng cảm nhận tiếng bước chân của người khác.
Chắc hẳn quá trình làm quen với bóng tối đã giúp cô ấy cảm nhận được nhiều thứ.
Nguyện hơi ấp úng một chút, vội lấy lại bình tĩnh, nói: "Cậu, cậu có muốn cùng mình vào cánh cổng không gian không?"
Huh? Mình vừa nghe nhầm phải không nhỉ?
C- Cô ấy mời mình đi vào cánh cổng không gian?
"Ừm... Có lẽ cậu biết điều này rồi..." Nguyện thấy Long hơi bất ngờ một chút, lập tức giải thích lý do cho lời mời này: "Mỗi một nhà huấn luyện muốn tham gia giải đấu cần ít nhất ba Pokemon, đây là yêu cầu cơ bản đối với giải đấu nhỏ trong các học viện. Nhưng đối với các giải đấu tầm cỡ quốc gia, hay thế giới thì cần phải có năm Pokemon, đây là yêu cầu bắt buộc, cũng như không thể thay đổi Pokemon trong quá trình tham gia giải đấu. Thật ra thì mình chỉ mới có bốn Pokemon thôi, vẫn còn thiếu một, có vẻ cậu đang muốn vào cánh cổng không gian thu phục Pokemon, nên mình nghĩ chúng ta cùng đi chung sẽ tốt hơn là đi một mình."
Nguyện nhìn Long qua mảnh vải đen, khuôn mặt anh hơi ngờ nghệch một chút, trông không giống thanh niên trai tráng mười tám tuổi, tiếp tục nói: "Hơn nữa, hình như cậu chưa từng vào cánh cổng không gian, mình có thể giải thích vài điều, những việc nên và không nên làm khi ở bên trong, và tránh xảy ra những vấn đề hi hữu."
Long bất ngờ khi được mời đi vào cánh cổng không gian từ Nguyện một, thì bất ngờ khi lần đầu nghe cô ấy nói nhiều như vậy mười lần, chắc chắn cô ấy là kiểu người cởi mở, nhưng gặp phải chuyện gì đó nên dần thay đổi tính cách.
Thấy cô ấy có vẻ nhiệt tình, bản thân lại cần đi vào cánh cổng không gian thu phục Pokemon, lời mời này tất nhiên không thể từ chối: "Mình hiểu rồi, cảm ơn cậu đã giúp đỡ, ngày mai chúng ta cùng tiến vào cánh cổng không gian đi."
Thành thật mà nói, mình muốn tiến vào cánh cổng không gian ngay bây giờ, nghe nói bên trong tương thích với các vùng đất trong Pokémon, đồng nghĩa với việc bầu không khí, cảnh quan, và những loài Pokemon đặc trưng của các vùng đều tương đồng với trong phim.
Long ngẫm nghĩ vài giây, có lẽ trước mắt nên tìm hiểu một số loài Pokemon vừa mạnh, vừa có thể tự mình thu phục, từ giờ đến ngày mai vẫn còn khá lâu.
"Đúng rồi..." Long đột nhiên nhớ ra điều gì đó, quay sang nhìn Nguyện, tò mò hỏi: "Cậu muốn thu phục thêm Pokemon nào vậy? Ừm thì mình hỏi để tránh việc chúng ta tranh nhau cùng một Pokemon, vả lại mình cũng muốn biết hai Pokemon còn lại của cậu, có thể nói cho mình biết không?"
Nguyện giật mình, khuôn mặt hiện lên vẻ lúng túng, dường như rất ngại khi nói ra hai Pokemon kia của mình, cũng như quá nhiều câu hỏi từ phía Long, phải mất đến vài chục giây sau cô mới chịu mở miệng, đáp: "Cậu muốn hỏi câu nào trước?"
"Hai Pokemon còn lại của cậu là gì?" Long lập tức hỏi.
Nguyện làm bộ dáng mờ ám, giọng nhẹ nhàng đáp: "Là Marshadow và Metagross."
Ngay tức khắc, cả cơ thể Long bị câu trả lời của Nguyện làm cho đứng hình, rất khó tin trước những gì cô nói.
Nhưng cũng không thể phủ nhận, vì Gengar và Hydreigon phần nào đó xác minh tính chính xác lời cô nói rồi.
Chẳng qua, cứ cho cô ấy thu phục được Metagross đi, còn Marshadow làm thế nào cô ấy thu phục được?
Marshadow thuộc hệ Giác Đấu và Ma, nó được xem như một Pokemon truyền thuyết, vì gần như không ai tìm thấy nó, bởi Marshadow luôn lẫn trốn trong bóng của mọi người, cực kỳ khó để nhìn, chứ đừng nói đến tìm thấy.
Hơn nữa, khả năng sao chép tuyệt vời là thứ nâng tầm Marshadow, khi nó sao chép được chiêu thức của Pokemon khác, nó sẽ thực hiện lại và còn mạnh hơn rất nhiều so với chính chủ.
Dường như mình đang kết bạn với vị thần may mắn, chứ không phải con người bình thường nữa, thật sự vượt ngoài sức tưởng tượng của người ta rồi!
Mất khoảng mười giây để Long hồi phục tinh thần, đôi mắt bỗng sáng lên, nói: "Tuyệt thật đấy! Hai Pokemon, không đúng, bốn Pokemon của cậu đều rất hiếm thấy, chẳng dễ thu phục đâu, vậy mà đều nằm gọn trong lòng bàn tay của cậu, nói rõ cậu là nhà huấn luyện cực kỳ mạnh, mình thật sự có chút ngưỡng mộ rồi đó!"
Nghe lời này từ Long, Nguyện chỉ cười nhạt, đáp: "Không như cậu nói đâu, nếu biết sự thật thì cậu sẽ thay đổi lời nói đó ngay..."
Trong khi đang Nguyện đang nói, Long bỗng chen ngang vào, ngắt lời cô: "Mình không rõ mọi chuyện như thế nào, nhưng mình chỉ biết một điều, cậu là người bạn đầu tiên của mình trong học viện này, thay vì nói mấy lời ẩn ý như muốn người khác cách xa mình, thì hãy giúp đỡ nhau nhiều hơn."
"Nhưng mà cậu không thấy mọi người đều tránh xa mình sao...?" Nguyện vừa cắn môi vừa nói.
Khi nghe thấy lời này, Long hiểu quá khứ của Nguyện đã xảy ra chuyện rất kinh khủng, ban đầu anh muốn tìm hiểu lý do tại sao mọi người lại cô lập cô ấy như vậy.
Chỉ là, bây giờ những thứ này không cần thiết nữa, anh muốn trở thành người bạn thân thiết hơn với cô ấy, rồi chờ một lúc nào đó tình bạn của cả hai tốt hơn, khi đó tự khắc cô ấy sẽ nói ra thôi, hoặc nếu không muốn nói thì cũng chả sao cả, đừng tự tách bản thân ra khỏi mối quan hệ này được rồi.
Long bước tới gần hơn, khoảng cách giữa cả hai người chỉ khoảng nửa mét, mỉm cười nói: "Cậu cứ mặc kệ bọn họ đi, chỉ cần không ai động đến nhau là được, nếu cậu cứ để ý đến họ nhiều như vậy thì chẳng giúp ích được gì đâu, chỉ càng khiến cậu cảm thấy cô đơn hơn thôi. Cậu không muốn điều đó xảy ra mà, đúng không?"
"Đ- Đúng vậy..." Nguyện hơi run, sau đó thở dài một hơi, nói: "Mình xin lỗi, mình hiểu ý của cậu rồi, xem như mình chưa nói gì đi nhé?"
Dù sao Long cũng chẳng muốn nhắc tới mấy chuyện này, cứ cho nó qua đi, như vậy cả hai sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn.
Đối với những người từng trải qua chuyện khó khăn trong quá khứ, lúc nào cũng cần nhiều thời gian để chữa lành, đương nhiên phải đi từ từ từng bước, không nên nhảy vượt, như vậy sẽ xảy ra rủi ro.
Long cười cười gật đầu, nhớ lại vẫn còn câu hỏi chưa hỏi: "Đúng rồi, cậu muốn thu phục thêm loại Pokemon nào?"
Hơn một ngàn loài Pokemon tồn tại trên thế giới, muốn lựa chọn một Pokemon phù hợp thật sự rất khó, mà muốn chọn Pokemon huyền thoại thì chẳng cách nào thu phục được.
Nguyện nghiêng đầu, trầm ngâm vài giây rồi đáp: "Mình không rõ nữa, nhưng mình muốn đến cánh cổng không gian của vùng Kanto á. Còn cậu thì sao, đã biết nên thu phục loài nào chưa?"
"Chuyện này... Chắc là tùy duyên?" Long gãi gãi đầu đáp, nhất thời vẫn chưa nghĩ ra nên chọn Pokemon nào, cứ vào trong rồi tính sau cũng được, vả lại vẫn còn một đêm để suy nghĩ.
Hai người bọn họ bỗng đối diện nhau, chìm chằm chằm vào đối phương, sau đó đột nhiên xoay mặt đi, trên mặt hiện lên vẻ ngại ngùng.
Ở độ tuổi mười tám này, việc nảy sinh tình cảm là chuyện thường tình, có điều Long chưa đủ chín chắn để hiểu điều đó, còn Nguyện thì lại giống như chưa quen nói chuyện với người khác hơn là có tình cảm.
Khoảng vài chục giây sau Long mới dám lên tiếng, nhẹ giọng nói: "Ừm... Ngày mai chúng ta đến cánh cổng không gian vùng Kanto, vậy chúng ta gặp nhau ở đâu đây?"
"Đến học viện trước đi, bảy giờ sáng có mặt tại phòng học này, gặp nhau rồi chúng ta cùng di chuyển tới cánh cổng không gian." Nguyện hơi lúng túng nói một câu rồi chậm rãi hướng về phía sàn đấu, nơi Pokemon của cô đang đấu với nhau.
Long lập tức gật đầu đáp: "Được được, quyết định như vậy đi!"