Chương 14: Bạn gái?
Buổi chiều, khoảng 5 giờ 30 phút.
Mặc dù đang là chiều tối, thế nhưng học viên vẫn còn ở trong học viện rất nhiều, một số đi ăn, một số nghỉ ngơi ở ký túc xá.
Tại lớp Ruby 1, nơi Long đang học, hiện tại số người trong lớp còn lại tám người, vài phút sau họ cũng bắt đầu rời đi đâu đó, chỉ còn Long và Nguyện cũng đang chuẩn bị rời khỏi lớp.
Bước tới trước cửa, Nguyện bỗng níu tay Long lại, nói: "Ừm... Nói sao giờ nhỉ? Lần này vào cánh cổng không gian có thể mình và cậu phải nghỉ học khoảng ba đến ngày ấy."
Nghỉ ba đến bốn ngày? Chỉ là đi thu phục Pokemon thôi mà mất nhiều thời gian như vậy à?
Khoan đã...
Long chợt nhận ra đêm hôm qua anh điều tra về cánh cổng không gian, biết được các vùng đất bên trong tương thích với các vùng đất trong phim Pokémon.
Nhưng vấn đề chính là, Long không biết liệu nó mô phỏng toàn bộ các tuyến đường, thị trấn và thành phố hay không.
Nếu thật sự mô phỏng giống hệt trong phim, thì có lẽ phải mất nhiều thời gian như Nguyện nói, vì diện tích không hề nhỏ chút nào.
Hơn nữa còn chưa kể đến việc không tìm được Pokemon thích hợp, chưa chắc gì ba đến bốn ngày đã đủ, ít nhất phải là một tuần.
Đương nhiên vấn đề nằm ở may mắn, nếu may mắn thì gặp Pokemon thích hợp với bản thân, còn không may thì phải cố tìm, chính vì vậy mới mất thời gian.
"Ý của cậu là...?" Long thắc mắc hỏi, dù vậy thì anh vẫn hiểu phần nào ý của Nguyện rồi.
Nguyện bình tĩnh như thể đây là chuyện bình thường trong học viện, đáp: "Đúng vậy, chúng ta phải xin nghỉ ba đến bốn ngày, hoặc nhiều hơn nữa."
So với trường học những năm về trước, học viện Pokemon bây giờ dễ xin nghỉ hơn, nói thế nào thì học viên cũng đóng một khoản chi phí tương đối cho viện, nghỉ một hai tuần chả thành vấn đề gì.
Suy cho cùng bên nhận được lợi ích vẫn là học viện, tuy nói bọn họ nhận được lợi ích nhiều, nhưng cũng bỏ ra số tiền khổng lồ để xây dựng, và cung cấp cơ sở vật chất tốt nhất dành cho học viện.
Vẫn còn một lợi ích tốt đối với học viên, bọn họ được tham gia các giải đấu do học viện tổ chức thường niên, người tham gia chắc chắn nhận được một khoản tiền tùy theo thứ hạng.
Cả buổi chiều này Long để cho Squirtle tự sử dụng các chiêu thức, còn anh thì nghiên cứu phúc lợi của học viện, cũng như thời gian diễn ra các giải đấu lớn nhỏ.
Long trầm tư một hồi, nhìn thẳng Nguyện, gật đầu nói: "Mình hiểu rồi, có lẽ chúng ta nên xin nghỉ một tuần...? Anh ngập ngừng, vài giây sau tiếp tục nói: "Ừm thì mình muốn thu phục Pokemon, tiện thể khám phá bối cảnh trong cánh cổng không gian, không vấn đề gì chứ?"
Một người đàn ông đi mời một người phụ nữ đi chung một tuần, mấy ai có thể đồng ý?
Chẳng qua, người đưa ra lời mời cùng tiến vào cánh cổng không gian là Nguyện, nên chắc cô ấy sẽ đồng ý thôi nhỉ?
"Không vấn đề gì, một tuần là khoảng thời gian thích hợp nhất để ra vào cánh cổng không gian rồi." Nguyện vậy mà đồng ý ngay lập tức.
Long khá bất ngờ, sau đó gật gật đầu, cả hai không nói lời nào nữa mà chỉ cười cười hướng ra ngoài cổng học viện, chuẩn bị đường ai về nhà nấy.
Trước khi hai người tách nhau ra do ngược hướng, Nguyện chợt nhớ ra một chuyện, nói: "Xíu nữa thì quên mất, cậu nhớ chuẩn bị tiền, một chút đồ ăn vặt và đồ ăn nhanh nha, bên trong sẽ cần dùng đến chúng. Vì đoạn đường khi bước vào cánh cổng không gian phải mất ít nhất nửa ngày đường đi mới có nhà, khách sạn hay quán ăn, chúng ta giống như đi dã ngoại vậy. Nhưng mình thấy tốt nhất nên mang theo lều và chuẩn bị thật nhiều đồ ăn, ngủ bên ngoài vừa giảm bớt chi phí, còn được hoà mình vào thiên nhiên. Yên tâm là mình sẽ mang theo vật dụng gia dụng để sinh hoạt ngoài trời."
Trong đầu Long lúc này tràn ngập những dòng chữ, chúng không ngừng chạy qua não bộ, làm cho đầu óc anh trở nên choáng váng.
Cô ấy quả thật nói nhiều hơn mình tưởng, nhưng mà mình thấy dáng vẻ này của cô ấy có chút đáng yêu là sao nhỉ?
Chậc, kệ đi, đây chính là chuyện tốt đối với mình và cô ấy, nhìn bị cô lập vậy thôi chứ cô ấy hiểu về thế giới này nhiều hơn ai hết.
Trước khi làm quen hoàn toàn với cuộc sống mời đầy kỳ ảo, mình nhất định phải học hỏi nhiều từ cô ấy!
Long liên tục gật gật đầu, giọng hơi mệt mỏi, đáp: "Mình nhớ hết rồi, chốc nữa về tiện đường mình sẽ ghé qua cửa hàng tiện lợi."
"Ừm, trước mắt cứ vậy đi..." Nguyện gật đầu chuẩn bị xoay đi thì bất ngờ lấy điện thoại ra, mở một mã QR lên, nói: "Cậu quét mã kết bạn đi, không nhớ gì thì cứ nhắn tin hỏi."
"Được." Long nhanh chóng quét mã, lập tức màn hình chuyển tới ứng dụng Insta, cả hai đã trở thành bạn bè trên mạng xã hội. Anh đưa màn hình lên trước mặt Nguyện, vừa vẫy vẫy tay vừa nói: "Xong rồi, mà giờ cũng sắp tối, chúng ta nhanh về nhà thôi, mình phải đón xe buýt nữa, bye bye."
"Ừm, hẹn gặp lại." Nguyện vẫy tay một cái rồi xoay người bước đi.
...
Buổi tối.
Trong lúc ăn cơm cha mẹ hỏi Long rất nhiều thứ đã làm vào hôm nay, ai cũng trầm trồ vì biết tin anh chính thức trở thành nhà huấn luyện.
Ăn xong được một lúc, cả nhà vẫn cùng ngồi ăn trái cây tráng miệng, Long vừa ăn vừa liếc liếc nhìn hai người bọn họ, còn chưa kịp nói ra thì mẹ anh đã nói trước.
"Long, con muốn đi đâu à?" Mẹ Phương từ đầu đã thấy một túi đồ được mua ở cửa hàng tiện lợi của Long.
Cha Đạt nhìn vào mắt Long, thẳng thắn nói: "Con muốn đi vào cánh cổng không gian để thu phục Pokemon đúng không?"
"Dạ, cha mẹ cũng biết rồi nên không giấu nữa, con muốn cha mẹ xin cho con nghỉ một tuần để vào cánh cổng không gian." Long vội vàng nói tiếp: "Cha mẹ yên tâm, con không đi một mình đâu, còn có một người bạn mới quen trong học viện nữa, cậu ấy tốt lắm, còn giúp đỡ con rất nhiều."
Sắc mặt cha mẹ anh không được tốt lắm, dường như không muốn anh đi vào cánh cổng không gian.
Dù nói thế nào thì Long cũng vừa mới tỉnh dậy, tính cách mười ba tuổi vẫn còn đó, chưa nhận thức được sự nguy hiểm của thế giới này.
Nhưng mà, Long là con của họ, thời gian trước kia chưa từng đòi hỏi họ điều gì, ngoại trừ mua băng đĩa phim Pokémon và sưu tập hình của chúng thôi. Dĩ nhiên chẳng đòi hỏi quá đáng như mua một tấm hình vài ba triệu, chỉ là muốn sưu tầm hình bình thường thôi.
Sau một khoảng thời gian tĩnh lặng, mẹ Phương bỗng thở nhẹ, đôi mắt đượm buồn nhanh chóng trở lại bình thường, nói: "Trước khi đưa ra quyết định, con có thể cho cha mẹ biết người muốn cùng con vào cánh cổng không gian là ai không?"
Cha Đạt chăm chú dõi theo hành động của Long, mới nhập học thôi đã kết bạn là tốt, nhưng cũng phải xem là ai mới được.
Đột nhiên Long cảm thấy hơi ngại ngùng, nhưng vì cơ hội tiến vào cánh cổng không gian, những chuyện khác đề không quan trọng nữa.
Sau đó, Long mở ứng dụng Insta lên, nhấp vào phần bạn bè, chỉ có duy nhất một người phụ nữ, 't.nn_tsohg'.
Long nhấp lần nữa vào 't.nn_tsohg' màn hình lập tức chuyển vào trang cá nhân, bên trông khá trống trải, chỉ có vài tấm hình chụp chung với Pokemon, và đặc biệt là tấm hình ở cuối trang.
Anh nhấp vào tấm hình, lập tức nó được phóng to lên, ban đầu anh nhìn thấy đôi mắt của Nguyện là màu xám hơi đục một chút. Nhưng tấm hình này lại nhìn rõ đôi mắt của cô ấy, một màu xám sáng có vài vệt màu lam rất huyền bí, kết hợp với khuôn mặt ấy càng làm tăng vẻ xinh đẹp lên thêm mấy phần.
X- Xinh quá!
Chắc không có vấn đề gì đâu ha?
Long nuốt một ngụm nước bọt, thoát về trang cá nhân rồi kéo lên trên, nơi tấm hình Nguyện chụp chung với bốn Pokemon của mình.
"Đây ạ, cô ấy là người bạn đầu tiên của con trong học viện, còn là nhà huấn luyện vô cùng tài năng nữa."
Mẹ Phương cầm lấy điện thoại, nhìn vào tấm hình Nguyện đeo mảnh vải lụa màu đen trên mắt, ngồi bên cạnh đám Pokemon.
"Đây là bạn gái của con à?" Mẹ Phương kinh ngạc thốt lên.
Cha Đạt nghe thấy liền liếc nhìn vào điện thoại, không khỏi ngạc nhiên: "Thật sự là bạn gái sao?"
B- Bạn gái?
Khoan, khoan đã...
Nghĩ kỹ lại thì từ này dùng vẫn đúng mà, cô ấy là con gái còn gì?
"K- Không phải như cha mẹ nghĩ đâu, cô ấy với con chỉ là bạn bè bình thường thôi." Long vội vàng giải thích.
Mẹ Phương nhìn vào tấm hình rồi nhìn vào mặt Long, khuôn mặt vẫn chưa hết kinh ngạc, nói: "Được rồi, con không cần phải hoảng như vậy, tình yêu nam nữ cùng lớp là chuyện bình thường. Có điều, cô bé này bị mù hả?"
"Cô ấy có thể nhìn thấy đường ạ." Long lắc lắc đầu, nói tiếp: "Chẳng qua không được nhìn thấy ánh sáng trắng, vì như thế sẽ khiến cô ấy mù loà vĩnh viễn. Nhìn vậy thôi chứ cô ấy vẫn rất ổn, đi lại tự nhiên như người bình thường. Tuy ban đầu có chút hạn chế về tầm nhìn, nhưng nhiêu đó là không đủ, năng lực huấn luyện Pokemon của cô ấy cực kỳ xuất sắc."
Hai người bọn họ nhìn nhau, sau đó nhìn lại Long, nếu là bạn gái thì có vấn đề gì đâu chứ?
Mẹ Phương ngẩn người một hồi lâu, nhìn chằm chằm vào hình ảnh của Nguyện trên điện thoại, nói: "Dù sao con cũng lớn rồi, ra ngoài tiếp xúc với thế giới cũng tốt, con cứ làm những vì mình muốn và thấy thích đi, cha mẹ hỏi chỉ để chắc chắn con không đi một mình thôi, từ đầu không có ý định từ chối."
"Đúng vậy, bây giờ con cũng nên trưởng thành hơn rồi, tiến về phía trước và thỏa mãn mong ước của mình đi." Cha Đạt ở bên cạnh mỉm cười nói thêm.
Long hơi nghẹn lòng, giọng run rẩy đáp: "Cha, mẹ, con hiểu rồi, cảm ơn cha mẹ đã cho phép."
Sau đó cả ba người cười nói vui vẻ, vây quần bên nhau, tạo nên cảm giác ấm áp khó tả.
Đồng thời Long cũng bắt đầu tìm tòi nghiên cứu xem nên thu phục Pokemon nào ở vùng Kanto, khi mà ở đây không có Chimchar hay hình dạng tiến hóa cuối là Infernape.