Tô Dương trở lại Kinh Thành, ở đó một thời gian liền dẫn Tần Tiểu Tiểu ra ngoài du lịch, cũng chính là tìm giết hung thú.
Dọc đường đi, biểu hiện của Tần Tiểu Tiểu tương đối khá.
Có thể là vì nàng xuất thân hoàng tộc Thanh Loan quốc, đã từng được huấn luyện đặc biệt, nên nền tảng của nàng rất tốt, nàng khiến Tô Dương rất hài lòng trên phương diện chiến đấu.
Vì vậy, Tô Dương cũng bắt đầu đóng vai trò người thây, chỉ dạy Tần Tiểu Tiểu cách tăng thực lực. Dẫu sao, đánh giết tới tận bây giờ, kinh nghiệm chiến đấu của Tô Dương cực kỳ phong phú, có thể chỉ dạy cho Tần Tiểu Tiểu rất tốt.
Hắn không chỉ dạy dỗ Tần Tiểu Tiểu vào ban ngày, mà đến tối còn chăm chỉ dạy dỗ nàng, dầu gì cũng là vợ chồng lâu năm với nhau rồi.
Thỉnh thoảng, hai người sẽ ngủ ngoài trời nơi rừng núi hoang vắng, ban đầu Tần Tiểu Tiểu có chút xấu hổ, nhưng phía trước không thôn, phía sau không làng, đám Liễu Mộng Vân đều không có ở đây, Tần Tiểu Tiểu rơi vào đường cùng, chỉ có thể chiều ý hắn.
Trong khoảng thời gian này, Bát Bảo Trai cũng ban bố việc bổ nhiệm Tô Dương và Liễu Mộng Vân.
Vân quốc Liên Bang nhận được một làn sóng viện trợ cực lớn, còn có năm vị Đế cấp Ngự Thú Sư đến làm việc tại phân bộ Bát Bảo Trai ở Vân quốc Liên Bang, trở thành thuộc hạ của Tô Dương.
Đương nhiên, nhiệm vụ của năm vị Đế cấp Ngự Thú Sư này ngoài việc giữ gìn cho phân bộ Bát Bảo Trai được vận hành ổn định ra, còn phải trợ giúp Vân quốc Liên Bang huấn luyện Ngự Thú Sư.
Chủ yếu là cho đám Vương Giả cấp Ngự Thú Sư kia của Vân quốc Liên Bang đi học!
Đại trận phòng ngự cho Kinh Thành cũng đã được bố trí, trở thành một trong những thủ đoạn phòng ngự chủ yếu của Kinh Thành Vân quốc Liên Bang.
Lúc này, cảnh tượng ở Vân quốc Liên Bang hoàn toàn phồn hoa thịnh vượng.
Tô Dương không nhúng tay vào chuyện ở phân bộ Bát Bảo Trai, hắn chỉ để Liễu Mộng Vân lưu tâm một chút.
Có sự liên hợp hiệp trợ giữa Bát Bảo Trai và Vân quốc Liên Bang, Bát Bảo Trai xác nhập vào thương hội ở Vân quốc Liên Bang không xảy ra bất kì phiền phức nào. Bát Bảo Trai cũng dựa theo thương lượng từ trước, chia bảy phần tiền lời kiếm được từ trong Vân quốc Liên Bang giao cho Vân quốc Liên Bang.
Bất kể nói thế nào, đều là Vân quốc Liên Bang chiếm phần hời.
Đại khái hơn hai mươi ngày trôi qua, Tô Dương thấy thời điểm đã đến, liền rời khỏi Kinh Thành, chạy tới Bát Bảo Trai, Đàm Chỉ Thanh đã hào phóng như vậy, Tô Dương không thể không nể mặt nàng.
Vốn dĩ Hạ Na cũng muốn cùng đi với Hạ Na, lại bị Tô Dương để lại.
Hiện tại, Hạ Na là người đã mang thai, chạy khắp nơi cùng hắn thật sự không thích hợp. Hơn nữa thế cục Trung Vực hiện tại khá ổn định, không cần chiến đấu, Hạ Na ở lại Vân quốc Liên Bang với đám Liễu Mộng Vân sẽ tốt hơn.
Trở lại Bát Bảo thành, Tô Dương gặp được Đàm Chỉ Thanh. Thấy Tô Dương trở về, đàm Chỉ Thanh cũng rất vui:
- Tô hội phó, chúng ta cần ngươi thử phục sinh lại một người.
Nếu đã không cần phải giấu giếm gì nữa, Đàm Chỉ Thanh gọi là Tô Dương là Tô hội phó cũng không có vấn đề gì.
- Được.
Tô Dương gật đầu đồng ý, chuyện này đã quyết định từ trước rồi.
- Đúng rồi, trứng Thần cấp thượng phẩm sủng thú đâu?
- Đương nhiên đã chuẩn bị xong cho ngươi.
Đàm Chỉ Thanh lấy ra một cái hòm sắt từ nhẫn không gian.
- Lôi Kỳ Lân, tiềm lực trưởng thành Thần cấp thượng phẩm, đây được xem là trứng hung thú trân tàng của Bát Bảo Trai. Ta nhớ năm ấy khi ta còn chưa rời khỏi Bát Bảo Trai đến Đại Tấn Đế Quốc, vẫn luôn muốn có con Lôi Kỳ lần này.
Đàm Chỉ Thanh cười mở nắp hòm ra, từ trong hòm lập tức bốc lên sương mù.
Sau khi sương mù tan đi, Tô Dương liền thấy được quả trứng hung thú to bằng trái bóng rổ, trên vỏ trứng hiện đầy lôi văn cuồng bạo, thoạt nhìn khiến người ta run rẩy vì kinh ngạc.
Dò xét cặn kẽ thuộc tính của Lôi Kỳ Lân, quả nhiên Đàm Chỉ Thanh không lừa hắn. Đúng thật là Lôi Kỳ Lân tiềm lực Thần cấp thượng phẩm.
- Đàm Hội trưởng không tiếc sao?