Xuất thân tầng lớp thấp nhất, trải qua cuộc sống lang bạc đó đây, Hạ Na hiểu rõ nếu không có cha mẹ ruột hoặc cha mẹ trên danh nghĩa, tâm hồn trẻ nhỏ sẽ bị thương tổn nhiều thế nào!
Với lại, đứa nhỏ biết cha mình là Tô tướng quân... Không nên cảm thấy kiêu ngạo sao? Chà chà!
Người mẹ là nàng đây thật có bản lĩnh!
Hạ Na nghĩ như vậy đấy.
Lĩnh giấy hôn thú cũng không phải chuyện gì khó.
Hội nghị gia đình đã kết thúc một cách hồ đồ như thế.
Lúc tan cuộc, cả Hạ Na lẫn Tô Dương đều cảm giác như đang ở trong mộng. Vốn dĩ Tô Dương đã chuẩn bị sẵn phải lên pháp trường, không ngờ Liễu Mộng Vân lại bỏ qua cho hắn đơn giản như vậy. Vốn dĩ Hạ Na đã chuẩn bị sẽ bị Liễu Mộng Vân mắng một trận, kết quả Liễu Mộng Vân lại bức bách nàng đi lĩnh giấy hôn thú với Tô Dương.
Sau khi rời đi, Tô Dương và Hạ Na trao đổi ánh mắt với nhau một chút, cùng xác nhận đây không phải là mơ. Nhìn thấy Tô Dương đi với mình, Hạ Na liền dùng một tay đẩy Tô Dương về phía cửa phòng Liễu Mộng Vân.
Dường như Tô Dương hiểu được ý Hạ Na, hắn lập tức đi vào phòng Liễu Mộng Vân.
Kết quả, chờ Liễu Mộng Vân tắm rửa xong bước ra, nàng vẫn còn hơi tức giận, lại đuổi hắn ra ngoài, bảo hắn đi tìm Tần Tiểu Tiểu.
Đi trên hàng lang trống rỗng, Tô Dương cảm giác mình bị xua đuổi.
Hắn đẩy cửa phòng Tần Tiểu Tiểu, phát hiện bên trong không có một bóng người.
- Haizz!
Tô Dương nặng nề hít sâu một hơi, Tần Tiểu Tiểu đang tắm rửa ư?
Hắn kéo chăn ra, một mình chui vào, dù sao Tân Tiểu Tiểu cũng sẽ không đuổi hắn đi!
Hắn cần tìm một chỗ ngủ.
Kết quả, Tô Dương ngủ thẳng giấc đến khi trời sáng hẳn, lúc Tần Tiểu Tiểu đẩy cửa phòng mới phát hiện ra hắn.
Tần Tiểu Tiểu kinh ngạc nói:
- Phu quân, sao ngươi lại ở đây? Ngày hôm qua không phải ngươi ở chỗ Mộng Vân tỷ ư?
Tô Dương lật người lại:
- Mộng Vân tỷ của ngươi bảo ta tới đây!
- Sao ngươi không gọi ta?
- Ta cũng không ngờ bây giờ ngươi mới trở về, ta nghĩ ngươi chỉ tán gẫu với Hạ Na chút thôi...
Không sai!
Ngày hôm qua Tô Dương đợi nửa giờ, liền phát hiện không hợp lý.
Hắn điều tra một chút, liền biết được Tần Tiểu Tiểu đang ở trong phòng Hạ Na.
- Ta cũng không biết nữa, trò chuyện một hồi ta liền chui vào chăn của nàng, cuối cùng có chút buồn ngủ, thế là ngủ luôn trong phòng nàng ấy.
Tần Tiểu Tiểu ngượng ngùng nói.
- Không có việc gì!
Đương nhiên Tô Dương sẽ không so đo việc này, thỉnh thoảng ngủ một mình, cảm giác cũng không tệ lắm.
- Đúng rồi, ngày hôm qua các ngươi nói chuyện gì mà lâu như vậy?
- Cái này... Cái này... Thì tâm sự chuyện sinh con...
- Nàng nói như thế nào?
Tần Tiểu Tiểu vẻ mặt cầu xin nói:
- Nàng bảo ta cố gắng tăng thực lực lên, còn nói nhất định là do thể chất ta quá yếu!
Cách nói này cũng không sai, đúng là thực lực Tân Tiểu Tiểu cần được tăng thêm, không thể để nàng tiếp tục tụt hậu được.
Người một nhà vui vẻ hòa thuận ăn một bữa bữa sáng.
Lúc ăn cơm, Giai Tử thỉnh thoảng nhìn về phía Liễu Mộng Vân, Tô Dương cùng Hạ Na, nhìn thấy ba người bọn họ bình tĩnh như thường, trong lòng nàng có chút rối rắm.
Tiếc nuối! Ước ao!
Hoặc cũng có thể là cảm xúc khác, dù sao tâm trạng nàng đang rất phức tạp.
Liễu Mộng Vân thuận miệng hỏi:
- Sắp tới định làm gì?
- Đi thăm mẹ và em gái, rồi nghỉ ngơi thêm một thời gian, thuận tiện mang theo Tịch Diệt Phượng Hoàng, Ứng Long với Thời Quang Chi Long thăng cấp.
Cái gọi là nghỉ ngơi của Tô Dương chính là mang nhóm sủng thú đi tìm giết hung thú!
Kỳ thực cũng không khác tu luyện là bao, hắn vốn là một kẻ không ngồi không được.
- Ừm!
Liễu Mộng Vân gật đầu.
- Chúng ta cùng trở về, khi các ngươi ra ngoài tìm giết hung thú, nhớ mang theo Tiểu Tiểu.