Thất Thải Mê Huyễn Điệp cũng không thể thường xuyên quan sát Hạ Na, đây vốn là hành vi cực kỳ không lễ phép.
Tô Dương sợ đến nỗi đánh rơi cả xà phòng thơm,
- Chuyện khi nào?
- Xem tình huống linh hồn, hẳn là phải hơn một tháng rồi!
- Trước chiến tranh?
- Đúng vậy!
Mang con cùng lên chiến trường... trong nháy mắt huyết áp Tô Dương tăng vọt, suy nghĩ một chút, hắn lại hít sâu một hơi.
Cảm giác cực kỳ bất đắc dĩ.
Hắn qua loa tắm xong, choàng khăn tắm bước ra khỏi phòng tắm...
Hắn cũng không tiện trách Hạ Na, là bản thân hắn không chú ý, không sử dụng biện pháp an toàn. Chẳng qua hắn không ngờ lại dễ dàng như vậy...
Không phải nói là xác suất Thần cấp Ngự Thú Sư sinh được con rất thấp sao? Sao đến lượt hắn xác xuất lại tăng vọt như vậy?
Cũng không phải là Tô Dương không thích trẻ con, chỉ là hắn cảm thấy tuổi tác Hạ Na có hơi nhỏ, tính cách lại có phần trẻ con, còn lâu mới thành thục ổn trọng được như Liễu Mộng Vân.
Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là vấn đề mối quan hệ của hai bên.
Không phải Tô Dương kéo quần lên liền không muốn nhận người.
Dù là ở Vân quốc Liên Bang hay Ngự Thú Sư đại thế giới, Ngự Thú Sư cưới nhiều vợ là chuyện rất bình thường, thậm chí Ngự Thú Sư lợi hại còn cưới hơn mấy chục người. So sánh qua lại, Tô Dương đã có thể xem là cực kỳ khắc chế.
Chủ yếu là hắn muốn xem thử Hạ Na suy nghĩ thế nào, tâm tư Hạ Na thường xuyên khác hẳn người thường. Còn việc Hạ Na mang thai ra chiến trường, hắn cũng không muốn truy cứu nữa.
Chuyện đã xảy ra, truy cứu là không cần thiết.
Hắn ra khỏi cửa, trong phòng khách chỉ có Liễu Mộng Vân cùng Giai Tử, bảo mẫu người giúp việc, có cả con trai của hắn. Hắn đi thẳng đến phòng Hạ Na.
Hạ Na nhìn thấy hành động của Tô Dương, chân mày hơi nhíu lại.
Giai Tử cúi đầu, từ trong nhẫn không gian lấy ra một túi hạt dưa đưa cho nàng, bản năng nói cho Giai Tử biết, dường như sắp có chuyện xảy ra! Nói không chừng nàng có thể được ăn dưa.
Không sai, nàng chính là thích xem náo nhiệt như vậy đấy!
Cửa phòng Hạ Na không khóa, Tô Dương vặn núm cửa một cái liền đi vào.
Hạ Na đang nằm trên giường, quay đầu lại nhìn thấy là Tô Dương đến cũng lấy làm kinh hãi, khi thấy Tô Dương chỉ khoác một cái khăn tắm đã xông vào phòng của mình, Hạ Na càng kinh ngạc hơn.
- Sao ngươi lại tới?
- Ta không thể đến đây sao?
- Mộng Vân cùng Tiểu Tiểu đang ở nhà đấy!
Hạ Na thấp giọng nói, lắc lắc cái chân nhỏ, cười híp mắt hỏi tiếp:
- Ngươi không sợ Mộng Vân tỷ tìm ngươi gây phiền phức sao?
- Có phải ngươi đã mang thai rồi?
Tô Dương trực tiếp nói thẳng.
Hạ Na ngượng ngùng nhìn Tô Dương:
- Ha ha, bị ngươi phát hiện?
Tô Dương khóa cửa lại, ngồi lên giường bên cạnh Hạ Na:
- Đã lâu như vậy mà ngươi còn mang thai ra chiến trường...
Hạ Na thè lưỡi:
- Lúc đó còn chưa được bao lâu, ta cũng không cảm thấy vướng bận gì.
Tô Dương hỏi:
- Ngươi nghĩ như thế nào?
- Cái gì mà nghĩ như thế nào?
- Muốn ta cưới ngươi không?
- Ngươi không sợ Mộng Vân tỷ?
Hạ Na cười hì hì hỏi.
Tô Dương nói muốn lấy nàng, nàng vẫn thật vui vẻ. Còn chuyện Tô Dương có hai vợ, đương nhiên Hạ Na không thèm để ý, nếu để ý thì nàng đã không phát sinh quan hệ với Tô Dương.
Còn về thân phận Thần cấp trung phẩm Ngự Thú Sư của mình, Hạ Na lại càng không quan tâm. Nàng hiểu rất rõ bản thân có những gì, nếu không nhờ Tô Dương, nàng sống được đến lúc này hay không cũng là vấn đề, lại càng đừng mong trở thành Thần cấp Ngự Thú Sư.
Nàng chính là nhờ vào Tô Dương mới có thân phận và địa vị như ngày hôm nay.
Tô Dương bất đắc dĩ nói:
- Không sao cả, cho dù Mộng Vân tỷ của ngươi có tức giận, ta vẫn sẽ thừa nhận, cũng không thể không chịu trách nhiệm được.
- Ngươi thật tốt!