Cái tên này hơi ghê.
- Đưa cho ta làm gì?
Đàm Chỉ Thanh lấy ra một viên Kính Ma Nhãn Châu khác, nói:
- Chỉ cần ta bóp nát viên này, viên trên tay ngươi cũng sẽ bể nát.
- Đưa tin?
- Đúng vậy.
Đàm Chỉ Thanh gật đầu.
- Nếu như có việc gấp cần tới ngươi, ta có thể thông qua thứ này nói cho ngươi biết, hi vọng ngươi có thể gấp rút trở về.
- Nếu như ta ở những không gian khác thì sao?
- Cũng được!
Tô Dương cau mày hỏi:
- Ngươi có thể thông qua nó cảm ứng được vị trí của ta sao?
- Không thể!
Đàm Chỉ Thanh lắc đầu, nói:
- Không tin, ngươi có thể thử xem.
Tô Dương thử đưa năng lượng vào bên trong, đúng là hoàn toàn không thể liên hệ với con mắt còn lại.
Nhưng vì để chắc chắn, Tô Dương lấy đi con mắt trong tay Đàm Chỉ Thanh, lại giao con mắt trong tay mình cho nàng. Đàm Chỉ Thanh nhìn động tác của Tô Dương, cơ mặt giật giật.
- Đồ chơi này quý giá lắm à?
Tô Dương lại hỏi.
- Kính Ma chỉ là Đế cấp sủng thú, không tính là quý giá, chẳng qua nó khá hiếm thấy mà thôi, số lượng thứ này trong Đại Tấn Đế Quốc cũng tạm.
- Trên tay ngươi còn nữa không? Cho ta mấy đôi!
Tô Dương thấy biểu tình của Đàm Chỉ Thanh có chút không đúng, vừa cười vừa nói.
- Đàm Hội trưởng, không nên keo kiệt như vậy nha!
Đàm Chỉ Thanh lại lấy ra ba đôi, bỏ vào trong tay Tô Dương.
- Thứ này khá có ích cho ta, cảm ơn!
Nghe Tô Dương cảm ơn, biểu tình trên mặt Đàm Chỉ Thanh mới khá hơn một chút.
Có thể nhận được sự cảm kích của Tô Dương, ba đôi Kính Ma Nhãn Châu này bị “cho” đi vẫn có chút giá trị!
Chờ Tô Dương đi rồi, Đàm Chỉ Thanh nói chuyện Tô Dương đã rời đi cho Đàm Minh biết.
Đàm Minh cau mày hỏi:
- Ngươi có điều tra được nội tình của Trần Phong trưởng lão không?
Cho dù bọn họ có xem Tô Dương như người một nhà, nhưng thực lực cùng sự xuất hiện của hắn thật sự quá thần bí.
Đôi cha con Bát Bảo Trai này vẫn rất hiếu kỳ về thân phật thật sự của Tô Dương. Hai người luôn muốn tìm tòi nghiên cứu một phen, thuận tiện bảo đảm thêm một chút.
Đàm Chỉ Thanh đáp:
- Gần đây bận quá nên vẫn chưa phái người đi thăm dò. Tuy nhiên chỉ cần hắn từng xuất thủ ở Ngự Thú Sư đại thế giới thì đều có thể tra ra được, sủng thú của hắn đã bại lộ gần hết, chúng đều rất đặc biệt khiến người ta có ấn tượng sâu sắc.
Nếu Tô Dương chỉ bại lộ một hai con sủng thú, bọn họ còn không dễ điều tra ra. Nhưng nếu số lượng sủng thú bị bại lộ càng nhiều, thì càng có thể tìm được chính xác Ngự Thú Sư đó.
Ngự Thú Sư đại thế giới có rất nhiều hung thú, một vài loại hung thú cùng loài có đặc điểm cực kỳ giống nhau, cho dù là Thần cấp Ngự Thú Sư có nghề nghiệp là chuyên gia giám định hung thú cũng rất khó nhận biết hết toàn bộ.
Rất nhiều Ngự Thú Sư khó tránh khỏi có sủng thú giống nhau, nhưng nếu một Ngự Thú Sư để lộ quá nhiều sủng thú sẽ rất dễ bị tìm ra. Hai con sủng thú giống nhau thì còn có thể hiểu được, nhưng hầu hết đều giống thì khả năng không lớn, nhất là loại cường giả như Tô Dương!
- Ừm!
Đàm Chỉ Thanh gật đầu.
- Nhưng ta cảm thấy có thể bắt đầu từ Vân quốc Liên Bang, con sủng thú Thực vật hệ kia của hắn đặc sắc như thế, lại có hình thể khoa trương đến vậy, chỉ cần là người từng gặp nó ắt hẳn sẽ không quên...
Nói đến đây, Đàm Chỉ Thanh đột nhiên vỗ ót một cái:
- Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, lúc đó Vân Thục Doanh đã tìm được manh mối thông qua khẩu âm của Trần Phong trưởng lão, cũng là ở gần Thanh Loan quốc. Trước đó ta có lệnh cho Vân Thục Doanh phái người đi điều tra, nhưng rồi chúng ta phải đối phó Thần Long Thương Hội, ta liền quên chuyện này mất.
- Vậy thì gọi Vân trưởng lão đến hỏi một chút, lần này Trần Phong trưởng lão bại lộ nhiều như vậy, nói không chừng nàng đã có đầu mối.
- Cũng đúng!