M9:sau đây sẽ là tập 6 và tin vui(chắc vậy) là có vẻ bên eng sẽ được làm tiếp nên thời gian deplay~ sẽ khó đây
M9:tin vui thứ hai dành cho tại hạ, sẽ đi du lịch vào thứ 5 và tối thứ 6 mới về nên lúc đó sẽ không có chương mới đâu
---
Chương 140:Thương nhân đến từ vương quốc tự do Hameln
Vương quốc tự do Hameln. Đó là một đất nước kì lạ khi chả có gì được gọi là hoàng tộc hay quý tộc cả. Chính xác hơn, thì đó là một quốc gia được thành lập bởi 8 thương nhân. Tắm thương nhân đó rất giàu và là người nắm giữ nhiều tài sản nhất đất nước. Mỗi người trong số họ điều có thể cạnh tranh với một quốc gia nhỏ
Đối với công chúng, thì danh tính thực sự của họ chưa bao giờ được đề cập đến. Tuy nhiên, họ được biết đến là [Thập Tự Tiên Nhân]. Họ tôn trọng hiến pháp hơn là tình cảm của công chúng nhưng không thể phụ nhận rằng trong khắp lục địa thì vương quốc Hameln là một trong những quốc gia thị vượng nhất
Một trong những nhân vật nổi tiếng của vương quốc Hameln nắm giữ 1 chỗ trong Thập Tự Tiên Nhân là cháu gái của Benjamin G Chester. Cháu gái của ông là một trong những người phụ nữ đầu tiên chiếm được vị trí đó và nổi tiếng hơn, tên cô là Elizabeth G Chester(M9: G?)
Lúc đầu Elizabeth là tiếp tân đầu tiên của công hội mạo hiểm giả. Nhưng nhiều thời gian trôi qua, nhiều mạo hiểm giả cấp cao đã gửi quỹ của mình cho guild mà cô đảm nhiệm nó. Chẳng mấy chốc, cô đã cái tài sản riêng và tiền từ đống nguyên liệu quái vật đã được bán. Không lâu sau, cô trở thành người phụ nữ đầu tiên được xếp vào vị trí Thập Tự Tiên Nhân. Có tin đồn nói rằng cô là một con gái của gia tộc hoàng gia đến từ đất nước khác. Thậm chí còn có tin đồn nói rằng sẽ có người sẵn sàng hi sinh bản thân họ cho Elizabeth vì cô mang một kĩ năng đặc biệt [Phù Thủy của sự Cám Dỗ]
Thực tế, điều đó cũng đúng. Vì số tiền mà mạo hiểm giả gửi Elizabeth giữ là không hề nhỏ. Sau khi Elizabeth nhận phần thưởng thì ngay lập tức thay đổi công việc của cô thành thương nhân và bỏ nghề tiếp tân mạo hiểm giả. Cô đã mở một cửa hàng nhỏ nhưng nó phát triển rất nhanh. Tất nhiên, sự giàu có trong vương quốc Hameln không hề lạ. Sự dùng toàn bộ tài sản và quỹ riêng của mình. Không lâu sau cô đã trở thành một trong những thành viên của Thập Tự Tiên Nhân. Cô đã đạt được chỗ đó khi chỉ mới 13 tuổi
Một tiếng gõ cửa vang lên
“Vào đi”
Đó là một cô gái tóc vàng và đeo kính có gọng bạc, mang theo một tờ giấy
“Benjamin-san, thực sự có lí do gì mà phải điều tra một đứa trẻ không? Ông nghĩ rằng nó chỉ tổ phí thời gian…”
Đằng sau cô gái là một ông già, với những chuyển động phóng đại, ông đến đây như thể là muốn ghẹo Benjamin. Chắc chắn người duy nhất có thể hành động như thế với Benjamin ở vương quốc Hameln này chỉ có thể là ông già này
“Vì thế, ngài đã gửi Victor điều tra vấn đề này. Tại sao ngài lại gửi Victor đi? Hắn vô dụng lắm. Ngài không biết gì về hắn sao Benjamin-san?”(Lão già)
“Chà, cháu luôn tự quyết định bằng đôi mắt của mình mà”(Benjamin)
“Hahaha. Bản báo cáo đó khiến ông khá tức cười. Cái gì mà Yu Sato đã chiến đấu với một con rồng? Nếu như cái tên đó không chịu tìm kĩ nó hơn thì cánh tay phải của Benjamin-san chả khác gì dùng để trưng cả”(Lão già)
“Rusty, vậy sao ông không cho cháu biết ông định báo cáo cái gì đi?”(Benjamin)
Ông già này tên là Rusty là một giáo viên và là người chăm sóc Benjamin khi còn nhỏ, đó là lí do tại sao ông lại nói như thế với Benjamin
Trong bộ nhớ của ông nhớ được là đó là khi Benjamin còn là một đứa trẻ và được gọi là Oji-san, nhưng giờ ông đã trở thành một lão già rồi. Ông nhìn vào con đường bị tuyết phủ lên với đôi mắt trống rỗng
“Rusty?”
“Ah vâng!”
Rusty ngạc nhiên trước sự giận dữ của Benjamin, và tất cả điều biết rằng nếu như Benjamin mà giận lên thì mọi thứ điều bị biến mất mà không còn dấu vết và chả có thể đếm cơn giận của cô bằng những đầu ngón tay
“Victor đã làm rất tốt trong việc điều tra Yu Sato”(Benjamin)
“Ừ, nhưng với những điều đó, thì ai mà không làm được chứ”(Rusty)
“Vậy, hãy kể cho cháu biết về những điều mà Victor chưa điều tra được từ Yu Sato đi?”
“Con có biết tam hoàng thử của vương quốc Moberu, thương nhân của đế chế Daelim, gián điệp từ Đức Chúa Trời, rằng tất cả điều chả biết một chút gì về đứa trẻ đó. Còn Victor sao, hắn có thể biết được gì? Chỉ tổ phí thêm tiền nếu điều tra thêm thôi, ngay cả việc đứa trẻ đấu với con rồng, thì hắn còn chả viết vào nữa”
“Có vẻ như cháu đoán đó là sự thật”
“Hahaha, Benjamin-san, mặc dù Rusty khá tệ, nhưng ông có thể biết được nói dối và lừa gạt. Con có biết Yu Sato đang được hội mạo hiểm giả ở thành phố Comer và Bá Tước Mussu bảo vệ không? Ông đã gặp rất nhiều khó khăn khi đi điều tra đấy”
Sau đó Rusty lấy các bản báo cáo của ông và tóm tắt nó lại cho Benjamin. Benjamin thậm chí còn khen ngợi vì ông đã rất bận rộn khi phải viết bản báo cáo. Sự khác biệt giữ Victor và Rusty rất là lớn. Báo cáo của Rusty rất chi tiết và đầy đủ thông tin về Yu, ông rất xứng đáng được khen ngợi
“Diều này cũng đã được đề cập trong bản báo cáo của Victor. Thật sự cậu đó có thể sử dụng ma thuật [Thời Không] sao?”
“Hahaha, thực sự đó là tất cả những gì mà Victor báo cáo sao? Đối với ông, chả có gì nghi ngờ về điều đó cả, không chỉ thế, đứa trẻ đó còn sử dụng ma thuật khác như [Hắc Thuật][Quang Thuật][Tinh linh Thuật] và gần đây bản báo cáo còn nói rằng đứa trẻ đó còn sử dụng được [Long Thuật]”
Bản báo cáo của Rusty khiến cho Benjamin phải nhứng mày. Thông thường thì Benjamin sẽ giữ vẻ mặt bình tĩnh và không bao giờ để lộ cảm xúc của mình và tất nhiên phản ứng của cô khiến cho Rusty cảm thấy vui lên
“Benjamin, con không thấy ngạc nhiên sao? Yu cũng có mối quan hệ rất tốt với Joseph [Ngọn Giáo Thánh] đấy. Mặc dù nó không chắc chắn thì bản báo cáo có ghi họ hay cãi(thực chất là mỗi mình Yu) nhau liên hồi luôn đấy”
“Rusty, dự trên báo cáo của ông thì cháu chắc chắn Yu Sato rất mạnh. Nếu không, thì tại sao bộ trưởng bộ tài chính Ivory-san lại giữ bí mật này. Tên đó còn chả nói một chút thông tin gì về Yu Sato và giờ cháu đã hiểu rõ”
“Hahaha Benjamin-san, đúng thế. Yu Sato là một tân binh và nhiều phe khác chả biết được. Tuy nhiên, vài năm nữa thôi, thì sẽ có tới một lực lượng đấy. Ngay cả một quốc gia sẽ đi tìm và bắt đứa trẻ đó, và khi thời gian đó tới, thì sẽ là quá muộn. Mặc dù không thấy Status của đứa trẻ đó, nhưng chắc chắn ta không nên nhìn xuống(ý là khinh thường) cậu bé mười ba tuổi đó.
Đứa trẻ đó tầm nhìn rất rộng đó”
“Được rồi, hãy chuyển bị cho cháu một chuyến đi hoặc liên lạc tới Yu-san”(M9:dớp thính????)
“Vậy thì hãy tha lỗi cho ta, ta sẽ gửi yêu cầu đến công hội mạo hiểm giả”
---
Sau khi đi ra khỏi công hội mạo hiểm giả, Yu đi đến đại lí nô lệ. Lúc trước cậu đến đây, cậu chả được đón tiếp một cách hào phóng nhưng lần này, cậu được phép vào căn phòng khác, không phải
là chỗ cậu đã mua Marifa
“Hohoho, có phải cậu ở đây là vì vấn đề mà ta đã thảo luận lúc trước?”
“Ừ, vậy ngươi đã chuẩn bị chưa?”
“Tôi đã nghe từ Marifa, nhưng cậu có thể giải thích lần nữa được không?”
“Ừ, tôi đang nghĩ đến việc mở một cửa hàng. Nếu là tiền bạc, thì tôi có thể tự chu cấp”
“Tôi biết Yu-san không thiếu tiền, tuy nhiên, thứ mà cửa hàng không chỉ là tiền mà còn mặt hàng nữa. Những thứ vật tư như quần áo, vật nuôi, đồ nội thất, phải mất rất nhiều thời gian và ít nhất là khoảng 5 năm. Chưa kể vài năm nữa thì phải có nhân viên xin vào làm, nuôi trồng, may vá, và thậm chí dụng cụ nữa, thậm chí với cả một thợ rèn hạng nhất, thì cũng chả đủ thời gian”
Nhiều thương nhân đã hỏi Yu các mặt hàng của cậu, số tiền đó thậm chỉ đủ cho một ngôi làng duy trì một vài tháng. Ngay cả đại lí nô lệ lớn nhất thành phố Comer cũng chả đáp ứng được nhu cầu của cậu
“Vậy thì, sẽ mất bao lâu?”
“Tôi không biết. Có lẽ vài tháng?”
“Lâu đấy, tôi chả rảnh hơi mà chờ đâu”
Mago chả nói gì được. Anh muốn đạp lại sự kì vọng của Yu và thu thập những thứ mà Yu cần. Đó là vì Yu đã làm cho anh rất nhiều thứ. Giống như khi những đám bộ trưởng bộ tài chính quấy rầy anh và khiến anh phá sản, Yu chính là một trong những lí do mà anh có thể vực dậy và chứng minh sức mạnh của cửa hàng anh. Bây giờ, mỗi chi nhánh, luôn được xác sống bảo vệ 24/24 được ma thuật [Thời Không] mang tới. Thậm chí vài ngày trước, một tên từ bộ trưởng bộ tài chính cố gắng đốt cháy cửa hàng vào buổi tối đã bị xác sống của Yu bắt lại
Khi các đại lí nô lệ biết chuyện gì đã xảy ra khi nhìn vào đám xác sống, họ đã biết rằng Yu đã giúp họ rất nhiều. Bây giờ anh chỉ có thể nhìn Yu trong im lặng
Mặc khác, Namari không quan tâm đến cuộc nói chuyện nhàm chán và ăn đồ ngọt. Marifa đứng phía sau Yu với vẻ mặt vô cảm và Momo liếc nhìn xung quanh trong mũ của Yu
“Chủ nhân, xin đừng vào đó!”
“Đừng lo, ta là người quen của Mago-san mà”
“Nhưng, hiện giờ thì không được! Mago-san đã để lại lời nhắn là ngài ấy hiện đang bận!”
Ở bên ngoài căn phòng vang lên ầm ỉ, đôi mắt Mago hướng đến chỗ cánh cửa đã được mở tung ra
“Yu-san, ta đến đây để gặp cậu!”
“Yu-san, đây là ai?”
“Tên ta là Victor, bây giờ ta với cậu có thể nói chuyện chứ?”
Người đàn ông tên Victor tiếp cận Yu mà không hề xóa đi nụ cười của mình
Kì tới:Chú ý