Vào ngay buổi chiều hôm đó mọi người nghe được tin là nhỏ Vy bị gạch tên ra khỏi đội sao đỏ của Trường. Do bị thầy giám thị phát hiện là lạm dụng chức vụ cho việc cá nhân, cụ thể là con nhỏ đấy cứ ngứa mắt ai là liền bịa tội ra để ghi vào sổ, làm trừ điểm lớp người ta.
Đứa nào đứa nấy trong lớp 12C1 đều cười hớn hở như trúng số.
Đáng đời mày lắm nhóc con, cho chừa cái tội vênh váo.
Hoàng Tuấn Anh đang nằm gục trên bàn, cậu để mặc Hà Anh đang buộc chỏm tóc cho mình. Cậu ngoan ngoãn giữ im như vậy miệng thì hỏi cô:
“Sợ không?”
“Sợ cái gì?” Hà Anh hỏi lại.
Tuấn Anh quay mặt lại nhìn cô, cậu khẽ đưa tay lên vén nhẹ tóc của cô cho gọn, cậu mỉm cười nói:
“Cậu nghĩ xem nào, tớ có nên làm cho mình bớt đẹp trai đi được không nhỉ? Chứ nhìn cậu như thế này tớ đau”
Miệng cười tim đau là có thật, cậu nghe Hà Anh kể mọi chuyện cho cậu xong, trong lòng cậu dậy sóng vừa thấy có lỗi vừa thấy đau đớn. Chỉ tại cậu mà Hà Anh chịu rất nhiều ấm ức, luôn bị làm phiền dù cho cô chẳng làm gì cả, hai năm học Hà Anh luôn bị dính vào mấy chuyện kiểu này và nguyên nhân khiến cô phải hứng chịu chúng là do cậu.
Hà Anh búng nhẹ vào trán của cậu mắng yêu.
“Ngốc quá, mấy chuyện đấy thì nhằm nhò gì với tớ. Cậu cứ bao bọc tớ quá nên nghĩ tớ không biết bảo vệ mình đúng không?”
Tuấn Anh không đáp lại lời cô.
Vụ con rắn kia là một bạn nam nào đó bỏ vào trong ngăn bàn của Hà Anh, còn người đập chết con rắn và bảo bạn nam ấy làm vậy không ai khác chính là nhỏ Vy.
Mấy đứa bạn của Vy sốc, không thể tin nổi người bạn hiền lành dễ thương của mình lại có thể làm những việc kinh khủng này. Càng sốc hơn khi một bạn khác kể là, Vy có sở thích chụp ảnh sưu tập những động vật chết, có lần bạn ấy mượn điện thoại Vy để gọi điện cho gia đình và lỡ ấn vào thư viện ảnh, nhìn những tấm ảnh Vy chụp bạn kia sợ hãi, từ ấy không dám tiếp xúc với Vy nữa.
Có cái sở thích quái đản này, sao dám chơi cùng.
Cái kết của nhỏ Vy mọi người trong trường ai cũng đoán được.
Bị bạn bè xa lánh, bị bố dạy dỗ nghiêm khắc, bị mất đi thiện cảm trong mắt của tất cả mọi người.
Cứ mỗi lần nghĩ lại mọi người đều than ngắn thở dài.
Ôi, đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời.
____
Tháng 2 năm 2023.
Tết Nguyên Đán vừa kết thúc, kết quả thi thử Tốt Nghiệp THPT của Trường S cũng đã có.
Dương Hà Anh cầm tờ phiếu trả lời trắc nghiệm môn Toán trên tay, cô gật đầu rất hài lòng. Hoàng Tuấn Anh cũng ngó vào tờ giấy của cô sau đó giành cho cô một lời khen:
“Làm tốt lắm, cứ giữ phong độ này cho những bài thi thử sau nhá”
Hà Anh đặt tờ phiếu trắc nghiệm ra ngoài đầu bàn, mắt cô lại tiếp tục dán vào đề Lịch Sử.
Nhìn cô không mở mồm khen mình câu nào Tuấn Anh đau lòng gần chết, cậu dở giọng nũng nịu với cô:
“Cậu này, cậu không khen tớ một câu nào à? Bài thi thử này tớ cũng làm rất tốt nha”
“Bài kiểm tra cậu không đạt điểm tuyệt đối cũng là gần điểm tuyệt đối, tớ biết khen cậu thế nào bây giờ?” Hà Anh dở khóc dở cười đáp lại.
“Không khen thì an ủi cũng được mà. Môn Sinh tớ làm sai hai câu được có 9,5 thôi, tớ đang buồn lắm, cậu an ủi tớ đi”
Hà Anh hạn hán lời.
Hẳn là được có 9,5. Cậu buồn hay đấy anh bột, mọi người đang lườm cậu cháy mắt kìa.
__
Hai tuần sau, kì thi chọn học sinh giỏi của khối 12 đã đến, các bạn trong đội này đang cố gắng giành giật từng phút giây quý báu để ôn tập trước giờ thi.
Thi học sinh giỏi giúp chúng ta có nhiều cơ hội để cọ xát với các trường khác nhau, trau dồi kiến thức và cho chúng ta nhiều cơ hội thật tuyệt vời để phát triển. Nếu như có giải chúng ta còn có thể được cộng điểm.
Form đề thi năm nay khác với năm ngoái kết hợp cả trắc nghiệm và tự luận, trong đó thì trắc nghiệm chiếm nhiều điểm hơn.
Sau khi cầm được tờ đề trong tay, Hà Anh lướt qua một lượt trắc nghiệm xong rồi ngay lập tức làm luôn tự luận.
Không hiểu sao cô thấy đề rất dễ, cô cảm tưởng rằng mình có thể một phát làm xong toàn bộ đề thi này trong khoảng một tiếng.
Thôi không nên đâu, đây là thi học sinh giỏi chứ không phải là kiểm tra bình thường, phải thật nghiêm túc.
Viết xong được tờ thứ nhất cô thấy một bạn ở trường Chuyên dơ tay xin tờ giấy khác, cô cũng dơ tay theo bạn đó.
Làm xong bài…
Vì là năm nay có trắc nghiệm nên các môn ra sớm hơn tận 1 tiếng, chỉ còn mỗi môn văn là còn thi tiếp.
Hà Anh thoải mái đi ra khỏi phòng thi, không quan tâm gì đến những ánh mắt nhìn chằm chằm mình của bọn cùng phòng thi với cô.
Hà Anh bơ đẹp luôn không quan tâm. Cô đi nhanh xuống dưới tầng một liền nhìn thấy Hoàng Tuấn Anh đang đứng ở bảng dán phòng thi chờ cô. Ánh mắt cậu vẫn đang chú tâm vào tờ đề.
Cô cười vui vẻ, chạy đến rồi hù cậu một cái.
Hoàng Tuấn Anh giật mình ngước lên liền bắt gặp được cái ánh mắt màu cà phê đang chớp chớp của cô gái kia đang nhìn mình. Cậu liền bật cười búng tay lên trán cô nói:
“Làm trò gì đấy?”
Cô cười khì khì hỏi:
“Cậu làm bài thế nào?”
“Tốt” Tuấn Anh đáp một câu rồi cậu nói thêm một câu nữa: “Tự tin giải nhất”
Hà Anh nghe vậy vui vẻ hơn, cô nàng nói:
“Làm tốt lắm”
Tuấn Anh lại hỏi:
“Thế còn cậu?”
Hà Anh đáp:
“Cũng được, tớ tự tin giải số”
“Sao tiêu chuẩn thấp thế?”
“Vậy thôi chứ. Cao quá thì ngã đau chứ sao, tớ chỉ cần được như năm ngoái thôi là tớ cười cả ngày luôn rồi”
Cậu không nói gì thêm cùng cô đi về xe của trường chờ đội Văn đi ra.
Khi ra đến chỗ xe thì cậu đi cùng Hà Anh ngồi ở một ghế đá nghỉ ngơi.
“Hà Anh làm có được không?” Cô Hương đi đến cùng với Liên, Mai và Quỳnh hỏi.
“Dạ, cũng được ạ”
Thi học sinh giỏi lớp 12 không có thi vượt cấp nên là đội sử chỉ có bốn người đi thi thôi.
“Cho cô xem đề nào” Cô giáo nhận lấy tờ đề trên tay Hà Anh.
Trong khi cô giáo đi nghiên cứu lại đề, mấy cô nàng trong đội sử liền túm tụm vào nhau buôn chuyện.
“Đề khó vãi mày ạ, đang yên đang lành lại hỏi đến Xô Viết Nghệ-Tĩnh, tao còn chưa học kĩ câu đấy” Quỳnh vừa ôm lấy Hà Anh vừa than ngắn thở dài với cô.
Mai cũng nói:
“Củ chuối hơn lại hỏi về Xu thế Toàn cầu hoá chứ? Khỉ thật tao còn nghĩ là chẳng ra đến câu đấy”
Cô Hương ngồi bên cạnh nghe như vậy liền ngước lên hỏi mấy đứa:
“Cô đã bảo mấy đứa phải ôn kĩ hết mà. Thế vẫn làm hết đúng không?”
“Vâng ạ” Cả đám đáp.
Rồi Liên hỏi cô:
“Hà Anh được mấy tờ?”. Truyện Ngược
“Mười hai tờ”
Hà Anh đang nhìn qua đề Toán của Tuấn Anh thi thoảng cô chỉ mấy câu mà cô không hiểu để Tuấn Anh giải thích cho cô. Nghe hỏi như thế cô vô thức đáp lại.
“Mười hai tờ? Mày ăn giấy đấy à mà được mười hai tờ? Người ta cùng lắm là bốn tờ thôi. Đến bọn văn chỉ viết được có tám tờ là cùng”
“Mày trâu bò thế, lấy giải nhất mẹ đi”
Cô Hương nhắc Hà Anh:
“Làm thế nào mà lại là mười hai tờ được? Cần phải trình bày cẩn thận chứ?”
“À cô ơi, giấy thi năm nay nó thay đổi ạ. Có năm tờ giấy a4 nó ghim vào nhau ý cô? Phía trước là một tờ phiếu ghi thông tin và phần trắc nghiệm, còn lại là tự luận. Một cái kẹp như thế tính là bốn tờ đó cô”
“Tức là Hà Anh nó viết được ba cái kẹp như thế, tính ra là mười hai tờ đó”
“Viết khủng thế” Tuấn Anh quay qua nhìn cô cũng bất ngờ không kém gì mấy đứa kia.
Cậu thấy năm nay con ngáo của cậu tiến bộ một cách vượt bậc, ăn được mấy câu khó, môn nào môn nấy làm bài kiểm tra đều được 9 điểm.
Có bài văn thi thử tốt nghiệp đề trường hai tuần trước Hà Anh còn được 9,5 điểm cao hơn cả cậu và cao nhất cả khối 12, viết vô cùng ấn tượng. Bài văn của cô được trao tay cả khối 12, mãi sau mới được vào tay cô. Lúc đó, cậu phải cảnh báo Nguyễn Hải Đăng mau cẩn thận nhưng tên đó vẫn rất tự tin nói mình chắc chắn giữ nguyên hạng 2 cậu không phải lo.
“Nói cho cậu hay, lúc còn 45 phút gần hết giờ làm bài tớ xin sang kẹp thứ ba bọn trong phòng cứ nhìn tớ. Lúc ra khỏi phòng thi rồi bọn nó cứ nhìn tớ bàn tán, tớ không để ý cứ thế lơ đi luôn”
“Sao lại lơ đi, cậu phải đi đến hỏi han các bạn chứ”
Hà Anh nhăn mặt nói:
“Không đâu, tớ không muốn bị đấm”
“Bọn đấy có biết cậu là ai đâu mà” Tuấn Anh đáp lại.
“Mặt tớ thế này, áo trường mặc đây logo rõ ràng không biết mới lạ đó”
“Cậu lo gì chứ. Có tớ ở đây ai dám làm gì cậu”
“…”
Mấy đứa kia nhìn thấy vậy liền nhăn mặt đồng thanh nói:
“Èo, hai anh chị thôi đi nha. Có cả cô Hương ở đây mà hai anh chị vẫn tình tứ thế à?”