Tình Uyên

Chương 3-2: Đầu phá




Trong phòng cấp cứu của bệnh viện, sau khi được cầm máu, gây mê, khâu vết thương và truyền nước. Tống Hiểu Đình nằm trên giường giống như một con rối để mặc bác sĩ xử lý vết thương.

Lúc Tống Duẫn Thành lái xe đến, vết thương của Tống Hiểu Đình đã được băng bó xong, và đang được tiêm thuốc kháng viêm.

“Theo tôi đến Hứa gia nhận lỗi” Thanh âm Tống Duẫn Thành vô cảm không mang theo bất cứ cảm xúc, tiến lên rút kim tiêm còn đang truyền dịch ra, máu tươi theo lỗ kim trên mu bàn tay của cô đột ngột chảy ra.

Tống Hiểu Đình cuối đầu nhìn máu trên mu bàn tay chảy càng lúc càng nhiều, trái tim thắt lại, hắn không hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, cũng không hỏi tại sao đầu lại bị thương.

Cô y tá nhỏ trong phòng cấp cứu thật sự nhìn không nổi nữa, tới lau sạch bàn tay đầy máu của Tống Hiểu Đình sau khi băng bó lại, quay người rời đi, trước khi đi vẫn không quên trừng mắt liếc nhìn Tống Duẫn Thành mặt lạnh một cái.

Tống Duẫn Thành nhìn đồng hồ trên tay, vẻ mặt cực kì không kiên nhẫn nói: “Muốn tôi bế cô đi sao?”.

Tống Hiểu Đình không nói tiếng nào đứng lên, chắc hẳn là do mất máu quá nhiều nên hiện tại cô cảm thấy rất choáng váng, cô cắn răng đi theo sau lưng Tống Duẫn Thành ra bãi đậu xe.

Tống Duẫn Thành trầm mặc lái xe, Tống Hiểu Đình ngồi ở ghế phụ bắt đầu phát ngốc.

Khi ở giao lộ chờ đèn đỏ, Tống Hiểu Đình quay đầu nhìn sang, hàng lông mi thanh mảnh đổ bóng trên hốc mắt xinh đẹp “Anh, anh đưa em đi thăm mẹ được không? ”.

“Sở dĩ cô nhường Hứa Hi Nặc đập vào đầu, chính là muốn nhìn thấy bà ta” Sắc mặt của Tống Duẫn Thành hơi lạnh lẽo “Tôi là thương nhân, tuyệt đối không làm giao dịch thua thiệt, nếu như muốn gặp bà ta. Điều kiện của cô là gì?”.

“Đêm nay em sẽ nghe lời anh” Tống Hiểu Đình nói khẽ.

Một tia kinh ngạc loé qua khuôn mặt lãnh đạm của Tống Duẫn Thành, hắn nhìn cô thật sâu sắc, ánh mắt của cô và hắn giao nhau giữa không trung, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Khi đèn xanh sáng lên, hắn giẫm một cước lên chân ga, chạy với tốc độ mà một chiếc xe thể thao nên có, bật cười một tiếng “Được, tôi liền thu một chút tiền lãi trước”.

Dưới bầu trời sao của thành phố C, dày đặc những toà nhà cao tầng như rừng trúc, những ánh đèn nhấp nháy đầy màu sắc.

Dưới bóng cây xanh trên đỉnh núi một chiếc siêu xe *Porsche Carrera GT màu xanh dương đang đổ dưới bóng cây, hai người bên trong xe đang răng môi giao nhau, lưu luyến mà lại triền miên, hơi thở nóng như lửa đốt tràn ngập cả khoang xe, nhiệt độ dường như một đường tăng lên.

Tống Hiểu Đình cực kỳ phối hợp với yêu cầu bá đạo của hắn, khiến Tống Duẫn Thành nếm trải được khoái cảm trước nay chưa từng có, đem hắn nhấn chìm vào vòng xoáy dục vọng.

Tống Hiểu Đình cuối đầu hôn xuống xương quai xanh gợi cảm của Tống Duẫn Thành, sau đó hôn xuống dưới...

Hô hấp Tống Duẫn Thành đột nhiên nặng nề, đem đầu của cô ấn xuống giữa hai chân của hắn, “Há miệng ngậm lấy”.

“Nhanh lên chút” kỹ thuật không lưu loát của cô khiến máu trong người hắn tăng vọt, khoái cảm mãnh liệt khiến hắn phát ra từng tiếng than thở.