Khẩu thị tâm phi là tật xấu của rất nhiều người đều có, đặt ở trong hai chiều, thuộc tính chắc chắn là ngạo kiều, mà Chung Cẩn Lan là mười phần miệng và lòng không đồng nhất. Từ rất lâu lúc trước Chung Cẩn Du thì nhìn thấu thói quen của cái gọi là 'mẹ' này của mình, thích ăn lười làm, thích chơi. Thích ngủ nướng, thích người khác hầu hạ nàng ấy, vỗ về nàng ấy, nhu cầu sinh lý cũng là vô cùng dồi dào.
Chung Cẩn Du nhớ rất rõ, trước khi bản thân còn chưa trưởng thành, trình độ động dục của Chung Cẩn Lan thì đã nghiêm trọng đến mức độ cách ba năm ngày thì dẫn nữ nhân về. Từ buổi tối ầm ĩ đến sáng sớm, náo đến bản thân cả đêm mất ngủ. Không ngờ Chung Cẩn Lan vẫn là thích sĩ diện, rõ ràng là một vạn năm thụ, lại thích ở trước mặt mình giả là công.
Mỗi lần thấy nụ cười xuân quang trên mặt đối phương, nói với mình nữ nhân thì nên cường thế, sau này nếu như mình cũng thích nữ nhân nhất định phải giống như nàng ấy ở phía trên như vậy. Chung Cẩn Du luôn là nhìn thấy vết hôn của Chung Cẩn Lan để lộ bên ngoài khăn lụa gật đầu không nói, trong đầu lại tràn đầy tiếng rên rỉ và thở dốc của Chung Cẩn Lan khi phóng túng đạt đến cực hạn. Mà từ sau khi cô ấy thấy được hình ảnh dành cho người lớn của Chung Cẩn Lan cùng nữ nhân khác trình diễn, người trong đầu công chiếm nàng ấy cũng từ nữ nhân muôn hình muôn vẻ kia trở thành mình.
"Có phải sắp đến rồi không? huh?" Không giống với kinh nghiệm tình trường của Chung Cẩn Lan, Chung Cẩn Du tuy rất lâu lúc trước thì tra tài liệu ở trên mạng nói nữ nhân và nữ nhân nên làm sao, hôm nay là cũng là thực tiễn lần đầu tiên. Ngón tay ở trong thông đạo nóng bỏng của Chung Cẩn Lan ma sát qua lại, bắt đầu từ thời khắc vừa tiến vào, Chung Cẩn Du thì cảm thấy ngón tay của mình tê dại.
Vì bộ bẹn rất nhỏ, cơ thể Chung Cẩn Lan vô cùng nén chặt. Ngón tay bị nàng ấy kẹp lại, Chung Cẩn Du cảm thấy cả xương cốt trong ngón tay đều có cảm giác áp bách. Càng là khó mở rộng, cô ấy thì càng thích va chạm qua lại thân thể của Chung Cẩn Lan. Thấy đối phương dùng hai tay bị trói dùng sức thủ trên bàn, trong cổ họng phát ra kiều ngâm ô ô hừ hừ, Chung Cẩn Du liền cảm thấy cực kì hài lòng.
"Dừng lại, tiểu quỷ chết tiệt, ta không xong rồi..." Tuy thủ pháp của Chung Cẩn Du không có quá nhiều kỹ thuật đáng nói, chỉ là mấy 'tài liệu" ở trên mạng kia trong phạm vi hạn chế nhất định, nhưng thân thể của Chung Cẩn Lan lại là cực kì nhạy cảm. Họ là mẹ con trên danh nghĩa, nếu như ở trong phòng khách làm chuyện này. * mang đến khoái ý để Chung Cẩn Lan cảm thấy càng có cảm giác hơn mọi khi, càng thêm gần đây xuân tình mấy đêm tích lũy, cơ thể Chung Cẩn Lan lúc này thì giống như một quả cầu khí, bất cứ một chút kích thích gì cũng đủ để cô ấy nổ tung.
"Ta không thích xưng hô này, mẹ, ngươi nên kêu ta thế nào, ngươi đã rõ ràng." Chung Cẩn Du vừa nói, ngón tay vốn vận động nhanh chóng từ từ tốc độ chậm lại, mắt thấy Chung Cẩn Lan đang ở trong giữa không trung bị rơi xuống, khó chịu run run thắt lưng để ma sát ngón tay của mình, Chung Cẩn Du cười, vươn ra bàn tay kia dùng sức vỗ lên cánh mông trắng nõn của Chung Cẩn Lan.
"Đau." Bị tiểu quỷ nhỏ hơn mình tám tuổi đánh mông, Chung Cẩn Lan trong lòng tràn đầy không cam lòng, cơ thể như thế nào bị đối phương nắm trong tay, cô ấy không thể không học thông minh một chút, biết với phát hỏa chẳng thà làm nũng. Quả nhiên, nghe thấy giọng nói mảnh mai của nàng ấy, sắc mặt của Chung Cẩn Du khẽ chuyển tốt, cô ấy cúi người đè xuống, bụng dưới dựa ở trên phần mông xinh đẹp của Chung Cẩn Lan chậm rãi ma sát, ngón tay có sẵn trong người chậm rãi ma xát vách tường trong đó.
"Biết đau thì tốt, ngươi không có kêu đúng tên của ta, chúng ta vẫn không thể tiếp tục."
"Tiểu quỷ chết tiệt, ngươi rốt cuộc muốn thế nào, ngươi...a" Chung Cẩn Du rất không dễ dàng đè xuống cơn tức giận lại lại nhảy lên, nguyên nhân tự nhiên là Chung Cẩn Du trong lúc nàng ấy nói chuyện, mạnh mẽ xỏ xuyên cơ thể của nàng ấy. Chịu đựng cái loại tiến vào không hề đoán trước, nhưng sau khi đối phương tiến vào lại giằng co không động, Chung Cẩn Lan cảm thấy cơ thể khó chịu cực kì, hạ thể tràn ngập đau nhứt đến muốn lấy mạng, để nàng ấy uỷ khuất cuộn tròn thành một đoàn.
"Chung Cẩn Du, đừng náo nữa." Vì cơ thể của mình, Chung Cẩn Lan làm ra bước nhượng bộ lớn nhất, chỉ đáng tiếc, xưng hô như vậy vẫn không thể để đối phương hài lòng.
"Mẹ nói ta náo, vậy ta nên để ngươi biết cái gì mới là náo." Chung Cẩn Du nói xong, vươn hai tay ra nâng hai chân của cô ấy, đem nó uốn cong qua. Chung Cẩn Lan thỉnh thoảng sẽ ở trong nhà luyện tập yoga, độ mềm dẻo của thân thể tốt hơn. Đem hai chân của cô ấy áp ở vị trí gần phần mông, Chung Cẩn Du một chút cũng không lo lắng động tác như vậy sẽ làm khó nàng ấy, nhiều nhất là...có chút xấu hổ thôi.
"Chung Cẩn Du! ngươi đủ rồi!" Cơ thể vô lực bị đối phương tùy ý làm bậy, Chung Cẩn Lan lớn tiếng nói lên sự bất mãn của nàng ấy. Nàng ấy biết bản thân lúc này bộ dạng nhất định cực kì phóng đảng, bộ vị tư mật nhất cũng sẽ bị Chung Cẩn Du nhìn tới.
"Mẹ, ngươi tựa hồ vẫn là chưa làm rõ hiện trạng, ngươi nên kêu ta thế nào, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng."
Chung Cẩn Du không nhanh không chậm yêu cầu, ngón tay không ngừng làm loạn vách tường trong người Chung Cẩn Lan, cảm thấy cái điểm nhô lên nho nhỏ theo ma sát của mình khẽ nhảy lên, chậm rãi từ trong thịt mềm nhô đầu ra, Chung Cẩn Du cong khóe môi, giống như tìm được một đại lục mới nào đó, hiếu kì ma sát qua lại chỗ đó.
"Đừng...đừng chạm chỗ đó." Nơi chí mạng bị Chung Cẩn Du phát hiện, sau khi bị xoa mấy cái, giọng nói của Chung Cẩn Lan đã mang theo khóc nức nở. Nàng ấy quay đầu lại, khẩn cầu gần như nhìn Chung Cẩn Du, mồ hôi óng ánh thuận theo cằm chảy xuống, ngoằn ngoèo rơi ở trên bàn, tiếng vang và hình ảnh đó trong chớp mắt rất dễ nghe lại rất đẹp.
"Không chạm cũng được, sau này ngươi phải gọi ta cái gì?"
"Tiểu Du Du."
"Huh?"
"Tiểu Du..."
"Không đúng đó."
"Cẩn Du."
Cuối cùng nghe được tên gọi mình hài lòng, Chung Cẩn Du câu lên khóe môi, khen thưởng như sờ sờ đầu của Chung Cẩn Lan. Cô ấy ghét tất cả xưng hô mang tính nhỏ bé, thì giống như thời khắc đang nhắc nhở bản thân và Chung Cẩn Lan chênh lệch tuổi tác. Cô ấy mới không phải cái gì tiểu quỷ, cho đến giờ đều là mình đang chăm sóc Chung Cẩn Lan, nếu nói nhỏ, căn bản chính là Chung Cẩn Lan nhỏ.
"Ngươi muốn ta đối với ngươi thế nào? " Ngón tay tới lui ấn xoa đủ để điểm đó của Chung Cẩn Lan sụp đổ, thấy đối phương nhạy cảm run rẫy cơ thể, thủy lộ óng ánh càng ngày càng nhiều từ trong người của nàng ấy tràn ra chảy lên bàn. Chung Cẩn Du biết, cơ thể của Chung Cẩn Lan chắc lên đến bên mép của sự sụp đổ rồi.
"Cẩn Du, đừng náo nữa, ta rất khó chịu."
Đến bước này, Chung Cẩn Lan đã đem sĩ diện và thân phận đều bỏ đi. Nàng ấy muốn đạt đến cực điểm, kết thúc sự giày vò tốn nhiều thời gian quá lâu này. Dù cho nằm úp ở trên bàn, nàng ấy cũng có thể cảm nhận được bụng dưới của mình đang đói khát khó chịu co rúc trở lại, kêu gào khát vọng của nàng ấy đối với Chung Cẩn Du.
"Nói cho ta biết, ngươi muốn cái gì? " Dùng tay trái ấn lấy hông của Chung Cẩn Lan, giúp nàng ấy làm dịu đi một chút mệt mỏi. Thấy đối phương chống đỡ cơ thể lên, lại vô lực nằm trở lại. Không cần nhìn cũng biết, biểu tình của Chung Cẩn Lan lúc này chắc là ủy khuất cực kì rồi.
"Cẩn Du, muốn ta, đừng ức hiếp ta nữa. Ta muốn thoải mái, muốn*"
"Đừng gấp, là ta sai rồi, đây thì cho ngươi." Nghe thấy Chung Cẩn Lan giống như con mèo nhỏ nằm sấp ở trên bàn khẩn cầu mình, đem đầu chôn ở trong cánh tay không chịu ra. Chung Cẩn Du cười đem nàng ấy bồng lên, đứng dậy đi vào trong phòng. Khi cơ thể của hai người ngã ở trên giường lớn trong phòng, Chung Cẩn Lan hừ nhẹ ra, vì ở cùng lúc này, Chung Cẩn Du đã lần nữa tiến vào trong người của nàng ấy, một khắc không ngừng tác quái.
"A...đừng vừa bắt đầu thì vội như vậy...." Chung Cẩn Lan chịu không nổi cong lấy cơ thể, mở hai chân dùng sức kẹp chặt thắt lưng của Chung Cẩn Du. Bây giờ nàng ấy cực kì hối hận, cảm thấy bản thân khi xưa thật sự không nên để Chung Cẩn Du đi học cái gì võ phòng thân, làm mình bây giờ cả một chút năng lực phản kích cũng không có.
Thân thể bị cô ấy dùng sức va chạm, ngón tay thon dài đó một lần lại một lần đem mình xỏ xuyên, mỗi lần đều muốn tiến vào nơi sâu nhất. Như vậy cũng bỏ đi, không ngờ đứa nhỏ chết tiệt này còn hư hỏng dùng ngón tay ma sát chỗ nhạy cảm nhất của nàng ấy, còn thường xuyên dùng móng tay chà xát đôi chút. Bụng dưới và thắt lưng trở nên càng ngày càng mềm, Chung Cẩn Lan mạnh mẽ nhịn xuống không nhanh chóng thất bại như vậy, nhưng Chung Cẩn Du lại hình như phát hiện mục đích của nàng ấy, động tác trên tay càng thêm buông thả.
"Không muốn kết thúc như vậy? luôn nhẫn nhịn không mệt sao?" Ngón tay hoạt động có chút đau nhứt, nhưng Chung Cẩn Du vẫn đối với loại vận động này làm không biết mệt. Cô ấy cúi đầu hôn lên xương quai xanh chữ bát rất đẹp của Chung Cẩn Lan, ở trên đó để lại dấu vết thuộc về mình. Mà bên tay trái xoa lấy nơi tròn trịa đầy đặn trương cứng, xoa đến để người dưới thân quên hết tất cả mà vui sướng lên.
"Ngươi chỉ biết ức hiếp ta..." Nhiều chỗ nhạy cảm của cơ thể bị trêu chọc, Chung Cẩn Lan ngoại trừ rên rĩ cái gì cũng làm không được, bổng nhiên, Chung Cẩn Du đem hai chân của nàng ấy nhấc lên đặt ở trên vai, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai hôn lên hoa tâm của mình. Hạch tâm lưu lại ở bên ngoài bị thờ ơ rất lâu được đầu lưỡi mềm mại của đối phương cuốn vào khoang miệng, răng nhẹ nhàng cọ sát nhau liền bành trướng lên, tê dại đến giống như bị sét đánh trúng.
Chung Cẩn Du đặc biệt đem tóc vén ngược ra phía sau, để chính mình thấy rõ tất cả động tác của nàng ấy. Mắt thấy miệng cô ấy đem 'hoa' của chân tâm mình nuốt vào, ngón tay không ngừng chiếm cứ mình. Tất cả trong phạm vi tằm mắt để Chung Cẩn Lan ngượng ngùng lại hài lòng, nàng ấy dùng sức nắm chặt hai tay, kìm lòng không được đong đưa vòng eo lên, cảm thấy cơ thể rất nhanh thì bị đưa lên một đỉnh núi mới.
Cùng với Chung Cẩn Du trực tiếp lặp lại rút ra đưa vào yếu điểm, Chung Cẩn Lan quên đi tất cả kêu gào ra. Nàng ấy cảm thấy bản thân thì giống như cành liễu trong mưa lung lay sắp đổ, bị cuồng phong từ từ thổi bật, không chỗ dựa vào. Lúc này, Chung Cẩn Du giống như nhìn ra được nàng ấy bất lực, đem hai tay của nàng ấy phóng thích. Sau khi có được tự do, Chung Cẩn Lan dùng sức nắm chặt ga giường, đem giường lớn trắng tinh làm nhăn, cao cao cong lên cơ thể, leo lên cực điểm.
Khoái lạc như vậy nàng ấy chờ đợi quá lâu rồi, để sự sụp đổ cuối cùng đến cường thế mà lâu dài. Nhiệt lượng lớn thuận theo cơ thể chảy ra bên ngoài cơ thể, vì vấn đề tư thế thuận theo bụng dưới chảy thẳng xuống, đem ngực của Chung Cẩn Lan làm ướt. Thấy được bộ dạng chật vật lại vui sướng, Chung Cẩn Du đè ở trên người nàng ấy, ngón tay lại không có rút ra, mà là ở bên trong bức tường thịt tiến hành rút ra chậm rãi mà vỗ về.
"Ân...ân ngô..." Dư vị tồn tại quá lâu, Chung Cẩn Lan hài lòng hừ lên, vươn tay ôm chặt Chung Cẩn Du. Tuy tiểu quỷ chết tiệt này ức hiếp mình đến cả ba tiếng, nhưng Chung Cẩn Lan rất xác định, khi nàng ấy làm cùng người khác, chưa từng có cảm giác mãnh liệt như thế. Dẫu cho quan hệ của họ ở trên pháp luật là mẹ con, nàng ấy vẫn không cách khống chế vọng tưởng và thích đối với Chung Cẩn Du. Aiz...bỏ đi, tựa hồ từ khi mình bắt đầu để ý tiểu gia hoả này, chính là trúng cạm bẫy của cô ấy chứ?
"Thoải mái không?" Trãi qua rất lâu, thấy hô hấp của Chung Cẩn Lan có xu hướng bình tĩnh, Chung Cẩn Du nhẹ giọng hỏi.
"Ngươi xa ta một chút, sau này không cho phép tùy tiện chạm ta nữa." Chung Cẩn Lan vẫn rất sĩ diện, tuy trong lòng đã chấp nhận Chung Cẩn Du rồi, nhưng kêu căng vẫn là muốn. Nàng ấy tức giận đùng đùng nói, lời nói rơi xuống mới phát hiện ngón tay của đối phương còn đặt trong cơ thể của cô ấy, trên mặt ửng đỏ lên.
"Nga, vậy bây giờ còn có thể đến một lần nữa không?" Thấy được phản ứng và gò má hiện lên ửng hồng của Chung Cẩn Lan, Chung Cẩn Du ác ý cử động ngón tay đặt ở trong người của nàng ấy, ngay sau đó thì thấy được người sau cơ thể phát run, địa phương vốn không khô sần càng thêm ướt át.
"Ngươi ra ngoài, ta rất mệt rồi." Chung Cẩn Lan vươn tay đẩy Chung Cẩn Du, rất không dễ dàng đẩy ra, ai biết đối phương hẳn là xấu tâm kéo lấy nàng ấy cùng nhau ngã xuống.
Thấy mình đè ở trên người Chung Cẩn Du, Chung Cẩn Lan vui vẻ hừ hừ hai tiếng, đối với cổ của cô ấy một trận gặm loạn xạ. Ai biết phần đắc ý này còn chưa kéo dài bao lâu, hạ thân liền bị Chung Cẩn Du mạnh mẽ xỏ xuyên, để nụ cười của Chung Cẩn Lan cứng ở trên mặt.
"Chung Cẩn Du, ngươi vô lại!"
"Mẹ còn rất đói đó, chỗ này lại ướt rồi" Chung Cẩn Du dùng bàn tay rãnh đỡ lấy thắt lưng của Chung Cẩn Lan, nhanh chóng ngồi lên, lại để Chung Cẩn Lan ngồi ở trên đùi cô ấy. Tư thế như vậy khiến cho ngón tay càng thêm sâu, Chung Cẩn Lan thậm chí cảm thấy, cả cơ thể của mình đều bị Chung Cẩn Du xuyên thấu rồi.
"Mau ra ngoài, ân...quá sâu rồi...không muốn..." Chung Cẩn Lan kháng cự, nhưng cơ thể vẫn là không tự chủ theo tiết tấu tiến vào của Chung Cẩn Du vặn vẹo lên. Thấy bộ dạng ý loạn tình mê của nàng ấy, Chung Cẩn Du đỡ lấy eo của nàng ấy, giúp nàng ấy vặn vẹo, nhân cơ hội cắn lấy vành tai của nàng ấy, hướng bên trong thổi bật nhiệt khí.
"Mẹ trên miệng nói không muốn, cơ thể lại kẹp lấy ta không để ta ra ngoài."
Hết chương 31: