Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3389: “Tu luyện cho tốt”.






Một cảnh giới Thiên mà một chưởng hất bay được ba cảnh giới Hoàng, sức chiến đấu này quá kinh khủng, mọi người ngạc nhiên muốn rớt cằm, ba đệ tử bị hắn đánh văng lúc này vẫn đang nằm trên giường bệnh kêu gào thảm thiết đấy.



Diệp Thành chẳng thèm quan tâm.





Nhiếp Phong cũng chẳng để ý, nếu nói hết chiến tích của Diệp Thành ra thì đến Thánh Vương cũng phải sợ phát khóc ấy chứ.



Hai người phớt lờ nhưng tên Trịnh Đào bên cạnh lại tỏ ra không an phận, hắn ta lấm la lấm lét, đến bước đi cũng phách lối hơn rất nhiều, kêu gào la hét suốt dọc đường, điển hình của loại người ỷ thế hiếp người.



Không lâu sau, ba người lên một ngọn tiên sơn có tên là Tử Trúc Phong.



Đây là núi tu luyện của họ, phong chủ là một Chuẩn Thánh, có ba nghìn đệ tử dưới trướng.



Sự trở lại của Diệp Thành lại thu hút sự chú ý của rất nhiều người, đệ tử đang tu luyện trên núi đều nhìn hắn bằng ánh mắt quái lạ, cũng có rất nhiều người chạy tới như Trịnh Đào, sau đó lại đưa nguyên thạch hoặc bảo bối cho hắn.



Diệp Thành chẳng hề khách sáo, ai đưa cũng nhận, dù sao hắn cũng không ở lại đây lâu.



Khi tới đại điện thì một lão già mặc áo tím đã chờ sẵn, đó chính là phong chủ Tử Trúc Chân Nhân của Tử Trúc Phong này.



Diệp Thành nhìn thấy ông ta thì không khỏi xoa cằm nhìn từ trên xuống dưới một lượt.



Hắn đã từng nhìn thấy lão già áo tím này, không chỉ trong ký ức của Lý Khang mà còn là khi ở táng hải và khi hắn độ kiếp trên tinh không, ông ta đều tham gia vây giết hắn, nhưng lần nào cũng thảm hại vô cùng.



“Khang Nhi, con thật sự khiến vi sư bất ngờ đấy!”, Tử Trúc Chân Nhân vỗ mạnh lên vai Diệp Thành, cười tươi như hoa, bao nhiêu năm rồi, cuối cùng dưới trướng ông ta cũng có một đệ tử thiên phú.



“Chuyện nhỏ thôi ạ”, Diệp Thành thản nhiên nhún vai sau đó nhìn trái ngó phải trong điện, hắn đã quen rồi, mỗi khi đi đến đâu đều sẽ theo thói quen tìm kiếm bảo bối.



“Sư tôn thưởng cho con”, tâm trạng Tử Trúc Chân Nhân rất tốt, ông ta nhét một túi đựng đồ cho Diệp Thành, trong đó có rất nhiều nguyên liệu tu luyện như đan dược, tiên thảo, nguyên thạch và bí quyển.



“Đa tạ sư tôn”, Diệp Thành đương nhiên không khách sáo, cho không sao lại không lấy?



“Tu luyện cho tốt”.



“Sư tôn, con muốn hỏi người chuyện này”, Diệp Thành cất túi đựng đồ, dò hỏi Tử Trúc Chân Nhân: “Người có biết kiếm ý Kiếm Thần của Đại La Kiếm Tông ở đâu không?”



“Không biết”, Tử Trúc Chân Nhân vuốt râu lắc đầu: “Đó là cơ mật cấp cao của Đại La Kiếm Tông, trong tông cũng chỉ có vài người biết, sư tôn vẫn chưa đạt đến mức đó”.



“Vậy thì thật đáng tiếc”, Diệp Thành thầm thở dài trong lòng, thần tử Đại La biết kiếm ý Kiếm Thần ở đâu, nhưng ký ức của hắn ta có cấm chế, hơn nữa còn là cấm chế do Thánh Vương tạo ra, dù là hắn cũng khó phá được, nếu không cũng không bị động thế này.

“Cuộc thi kiếm tông ba ngày nữa, nếu Khang Nhi biểu hiện xuất sắc thì sẽ có cơ hội được lĩnh ngộ kiếm ý Kiếm Thần đấy”.