“Không ngờ hắn…”, vẻ mặt Hằng Thiên Thượng Nhân sợ hãi, với khả năng đoán định của ông ta mà đầu óc cũng choáng váng.
Diệp Thành vẫn còn sống, hắn chính là sát thần Tần Vũ, là Thánh chủ Viêm Hoàng, nắm trong tay đại quân có thể tiêu diệt toàn bộ Hằng Nhạc, tin tức nào cũng rất chấn động!
Nhất thời Địa Cung chìm vào im lặng.
Dương Đỉnh Thiên, Thiên Tông Lão Tổ và Chung Giang đều ăn ý không lên tiếng. Là ai cũng sẽ phải mất một thời gian mới phản ứng lại được trước những thông tin này, huống hồ bao nhiêu tin tức chấn động thế này còn cùng xuất hiện một lúc.
“Với tư cách là thống soái ba quân mà lại mạo hiểm thân mình, đúng là có khí phách!”, không biết đến lúc nào Hằng Thiên Thượng Nhân mới lên tiếng cảm thán.
Sự thật đúng như Dương Đỉnh Thiên nói, nếu Diệp Thành không dụ phía Thông Huyền đi thì họ cũng khó mà thành công, nhưng Diệp Thành thân là thống soái ba quân lại can đảm như vậy.
Phải biết tình hình hiện tại của hắn nguy hiểm thế nào, hắn đang phải đối mặt với rất nhiều cao thủ của cả ba tông!
Hằng Thiên Thượng Nhân hít một hơi thật sâu, ông ta tin chắc tên ngông cuồng tự đại Doãn Chí Bình sẽ không có phí khách như vậy, chỉ riêng chuyện này thôi cũng đã đủ chứng minh ai mới là người thích hợp nhất để làm chưởng giáo Hằng Nhạc.
“Sư thúc, bây giờ người đã bằng lòng hỗ trợ Diệp Thành chưa?”, Dương Đỉnh Thiên hỏi.
“Đương nhiên”, Hằng Thiên Thượng Nhân trả lời ngay không chút nghĩ ngợi, hơn nữa còn kích động hơn trong tưởng tượng: “Ta đã chọn sai một lần, sẽ không chọn sai lần nữa đâu”.
Phù!
Thấy Hằng Thiên Thượng Nhân gật đầu đồng ý, không chỉ Dương Đỉnh Thiên mà Thiên Tông Lão Tổ và Chung Giang ở bên cạnh cũng đều thở phào nhẹ nhõm.
Tình hình Hằng Nhạc lúc này rất cần lão tổ như Hằng Thiên Thượng Nhân giúp ổn định lòng người, nếu ông ta không hợp tác thì mọi chuyện sẽ khá rắc rối, nhưng thái độ của ông ta lúc này đã rất rõ ràng, vậy chuyện tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều.
“Bây giờ có thể giải phong ấn cho ta rồi chứ?”, Hằng Thiên Thượng Nhân nhìn Thiên Tông Lão Tổ và Chung Giang.
“Đương nhiên rồi”, hai người cùng cười, giải trừ phong ấn cho Hằng Thiên Thượng Nhân, sau đó không quên nói: “Đạo hữu, nói lời giữ lời đấy nhé, đừng hạ lệnh lung tung, cho dù khai chiến chính diện thì bên bị tiêu diệt vẫn là Hằng Nhạc Tông thôi”.
“Ta là người như vậy sao?”, khoé miệng Hằng Thiên Thượng Nhân giật giật.
“Biết đâu được”.
“…”
Rầm! Đoàng!
Trong kết giới của Loạn Cổ Thương Nguyên, trận đại chiến vấn tiếp tục diễn ra, vả lại có thể dùng từ tàn khốc để hình dung.
Mặc dù Doãn Chí Bình bị đoạt mất Thái Hư Long Kiếm nhưng khả năng chiến đấu của hắn vẫn vô cùng mạnh mẽ, mỗi một loại bí pháp thần thông đều xuất phát từ Thái Hư Cổ Long Hồn, uy lực mạnh mẽ, bá đạo vô cùng, mỗi lần ra tay đều khiến Diệp Thành phải thảm hại.
So với hắn mà nói thì Diệp Thành lại phải kiêng dè nhiều hơn.