Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiên Thiên Vũ Lệ

Chương 21: Cố Dao Nhẫn




Chương 21: Cố Dao Nhẫn

Tử Nguyên trở về khách điếm, sau khi đóng kín cửa, hắn mới lấy trữ vật phù ra. Vừa nãy trên nửa đường phi hành về, Tử Nguyên nhận thấy linh lực phát ra từ chiếc nhẫn vô cùng đặc biệt, biết đây là một bảo vật độc nhất vô nhị. Đạo lý mang ngọc có tội hắn nào không rõ, vì thế nên đã thu vào trữ vật phù, tu vi của hắn bây giờ vô cùng yếu kém, đeo chiếc nhẫn chạy đi chạy lại là một việc làm không thông minh tí nào.

Ngắm nhìn chiếc nhẫn, Tử Nguyên lâm vào hồi tưởng lại giấc mơ. Tuy bây giờ không xác minh được những chuyện trong mơ ấy có phải thật hay không, nhưng chiếc nhẫn này là đầu mối xác thực quan trọng nhất để hắn tìm về ký ức.

Còn về căn nhà trúc...

Tử Nguyên hồ nghi mở địa đồ ra : "Kỳ lạ, sao ta lại đi tới nơi này".

Mục tiêu ban đầu của hắn là đi về Châu Đông, hướng tây Nhã Phong Thành, nhưng rừng trúc ở Thiên Sơn Cốc, phía Đông Triệu Quốc. Rừng trúc lại cách Nhã Phong Thành hơn hai ngàn dặm. Hai vị trí ở hai hướng ngược nhau, rõ ràng Tử Nguyên vô tình gặp rừng trúc do thuận đường tới Châu Đông.

Nói gặp quỷ giữa ban ngày thì hắn không tin.

Trên đường trở về, do tâm trí còn miên man suy nghĩ, Tử Nguyên cũng không để ý rằng quãng đường hồi thành lại lên tới hai ngàn dặm.

Tử Nguyên chợt giật mình hồi tưởng, lúc bắt đầu đi, hắn hồn nhiên phiêu hốt. Cảm giác một đường như đã quen mà phi hành không thèm nhìn địa đồ, dường như trước đó hắn đã tới đấy rồi, bất quá lúc đấy hắn lại không quá chú ý để tâm.

Tại sao hắn lại đến Thiên Sơn Cốc? Lạc đường tới hướng ngược lại đến hai ngàn dặm? Hay là do bản năng nhìn thấy cố lộ trước lúc mất trí nhớ?...

Suy nghĩ hồi lâu vẫn không kết luận được gì, ngược lại khiến Tử Nguyên càng cảm thấy khó hiểu, cuối cùng vẫn là đặt vấn đề này sang một bên, sau này lưu tâm sẽ quay trở lại nhà trúc ấy xem xét thêm vậy, bây giờ tạm thời giải quyết chuyện khác.

Thứ khiến hắn quan tâm hơn cả lúc này là chiếc nhẫn ấy...



Từ Vạn Pháp Ký, Tử Nguyên biết được minh khí là v·ũ k·hí của Luyện Khí Sĩ, còn tu sĩ thì sử dụng Linh Khí, Pháp Khí. Nhưng dựa vào sự huyền bí của cùng linh lực của chiếc nhẫn này, phẩm chất của nó hẳn còn cao hơn miêu tả về Linh Khí. Còn Pháp Khí thì dựa vào tu vi của hắn, khó mà tưởng tượng nó như thế nào, nên không thể xác định. Vì Linh Khí thường được các tu sĩ Luyện Khí Kỳ sử dụng, do phù hợp với giới hạn pháp lực tu vi. Còn Pháp Khí tu vi cao hơn mới có thể dễ dàng thôi động.

Linh Khí hay Pháp Khí đều dùng pháp lực để điều khiển. Vì vậy, Tử Nguyên liền truyền pháp lực vào chiếc nhẫn để kiểm nghiệm.

Không có dị động.

Tử Nguyên thúc dục pháp lực nhiều hơn, pháp lực truyền vào chiếc nhẫn lại biến mất không thấy tăm hơi.

Từ đó lại càng tăng thêm một tầng huyền bí cho chiếc nhẫn.

Nếu là nhẫn bình thường bằng ngọc hay kim thiết, pháp lực truyền vào như thế thì đã bị vỡ tan hoặc méo mó.

Mà nếu là linh khí hay pháp khí thì cũng không phải, ít nhất cũng phải xuất hiện chút dị động.

Thế nên chiếc nhẫn này chính là một bảo vật.

Dù sao đối với Tử Nguyên, về mặt ý nghĩa tinh thần thì chiếc nhẫn này đã là bảo vật rồi.

Vò đầu bứt tai một lúc, trong đầu Tử Nguyên lóe sáng :



"Lần trước dùng Dẫn Tiên Bài kia, không phải cần trích huyết sao".

Tử Nguyên liền lấy ra thanh minh khí chủy thủ, cắt một lên đầu ngón tay. Hồi hộp nhỏ một giọt máu vào chiếc nhẫn.

"Ông ông...". Chiếc nhẫn bất ngờ lóe sáng chói lòa, phát ra âm thanh trầm thấp khiến trái tim Tử Nguyên dựng nhảy lên, vô cùng vui mừng. Quả không phụ lòng người, vốn dĩ hắn cũng chỉ ôm một tia hi vọng.

"Vậy chứng tỏ chiếc nhẫn này thật sự có liên hệ sâu xa với mình". Giữa chiếc nhẫn và Tử Nguyên chợt xuất hiện một sự tương thông từ trong linh hồn. Tu vi hắn hiện tại thấp không thể thấp hơn, không thể nhận biết được hoàn toàn sự huyền diệu của nó, chỉ cảm thấy được giữa hắn và nó có một tia liên hệ thân thiết, cùng bản nguyên vô cùng huyền ảo.

Lúc này Tử Nguyên đeo chiếc nhẫn vào, lại một lần nữa truyền pháp lực vào chiếc nhẫn. Một lực hút khủng kh·iếp xuất hiện, vốn tu vi Luyện Khí Kỳ của hắn có pháp lực vô cùng ít ỏi, sau một lần hô hấp liền cạn thấy đáy mà lực hút vẫn không dừng lại. Máu huyết Tử Nguyên sôi trào, như muốn chảy vào lực hút đó, may mắn hắn dứt ra kịp thời, nếu không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.

Linh khí xung quanh lấy chiếc nhẫn là trung tâm tiến tới, chiếc nhẫn chuyển hóa thành pháp lực vô cùng tinh thuần tiến vào cơ thể Tử Nguyên một mức độ nhất định mà tu sĩ Luyện Khí Kỳ có thể tiếp nhận. Hắn đại hỉ liền ngồi khoanh chân, tu luyện theo khẩu quyết Thanh Di Công, sau một ngày một đêm, Tử Nguyên một mạch tu luyện đến tầng bảy, từ Luyện Khí Trung Kỳ tiến vào cảnh giới Luyện Khí Hậu Kỳ.

Mở mắt ra, Tử Nguyên cảm thấy rất thỏa mãn. Khi đeo chiếc nhẫn, sẽ hỗ trợ tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp nhiều lần. Pháp lực từ chiếc nhẫn chuyển hóa từ thiên địa linh khí tinh thuần hơn nhiều so với hắn tự tu luyện không biết bao nhiêu lần.

Vốn người có linh căn phẩm chất càng cao thì pháp lực tu luyện ra sẽ càng tinh thuần. Pháp lực tinh thuần có hiệu quả vô cùng lớn, bất kể là về mặt bồi luyện căn cơ để sau này tiến giai, hay là uy lực khi đấu pháp, thi triển pháp thuật.

Với độ tinh thuần của pháp lực Tử Nguyên sở hữu hiện nay mà nói, chỉ sợ không thua kém chút nào với người mang thuần linh căn.

Hơn nữa, đeo chiếc nhẫn này vào theo thời gian, thần thức của hắn ẩn ẩn được bồi nguyên có dấu hiệu không nhanh không chậm tăng lên.

Tuy vậy, có vẻ như chiếc nhẫn này không đơn giản chỉ có những tác dụng như vậy. Chẳng qua hiện giờ tu vi Tử Nguyên chưa thể khai mở hoàn toàn sự huyền diệu của nó mà thôi.

Tử Nguyên kiềm chế sự xúc động trào dâng, âm thầm tự nhắc nhở bản thân, vạn vạn lần không thể lộ thứ này ra ngoài, nếu không sẽ vạn kiếp ân hận, đây sẽ là bí mật lớn nhất của hắn. Không chỉ có hỗ trợ lớn về phương diện tu luyện, mà còn là cánh cửa sẽ giúp giải khai vấn đề lớn nhất trong thâm hồn của hắn...



Tử Nguyên yêu thích nhìn chiếc nhẫn: "Ngươi đã có một đoạn cố sự không thể hoàn thành với A Dao, vậy ta đặt cho ngươi là Cố Dao Nhẫn đi".

Tiếp theo đó, Tử Nguyên ở tại khách điếm tiếp ba ngày, một mạch đem ba tầng cuối tu luyện hoàn thành, đạt đến Luyện Khí Hậu Kỳ đại viên mãn mới ra khỏi phòng.

Do pháp lực hắn rất tinh thuần nên một mạch tu luyện không hề gặp bình cảnh.

Tiếp theo là mục tiêu tiến giai Trúc Cơ Kỳ, nhưng để tiến giai cần phải có Trúc Cơ Đan, loại đan dược mang ý nghĩa quyết định có thể Trúc Cơ hay không. Trúc Cơ là một quá trình vô cùng khó khăn, nếu có Trúc Cơ Đan thì khó khăn đối với bất kỳ tu sĩ có tư chất thế nào đi nữa sẽ giảm đi một nửa. Đây chính là bước đầu tiên trên quá trình trở thành cường giả.

Sau khi ra ngoài khách điếm dò xét vài canh giờ, Tử Nguyên quyết định tới một nơi gọi là Trúc Linh Trấn.

Nhã Phong Thành tuy có rất nhiều cửa hàng, nơi giao dịch của tu sĩ, nhưng long hổ hỗn tạp với luyện linh sĩ, phàm nhân. Với một người chân ướt chân ráo như hắn, thì lựa chọn Trúc Linh Trấn là hoàn hảo nhất. Trúc Linh Trấn ở phía nam Nhã Phong Thành không xa, danh tiếng không nhỏ. Là nơi tụ tập buôn bán giao dịch riêng của tu sĩ, đã tồn tại từ lâu. Một nơi phồn hoa không thứ gì không có, ít nhất là đối với một gã Luyện Khí Kỳ như Tử Nguyên. Đến đấy sẽ dễ dàng tìm kiếm thứ cần thiết hơn so với việc mò mẫm không rõ trong Nhã Phong Thành.

Phi hành đến nơi cách Trúc Linh Trấn vài dặm, chỉ thấy một vùng sương mù rộng lớn bao phủ không thấy điểm cuối. Tử Nguyên không do dự mà tiến vào.

Hắn hít một hơi thật sâu khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong.

Trước mắt hắn là một trấn to lớn, diện tích không rõ nhưng phải trên vài trăm mẫu. Xung quanh đầy kỳ hoa dị thảo đủ màu mọc lên xung quanh, linh khí nồng đậm.

Xung quanh có rất nhiều cung điện lầu các rất hoa lệ xa xỉ, đang có rất nhiều người với kỳ trang dị phục ra vào nườm nượp. Trên không có đủ hào quang của nhiều người phi hành. Bên cạnh đó còn có rất nhiều quầy hàng giống như tiểu thương. Người hỏi người mua người bán đếm không xuể. Sinh ý vô lượng, nhộn nhịp đông đúc.

Hình ảnh giao thương này tựa như có thể thấy ở bất cứ đâu, nhưng tại một nơi chỉ dành riêng cho tu sĩ, vẫn là có cảm giác gì đó vô cùng đặc biệt.

Mục tiêu lần này của hắn là Trúc Cơ Đan, nhưng trước tiên không vội, trước cứ một đường làm quen tìm hiểu tình hình trong trấn trước đã.