Chương 22: Luyện Đan Và Phù Lục Chi Đạo
Khu vực dành cho tu sĩ Kết Đan Kỳ tất nhiên là xa xa ngoài tầm với, không dành cho hắn. Nên Tử Nguyên liền tiến vào các quầy hàng dành cho tu sĩ Luyện Khí Kỳ, Trúc Cơ Kỳ.
Hắn sải bước, hết nhìn đông nhìn tây, bề ngoài lạnh lùng thong dong, nhưng thực ra không ai biết hắn đang cố kiềm chế sự kích động trong lòng.
Phù lục, linh khí, công pháp, đan dược...đủ loại nhiều như mây. Lúc trước tại Nhã Phong Thành, Tử Nguyên cũng do có nhiều việc quấn thân nên chỉ nhìn sơ qua chứ không quá chú ý, nhưng ước chừng ở nơi này, số lượng và giá trị các vật phẩm phải hơn Nhã Phong Thành nhiều.
Công pháp dành cho tu sĩ Luyện Khí Kỳ đếm không xuể, cái gì mà Xuân Long Công, Hoàng Hỏa Quyết, Thủy Khai Pháp,...làm Tử Nguyên đỏ mắt không thôi.
Bất quá, một bộ công pháp giá rẻ nhất cũng là vài trăm linh thạch hạ phẩm, đắt thì cũng một ngàn, vài ngàn linh thạch khiến hắn âm thầm tặc lưỡi.
Nguyên nhân cũng bởi vì phẩm chất của mỗi một bộ công pháp. Giả như Thanh Di Công Tử Nguyên đang có, gồm chín tầng nhưng chỉ có thể tu luyện đến Luyện Khí Hậu Kỳ, giá trị ước chừng vài trăm linh thạch mà thôi.
Những công pháp có pháp quyết dành cho tu sĩ Trúc Cơ thì khác, giá cao hơn gấp nhiều lần, còn những bộ công pháp có thể tu luyện lên đến Kết Đan Kỳ thì Tử Nguyên phủi mông quay đi không thèm nhìn.
Linh thạch trên người Tử Nguyên chỉ có hai mươi lăm viên, phải nói nghèo kiết xác.
Tử Nguyên chuyển hướng đến mục tiêu của hắn ngày hôm nay, Trúc Cơ Đan. Quả không ngoài dự đoán, sau khi tìm kiếm, gặp được vài quầy hàng có Trúc Cơ Đan dò hỏi thì Tử Nguyên tiu ngỉu, một viên Trúc Cơ Đan vậy mà có giá năm ngàn linh thạch.
Điều này cũng khó trách. Trúc Cơ Đan luyện chế khó khăn hơn, lại là chìa khóa tốt nhất để mở ra cánh cửa Trúc Cơ. Nếu quá ba mươi tuổi, tỷ lệ Trúc Cơ thành công sẽ đại giảm. Mà lần đầu tiên Trúc Cơ là lần tốt nhất, nếu lần đầu tiên thất bại, cơ hồ lần thứ hai tỷ lệ thành công sẽ giảm một nửa.
Cố Dao Nhẫn mặc dù có thể tụ hội thiên địa linh khí gia tăng pháp lực, củng cố thần thức nhưng Tử Nguyên cũng khó ước lượng được tỷ lệ thành công gia tăng như thế nào. Quan trọng là với linh căn Ngũ Hành của hắn, thì quên đi, tuyệt không dám mạo hiểm thử tiến giai mà không có Trúc Cơ Đan. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Sơ sẩy là vạn kiếp bất phục.
Trên thân Tử Nguyên cũng không có gì để đổi thành linh thạch. Ngoại trừ Cố Dao Nhẫn ra, thì còn những kiện minh khí lặc kê, bỏ không được mà bán không xong. Nếu cầm minh khí ra hỏi bán cho đám tu sĩ này, e rắng hắn sẽ bị cười cho thối mũi. Trữ vật phù thì càng không thể bán được.
Nhắc đến minh khí mới nhớ, về phương diện chiến đấu hắn hiện tại có chút bó chân bó tay. Với tu vi của hắn, sử dụng minh khí đã không còn phù hợp, linh khí pháp khí mới là lựa chọn tốt nhất. Hai thứ sau chỉ cần vừa xuất ra chút linh áp, chỉ sợ minh khí đã bị nghiền thành tro bụi chứ đừng nghĩ tới việc dùng minh khí đấu pháp.
Linh khí thì phù hợp với tu vi Luyện Khí Kỳ thôi động. Pháp khí thì lấy tu vi Luyện Khí Kỳ sử dụng có chút miễn cưỡng, tu vi Trúc Cơ Kỳ dùng là phù hợp nhất.
Tử Nguyên sắp tiến giai Trúc Cơ Kỳ, pháp khí là lựa chọn hoàn hảo nhất.
Bàn về uy năng là một chuyện, có tiền thu vào túi không lại là một chuyện khác. Chỉ một thanh linh khí hạ phẩm đã mấy trăm linh thạch rồi, chứ đừng nghĩ tới pháp khí. Tử Nguyên cũng chỉ dám mơ.
Bởi vậy, linh thạch là vấn đề hắn rất đau đầu.
Nhưng nếu bỏ qua linh khí, pháp khí thì phù lục là lựa chọn không tồi. Giá không thấp nên Tử Nguyên chỉ có thể mua vài trương. Một phù lục phi hành phù đã là chín linh thạch. Còn có nhiều loại như Hỏa Đạn Phù, Thủy Tiễn Phù, Tráo Chung Phù...giá cũng không hề rẻ.
Đấy mới chỉ là phù lục của những pháp thuật cấp thấp. Nếu mua ngay để phòng trừ chiến đấu cũng không tệ, nhưng những pháp thuật cấp thấp này cũng có thể tu luyện, Tử Nguyên nhớ trong Thanh Di Công cũng có những pháp thuật này nên Tử Nguyên dứt khoát bỏ qua. Phù lục cấp cao thì tất nhiên miễn bàn đến.
"Nếu không thể mua phù, thì mua cách chế phù".
Tử Nguyên đến trước gian hàng của một đại hán tu vi Luyện Khí Hậu Kỳ. Ánh mắt hắn đang nhìn đến hai cuốn sách một xanh một vàng cũ kỹ.
"Vị huynh đài này, chẳng lẽ ngươi có hứng thú với bản Đan Đạo Kỳ Lục này". Đại hán ngồi ngáp ngắn ngáp dài nửa ngày không thấy một con ruồi nào bay đến, đang chán nản thì thấy một thiếu niên trẻ tuổi tới quan sát gian hàng thì vui mừng.
"Ta chỉ tò mò chút thôi, vậy cuốn Đan Đạo Kỳ Lục này giá bao nhiêu". Tử Nguyên chỉ vào cuốn sách màu vàng hỏi.
"Một trăm linh thạch". Đại hán giơ năm ngón tay.
"Hả? Sao rẻ vậy". Tử Nguyên ngạc nhiên há miệng to đủ nhét vào một quả trứng gà.
"Ha ha, nhìn huynh đệ đây lần đầu ra khỏi gia tộc lịch luyện phải không, chẳng trách, chẳng trách." Đại hán nhìn Tử Nguyên một chút, thấy hắn trẻ tuổi, khuôn mặt có chút not nớt thì như hiểu ra cười to.
"Đạo hữu tinh tường, vậy xin chỉ giáo cho". Tại Triệu Quốc, đại đa phần tồn tại rất nhiều gia tộc tu tiên, tông môn chỉ là số ít nên Tử Nguyên không trả lời rõ ràng, mặc nhận thuận nước đẩy thuyền thỉnh giáo.
Đại hán tu vi Luyện Khí Kỳ, đi tới đâu cũng bị khinh thường không ai thèm chú ý, nay được một thiếu niên anh tuấn chắp tay vấn thức thì nhất thời cao hứng, sảng khoái:
"Không dám gọi là chỉ giáo. Đã huynh đệ muốn biết thì người bán như ta phải có nghĩa vụ giải thích".
Đại hán tằng hắng một cái rồi nói tiếp:
"Sở dĩ cuốn Đan Đạo Kỳ Lục này có giá thấp như vậy cũng không phải nội dung của nó có vấn đề mà là liên quan tới việc luyện đan".
"Luyện đan?". Tử Nguyên lẩm bẩm.
"Đúng vậy, không phải ngẫu nhiên mà có danh tự Đan Sư, Phù Sư, Luyện Khí Sư. Luyện đan vô cùng khó, không phải chỉ cần có đan phương cùng nguyên liệu là xong. Trong bản Đan Đạo Kỳ Lục này, có vô số đan phương của đan dược thường thấy nhưng dù là đan dược phẩm chất thấp nhất cũng không dễ luyện chế. Điều này phụ thuộc vào cảm ngộ, thiên phú của mỗi người. Luyện đan vốn chính là chuyện nghịch thiên, Luyện Đan Sư vốn vô cùng khan hiếm nên ở bất cứ đâu cũng được chào đón".
"Quan trọng là tài nguyên, nguyên liệu luyện đan vô cùng đắt đỏ, những người tán tu không được gia tộc và tông môn hậu thuẫn không thể nào kham nổi việc tổn hao linh tài để rèn luyện nâng cao trình độ, có khi chưa học thành đã tán gia bại sản".
"Cho dù là việc tìm kiếm một vị Đan Sư nào đó để bái sư, nhưng đạo phí cũng là con số khổng lồ".
Đại hán cẩn thận giải thích chi tiết.
"Hóa ra luyện đan khó như vậy...". Tử Nguyên gật đầu.
"Đúng thế, nếu chỉ cần đan phương là được, ta cứ mỗi ngày luyện chế đan dược đan dược rồi bán, ngày nào cũng thế thì cần gì lo lắng về tài nguyên tu luyện, thậm chí còn được nhiều thế lực cung phụng đầy đủ chứ không phải ngồi đây làm một cái tiểu thương gian nan rồi". Đại hán thở dài.
"Vậy theo ý huynh, Luyện Phù Sư cũng thế". Tử Nguyên chỉ tay vào cuốn sách màu xanh bên cạnh Đan Đạo Kỳ Lục, Sơ Nhập Phù Lục Chi Đạo.
"Tất nhiên, ta thấy vị huynh đài này, ngươi cũng nên chuyên tâm tu luyện, đừng đặt quá nhiều thần trí vào những chuyện luyện đan, luyện phù này, nhiều người do quá chú tâm mà trễ nải tu luyện, đến khi quá nhiều tuổi mới nhận ra nhưng lúc ấy đã quá muộn, khó tiến giai, cả đời đành dừng lại ở Luyện Khí Kỳ".
Đại hán hảo ý khuyên can.
Tuy đại hán say sưa nói đến nước bọt văng tứ tung, nhưng Tử Nguyên không hề cảm thấy khó chịu, ngược lại có thiện cảm với đại hán không ít.
Nhưng bảo Tử Nguyên không để ý thì không thể nào. Hắn không thể không tiến giai Trúc Cơ Kỳ. Trúc Cơ Đan thì giá linh thạch quá lớn. Luyện đan lại khó như vậy. Tử Nguyên cũng không nghĩ là đại hán nói dối, lúc trước lướt sơ Vạn Pháp Ký không cũng có đề cập giản lược, tuy không quá rõ ràng nhưng cũng không khác là mấy.
Vậy làm cách nào để kiếm ra linh thạch bây giờ? Tình huống thật khó giải quyết.
Tử Nguyên không cam lòng lại hướng đại hán hỏi thêm:
"Vậy đạo hữu cho hỏi luyện phù thì có điều kiện gì khác với luyện đan?"
"Luyện phù những khó khăn cũng gần như tương tự như luyện đan. Khác ở chỗ luyện phù cần phù bút làm bằng linh mộc, lông phi cầm...mực đan sa làm bằng máu linh thú, lá bùa trống, khi luyện phù thì cần định lực cao, nếu thần thức lớn mạnh thì rất có lợi hơn luyện đan nhiều...". Đại hán nói một mạch không ngừng nghỉ, không có chú ý rằng khuôn mặt Tử Nguyên lóe lên tia vui mừng khi nghe đến cây sau cùng.
Thần thức lớn mạnh là ưu thế của hắn a. Bất quá hắn không biểu hiện quá rõ bên ngoài, làm ra một khuôn mặt tiu ngỉu, tưởng như tiện miệng hỏi :
"Thật cũng không dễ dàng, vậy chắc nguyên liệu chế phù cũng đắt lắm a".
"Ngược lại dụng cụ họa phù không đắt, tùy theo phẩm chất mà định giá. Bộ họa phù phẩm chất thấp nhất chỉ hai mươi linh thạch, chỉ họa ra hạ phẩm phù lục, nhưng cho dù phẩm chất cao họa phù hạ phẩm cũng không dễ dàng, nói gì...".Đại hán trả lời.
"Nếu vậy đạo hữu có bán? Tại hạ thật cũng tò mò chế phù chi đạo". Tử Nguyên vẻ hơi hứng thú hỏi.
"Tất nhiên là có, thấy chúng ta lần đầu gặp mặt mà trò chuyện ăn ý, tặng luôn cho ngươi cuốn Sơ Nhập Phù Lục Chi Đạo này". Bộ họa phù ấy cùng cuốn Sơ Nhập Phù Lục Chi Đạo mãi không có ai mua, có thể đá bay đi đại hán rất vui vẻ, nên không hề keo kiệt.
Cuốn Đan Đạo Kỳ Lục tận một trăm linh thạch mà cuốn Sơ Nhập Phù Lục Chi Đạo này lại được tặng kèm miễn phí khiến Tử Nguyên đại hỉ.
"Thành giao".
Tử Nguyên tuy có chút nghi ngờ nhưng cũng không nói ra, ngươi tặng thì ta nhận a.