Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 537: Kim Liên phỏng tay




     Kim Liên là củ khoai nóng bỏng tay.

Vốn cho rằng Nguyên Phong Sơn cực kì coi trọng, sẽ dễ dàng đổi củ khoai lang này lấy một kiện tiên bảo.

Nào biết tuy rằng Nguyên Phong Sơn coi trọng, nhưng vẫn coi Kim Liên là củ khoai nóng bỏng tay, không muốn tiếp nhận, mà cũng không muốn để Thủ Chính Đạo Môn tiếp nhận.

Nếu nói thuận theo tự nhiên, thì vẫn trả Kim Liên cho Tô Đình.

"Tình huống này không đúng nha."

Tô Đình vô cùng phiền muộn, không khỏi mắng thầm: "Làm sao không ra bài theo sáo lộ?"

Tiểu tinh linh nói nhỏ: " Có phải bọn hắn đã phát hiện ra chúng ta muốn đổi bảo bối, cho nên cố ý không muốn hay không, ta nhớ đã đọc trong sách thấy loại thủ pháp này gọi là dục cầm cố túng?"

Vẻ mặt Tô Đình cổ quái, nhưng cũng không cảm thấy đây là dục cầm cố túng.

Nữ tử áo đỏ không biết tại sao, trong lòng lại cảm thấy khá buồn cười, nàng có thể hiểu được suy nghĩ lúc này của tiểu tinh linh cùng Tô Đình, trong lòng cảm thấy vô cùng thú vị.

"Chờ một lúc vi huynh sẽ thay ngươi tăng thêm một tầng trận pháp phong cấm lên Kim Liên này."

Tín Thiên Ông dặn dò: "Ngươi nhất định phải cố gắng bảo vệ Kim Liên."

Tô Đình ho một tiếng, nói: "Huynh trưởng, theo ta thấy thì Kim Liên này biểu tượng cho khí vận, cực kỳ trọng yếu, không nên để lại trên người ta, nên giữ ở bản môn mới đúng."

Chưởng giáo khoát tay nói: "Khi nãy ta đã muốn nói với ngươi, Kim Liên này liên lụy quá nặng, nhân quả quá rộng, ngay cả Nguyên Phong Sơn ra cũng không tiện tuỳ tiện giữ... Nếu Kim Liên đã rơi vào trong tay ngươi, thì cứ thuận theo tự nhiên cho thỏa đáng."

"..."

Trong lòng Tô Đình vô cùng phức tạp.

Ngay cả Nguyên Phong Sơn đều không muốn nhận lấy Kim Liên, lại để một mình mình tiếp tục giữ tiên liên, thế này không phải là định hố người sao?

Chỉ thẩy vẻ mặt Tô Đình biến ảo, chợt nói: "Chính vì Kim Liên có liên lụy quá nặng, nếu có thể dùng ở phương hướng chính xác, nhất định có thể giúp bản môn đại hưng, cho nên đệ tử ý muốn hiến lên tông môn."

Mà sau khi Tô Đình thi lễ xong lại chỉ vào tiên liên, nghiêm mặt nói: "Đây là tiên liên, càng qúy hơn cả tiên bảo, đổi lại Tiên gia khác, dù có bức bách, đệ tử cũng nhất định đòi đổi một kiện tiên bảo mới chịu ra tay, nhưng đệ tử đi vào Nguyên Phong Sơn, như về đến nhà, ấm áp an nhàn, nên cũng không cần thù lao, chỉ là muốn dâng cho tông môn, để tông môn có thể đại hưng, chỉ thế thôi."

Tiểu tinh linh nói khẽ: "Tiên liên của chúng ta cứ như vậy đưa ra ngoài, đây chính là tiên liên có thể so với bảo bối Tiên gia, có phải chúng ta chịu thiệt thòi hay không?"

Tô Đình đáp: "Chịu thiệt thòi thì chịu thiệt thòi, ta thấy Kim Liên kia đúng là rất cổ quái, tạm thời ném củ khoai nóng bỏng tay này ra ngoài đi, chúng ta cũng không cần đổi tiên bảo."

Tiểu tinh linh ồ một tiếng, có phần buồn bực không vui.

——

"Tô trưởng lão thật sự là có lòng."

Chưởng giáo nghe lời này thì vô cùng hài lòng, nói: "Đã vào Nguyên Phong Sơn, trở thành trưởng lão Nguyên Phong Sơn, chính là đồng môn, tất nhiên là người một nhà, ngươi có thể có cảm giác như vậy, ta làm chưởng giáo của Nguyên Phong Sơn, cũng thấy vui mừng."

Tô Đình vội gật đầu, nói ra: "Cho nên tiên liên này..."

Chưởng giáo gật đầu nói: "Cho nên tiên liên này, ngươi hãy dùng thân phận trưởng lão bản môn, cố gắng trông giữ, cũng có thể nghiên cứu xem làm thế nào để được như ngươi lời nói, mượn nhờ Kim Liên giúp ích bản môn."

Tô Đình há hốc mồm, nhất thời không biết nên nói gì.

Tín Thiên Ông tiến lên đây, trong tay đánh ra ấn quyết, bắt đầu muốn phong cấm Kim Liên này, vừa ra tay vừa nói: "Ngươi giữ Kim Liên này, tựa như thân có đại khí vận, chỉ cần vận dụng thoả đáng, đúng như ngươi nói, thu hoạch không ít... Phàm là đại khí vận gia thân, đối với việc tu hành sẽ có ích lợi rất lớn, mà ở phương diện nào đó cũng như hộ thân phù, tránh được tai kiếp sinh tử."

Tô Đình nghe được nửa tin nửa ngờ, hoài nghi đây là Tín Thiên Ông đang lừa gạt hắn, nhưng chuyện cho tới bây giờ, hiển nhiên Nguyên Phong Sơn không muốn giữ lấy Kim Liên nữa, hắn cũng đành phải tạm thời giữ thôi.

"Không nên tùy tiện ném Kim Liên đi."

Tín Thiên Ông lại dặn dò: "Dù là ngươi vứt bỏ xuống vực sâu, lỡ may bị dã thú tha đi, dã thú lại rơi vào trong tay người nào, từ đó lại thay đổi đại thế nhân gian, như vậy hành động ngươi vứt bỏ Kim Liên chính là đầu nguồn, nhân quả ngươi phải chịu vẫn không cạn."

"..."

Tô Đình suýt nữa mắng thành tiếng, lúc này thật sự vô cùng hối hận, vì sao ở dưới đáy Ly Nguyệt Cốc ở Phục Trọng Sơn lại phải chạm vào tiên liên này.

Mà tiểu tinh linh lại mười phần nghi hoặc, hỏi: "Ngay cả bị dã thú ăn hết, cũng đều tính trên đầu Tô Đình sao?"

Tín Thiên Ông gật đầu nói: "Đúng là như thế, tiểu gia hỏa ngươi có nghe qua một câu ngạn ngữ của nhân gian..."

Dừng một chút, Tín Thiên Ông trầm giọng nói: "Hươu ăn Kim Liên, thiên hạ cùng xua đuổi."

Tiểu tinh linh vội gật đầu, vui vẻ nói: "Khi ta ta đọc sách đã đọc được câu này, ta biết đây là ý gì!"

Tín Thiên Ông gật đầu nói: "Không sai, nhân gian đã có vết tích triều đình thay đổi, cho nên Kim Liên cũng quan trọng hơn, tạm thời chúng ta còn chưa có cách xử lý, trước tiên cứ thuận theo tự nhiên, Tô Đình tạm thời bảo quản."

Tô Đình nghe lời này cũng cảm thấy có chút đạo lý, nhưng lại cứ có cảm giác giống như Nguyên Phong Sơn muốn đem củ khoai nóng bỏng tay này ném ở trên người hắn.

——

Chuyện về Kim Liên không theo ý của Tô Đình.

Nhưng Tín Thiên Ông đã nói chuyện này tạm thời đối với Tô Đình cũng không hại gì, ngược lại trên người có đại khí vận, rất có ích lợi, thậm chí là hộ thân phù.

"Nói đi cũng phải nói lại, Tô trưởng lão ở luyện khí các đã luyện chế ra pháp bảo gì?" Đúng lúc này, chưởng giáo hỏi như thế.

"Đang chuẩn bị, Hứa trưởng lão đang nghiên cứu việc này." Tô Đình đáp.

"Hứa trưởng lão vẫn còn đang suy tư, xem ra muốn chờ luyện bảo thành công, cũng không phải một sớm một chiều." Chưởng giáo cười nói: "Chỉ sợ phải đợi một khoảng thời gian nữa, mới có thể chân chính giao bảo bối đến trong tay của ngươi."

"Đúng như chưởng giáo nói." Tô Đình nói ra: "Hứa trưởng lão muốn khai lò luyện bảo, đúng là phải hao phí một thời gian rất dài, bởi vậy những ngày qua, ta ở trong động phủ, an tâm tu hành, nửa bước chưa ra, an phận thủ thường, cũng không gây chuyện."

"Như thế rất tốt." Chưởng giáo nhẹ nhàng thở ra, lại nói: "Thông Huyền Giới chuẩn bị cũng gần xong rồi, Tô trưởng lão lại tu hành hai ngày, là có thể vào Thông Huyền Giới, lĩnh ngộ Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan mà Đạo Tổ tu hành năm đó."

"Đa tạ chưởng giáo tài bồi." Tô Đình nghe nói là công pháp năm đó Đạo Tổ tu hành, trong lòng cũng là có chút trông mong, nhưng ánh mắt liếc qua trông thấy Ầm Thần của nữ tử áo đỏ, lại dừng một chút, gọi: "Đại điệt nữ..."

Nữ tử áo đỏ nghe được xưng hô này, vẻ mặt lập tức lạnh lùng.

Nhưng Tín Thiên Ông nghe được xưng hô thế này, lại mỉm cười gật đầu, rõ ràng là hết sức hài lòng.

Chưởng giáo lại giống như chưa từng phát giác, chỉ hỏi: "Tô trưởng lão muốn hỏi gì?"

Tô Đình chần chừ một lúc, mới nói: "Chuyện về Kim Liên, chưởng giáo cùng huynh trưởng đã biết được, như vậy chuyện về Thanh Liên tất nhiên cũng đã biết... Lần này ra biển, được Vân Kính tiên sinh chỉ điểm, chỉ cho đại điệt nữ một con đường sống, không biết trong môn có chuẩn bị gì sao?"

Nữ tử áo đỏ nghe đến đó, trong lòng bỗng nhiên ấm áp, vẻ lạnh lùng trên mặt đã tan rã, mơ hồ có chút nụ cười.

Chưởng giáo dừng lại, nói ra: "Chuyện về Thanh Liên có liên lụy đến Huyền Không Cốc, cần có Tiên gia của bản môn ra mặt. Nhưng ngoài chuyện Thanh Liên ra, Hồng nhi cũng cần tiến về âm minh một lần.. . Trong môn phái bây giờ đang tính trong tam kiệt, nên mời vị nào đặt chân tới U Minh, dẫn đường cho nàng rồi mang nàng về."

"Việc này..."

Tô Đình muốn nói chuyện, nhưng cũng ngừng lại.

Nguyên Phong Sơn dù sao cũng là Đạo Tổ truyền thừa, ở rất nhiều phương diện, kỳ thật sẽ càng hoàn thiện hơn.

Chưởng giáo nói tới ba vị đệ tử kiệt xuất này, trước đó ở cùng cảnh giới, tuy rằng không bằng với hắn, nhưng tiến về U Minh cũng không phải dựa vào bản lĩnh đấu pháp.

Chí ít về mặt quen thuộc đối với U Minh Địa phủ, và khả năng dẫn đường cho nữ tử áo đỏ, ba vị đệ tử kiệt xuất này của Nguyên Phong Sơn quả thực càng là thích hợp hơn Tô Đình.