"Kim Liên bây giờ đang ở trên người Tô Đình?"
Chưởng giáo tra hỏi như vậy.
Nữ tử áo đỏ khẽ gật đầu, nói ra: "Kim Liên đang ở trên người Tô Đình."
Chưởng giáo trầm ngâm nói: "Tô trưởng lão có biết ý nghĩa của Kim Liên này?"
Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Đệ tử đã đề cập với hắn, hắn cũng hiểu biết Kim Liên này liên lụy tới chuyện gì, như củ khoai nóng bỏng tay, hắn giữ ở trên người chưa hẳn đã chiếm được chỗ tốt, cho nên cũng có ý muốn đưa cho Nguyên Phong Sơn."
Chưởng giáo nghe vậy, có phần an tâm, nói: "Vị Tô trưởng lão này vẫn có chút sáng suốt, dựa vào chuyện này có thể thấy, hắn cũng có lòng hướng về Nguyên Phong Sơn ta, mới có thể muốn giao Kim Liên cho bản môn."
Vẻ mặt nữ tử áo đỏ hơi quái dị, nhưng cuối cùng vẫn không có phá hủy ấn tượng tốt của chưởng giáo đối với Tô Đình.
Kì thực dọc theo con đường này, đối với chuyện về Kim Liên, nàng đã nghe được Tô Đình cùng tiểu tinh linh mưu đồ bí mật nhiều lần.
Tô Đình cùng tiểu tinh linh cho rằng đóa tiên liên này tuy rằng liên lụy cực sâu, nhưng dù sao cũng hoa sen Tiên phẩm, cho nên một lớn một nhỏ kia vẫn luôn suy nghĩ phải dùng Kim Liên để đổi lấy một kiện tiên bảo như thế nào.
"Chưởng giáo đúng là vẫn nghĩ nhiều."
Nữ tử áo đỏ thầm niệm một tiếng như vậy, khẽ thở dài.
Mà Tín Thiên Ông nghe chốc lát đã trầm ngâm nói: "Bản môn tuy là Đạo Tổ truyền thừa, nhưng Thủ Chính Đạo Môn càng có thế lớn, có danh xưng đạo môn thứ nhất Trung Thổ, gánh vác suy nghĩ thủ hộ trật tự nhân gian, dựa theo đạo lý thì dù Nguyên Phong Sơn ta được vật này, cũng nên giao cho Thủ Chính Đạo Môn. . ."
Chưởng giáo khẽ gật đầu, nói ra: "Đúng là như thế."
Tín Thiên Ông nói ra: "Thế nhưng là thái độ của Ti Thiên Giám không rõ như thế, Thủ Chính Đạo Môn ở phía sau chỉ sợ cũng có ý khác."
Chưởng giáo nhìn lại, hỏi: "Sư huynh có ngụ ý là?"
Tín Thiên Ông khẽ lắc đầu, nói ra: "Kim Liên giao cho Thủ Chính Đạo Môn bây giờ còn chưa công khai mục đích thì không khỏi quá mức qua loa."
Chưởng giáo dừng lại một chút, nói: "Nhưng khí vận từ Kim Liên khác với khí vận của Tử Liên, có lưu lại bản môn cũng vô ích thôi."
Tín Thiên Ông dừng lại một lát, nói: "Trước tiên cứ gọi Tô Đình tới, sau khi nhìn xem Kim Liên rồi hãy quyết định."
Chưởng giáo khẽ gật đầu, chỉ tay một cái, lập tức có một điểm sáng bắn ra.
Ngoài cửa có một đạo đồng đi vào, khom người thi lễ.
Chưởng giáo nói ra: "Đi mời Tô trưởng lão đến đây."
Đạo đồng này nghe xong, nhanh chóng rời khỏi đại điện, trực tiếp xuống núi.
——
Mà lúc này, Tô Đình đang ở bên trong động phủ.
Sau khi giao ra vốn liếng, Tô Đình cố nén đau đớn trong lòng, bắt đầu tu hành.
Dương Thần của hắn tu hành đã có thành tựu, chí ít ở cấp độ tầng bảy này có thể xưng là đã trọn vẹn, ngay cả pháp lực cũng đẩy lên cực hạn, lại trải qua thềm đá áp bách, pháp lực đã cực kì cô đọng.
Nhưng là đối với cảnh giới tầng tám, thì hắn vẫn còn có chút mờ mịt.
Đại Chân Nhân tầng tám có bản lĩnh cao thâm, cũng không phải pháp lực cao thấp, mà là cảnh giới Dương Thần thay đổi.
Đến hoàn cảnh tầng tám, Dương Thần lại bước vào một tầng mới, trong chớp mắt có thể sinh ra vô số suy nghĩ, có thể khám phá hư ảo trên thế gian, có thể phân rõ cát hung trên thế gian, từ đó có bản lĩnh xu cát tị hung, dự báo hư thực.
"Thiên nhãn này của ta có thể thấy rõ ràng rất nhiều sự vật, chi tiết không bỏ sót, so với bản lĩnh khám phá hư ảo ở tầng tám còn xuất sắc hơn."
Tô Đình thầm nghĩ: "Chỉ là dự cảm xu cát tị hung thì t cũng không như Đại Chân Nhân tầng tám chân chính. . . Với ta mà nói, đoạn đường này vẫn không có đầu mối."
Hắn đang suy tư phương hướng tu hành tiếp theo, đánh vỡ gông cùm xiềng xích mê mang bây giờ.
Nhưng đúng vào lúc này, bên ngoài động phủ lại truyền đến thanh âm có vẻ non nớt: "Tô trưởng lão có ở trong động phủ?"
Tô Đình tỉnh lại từ trong suy tư, nhướn mi một cái, đáp: "Ta đang ở trong động phủ tu hành, có chuyện gì sao?"
Đạo đồng ngoài động phủ cung kính nói: "Chưởng giáo cho mời."
Tô Đình hơi hơi nhíu mày, cùng tiểu tinh linh liếc nhau, cũng rất kinh ngạc.
"Chưởng giáo tìm ta, cần làm chuyện gì?"
"Đệ tử không biết, nhưng chưởng giáo hình như có việc gấp."
"Ừm?"
Tô Đình nhướn mi, hơi trầm ngâm, mới nói: "Được rồi, ngươi dẫn đường ở phía trước, ta đi theo ngươi một chuyến."
——
Trên đỉnh chủ phong Nguyên Phong Sơn.
Được đạo đồng dẫn đường, Tô Đình đi lên cầu thang ba ngàn sáu trăm bậc này.
Lần này đi trên thềm đá, cũng không còn khảo nghiệm gì nữa.
Mà đến trước đại điện, trong lòng Tô Đình vẫn có chút nghi hoặc, vị chưởng giáo Chân Nhân này triệu kiến hắn là vì chuyện gì?
"Tô trưởng lão đến rồi sao?"
Bên trong đại điện, truyền đến tiếng hỏi của chưởng giáo.
Đạo đồng kia vội khom người, đáp: "Tô trưởng lão đã tới."
Chưởng giáo nói ra: "Rất tốt, mời Tô trưởng lão vào điện."
Đạo đồng kia nghe vậy, nghiêng người sang làm thủ thế, dẫn đường cho Tô Đình.
Tô Đình khẽ gật đầu, bước vào trong điện.
Hắn vào trong điện, lập tức phát hiện ở trong điện không chỉ có chưởng giáo mà còn có Tín Thiên Ông, cùng nữ tử áo đỏ.
Ở trong đại điện trông thấy Ầm Thần của nữ tử áo đỏ, Tô Đình đã mơ hồ hiểu được vì sao vị chưởng giáo Nguyên Phong Sơn này muốn triệu kiến hắn.
"Tham kiến chưởng giáo, tham kiến huynh trưởng."
Tô Đình lần lượt thi lễ với chưởng giáo cùng Tín Thiên Ông, vốn định chào cả đại chất nữ nữa, nhưng trông thấy vẻ mặt nữ tử áo đỏ không tốt nên không nói gì.
Chưởng giáo gật đầu nói: "Tô trưởng lão khách khí, lần này mời Tô trưởng lão đến đây là bởi vì một chuyện, cũng liên lụy tới một vật."
Trong lòng Tô Đình khẽ nhúc nhích, trong đầu hiện ra một đóa hoa sen, đã hiểu được ý của chưởng giáo.
Tiểu tinh linh cũng hiểu được thâm ý trong lời nói của chưởng giáo, nhưng vẻ mặt có chút dị thường.
"Chưởng giáo nói sự vật kia là tiên liên?"
Tô Đình không quanh co lòng vòng, cũng đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi như vậy.
Chưởng giáo không ngờ hắn sẽ trực tiếp hỏi như vậy, ngơ ngác một chút, rồi mới gật đầu nói: "Không sai."
Tín Thiên Ông chắp hai tay sau lưng, chậm rãi nói ra: "Kim Liên này liên lụy trọng đại, liên quan đến quá rộng, chính là biểu tượng cho triều đình nhân thế, nên xử trí như thế nào, cũng không thể qua loa."
Tô Đình đã biết được liên lụy phía sau Kim Liên, lập tức gật đầu, lấy ra Kim Liên trình đi lên.
Trong điện lập tức quanh quẩn kim quang, hoa lệ phi phàm.
Vẻ mặt chưởng giáo nghiêm túc.
Tín Thiên Ông cảm thấy nặng nề.
Một đóa Kim Liên lập tức rơi vào trong tay chưởng giáo, mặc ông ta cẩn thận lật xem.
Sau một lát, chưởng giáo lại giao Kim Liên cho Tín Thiên Ông, để Tín Thiên Ông quan sát kỹ.
——
" Kim Liên này nhìn đúng là rất nặng nề."
Tiểu tinh linh nói nhỏ: "Nguyên Phong Sơn coi trọng tiên liên này như vậy, chúng ta vừa vặn chuyển củ khoai nóng bỏng tay này cho Nguyên Phong Sơn, đổi lại một kiện tiên bảo. . . Tiên liên bất phàm như thế, còn không phải tiên bảo bình thường có thể so sánh, chúng ta tranh thủ thời gian bàn bạc."
Tô Đình nghe vậy, lập tức nhẹ gật đầu.
Xem ra Nguyên Phong Sơn rất coi trọng Kim Liên này.
Nói như vậy, lấy Kim Liên đổi lấy bảo bối vẫn là có thể được.
Nhưng khi Tô Đình đang muốn lên tiếng nói chuyện, Tín Thiên Ông đã trả tiên liên cho Tô Đình.
Tô Đình kinh ngạc tiếp nhận, nói: "Đây là ý gì?"
Tín Thiên Ông nói ra: "Kim Liên liên lụy quá nặng, ngươi cần bảo tồn cẩn thận, lát nữa vi huynh thêm cho ngươi một tầng trận pháp phong cấm, phòng ngừa khí tức tiết ra ngoài."
Tô Đình nhìn Kim Liên một chút, nói: "Nguyên Phong Sơn không phải muốn lấy Kim Liên đi sao?"
Chưởng giáo hơi khoát tay, nói: "Kim Liên liên lụy nhân gian, Nguyên Phong Sơn ta không muốn liên lụy vào, mà Thủ Chính Đạo Môn không rõ mục đích. . . Như thế, hết thảy tùy duyên, Kim Liên cứ đặt ở chỗ ngươi đi."
Tô Đình giật mình đứng nguyên tại chỗ, nháy nháy mắt.