Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 533: Vốn liếng của Tô Đình




     Trong luyện khí các.

Hứa trưởng lão trợn mắt hốc mồm.

Trước mắt bày ra vô số vật.

Các loại chất liệu kỳ dị.

Các loại pháp khí khác biệt.

Cùng rất nhiều pháp bảo có kiểu dáng khác biệt.

"Ngươi lấy đâu ra nhiều vật như vậy?"

Hứa trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, vẫn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Tô Đình mỉm cười, nói ra: "Cũng không có gì, bình thường có người đối địch với ta, để cho ta làm thịt, sau đó tiện tay lấy ra... Cũng có một số là khi bọn hắn tầm bảo đã tàn sát lẫn nhau, là thù lao ta đi nhặt xác giúp bọn hắn..."

Nói rồi hắn lại chỉ vào một số sự vật trong đó, nói ra: "Những vật này là đặc sản ta lấy từ Đông Hải."

Hứa trưởng lão méo mặt, chỉ vào những pháp bảo kia, nói ra: "Như vậy mười mấy hai mươi món pháp bảo này từ đâu tới?"

Tô Đình ho một tiếng, nói ra: "Đa số là do giết địch rồi thu hoạch, có một số là gặp cơ duyên nên thu hoạch được, nhưng đại bộ phận pháp bảo là gần đây ở Đông Hải đánh cược thắng được, mà ba kiện bên này theo thứ tự là của Vân Tiết, Tùng Khê, Trần Hi, làm lễ ra mắt khi học tập bí thuật của bản trưởng lão."

Sắc mặt Hứa trưởng lão của biến ảo, nhìn rất nhiều đồ vật, vẻ mặt mười phần cổ quái.

Pháp khí đối với người tu hành tầm thường thì đúng là khó được, rất nhiều người tu đạo khi sơ thành Thượng Nhân cảnh, thậm chí vẫn chỉ có thể sử dụng thần binh lợi khí trong miệng người trong chốn võ lâm ở phàm trần, chứ không có pháp khí trong tay.

Mà Chân Nhân Dương Thần cũng như thế.

Rất nhiều Chân Nhân, dù tu luyện có thành tựu, nhưng bản thẫn vẫn chỉ dùng pháp khí.

Nhưng Tô Đình này, có lời đồn là hắn vẫn có đạo hạnh tầng bảy, thế nhưng pháp bảo trong tay hắn lại gần như một bảo khố.

Lão già mập lùn này không khỏi lầu bầu nói: "Sớm biết vậy lão phu cứ an tâm tu hành, thành tựu Bán Tiên, hiện tại dùng một gậy gõ hắn, cũng giống như đi đoạt bảo khố vậy."

Tô Đình liếc mắt nhìn ông ta rồi hỏi: "Ngươi nói cái gì?"

Lão già mập lùn vội lắc đầu, nói ra: "Ta đang suy nghĩ xem mấy pháp bảo này của ngươi nên biến hóa như thế nào?"

Tô Đình đề nghị: "Nấu lại toàn bộ, để chúng nó tăng phẩm giai, pháp khí trở thành pháp bảo, pháp bảo thành tiên bảo, chắc là đều có thể dùng tới."

Gò má đỏ thắm của lão già mập lùn không ngừng run rẩy, nói ra: "Ngươi muốn hao tổn sạch sẽ vốn liếng của luyện khí các à?"

Tô Đình sờ sờ mặt, nói ra: "Chúng ta không phải đang thương lượng sao?"

Lão già mập lùn cảm thấy không còn gì để nói, sau đó lại chợt nói ra: "Chưởng giáo để ta luyện bảo cho ngươi, nhưng ngươi có biết, ta xuất thủ luyện bảo, từ trước đến nay chỉ luyện chế cho người trong môn, không xuất thủ cho người ngoài, ngươi bây giờ xem như người trong môn, nhưng dù là như thế, muốn để ta xuất thủ vốn phải trả cái giá không nhỏ."

Tô Đình cười một tiếng, nói: "Tô mỗ cũng hiểu biết, nếu không cũng không đến mức phải tốn một món pháp bảo để vào đây."

Lão già mập lùn cười ha ha, nói: "Nếu không phải chưởng giáo mở miệng, nếu không phải ngươi cưỡng ép bức bách, đừng nói là một món pháp bảo, dù có là mười món pháp bảo, cũng chưa chắc có tác dụng."

Tô Đình liếc mắt nhìn, có chút hài hước, hỏi: "Ngươi có ý gì?"

Lão già mập lùn chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Ta..."

Tô Đình hỏi: "Ngươi muốn khoác lác?"

Lão già mập lùn lập tức khẽ giật mình, mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

Tô Đình cười lạnh nói: "Trò xiếc kiểu này, Tô mỗ chơi không biết bao nhiêu lần rồi."

Tiểu tinh linh hơi bĩu môi, lộ ra vẻ khinh thường, bàn về độ "Khoác lác", ai có thể cao hơn so Đại Ngưu đạo nhân một bậc?

Ở một cái phương diện này, lão giả kia tiện tay làm một động tác, Đại Ngưu đạo nhân đã có thể để nhìn ra mánh khóe ông ta muốn khoác lác.

Lão già mập lùn méo mặt, chợt nhớ tới lời đồn về vị Tô Thần Quân này, cảm thấy không biết nên nói gì.

Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Bớt nói lời vô ích, Tô mỗ để vật liệu ở chỗ này, ngươi muốn làm thế nào?"

Lão già mập lùn dừng một chút, nói ra: "Chủ yếu còn phải nhìn bản lĩnh của ngươi."

Tô Đình nhíu lông mày lại, mơ hồ hiểu được lời lão giả nói, trầm ngâm nói: "Ta cần cân nhắc một phen, chỉ là trình độ luyện chế của ngươi, không biết có thể luyện chế cho ta một kiện bảo bối hay không?"

"Nói gì thế?"

Lão già mập lùn nổi giận, dựng râu trợn mắt nói: "Ngươi đang chất vấn bản lĩnh luyện khí của ta?"

Tô Đình hời hợt nói: "Ta còn có một tiên bảo."

"..."

Lão già mập lùn lập tức tắt tiếng, vẻ mặt mờ mịt.

Luyện chế tiên bảo?

Tiểu tử này có tiên bảo?

Lão già mập lùn kinh ngạc nói: "Ngươi nói tiên bảo, là danh xưng một kiện bảo vật, hay là bảo bối cấp độ Tiên gia?"

Tô Đình mỉm cười nói: "Bảo bối cấp độ Tiên gia, nói ra thật xấu hổ, tu hành nhiều năm, cũng tích lũy không dưới mười món tám món tiên bảo."

Khóe mắt lão già mập lùn run rẩy, rốt cục lĩnh ngộ được trình độ của Đại Ngưu đạo nhân ở phương diện nào đó quả nhiên cao hơn ông ta một bậc, nhưng trong lòng lại càng thêm kinh ngạc.

"Ngươi tu hành mấy năm ròi?"

Lão già mập lùn nhìn Tô Đình, buồn bực nói: "Nghe nói đạo hạnh của ngươi cũng chính là trước đây không lâu ở Đông Hải mới trở thành Chân Nhân Dương Thần, có một pháp bảo đã làm người kinh ngạc rồi, nhưng ngươi còn có nhiều pháp bảo như vậy, giờ ngươi lại nói còn có cả tiên bảo?"

Tô Đình nói ra: "Đây là khi ta còn ở Thượng Nhân cảnh, giết chết Thiên Lĩnh lão nhân tầng tám đỉnh phong, đoạt từ trong tay lão, đó là chí bảo trấn phái của bọn hắn."

Vẻ mặt lão già mập lùn bỗng nhiên trì trệ, lại cũng nhớ tới tin đồn này.

Đại Ngưu đạo nhân vẫn là Thượng Nhân cảnh, lấy pháp thuật huyền diệu khó lường để giết chết Thiên Lĩnh lão nhân ở tầng tám đỉnh phong.

Đây cũng là sự tích giúp Đại Ngưu đạo nhân triển lộ thanh danh hiển hách ở Trung Thổ.

Mà bây giờ mình cũng có đạo hạnh tầng tám, nhưng vị Đại Ngưu đạo nhân này đã không còn giới hạn ở Thượng Nhân cảnh nữa.

"Tiểu tử này đúng là một yêu nghiệt."

Trong lòng lão già mập lùn lầu bầu nói: "Thượng Nhân đánh bại Chân Nhân, dù rất hiếm thấy, nhưng luôn có ví dụ, nhưng Chân Nhân tru sát Đại Chân Nhân tầng tám thì là lần đầu tiên gặp... Hắn còn đoạt được một kiện tiên bảo, quả thực là không có thiên lý."

Lầm bẩm một phen như vậy, cuối cùng nỗi lòng cũng bình tĩnh trở lại.

Lão già mập lùn thở sâu, chậm rãi nói ra: "Tiên bảo này trước tiên để một bên, về phần cái khác, phải nhìn ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, lão phu có thể giúp ngươi tính toán một phen, lấy pháp bảo làm trợ lực thêm cho ngươi, có chỗ tăng thêm..."

Tô Đình hơi trầm ngâm, trong lòng không ngừng suy tính.

Lực lượng lớn nhất bây giờ của hắn tự nhiên chính là Trảm Tiên Phi Đao.

Đây là bản lĩnh cuối cùng của hắn, không gặp đại địch, tuyệt không manh động.

Đây cũng là bảo bối mà Tô Đình muốn luyện chế đến cấp độ Tiên gia nhất.

Chỉ là luyện chế Trảm Tiên Phi Đao không thể mượn tay người khác, cần tự thân luyện chế, mà điểm ấy trong Lục Áp truyền thừa đã có thật nhiều phân tích, cũng là chuyện ngày sau.

Chỉ là Trảm Tiên Phi Đao không thể hiện ra ở trước mặt người khác, hắn có thể chuẩn bị một kiện bảo vật vì thi triển Trảm Tiên Phi Đao.

"Ví như Khốn Mộc Thần Thung đạt được từ trên người Vân Tiết, đúng là cực kì thích hợp."

Ánh mắt Tô Đình biến ảo, thầm nghĩ trong lòng: "Nhưng ngoài Trảm Tiên Phi Đao ra, chính là gần đây sở học ngũ hành chi thuật cũng có thể bắt đầu cân nhắc... Ngoài ra, thiên nhãn thần thông của ta cũng có thể hơi cân nhắc một phen, có lẽ làm một kính mắt cho con mắt thứ ba đeo lên, chắc sẽ nhìn tốt hơn một chút."