Ly Hỏa Sơn.
Nơi đây ở phía nam chủ phong Nguyên Phong Sơn, chính là nơi đặt luyện khí các.
Dưới núi bố trí rõ ràng, phần lớn là nơi trưởng lão truyền thụ cho đệ tử, giảng các kiến thức liên quan tới cách vận dụng hỏa diễm, phân tích các vấn đề gặp trong qua trình luyện chế, bên này giảng về pháp môn luyện đan, bên kia lại giảng về thủ pháp luyện khí.
Rất nhiều trưởng lão tiên phong đạo cốt, rất nhiều hài đồng chưa hết ngây thơ.
Tô Đình liếc nhìn lại, có cảm giác như đang ở học đường, nhưng học sinh lại đều đang học tập pháp môn huyền bí.
"Đúng là có chút khí tức của học đường thần tiên."
Tô Đình nghĩ như vậy, cũng không dừng lại thêm.
Bởi vì từ sau khi hắn tới đây, rất nhiều trưởng lão đều lộ ra sắc mặt dị dạng, một số đệ tử cũng vô cùng hiếu kỳ.
Chỉ có mấy đệ tử đạo hạnh hơi thấp, ngày đó không leo lên chủ phong nên mới không nhận ra hắn.
Tô Đình phòng ngừa ảnh hưởng, vẫn dẫn theo tiểu tinh linh, leo lên núi.
"Ngươi trông thấy chưa?"
Tô Đình cười nói: "Đây chính là tác dụng của danh khí, bọn hắn nhìn ta bằng vẻ đầy sùng bái, người đang dạy học lẫn người đang học tập, đều yên tĩnh trở lại chỉ trong một chớp mắt. . . Đợi vài ngày, có thể họ sẽ buông xuống một số chuyện trong tay, tìm ta muốn kí tên, như thế thì phiền phức lắm, gần đây ta không viết chữ, ngượng tay không ít."
Tiểu tinh linh nháy nháy mắt, không nói một lời.
Tô Đình nhún vai, leo lên núi.
Trong Ly Hỏa Sơn có rất nhiều hang động, cũng có trận pháp thủ hộ.
Nơi đây chính là nơi để đệ tử trong môn học tập luyện khí cùng luyện đan, bên trong cũng có dược đỉnh khí lô, càng đi lên trên cao thì phẩm giai càng cao, trận pháp cũng càng bất phàm.
"Nhìn thì đây chính là nơi luyện tập."
Tô Đình sờ cằm, Trong lòng thầm nghĩ: "Nhưng cùng luyện chế ra, tuy rằng không phải thượng phẩm, cũng sẽ không quá kém, miễn cưỡng có thể sử dụng, chắc là sẽ ban cho môn hạ đệ tử, hoặc là truyền ra bên ngoài đi."
Hắn tiếp tục đi ngược lên.
Ở tầng cao nhất là nơi cất giữ điển tịch.
Các loại điển tịch về luyện khí cùng luyện đan đều được cất giữ tại đây.
Rất nhiều loại là thu hoạch từ ngoại giới, nhưng ở nơi trung tâm có Chân Nhân trấn giữ, thì là do Thanh Đế của bản môn truyền lại, và do người xuất sắc sáng tạo ra trong những năm gần đây, nguồn gốc từ bản môn, độc nhất vô nhị, cho nên cực kì coi trọng.
Nhưng ở nơi cao nhất lại hai đại điện.
Bên trái chính là luyện đan điện.
Phía bên phải là luyện khí các.
——
"Tô trưởng lão."
Trên luyện khí các cũng có Thượng Nhân trấn giữ.
Nơi này có bốn vị Thượng Nhân, dù chưa từng nhìn thấy Tô Đình đại triển thần uy ở chủ phong, nhưng lại đều nhận biết Tô Đình, sắc mặt đều phức tạp, còn có vẻ sợ hãi.
Dù là từ thanh danh hay bản lĩnh, hoặc là thân phận trưởng lão của Tô Đình, đều đủ để để bọn hắn sinh lòng kính sợ.
Tô Đình nhẹ gật đầu, nói ra: "Xin hỏi Hứa trưởng lão của luyện khí các có ở đây không?"
Thượng Nhân đứng đầu vội thi lễ nói: "Ngày hôm trước Hứa trưởng lão mới luyện một món pháp bảo, bây giờ đang nghỉ ngơi mấy ngày, sáng sớm ngài ấy đã ra cửa một chuyến, nói là giải sầu một phen, với thói quen của ngài ấy, chắc buổi trưa sẽ trở về, có lẽ canh giờ cũng sắp đến."
Tô Đình gật đầu nói: "Như thế rất tốt, ta chờ hắn một chút vậy."
Mà bốn vị Thượng Nhân, không khỏi hai mặt nhìn nhau, có chút bứt rứt bất an.
Tô Đình lập tức thấy hiểu rõ, vừa cười vừa nói: "Hứa trưởng lão còn chưa trở về, vậy ta đi vào trong một chuyến, đi chung quanh quan sát cảnh sắc trong luyện khí các."
Bốn vị Thượng Nhân nghe vậy, không biết làm sao, đều nhẹ nhàng thở ra.
Mà đúng lúc này, Tô Đình hơi dừng lại, nhìn về phía lúc đầu.
Ở kia có một lão già mập lùn, sắc mặt hồng nhuận, dáng đi lảo đảo, bên hông còn treo một hồ lô, toàn thân đầy mùi rượu.
"Hứa trưởng lão. . ."
Thượng Nhân kia nhìn Tô Đình một chút, rồi mới tiến lên, thấp giọng nói: "Tô trưởng lão tới, không nên thất thố."
Lão già mập lùn tiện tay vung lên, hùng hùng hổ hổ nói: "Thất thố cái rắm, lão tử đâu có thất thố? Tô trưởng lão thì thế nào? Để hắn chờ đi, chuẩn bị chút chỗ tốt lại đến cầu ta luyện bảo!"
Toàn thân Thượng Nhân cứng đờ, sắc mặt cứng nhắc, nhìn sang Tô Đình mới thấp giọng nói: "Không phải Tô trưởng lão khác, chính là Tô Đình Tô trưởng lão gần đây mới nhập môn."
Lão già mập lùn nghe vậy, bỗng dưng chấn động, nhíu mày, thấp giọng nói: "Tô Đình Tô trưởng lão? Cái tên này rất quen tai?"
——
Trước luyện khí các.
Tô Đình sờ cằm, tràn đầy hài hước nhìn lão giả này.
Tiểu tinh linh buồn bực nói: "Với dáng vẻ này của ông ta mà có thể luyện chế bảo bối sao? Không phải nói luyện chế bảo bối là một công việc tinh tế, không thể có một chút tì vết, nếu không bảo vật nhẹ thì phẩm giai kém, uy năng đại giảm, nặng thì vứt bỏ, thậm chí sẽ bị nổ lô."
Tô Đình vừa cười vừa nói: "Người trên đời này cũng không phải liên miên bất tận, sẽ có thật nhiều người có tính tình không giống bình thường, ta lại thật sự rất thật thích lão nhân này."
Tiểu tinh linh khó hiểu nói: "Ông ta có cái gì mà đáng thích? Mà dáng vẻ này của ông ta, ngươi lại tìm ông ta luyện bảo, lỡ may bị hủy đi thì sao đây?"
Tô Đình lắc đầu nói ra: "Lão đầu này không đơn giản, ông ta là Chân Nhân tu thành Dương Thần, mà hồ lô rượu kia là một món pháp bảo, bên trong đương nhiên cũng không phải rượu bình thường. . . Chưởng giáo nói trình độ luyện khí của ông ta có thể xưng là cao nhất Nguyên Phong Sơn, không nên bởi vì dáng vẻ này của ông ta mà xem thường."
Sau khi nói xong, Tô Đình tiến lên, thi lễ nói: "Ngoại môn trưởng lão Tô Đình, tham kiến Hứa trưởng lão."
Lão già mập lùn toàn thân là mùi rượu, khuôn mặt đỏ bừng, nghiêng đầu liếc hắn một chút, nói: "Ngươi chính là người có danh xưng vô địch khi tranh đấu cùng cảnh giới, đã đánh hết những người mắt cao hơn đầu của bản môn mấy lần?"
Tô Đình sờ sờ gò má, cố gắng không để mình hiện ra vẻ đắc ý, gật đầu nói: "Chính là Tô mỗ."
Lão già mập lùn im lặng một tiếng, nói: "Nghe nói ngươi có đạo hạnh cao, bản lĩnh cao, hơn nữa còn rất hèn hạ vô sỉ?"
Tô Đình đen mặt lại, nói ra: "Đạo hạnh cao, bản lĩnh cao là sự thật, câu đằng sau kia, thuần túy là do bên ngoài đồn bậy."
Lão già mập lùn cảm thán một tiếng, nói: "Quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ là ngươi đánh chân truyền đệ tử của Nguyên Phong Sơn ta mấy lần, mặt mũi bị đạp dẹp, vì sao ta phải giúp ngươi?"
Tô Đình tiến lên đây, nói ra: "Chưởng giáo cho phép ta đến đây."
Lão già mập lùn lặng lẽ nói : "Chưởng giáo cho phép ngươi đến, nhưng không buộc ta tới giúp ngươi."
Tô Đình liếc mắt nhìn hắn, nói ra: "Bản thần quân nhập môn, trong môn vốn nên ban thưởng cho ta một món pháp bảo, nghe huynh trưởng Tín Thiên Ông của ta từng nói là ngài keo kiệt, không ban thưởng xuống, cho nên để cho ta tới tìm ngài đòi công đạo. . ."
Sau khi nói xong, Tô Đình cười nói: "Ba lựa chọn, hoặc là đưa pháp bảo cho ta, hoặc là thay ta luyện khí. . ."
Lão già mập lùn cười lạnh nói: "Dám uy hiếp lão phu cũng không nhiều, ở trong tông môn này, dù là chưởng giáo cũng không dám quá ép ta, ngươi đúng là có lá gan không nhỏ. . . Nhưng ba lựa chọn của ngươi mới chỉ nói một cái."
Tô Đình giơ tay lên, ung dung nói ra: "Ngài tuy rằng có bối phận không thấp, còn chưa trở thành Bán Tiên, Tô mỗ có thể suy tính một chút, Đại Chân Nhân của Nguyên Phong Sơn có bản lĩnh cao bao nhiêu."
Lão già mập lùn tức giận nói: "Lựa chọn thứ ba, chính là ngươi muốn đánh ta?"
Tô Đình gật đầu nói: "Ngài tùy ý chọn một loại."
Lão già mập lùn lập tức giận dữ, toàn thân bắn ra pháp lực, sắc mặt âm trầm.
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, thần sắc lãnh đạm.
Lão già mập lùn càng thêm tức giận, nói: "Không phải giúp ngươi luyện bảo à, việc rất nhỏ, đánh làm gì?"