Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 426: Vào trong trận pháp




     "Chúng ta phải thêm tiền, bảo bối phân một nửa."

Giọng nói thanh thúy mà dễ nghe, tràn đầy vẻ ngây thơ.

Không có người nào ý thức được chủ nhân của thanh âm như thế mà lại nói ra lời như vậy, tất nhiên là có người hướng dẫn nàng nói ra lời như vậy.

Thế là hai đạo ánh mắt rơi vào trên người Tô Đình.

Lý Tầm Cơ là thi giải tiên, trên mặt nở nụ cười lại giống như không phải cười.

Mà nữ tử áo đỏ kia lại có vẻ mặt thần sắc bất thiện, nhìn chằm chằm vào Tô Đình, hừ nhẹ một tiếng.

Tô Đình ho khan vài tiếng, hắng giọng một cái nói: "Ta không phải có ý tứ này. . ."

Nữ tử áo đỏ bình thản nói: "Vậy ngươi có ý gì?"

Tô Đình ngừng tạm, nói: "Kỳ thật ta cảm thấy chia cho ta gần một nửa là được."

——

Nữ tử áo đỏ rất hiểu biết về trình độ trận pháp của Tô Đình.

Dù đạo hạnh của Tô Đình tăng lên nhanh chóng, nhưng cũng chính bởi vậy nên trình độ trận pháp của hắn lại không tăng lên quá nhiều, chỉ bởi vì hắn mở ra thiên nhãn nên có thể nhìn thấu trận pháp ở thần thụ, từ đó trình độ có tinh tiến.

Nhưng chút tinh tiến này hoàn toàn không đủ để trình độ trận pháp hắn tăng lên đến một tầng khác.

"Đối với trận pháp ở nơi đây, Nguyên Phong Sơn ta có ghi chép liên quan tới phương pháp phá trận."

Nữ tử áo đỏ nói ra: "Ta sẽ truyền cho ngươi cách phá trận, dựa theo Cửu Cung Bát Quái, vận chuyển pháp lực của ngươi."

Nàng từ từ nói ra, Tô Đình lẳng lặng lắng nghe.

Dựa theo Cửu Cung Bát Quái, bắt đầu tạo dựng cầu nối, mà nơi đây thuộc hỏa, hình thành thổ cầu, địa thế khôn, chính là khôn nhất, tốn nhị, ly tam, đoái tứ, ngũ, cấn lục, khảm thất, chấn bát, càn cửu.

Đây là ghi chép của Nguyên Phong Sơn liên quan tới trận này, xem như vô cùng tường tận.

"Dựa theo trình tự này, không thể phạm sai lầm."

Nữ tử áo đỏ nói: "Ngươi thông qua cầu nối là có thể đến bên trong, đến lúc đó hành động tùy theo hoàn cảnh."

Tô Đình nghe ra ý trong lời nói của nàng, lập tức hỏi: "Các ngươi không đi sao?"

Lý Tầm Cơ đáp: "Dù đã tạo ra cầu nối, địa thế nơi đây vẫn là hỏa, còn có sát khí nhiều năm, dễ dàng tổn hại thần hồn, đừng nói là nàng, cho dù là ta, nếu thật sự đặt chân vào trong đó cũng phải cực kỳ thận trọng."

Nói rồi Lý Tầm Cơ cười nói: "Lúc đầu thật ra ta chuẩn bị liều mạng hao tổn đạo hạnh, đi vào tìm tòi, nhưng đã có ngươi rồi thì ta cũng đỡ tốn công."

"Ha ha."

Tô Đình cười hai tiếng, giọng cười mười phần cổ quái.

——

Sau khi bàn bạc xong, Tô Đình bắt đầu tạo cầu nối.

Hắn tu thành đạo ý, pháp lực có thể tùy ý chuyển đổi giữa Ngũ Hành.

Hơn nữa bây giờ đạo hạnh của hắn đã vượt tầng năm, có thể thay đổi rất nhiều thứ trong phạm vi xung quanh.

Cho nên hắn tạo ra thổ cầu cũng không phải việc khó, chỉ là phải bố trí dựa theo trình tự, không được phạm sai lầm.

Chỉ một lát sau, đã thấy Tô Đình hoàn thành việc dựng cầu nối.

"Cẩn thận một chút."

Nữ tử áo đỏ thấp giọng nói: "Nơi này không phải chỗ bình thường, mọi chuyện phải chú ý cẩn thận, nếu gặp được biến cố thì có thể lập tức lui về."

Tô Đình gật đầu nói: "Yên tâm, nếu gặp được nguy hiểm, thì dù có buộc ta lên, ta cũng không lên."

Tiểu tinh linh nhìn nàng một chút, trong lòng thầm nghĩ: " Đại điệt nữ này xem ra cũng chỉ là nghe ngóng tin tức về Đại Ngưu, còn không hiểu nhiều về hắn, nếu không tại sao có thể căn dặn như vậy? Đại Ngưu luôn nhát gan cẩn thận, còn cần người khác nhắc nhở?"

Trong lòng nàng đang nghĩ như vậy, Tô Đình đã nhảy lên thổ cầu.

Mà phía dưới thổ cầu là một tòa hỏa thất.

Dưới đáy là nham tương đậm đặc, hừng hực.

Đứng trên thổ cầu, chỉ cảm thấy phía dưới là một lò nướng, người bình thường quả thực khó có thể chịu đựng.

Cũng may Tô Đình cùng tiểu tinh linh đều không phải người bình thường, cũng không phải âm linh quỷ vật, mà đều là người có đạo hạnh cao thâm, cũng không thật sự sợ nhiệt độ này.

Đi dọc theo thổ cầu, từ từ tiến lên, đi tới bờ bên kia.

"Mở!"

Tô Đình nhảy xuống, đưa tay phất một cái, thiên nhãn trên trán lập tức mở ra.

Thiên nhãn của hắn bắn ra hào quang rực rỡ, thấy rõ hướng đi bên trong, mới tiến lên phía trước.

Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Bây giờ đi đâu đây?"

Tô Đình nói ra: "Dọc theo con đường phía trước, đi tới chỗ bảo quang lấp lóe, mà kẻ kia chính là đang ở bên trong."

——

Đoạn đường này cũng không có gì trở ngại tới Tô Đình.

Dù sao kẻ ở bên trong kia cũng có thể đến nơi đây, mà trên người Tô Đình mặc thần giáp, lực lượng không kém gì Dương thần, một đường đi tới, cũng không cần tốn nhiều sức.

Đi chừng gần nửa canh giờ, Tô Đình dừng bước.

Phía trước là một tòa trận pháp cổ quái, đúng là một tòa khốn trận.

Kẻ phản đồ của Nguyên Phong Sơn kia vốn đã âm cực sinh dương, gần như đặt chân vào cảnh giới Dương thần đã bị vây ở trung tâm.

Tô Đình mở thiên nhãn, thấy rõ hình dạng người này.

Đây là một trung niên, khí tức trầm ổn, hiển nhiên tu hành căn cơ vững chắc, dù lúc này đang lâm nguy nhưng không có vẻ bối rối.

"Là ngươi?"

Phản đồ của Nguyên Phong Sơn cảm nhận được thiên nhãn dò xét, cũng nhìn về phía Tô Đình, hiển nhiên hắn ta cũng không phải người tu hành tầng sáu bình thường, nếu không cũng khó có thể dùng thuật pháp Cắt Giấy Làm Ngựa thi triển đến trong thần miếu Lạc Việt Quận lôi khi đang bị vây khốn trong trận pháp này.

Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Xem ra tình cảnh của đạo hữu không ổn nha."

Phản đồ của Nguyên Phong Sơn cười lạnh nói: "Ngươi muốn thử một chút không?"

Tô Đình lắc đầu nói: "Không cần, chỉ là ngươi nhiều lần ra tay với Lôi Thần miếu, mà hai đời người coi miếu Lôi Thần miếu đều có quan hệ cùng ta, cho nên lần này ta đến là để giết ngươi."

Phản đồ của Nguyên Phong Sơn cười lạnh nói: "Giết ta? Dù Chân Nhân Dương Thần đến tận đây, cũng chưa chắc có thể tuỳ tiện giết ta, khẩu khí của ngươi đúng là thật lớn."

Tô Đình cười cười, nói: "Xem ra ngươi lâm nguy cũng không phải một ngày hai ngày, thế mà không biết thanh danh của Tô Thần Quân ta, nói ra thì Chân Nhân Dương Thần chết trong tay ta không có mười người thì cũng có tám kẻ!"

Phản đồ cười nhạo, nói: "Nói hươu nói vượn, dù có ở Nguyên Phong Sơn cũng không có ai có gan dám tự xưng lấy đạo hạnh tầng sáu, tru sát Chân Nhân Dương Thần."

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói: "Ai nói không có?"

Thanh âm chưa dứt, tiểu tinh linh đã lấy ra lệnh bài của hắn, giơ lên, theo lời nói của Tô Đình, nàng bay một vòng xung quanh.

Tên phản đồ kia hơi biến sắc mặt, nói: "Trưởng lão hàng chữ Cổ?"

Tô Đình lạnh nhạt nói: "Ngươi tin rồi? Dù ta chưa thành Dương thần, nhưng cũng là trưởng lão Nguyên Phong Sơn, mà chức trưởng lão này, ở Nguyên Phong Sơn trừ ta ra thì có ai không phải Chân Nhân Dương Thần?"

Tên phản đồ kia liên tục thay đổi sắc mặt, thấp giọng nói: "Đệ tử vận dụng pháp thuật Cắt Giấy Làm Ngựa đối phó với Lôi Thần miếu kia, quả thực là vì có khó khăn khó nói, chọc giận tới trưởng lão, còn xin ngài thứ tội, nể tình nghĩa đồng môn mà cứu đệ tử một lần."

"Hắc?"

Tô Đình cười nói: "Ôi chao, ta đến giết ngươi, ngươi còn nhận thân, muốn ta cứu ngươi. . . Đừng cho là ta không biết, ngươi sớm đã không phải đệ tử của Nguyên Phong Sơn, chỉ là một tên phản đồ thôi."

Tên phản đồ kia hơi biến sắc mặt, nói: "Ngươi biết thân phận của ta?"

Tô Đình đứng chắp tay, ngửa mặt nhìn trời, nói: "Mọi chuyện trên đời này, chuyện mà bản thần quân không biết cũng không nhiều."

Sắc mặt tên phản đồ kia biến ảo chập chờn, giống như muốn nói cái gì.

Tô Đình khua tay nói: "Ta không để ý tới chuyện của ngươi, nhưng ngươi muốn đối phó Lôi Thần miếu, dù sao cũng nên cho ta một công đạo."